Lịch luyện. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Bị thanh âm có chút tưởng niệm của Đao linh cùng Điện linh kêu gọi, Thần Dạ cũng là thổn thức một tiếng, liền thiếu chút nữa hắn sẽ vĩnh viễn sa vào trong phương thế giới này, từ đó trở thành người thực vật chờ đợi tử vong.
- Các ngươi đều còn tốt chứ?
- Đa tạ chủ nhân, trong lòng chưa bao giờ buông tha cho ý nguyện...
Thần Dạ khoát khoát tay, cười khổ nói:
- Như thế nào là ta không có buông tha? Ta cho tới bây giờ đều cho là, vô luận chuyện gì xảy ra đều sẽ không lựa chọn buông tha, ta không cam lòng, cũng chưa bao giờ sẽ thay dổi, như thế ta mới có thể ở Bắc Vọng sơn đem các ngươi thức tỉnh, nhận được các ngươi. Nhưng mà thời gian trước đó tâm của ta thật muốn trầm luân rồi, nếu như không phải là...
Thần Dạ đột nhiên dừng lại, Tử Huyên xuất hiện hắn còn có thể hiểu được, dù sao Tử Huyên đang ở ngoài Táng Hồn sơn mạch, Thất Thải Huyễn Linh y cùng Kim Tằm Triền Ti Thủ song song rời đi, Tử Huyên nhất định là biết mình gặp chuyện không may.
Nhưng những người khác...
Biết suy nghĩ trong lòng của Thần Dạ, Đao linh nói:
- Lòng có nhớ nhung, tự nhiên là cảm ứng được, cho nên chủ nhân, vô luận xảy ra chuyện gì ngươi cũng không thể buông tha.
Thần Dạ nặng nề thở ra một hơi, trong đầu lật lại trí nhớ, từng màn lướt qua, cuối cùng dừng lại ở trên hình ảnh khi hắn sắp rời đi.
- Cha, mẹ!
Trong tai loáng thoáng còn vang lên lời của mẫu thân từng nói với hắn.
- Mẹ, người yên tâm, hài nhi sẽ cố gắng, những lời hài nhi đã từng nói đều sẽ không quên, cuối cùng có một ngày hai nhi nhất định làm được những lời đã từng nói kia.
- Đao linh!
Thần Dạ chợt trầm giọng hỏi:
- Nhưng có cảm ứng được hạ lạc của vợ chồng Phong Ma không?
- Không có!
Đao linh cũng là trầm giọng đáp:
- Trước sau hai lần tìm kiếm, phạm vi tìm kiếm cũng có mấy vạn dặm, nhưng đều là không phát hiện ra được hạ lạc của Phong Ma cùng Liễu Nghiên cô nương, hai người bọn họ thật giống như là đã mất tích, hoặc là đều không ở chỗ này.
Trầm ngâm trong chốc lát, Thần Dạ lại hỏi:
- Như vậy Thanh Đế tiền bối có thần vật tương tự như Cổ Đế điện hay không?
Mấy vạn dặm đã là hết sức rộng lớn, cộng thêm Phong Ma là truyền nhân của Thanh Đế, đối với Cổ Đế điện cùng Thiên Đao mà nói tất nhiên là hết sức quen thuộc, cho nên mặc dù thân ở phía xa, chỉ cần Phong Ma ở đó, Đao linh cùng Điện linh đều là cảm ứng được.
Sau khi Đao linh im lặng một hồi lâu, mới lại nói:
- Một thân thần thông của Thanh Đế bệ hạ chính là lão chủ nhân cũng khâm phục không dứt, hai người mặc dù là bằng hữu nhưng rất nhiều thứ đều không bày ra cho đối phương biết, cho dù là ở bên trong tràng đại chiến kinh thiên kia, tất cả lá bài tẩy hiện rõ ra, ta cũng không phát hiện Thanh Đế bệ hạ có vật có thần thông giống như Cổ Đế điện.
Chân mày của Thần Dạ không khỏi hơi nhíu lại, một lát sau nói:
- Bất kể, tiếp tục tìm kiếm, vô luận như thế nào cũng phải tìm được Phong Ma cùng Liễu Nghiên!
- Chủ nhân yên tâm, ta cùng Điện linh sẽ đem hết toàn lực!
Thần Dạ theo đó gật đầu, trong con mắt của hắn, cỗ cảm xúc điên cuồng lần nữa nhanh chóng di động.
Một tiễn cuối cùng của Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn đã lĩnh ngộ ra, mượn lấy uy lực của nó cùng với bản mệnh hồn phách hiện nay có được, ở bên trong Linh Hồn giới cuối cùng là có năng lực hoạt động ngắn ngủi.
Nếu là như vậy, vậy không ngại đem năng lực này tiếp tục lớn mạnh.
Mặc dù Linh Hồn giới đáng sợ trước sau như một, thậm chí sau khi trải qua một lần trước đó sẽ trở nên càng thêm đáng sợ, nhưng ít ra năng lực của mình và bản mệnh hồn phách tất cả đều tăng cường, kể từ đó ngược lại là có thể đi tìm vợ chồng Phong Ma, đồng thời đem Linh Hồn giới này làm thành một chỗ lịch luyện.
Linh Hồn giới khổng lồ đáng sợ này ở lúc Thần Dạ xuất hiện lần nữa, trong không gian, lực lượng linh hồn bàng bạc lại một lần nữa hội tụ lại nhanh như tia chớp.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Thần Dạ, công kích kia ngưng tụ mà ra so sánh với trường thương đen nhánh lần trước không thể nghi ngờ là phải cường đại hơn rất nhiều, đó phảng phất là tập hợp tất cả lực lượng trong trời đất.
Đối mặt với một cỗ lực lượng vô cùng cường đại kia, trong ánh mắt của Thần Dạ hiện lên vẻ hỏa nhiệt nồng đậm, đó phảng phất giống như người khát nước trên sa mạc gặp được ốc đảo.
- Bản mệnh hồn phách, cùng tiến lên, xem một chút Linh Hồn giới này hiện nay đối với chúng ta còn có bao nhiêu uy hiếp!
- Tốt!
Sau sát na, sáu đạo thanh sắc quang trụ phá vỡ bầu trời dữ dội lướt ra, trong một thoáng đọng lại hóa thành hai đạo quang trụ lớn nhỏ mấy trăm trượng, thanh sắc chi tiễn kia dũng động lực lượng xuyên thủng thương khung.
- Bá!
Hai đạo thanh sắc quang trụ ở trong lúc dữ dội lướt ra tựa hồ lại ngưng tụ thành một đạo, làm cho uy lực kia càng tăng lên một bậc, cuối cùng hung hăng oanh kích vào trên công kích đang tới trước mặt kia.
- Oanh!
Động tĩnh kinh thiên quanh quẩn ở trong Linh Hồn giới...
Bên trong Linh Hồn giới vô biên vô hận, tiếng nổ vang kinh thiên thật giống như vạn đạo thiên lôi cùng nhau đánh xuống, lực lượng linh hồn không thể lay động kia ở dưới trùng kích của thanh sắc quang trụ này, ngăn cản một chút, bắt đầu có điều tan rã.
Dưới bao phủ của phong bạo đầy trời, thanh bào thanh niên lướt đi nhanh như tia chớp, hai tay mang theo thôn phệ chi lực quỷ dị đâm vào trong năng lượng linh hồn đang từ từ tan rã kia.
- Thôn phệ cho ta!
U mang nhất thời bạo dũng, huyền khí trong cơ thể liên tục không ngừng hóa thành lực lượng thôn phệ đem tất cả năng lượng linh hồn này toàn bộ bao vây lại, sau đó lặng lẽ cắn nuốt sạch.
- Bá!
Sau mấy giây, Thần Dạ lần nữa tiến vào Cổ Đế điện...
Lúc này trên bầu trời, khuôn mặt hư ảo khổng lồ lần nữa phù hiện mà ra, hắn nhìn chỗ Thần Dạ biến mất, trong đồng tử khổng lồ càng ngày càng nhiều hỏa nhiệt cùng vẻ tò mò.
- Thủ đoạn biến mất của người trẻ tuổi này tại sao lại để cho bổn tọa có một loại mùi vị giống như đã từng quen biết, chẳng lẽ ở lúc nào đó bổn tọa đã từng gặp qua thủ đoạn đồng dạng.
- Ai, thời gian quá lâu cũng làm cho trí nhớ của bổn tọa xuất hiện thác loạn rồi.
- Bất quá...
Trong đồng tử hư ảo kia lần nữa có vẻ hỏa nhiệt lướt đi:
- Hắc hắc, ngươi biểu hiện càng xuất sắc, ở chỗ này có thể lấy được càng nhiều chỗ tốt, nhưng mà đến cuối cùng tất cả chỗ tốt của ngươi đều sẽ thuộc về bổn tọa, bổn tọa đều cóc hút không đợi được, người trẻ tuổi, ngươi trưởng thành nhanh lên một chút, bổn tọa nhưng là đang chờ lực lượng linh hồn của ngươi đây, kiệt kiệt!
Từng có một lần kinh nghiệm, lần thứ hai lại luyện hóa năng lượng linh hồn thôn phệ mà đến liền là dễ dàng một chút, ít nhất ở trên thời gian cũng không có lãng phí, thời gian mấy ngày qua đi, Thần Dạ đại công cáo thành.
- Tiếp tục!
Cảm thụ được trạng thái của bản mệnh hồn phách lại rõ ràng tăng lên một tia, cảm xúc điên cuồng ở trong mắt Thần Dạ càng ngày càng trở nên nồng đậm
- Các ngươi đều còn tốt chứ?
- Đa tạ chủ nhân, trong lòng chưa bao giờ buông tha cho ý nguyện...
Thần Dạ khoát khoát tay, cười khổ nói:
- Như thế nào là ta không có buông tha? Ta cho tới bây giờ đều cho là, vô luận chuyện gì xảy ra đều sẽ không lựa chọn buông tha, ta không cam lòng, cũng chưa bao giờ sẽ thay dổi, như thế ta mới có thể ở Bắc Vọng sơn đem các ngươi thức tỉnh, nhận được các ngươi. Nhưng mà thời gian trước đó tâm của ta thật muốn trầm luân rồi, nếu như không phải là...
Thần Dạ đột nhiên dừng lại, Tử Huyên xuất hiện hắn còn có thể hiểu được, dù sao Tử Huyên đang ở ngoài Táng Hồn sơn mạch, Thất Thải Huyễn Linh y cùng Kim Tằm Triền Ti Thủ song song rời đi, Tử Huyên nhất định là biết mình gặp chuyện không may.
Nhưng những người khác...
Biết suy nghĩ trong lòng của Thần Dạ, Đao linh nói:
- Lòng có nhớ nhung, tự nhiên là cảm ứng được, cho nên chủ nhân, vô luận xảy ra chuyện gì ngươi cũng không thể buông tha.
Thần Dạ nặng nề thở ra một hơi, trong đầu lật lại trí nhớ, từng màn lướt qua, cuối cùng dừng lại ở trên hình ảnh khi hắn sắp rời đi.
- Cha, mẹ!
Trong tai loáng thoáng còn vang lên lời của mẫu thân từng nói với hắn.
- Mẹ, người yên tâm, hài nhi sẽ cố gắng, những lời hài nhi đã từng nói đều sẽ không quên, cuối cùng có một ngày hai nhi nhất định làm được những lời đã từng nói kia.
- Đao linh!
Thần Dạ chợt trầm giọng hỏi:
- Nhưng có cảm ứng được hạ lạc của vợ chồng Phong Ma không?
- Không có!
Đao linh cũng là trầm giọng đáp:
- Trước sau hai lần tìm kiếm, phạm vi tìm kiếm cũng có mấy vạn dặm, nhưng đều là không phát hiện ra được hạ lạc của Phong Ma cùng Liễu Nghiên cô nương, hai người bọn họ thật giống như là đã mất tích, hoặc là đều không ở chỗ này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trầm ngâm trong chốc lát, Thần Dạ lại hỏi:
- Như vậy Thanh Đế tiền bối có thần vật tương tự như Cổ Đế điện hay không?
Mấy vạn dặm đã là hết sức rộng lớn, cộng thêm Phong Ma là truyền nhân của Thanh Đế, đối với Cổ Đế điện cùng Thiên Đao mà nói tất nhiên là hết sức quen thuộc, cho nên mặc dù thân ở phía xa, chỉ cần Phong Ma ở đó, Đao linh cùng Điện linh đều là cảm ứng được.
Sau khi Đao linh im lặng một hồi lâu, mới lại nói:
- Một thân thần thông của Thanh Đế bệ hạ chính là lão chủ nhân cũng khâm phục không dứt, hai người mặc dù là bằng hữu nhưng rất nhiều thứ đều không bày ra cho đối phương biết, cho dù là ở bên trong tràng đại chiến kinh thiên kia, tất cả lá bài tẩy hiện rõ ra, ta cũng không phát hiện Thanh Đế bệ hạ có vật có thần thông giống như Cổ Đế điện.
Chân mày của Thần Dạ không khỏi hơi nhíu lại, một lát sau nói:
- Bất kể, tiếp tục tìm kiếm, vô luận như thế nào cũng phải tìm được Phong Ma cùng Liễu Nghiên!
- Chủ nhân yên tâm, ta cùng Điện linh sẽ đem hết toàn lực!
Thần Dạ theo đó gật đầu, trong con mắt của hắn, cỗ cảm xúc điên cuồng lần nữa nhanh chóng di động.
Một tiễn cuối cùng của Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn đã lĩnh ngộ ra, mượn lấy uy lực của nó cùng với bản mệnh hồn phách hiện nay có được, ở bên trong Linh Hồn giới cuối cùng là có năng lực hoạt động ngắn ngủi.
Nếu là như vậy, vậy không ngại đem năng lực này tiếp tục lớn mạnh.
Mặc dù Linh Hồn giới đáng sợ trước sau như một, thậm chí sau khi trải qua một lần trước đó sẽ trở nên càng thêm đáng sợ, nhưng ít ra năng lực của mình và bản mệnh hồn phách tất cả đều tăng cường, kể từ đó ngược lại là có thể đi tìm vợ chồng Phong Ma, đồng thời đem Linh Hồn giới này làm thành một chỗ lịch luyện.
Linh Hồn giới khổng lồ đáng sợ này ở lúc Thần Dạ xuất hiện lần nữa, trong không gian, lực lượng linh hồn bàng bạc lại một lần nữa hội tụ lại nhanh như tia chớp.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Thần Dạ, công kích kia ngưng tụ mà ra so sánh với trường thương đen nhánh lần trước không thể nghi ngờ là phải cường đại hơn rất nhiều, đó phảng phất là tập hợp tất cả lực lượng trong trời đất.
Đối mặt với một cỗ lực lượng vô cùng cường đại kia, trong ánh mắt của Thần Dạ hiện lên vẻ hỏa nhiệt nồng đậm, đó phảng phất giống như người khát nước trên sa mạc gặp được ốc đảo.
- Bản mệnh hồn phách, cùng tiến lên, xem một chút Linh Hồn giới này hiện nay đối với chúng ta còn có bao nhiêu uy hiếp!
- Tốt!
Sau sát na, sáu đạo thanh sắc quang trụ phá vỡ bầu trời dữ dội lướt ra, trong một thoáng đọng lại hóa thành hai đạo quang trụ lớn nhỏ mấy trăm trượng, thanh sắc chi tiễn kia dũng động lực lượng xuyên thủng thương khung.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Bá!
Hai đạo thanh sắc quang trụ ở trong lúc dữ dội lướt ra tựa hồ lại ngưng tụ thành một đạo, làm cho uy lực kia càng tăng lên một bậc, cuối cùng hung hăng oanh kích vào trên công kích đang tới trước mặt kia.
- Oanh!
Động tĩnh kinh thiên quanh quẩn ở trong Linh Hồn giới...
Bên trong Linh Hồn giới vô biên vô hận, tiếng nổ vang kinh thiên thật giống như vạn đạo thiên lôi cùng nhau đánh xuống, lực lượng linh hồn không thể lay động kia ở dưới trùng kích của thanh sắc quang trụ này, ngăn cản một chút, bắt đầu có điều tan rã.
Dưới bao phủ của phong bạo đầy trời, thanh bào thanh niên lướt đi nhanh như tia chớp, hai tay mang theo thôn phệ chi lực quỷ dị đâm vào trong năng lượng linh hồn đang từ từ tan rã kia.
- Thôn phệ cho ta!
U mang nhất thời bạo dũng, huyền khí trong cơ thể liên tục không ngừng hóa thành lực lượng thôn phệ đem tất cả năng lượng linh hồn này toàn bộ bao vây lại, sau đó lặng lẽ cắn nuốt sạch.
- Bá!
Sau mấy giây, Thần Dạ lần nữa tiến vào Cổ Đế điện...
Lúc này trên bầu trời, khuôn mặt hư ảo khổng lồ lần nữa phù hiện mà ra, hắn nhìn chỗ Thần Dạ biến mất, trong đồng tử khổng lồ càng ngày càng nhiều hỏa nhiệt cùng vẻ tò mò.
- Thủ đoạn biến mất của người trẻ tuổi này tại sao lại để cho bổn tọa có một loại mùi vị giống như đã từng quen biết, chẳng lẽ ở lúc nào đó bổn tọa đã từng gặp qua thủ đoạn đồng dạng.
- Ai, thời gian quá lâu cũng làm cho trí nhớ của bổn tọa xuất hiện thác loạn rồi.
- Bất quá...
Trong đồng tử hư ảo kia lần nữa có vẻ hỏa nhiệt lướt đi:
- Hắc hắc, ngươi biểu hiện càng xuất sắc, ở chỗ này có thể lấy được càng nhiều chỗ tốt, nhưng mà đến cuối cùng tất cả chỗ tốt của ngươi đều sẽ thuộc về bổn tọa, bổn tọa đều cóc hút không đợi được, người trẻ tuổi, ngươi trưởng thành nhanh lên một chút, bổn tọa nhưng là đang chờ lực lượng linh hồn của ngươi đây, kiệt kiệt!
Từng có một lần kinh nghiệm, lần thứ hai lại luyện hóa năng lượng linh hồn thôn phệ mà đến liền là dễ dàng một chút, ít nhất ở trên thời gian cũng không có lãng phí, thời gian mấy ngày qua đi, Thần Dạ đại công cáo thành.
- Tiếp tục!
Cảm thụ được trạng thái của bản mệnh hồn phách lại rõ ràng tăng lên một tia, cảm xúc điên cuồng ở trong mắt Thần Dạ càng ngày càng trở nên nồng đậm
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro