Lại vào Thiên thành, lại gặp người quen! (2)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Chỉ tiếc ở bên trong thế gian này căn bản không có thuốc hối hận.
- Không biết công tử muốn hỏi cái gì?
Thiên Mạc Hành khổ sở nói, Thiên chi nhất tộc, lần này trêu chọc phải đối thủ không nên trêu chọc rồi.
- Ta muốn đi Liễu chi nhất tộc, nói cho ta biết nên đi như thế nào?
- Liễu chi nhất tộc?
Thiên Mạc Hành chợt nhớ tới, ở bên trong Liễu chi nhất tộc hiện tại đang phát sinh chuyện gì, lúc này chạy qua?
- Công tử, ngươi trước không đi, lại cần gì phải gấp gáp chạy qua?
Thần Dạ khẽ cau mày, ánh mắt lạnh nhạt kia hòa hoãn rất nhiều, chỉ là hảo ý của Thiên Mạc Hành hắn tuy hiểu được, nhưng Liễu chi nhất tộc là không thể không đi.
- Kính xin cho biết, đa tạ!
Nghe lời như thế, trong lòng Thiên Mạc Hành không khỏi là thở phào nhẹ nhõm, người trẻ tuổi này bất kể song phương là không thể hòa hãn như thế nào, hắn thủy chung cũng không phải là hạng người lạnh lùng, bằng vào song phương từng đã có một chút giao tình, có lẽ trong tương lai....
Nhưng trong lòng Thiên Mạc Hành càng thêm rõ ràng, tứ đại siêu cấp thế lực quá cường đại, cường đại đến cơ hồ mọi người đều có loại tự tin mù quáng, đồng thời cũng có tự đại cùng không thể xâm phạm vượt qua thường nhân tưởng tượng.
Chuyện phát sinh của Dạ Minh ngày đó, Thiên, Liễu nhị tộc tuyệt đối sẽ không quên được, chỉ cần có cơ hội, mặc dù người trẻ tuổi ở trước mắt này sẽ phóng tay, cao thủ hai tộc cũng quả quyết sẽ không dễ dàng tha thứ cho Dạ Minh tiếp tục trưởng thành, lần này chính là cái gọi là cơ hội.
Nghĩ đến đây, tâm tình vừa mới tốt lên của Thiên Mạc Hành lại một lần nữa trở nên ngưng trọng, nhìn kiên định ở trong mắt Thần Dạ, một lát sau, hắn nói:
- Công tử, lão phu cùng đi với ngươi một chuyến đi!
- Không cần!
Thần Dạ biết tính toán ở trong lòng Thiên Mạc Hành, tự nhiên là trực tiếp cự tuyệt, làm như vậy đối với Thiên Mạc Hành không có chỗ tốt, loại người tự cho là đúng như Thiên Nguyên, một khi lão cho là Thiên Mạc Hành cùng Thần Dạ có quan hệ, tình cảnh của Thiên Mạc Hành liền sẽ không quá tốt.
Thiên Mạc Hành nhất thời lần nữa cười khổ một tiếng, nói:
- Công tử, những chỗ này nếu không phải là người trực hệ của tứ đại siêu cấp thế lực, căn bản không có cách nào tiến vào, chứ đừng nói chi là hiện ở tình thế như vậy.
- Vậy dẫn đường đi!
Hai người một nhóm trước con mắt của bao người nhanh như tia chớp rời đi Thiên thành.
Sau khi đi tới một chỗ an tĩnh, Thiên Mạc Hành mới ở giữa không trung dừng chân mà đứng, nhưng ngay sau đso thần sắc ngưng tụ lại thật chặt, hai tay huy động, một đạo pháp ấn thật nhanh thành hình ở trong tay hắn.
Nương theo đạo pháp ấn này phiêu phù đi ra, phương hư không này đột nhiên trở nên hỗn loạn, từng đạo thiên địa linh khí giống như là gặp thiên địch khắc tinh thật nhanh mà chạy ra, không đến một hồi lâu, lấy Thiên Mạc Hành làm trung tâm, phương viên ngàn thước trở thành một mảnh giải đất chân không.
Ở lúc này, từ bên trong mi tâm của Thiên Mạc Hành, một đạo lam quang bạo xạ mà ra, sau khi đánh vào trung tâm của pháp ấn kia, chợt không gian nhanh chóng nhúc nhích, ước chừng trong chốc lát, một cái không gian chi môn chậm rãi xuất hiện.
- Công tử, mời!
Thần Dạ hờ hưng lướt vào không gian chi môn kia, lúc này mới cảm nhận được không gian thông đạo này có bất đồng rất lớn, ở chỗ này không nhìn thấy con đường phía trước, chỉ có phiến không gian đại môn kia ở sau khi hai người tiến vào ngay lập tức đem bọn họ bao phủ mà vào, sau đó lam quang tăng vọt, lấy tốc độ vô cùng sinh sôi xuyên thấu không gian mà xuyên qua phía trước.
- Tử Huyên, chờ ta, ta rất nhanh liền chạy tới!
Đây là một nơi yên tĩnh không tiếng động, phàm là nơi mà tầm mắt có thể nhìn thấy được phảng phất đều là có thể nhìn thấy từng khỏa lốm đốm lơ lửng ở trong không gian, những thứ này đều là thiên địa linh khí...
Có thể đem thiên địa linh khí ngưng kết thành như vậy, có thể nghĩ được thiên địa linh khí nơi này là nồng đậm đến bực nào.
Thế giới vô biên vô hạn, nơi này đều tràn đầy sinh cơ bừng bừng, cây cối xanh um tươi tốt, cơ hồ nhìn một cái đều không thấy được giới hạn, gió nhẹ thổi qua để cho cây cối nơi này cuộn sóng dũng động.
Chính là một cái địa phương tường hòa đến cực hạn như vậy, tựa hồ ở trong mơ hồ có nghiêm nghị chi ý từ chỗ xa xa truyền qua, làm cho phương thiên địa này hơi hơi thay đổi một chút màu sắc.
Một khắc này, ở một nơi trong bầu trời đột nhiên có một đạo lam quang sáng chói giống như đến từ bên ngoài cửu thiên, ở trong bầu trời này hóa thành một cái không gian chi môn khổng lồ, rồi sau đó bóng người lóe lên, hai đạo thân ảnh từ trong lam quang này bạo xạ mà ra.
Hai người chính là Thần Dạ cùng Thiên Mạc Hành một đường chạy đến.
- Nơi này chính là Liễu chi nhất tộc!
Ánh mắt của Thần Dạ hơi hơi ngưng lại, thiên địa linh khí trong phiến không gian này đặc biệt nồng đậm, so với chỗ của Long tộc cũng là không kém hơn bao nhiêu, có động thiên phúc địa như thế, cộng thêm nội tình vượt xa những thế lực khác, tứ đại siêu cấp thế lực có thể ở rất nhiều năm sau vẫn một mực đứng vững ở Trung vực, tồn tại giống như cột chống trời cũng không phải là không có đạo lý.
Mà cái không gian này là một cái tự thành không gian thứ hai trừ Long tộc ra mà Thần Dạ nhìn thấy, nghĩ đến tam đại siêu cấp thế lực khác cũng là như vậy.
Không gian như thế đem thiên địa linh khí không ngừng áp súc lại, sau đó tràn ngập ở trong này, vô số năm qua đi đã sớm đem nơi này tích lũy thành một phương, cho dù người bình thường ở chỗ này tu luyện đều có thể đạt được tầng thứ bất đồng so với thế giới bên ngoài.
- Công tử!
Ở trong đoạn thời gian đi đường này, Thiên Mạc Hành từng vô số lần muốn hòa hoãn lại quan hệ của song phương, lại bị Thần Dạ cự tuyệt, Thiên chi nhất tộc, Liễu chi nhất tộc đã không thể nào có bất kỳ cơ hội nào có thể làm cho song phương ngồi xuống nói chuyện ôn hòa với nhau rồi.
Ngày đó khi thành lập Dạ Minh, nếu không phải sư phụ của Thiết Dịch Thiên chính là cao thủ Thiên Huyền, liền ở lúc đó người của Dạ Minh chỉ sợ hiện tại đều đã trở thành thi thể.
Phận thù hận này Thần Dạ sao phải nhịn xuống?
- Ngươi đi về trước đi!
Ý tứ của Thiên Mạc Hành thì Thần Dạ hiểu được, nhưng không có biện pháp tiếp nhận, nơi này đã là Liễu chi nhất tộc, Thần Dạ không muốn liên lụy đến Thiên Mạc Hành.
Thiên Mạc Hành hơi sững sờ, vội nói:
- Công tử, phiến không gian này mặc dù không lớn như thế giới thực nhưng lại là ở trong mắt người bình thường thì to lớn vô biên vô hạn, ngươi...
Thần Dạ nghiêm nghị cười một tiếng, chỉ hướng một chỗ, nói:
- Nơi đó đã có sát ý dũng động rồi!
Thần sắc của Thiên Mạc Hành nhất thời dại ra, hắn cũng cảm ứng được rồi, chỉ là hi vọng Thần Dạ không có phát hiện, thừa dịp còn có một chút thời gian, tận hết tâm của mình cố gắng một chút, nói không chừng sẽ hòa hoãn được, chuyện là do người làm.
Chưa từng nghĩ.
- Không biết công tử muốn hỏi cái gì?
Thiên Mạc Hành khổ sở nói, Thiên chi nhất tộc, lần này trêu chọc phải đối thủ không nên trêu chọc rồi.
- Ta muốn đi Liễu chi nhất tộc, nói cho ta biết nên đi như thế nào?
- Liễu chi nhất tộc?
Thiên Mạc Hành chợt nhớ tới, ở bên trong Liễu chi nhất tộc hiện tại đang phát sinh chuyện gì, lúc này chạy qua?
- Công tử, ngươi trước không đi, lại cần gì phải gấp gáp chạy qua?
Thần Dạ khẽ cau mày, ánh mắt lạnh nhạt kia hòa hoãn rất nhiều, chỉ là hảo ý của Thiên Mạc Hành hắn tuy hiểu được, nhưng Liễu chi nhất tộc là không thể không đi.
- Kính xin cho biết, đa tạ!
Nghe lời như thế, trong lòng Thiên Mạc Hành không khỏi là thở phào nhẹ nhõm, người trẻ tuổi này bất kể song phương là không thể hòa hãn như thế nào, hắn thủy chung cũng không phải là hạng người lạnh lùng, bằng vào song phương từng đã có một chút giao tình, có lẽ trong tương lai....
Nhưng trong lòng Thiên Mạc Hành càng thêm rõ ràng, tứ đại siêu cấp thế lực quá cường đại, cường đại đến cơ hồ mọi người đều có loại tự tin mù quáng, đồng thời cũng có tự đại cùng không thể xâm phạm vượt qua thường nhân tưởng tượng.
Chuyện phát sinh của Dạ Minh ngày đó, Thiên, Liễu nhị tộc tuyệt đối sẽ không quên được, chỉ cần có cơ hội, mặc dù người trẻ tuổi ở trước mắt này sẽ phóng tay, cao thủ hai tộc cũng quả quyết sẽ không dễ dàng tha thứ cho Dạ Minh tiếp tục trưởng thành, lần này chính là cái gọi là cơ hội.
Nghĩ đến đây, tâm tình vừa mới tốt lên của Thiên Mạc Hành lại một lần nữa trở nên ngưng trọng, nhìn kiên định ở trong mắt Thần Dạ, một lát sau, hắn nói:
- Công tử, lão phu cùng đi với ngươi một chuyến đi!
- Không cần!
Thần Dạ biết tính toán ở trong lòng Thiên Mạc Hành, tự nhiên là trực tiếp cự tuyệt, làm như vậy đối với Thiên Mạc Hành không có chỗ tốt, loại người tự cho là đúng như Thiên Nguyên, một khi lão cho là Thiên Mạc Hành cùng Thần Dạ có quan hệ, tình cảnh của Thiên Mạc Hành liền sẽ không quá tốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thiên Mạc Hành nhất thời lần nữa cười khổ một tiếng, nói:
- Công tử, những chỗ này nếu không phải là người trực hệ của tứ đại siêu cấp thế lực, căn bản không có cách nào tiến vào, chứ đừng nói chi là hiện ở tình thế như vậy.
- Vậy dẫn đường đi!
Hai người một nhóm trước con mắt của bao người nhanh như tia chớp rời đi Thiên thành.
Sau khi đi tới một chỗ an tĩnh, Thiên Mạc Hành mới ở giữa không trung dừng chân mà đứng, nhưng ngay sau đso thần sắc ngưng tụ lại thật chặt, hai tay huy động, một đạo pháp ấn thật nhanh thành hình ở trong tay hắn.
Nương theo đạo pháp ấn này phiêu phù đi ra, phương hư không này đột nhiên trở nên hỗn loạn, từng đạo thiên địa linh khí giống như là gặp thiên địch khắc tinh thật nhanh mà chạy ra, không đến một hồi lâu, lấy Thiên Mạc Hành làm trung tâm, phương viên ngàn thước trở thành một mảnh giải đất chân không.
Ở lúc này, từ bên trong mi tâm của Thiên Mạc Hành, một đạo lam quang bạo xạ mà ra, sau khi đánh vào trung tâm của pháp ấn kia, chợt không gian nhanh chóng nhúc nhích, ước chừng trong chốc lát, một cái không gian chi môn chậm rãi xuất hiện.
- Công tử, mời!
Thần Dạ hờ hưng lướt vào không gian chi môn kia, lúc này mới cảm nhận được không gian thông đạo này có bất đồng rất lớn, ở chỗ này không nhìn thấy con đường phía trước, chỉ có phiến không gian đại môn kia ở sau khi hai người tiến vào ngay lập tức đem bọn họ bao phủ mà vào, sau đó lam quang tăng vọt, lấy tốc độ vô cùng sinh sôi xuyên thấu không gian mà xuyên qua phía trước.
- Tử Huyên, chờ ta, ta rất nhanh liền chạy tới!
Đây là một nơi yên tĩnh không tiếng động, phàm là nơi mà tầm mắt có thể nhìn thấy được phảng phất đều là có thể nhìn thấy từng khỏa lốm đốm lơ lửng ở trong không gian, những thứ này đều là thiên địa linh khí...
Có thể đem thiên địa linh khí ngưng kết thành như vậy, có thể nghĩ được thiên địa linh khí nơi này là nồng đậm đến bực nào.
Thế giới vô biên vô hạn, nơi này đều tràn đầy sinh cơ bừng bừng, cây cối xanh um tươi tốt, cơ hồ nhìn một cái đều không thấy được giới hạn, gió nhẹ thổi qua để cho cây cối nơi này cuộn sóng dũng động.
Chính là một cái địa phương tường hòa đến cực hạn như vậy, tựa hồ ở trong mơ hồ có nghiêm nghị chi ý từ chỗ xa xa truyền qua, làm cho phương thiên địa này hơi hơi thay đổi một chút màu sắc.
Một khắc này, ở một nơi trong bầu trời đột nhiên có một đạo lam quang sáng chói giống như đến từ bên ngoài cửu thiên, ở trong bầu trời này hóa thành một cái không gian chi môn khổng lồ, rồi sau đó bóng người lóe lên, hai đạo thân ảnh từ trong lam quang này bạo xạ mà ra.
Hai người chính là Thần Dạ cùng Thiên Mạc Hành một đường chạy đến.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nơi này chính là Liễu chi nhất tộc!
Ánh mắt của Thần Dạ hơi hơi ngưng lại, thiên địa linh khí trong phiến không gian này đặc biệt nồng đậm, so với chỗ của Long tộc cũng là không kém hơn bao nhiêu, có động thiên phúc địa như thế, cộng thêm nội tình vượt xa những thế lực khác, tứ đại siêu cấp thế lực có thể ở rất nhiều năm sau vẫn một mực đứng vững ở Trung vực, tồn tại giống như cột chống trời cũng không phải là không có đạo lý.
Mà cái không gian này là một cái tự thành không gian thứ hai trừ Long tộc ra mà Thần Dạ nhìn thấy, nghĩ đến tam đại siêu cấp thế lực khác cũng là như vậy.
Không gian như thế đem thiên địa linh khí không ngừng áp súc lại, sau đó tràn ngập ở trong này, vô số năm qua đi đã sớm đem nơi này tích lũy thành một phương, cho dù người bình thường ở chỗ này tu luyện đều có thể đạt được tầng thứ bất đồng so với thế giới bên ngoài.
- Công tử!
Ở trong đoạn thời gian đi đường này, Thiên Mạc Hành từng vô số lần muốn hòa hoãn lại quan hệ của song phương, lại bị Thần Dạ cự tuyệt, Thiên chi nhất tộc, Liễu chi nhất tộc đã không thể nào có bất kỳ cơ hội nào có thể làm cho song phương ngồi xuống nói chuyện ôn hòa với nhau rồi.
Ngày đó khi thành lập Dạ Minh, nếu không phải sư phụ của Thiết Dịch Thiên chính là cao thủ Thiên Huyền, liền ở lúc đó người của Dạ Minh chỉ sợ hiện tại đều đã trở thành thi thể.
Phận thù hận này Thần Dạ sao phải nhịn xuống?
- Ngươi đi về trước đi!
Ý tứ của Thiên Mạc Hành thì Thần Dạ hiểu được, nhưng không có biện pháp tiếp nhận, nơi này đã là Liễu chi nhất tộc, Thần Dạ không muốn liên lụy đến Thiên Mạc Hành.
Thiên Mạc Hành hơi sững sờ, vội nói:
- Công tử, phiến không gian này mặc dù không lớn như thế giới thực nhưng lại là ở trong mắt người bình thường thì to lớn vô biên vô hạn, ngươi...
Thần Dạ nghiêm nghị cười một tiếng, chỉ hướng một chỗ, nói:
- Nơi đó đã có sát ý dũng động rồi!
Thần sắc của Thiên Mạc Hành nhất thời dại ra, hắn cũng cảm ứng được rồi, chỉ là hi vọng Thần Dạ không có phát hiện, thừa dịp còn có một chút thời gian, tận hết tâm của mình cố gắng một chút, nói không chừng sẽ hòa hoãn được, chuyện là do người làm.
Chưa từng nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro