Đế Quân

Liễu công tử. (2)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

Một bộ tử sắc trường sam, khuôn mặt anh tuấn lộ ra trác nhi bất quần cực kỳ, toàn thân cũng không tản mát ra cái khí tức gì, tuy nhiên làm cho người ta có một loại cảm giác nguy hiểm, hơn nữa hắn hiện tại đứng lên thật giống như hắn chính là chủ nhân của nơi này.

Người này có khí phái Hoàng giả thiên sinh.

Một người trẻ tuổi thật không đơn giản, khó trách có thể ngồi ở trên vị trí khách quý tốt nhất, khó trách có thể tùy ý nói những lời này, chỉ bất quá khẩu khí không khỏi quá mức một ít, Thiên chi nhất tộc tuy cường đại, ở trong thiên địa này nhưng cũng không phải là duy nhất.

Bốn thế lực lớn tạo thành thế chân vạc ở trong trời đất, nhưng bọn họ không nhất định liền là cường đại nhất, Trung vực ngọa hổ tàng long, tuy rất nhiều ngươi đều đang theo đuổi quyền lực cùng địa vị cao cao tại thượng, nhưng cũng có một ít người chỉ là yên lặng truy tìm con đường thiên đạo, tuyệt thế cao thủ ẩn giấu có thể sánh ngang với cao thủ tuyệt đỉnh ở trong bốn thế lực lớn, Thần Dạ tin tưởng nhất định có.

Khi tất cả ánh mắt tập trung mà đến, người trẻ tuổi kia tự hồ rất hưởng thụ, tầm mắt di động hướng về phía người sau không ngừng gật đầu ý bảo, cỗ ý tứ cao ngạo này chưa từng có chút che giấu nào.

Đột nhiên tầm mắt của người trẻ tuổi kia chợt dừng lại ở trên thân một người, nhất thời ánh mắt bình thản mà lộ ra vẻ ngạo nghễ kia trong chớp mắt trở nên vô cùng nóng rực.

Sau khi nóng rực, người trẻ tuổi kia hướng về phía Tử Huyên ôn hòa cười, làm ra một cái hành động ưu nhã để cho hắn lộ ra vẻ càng thêm có mị lực, chỉ tiếc ở trong lòng Tử Huyên, trừ Thần Dạ ra đã không còn bất cứ người nào, bất kể người trẻ tuổi này là ưu tú cỡ nào, cho dù đây là Thương Thiên chi chủ cũng là không được coi trọng.

Cho nên Tử Huyên một mực đều là hơi khẽ cúi đầu rúc vào bên cạnh Thần Dạ, chung quanh hết thảy đều không liên quan với nàng.

Lạnh nhạt cùng thanh tĩnh như vậy làm cho người trẻ tuổi kia đột nhiên ở trong lòng tuôn ra một cỗ tham muốn giữ lấy mãnh liệt, liền cũng vì vậy đối với Thần Dạ ở bên cạnh Tử Huyên có một cỗ địch ý không hiểu cho tới sát ý.

- Ha hả, Liễu công tử, đấu giá liền sắp bắt đầu, mời ngươi ngồi đi!

Sát ý của người trẻ tuổi, Thần Dạ tự nhiên là cảm ứng được, cũng không cảm thấy cái gì, đầu năm nay những lão quái vật mà hắn gặp phải đều là nhiều lắm, một cái đều không kém so với thanh niên này, thật sự đối với hắn không có bao nhiêu uy hiếp.

Bất quá sau khi nghe được Thiên Mạc Hành gọi tên người trẻ tuổi kia, mày kiếm của Thần Dạ chợt nhảy lên.

Ở bên trong thế gian, họ Liễu vô cùng nhiều, nhưng để cho Thiên Mạc Hành đều lâm thời khách khí như vậy, người trẻ tuổi họ liễu này có khả năng rất lớn giống như Thiên Mạc Hành, chính là một trong tứ đại siêu cấp thế lực trên thế gian, người của Liễu chi nhất tộc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hơn nữa người trẻ tuổi này rất có thể là hậu bối trực hệ của Liễu chi nhất tộc.

Có thân phận như vậy, sẽ sinh ra khí độ hoàng giả, có thể ngồi ở trên ghế khách quý tốt nhất liền cũng không lộ ra vẻ kỳ quái.

- Là bản công tử thất thố rồi, Thiên lão ngươi đừng trách!

Liễu công tử kia thật nhanh từ chỗ Tử Huyên thu hồi ánh mắt, sau đó ngồi xuống, bất quá thỉnh thoảng đạo mục quang kia vẫn là chuyển hướng qua.

- Ha hả, tiếp đó, đấu giá lại bắt đầu!

Đợi đến sau khi Liễu công tử ngồi xuống, Thiên Mạc Hành cười nhạt, ngay sau đó bàn tay vung lên, vách tường ở phía sau người lão tự động xuất hiện một cái đại môn, chợt có rất nhiều người tay đang cầm một phương ngọc khí từ từ đi ra, sau đó chỉnh tề đặt ở trên thạch đài.

Ở trong những ngọc khí này đều là đặt xuống một ít đồ vật tản ra quang mang nhàn nhạt.

Thiên Mạc Hành từ trong một phương ngọc khí lấy ra một quyển trục tản ra máu sắc đen nhánh, chợt cười nói:

- Đây là một thức đao pháp vũ kỹ, tên là Bá Đao, danh như ý nghĩa, một khi thi triển ra liền cực kỳ bá đạo, trải qua chúng ta giám định, phẩm chất của vũ kỹ này là trung đẳng trở xuống, bất quá bởi vì bá đạo vô cùng, nếu có thể tu luyện tới cảnh giới đại thành mà nói, uy lực rất là khả quan.

- Do là món khai vị, cho nên giá quy định không cao, mười vạn kim tệ mở giá, mỗi lần tăng giá một vạn là được rồi!

Lời của Thiên Mạc Hành vừa mới dứt, trong hội trường ở sau trầm mặc ngắn ngủi liền là có người báo ra giá tiền, chỉ chốc lát sau, thanh âm đấu giá nối liên không dứt mà vang lên.

- Ngươi không tham dự một chút sao?

Tử Huyên khẽ cười nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thần Dạ lắc đầu, cười nói:

- Bá Đao này đối với ta mà nói không có chỗ trọng dụng nào.

Không đề cập đến Thiên Đao kèm theo Phá Diệt đao pháp, ngay cả phẩm chất của Bát Hoang trảm cũng ở trên xa Bá Đao này, Thần Dạ thật sự không cần phải lãng phí thời gian vì cái này.

Phẩm chất của vũ kỹ nếu như không phải là người khác tự thân truyền dạy mà nói, nhìn quyển trục có thể ghi lại vũ kỹ là phân biệt ra được cao thấp của phẩm chất.

Quyển trục có ghi lại Bá Đao kia có quang mang nhàn nhạt phát ra, nhưng mà cũng không có quá mức mãnh liệt, cho nên đúng như lời của Thiên Mạc Hành nói, phẩm chất chỉ là bình thường, dạng vũ kỹ như vậy thật sự để cho Thần Dạ rất khó có hứng thú.

Huống chi ở trong Trung điện của Cổ Đế điện có truyền thừa cả đời của Cổ Đế khi còn sống, những thứ đó dõi mắt khắp thế gian đều là đứng đầu, Thần Dạ cũng không có quá nhiều thời gian đi tu luyện những thứ truyền thừa kia, làm sao có thời gian đi lãng phí ở trên những vũ kỹ bình thường này.

Bất quá Thần Dạ mặc dù không có gì lạ, nhưng đối với người ở tại tràng mà nói, Bá Đao vẫn là có lực hấp dẫn vô cùng, từng tiếng báo giá vang lên nối liền không dứt, trong khoảng thời gian ngắn liền đã đột phá lên đến năm mươi vạn.

Dĩ nhiên những người báo giá này chỉ là người ở phía sau, những người ở trên ghế khách quý đều là khí định thần nhàn, an tĩnh vô cùng...

Ở bên trong cạnh tranh kịch liệt, rốt cuộc vũ kỹ tên là Bá Đao kia bị một người lấy cái giá 68 vạn mang đi.

Trải qua lần khởi đầu tốt đẹp này, không khí trong hội đấu giá cũng là từ từ trở nên nóng bỏng, Thiên Mạc Hành cũng không nói những lời khách sáo nữa, trực tiếp từ trong một phương ngọc khí khác lấy ra một vật.

Vật này đặt ở bên trong ngọc khí cũng không phải là rất thu hút, nhưng sau khi lấy ra, quang mang sáng chói dữ dội tuôn ra, sau khi triệt hồi phong ấn liền hiện ra chân thân của nó.

Đây là một chuôi giống kiếm mà không phải là kiếm, trái phải hai bên đều là lưỡi đao toàn thân úy lam sắc, chia ra có lỗ hổng giống như nguyệt nha, từ xa nhìn lại phảng phất như là móc câu.

Chuôi vũ khí này ngược lại là có mấy phần cổ quái, bất quá khí tức tản mát ra cũng là để cho Thần Dạ hơi có điều động dung, không thể nghi ngờ, đây là một chuôi Thần binh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0