Đế Quân

Một màn kinh người. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

Hổ Lực hiển nhiên là biết rõ ràng suy nghĩ của Thần Dạ. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, vẻ mặt lại càng thấy dịu đi. Người như thế, mới xứng đáng làm bằng hữu a!

Tức thì, Hổ Lực quay đầu lại nhìn Chung Khiếu mà nói:

- Tiểu tử này hôm nay, đừng nói bị mất tính mạng. Nếu rớt một sợi tóc thì tộc Hổ Sa ta đều sẽ để cả Chung gia của ngươi chôn cùng.

- Chung Kỳ cô nương, những người khác không biết. Nhưng ngươi hẳn là biết rất rõ ràng, chỉ với những thủ đoạn này của ngươi, thì vẫn còn vô phương ngăn cản tộc Hổ Sa ta làm bất cứ chuyện gì.

Nói như vậy một phen, hiển nhiên ở trong lòng Hổ Lực thì mức độ nguy hiểm của Chung Kỳ phải hơn xa Chung Khiếu. Thần Dạ thực sự hiếu kỳ, đến tột cùng Chung Kỳ đã làm cái gì, mà ở trong lòng Yêu Tộc dưới biển lại có phân lượng to lớn như thế.

Chung Kỳ nghe vậy, im lặng không nói, hiển nhiên là cũng đang suy nghĩ những lời này của Hổ Lực. Còn Chung Khiếu kia, càng vì là quyết tâm Hổ Lực đã thể hiện ra ngoài mà có chỗ chần chờ.

Đến bây giờ lão mới hiểu được, muốn đảm bảo cho Thần Dạ, có thể không chỉ là ý định của một mình Hổ Lực.

Đắc tội một mình Hổ Lực thì Chung Khiếu tự nhận mình còn có mặt mũi này, để có khả năng đến tộc Hổ Sa cầu tình, đưa lễ, tiến tới sẽ không ảnh hưởng đến Chung gia.

Nhưng trước mắt, cũng lại là phải đắc tội với cả tộc Hổ Sa. Mặc dù là Chung Khiếu đang trong cơn phẫn nộ cực độ, nhưng cũng không khỏi không có chỗ phải suy tính.

Lúc này, Hổ Lực lần thứ hai xoay người lại, đè thấp âm thanh mà nói:

- Tiểu tử, mau mau đi luyện hóa những năng lượng này đi. Cứ yên tâm, lần này đến đây không chỉ có riêng là một mình ta. Có thể không chút khách khí mà nói một câu với ngươi, cái mạng của ngươi, ở trong tộc, hiện tại so sánh Lão Tử đều phải đáng giá hơn. Đừng nói một cái Chung gia, cho dù tất cả mọi người đều liên hợp lại thì ngươi cũng vẫn bình yên vô sự.

Thần Dạ tin tưởng lời Hổ Lực nói, cho nên không chần chừ nữa. Hắn lập tức ngồi xếp bằng, tiến vào trong tu luyện.

Giờ này khắc này, từ trong cơ thể hắn có một đám vầng sáng đã bắt đầu đang tản mát ra năng lượng. Mà năng lượng này có được thuần khiết cùng cường đại đã vượt thật xa ra ngoài tưởng tượng của Thần Dạ.

Mặc dù hiện tại vừa mới bắt đầu phát ra, nhưng với biểu hiện bình tĩnh ra ngoài vừa rồi của Thần Dạ kỳ thật đều có thể khiến cho mọi người thấy được, hắn cũng sắp sửa không áp chế nổi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu không có Hổ Lực kịp thời chạy tới như thế, hiện tại Thần Dạ chỉ sợ đã ở trong hiểm cảnh cực độ.

Hiển nhiên đang lúc Thần Dạ luyện hóa, thì Chung Khiếu sau một hồi giằng co rốt cục ánh mắt lần thứ hai bắt đầu trở nên điên cuồng:

- Hổ Lực, tiểu tạp chủng kia là kẻ thù giết con của ta, ngươi đã nhất định phải ngăn cản thì cũng đừng trách ta không khách khí. Chung Kỳ, ta sẽ kéo Hổ Lực, còn mối thù đệ đệ của ngươi thì ngươi tự mình đi báo, đây là cho ngươi một cơ hội chuộc tội !

Thần sắc Chung Kỳ không khỏi căng thẳng...

- Hắc hắc, Chung Khiếu, xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cũng tốt !

Hổ Lực lạnh lùng cất tiếng cười, tức thì âm thanh đột nhiên nghiêm lại:

- Các huynh đệ, liền hiện thân ra đây. Khiến cho người trên đất bằng nhìn một chút, xem tộc Hổ Sa chúng ta có đủ lực uy hiếp hay không.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Giọng nói vừa mới vang lên, không gian ở trên bầu trời lập tức bắt đầu một cơn vặn vẹo kì dị cổ quái. Tức thì, trong lúc vặn vẹo kia phảng phất như xuất hiện một cánh cửa thật lớn. Rồi từ trong cánh cửa này có từng đạo bóng dáng bắn tới rất nhanh mà hiện ra.

Sắc mặt mọi người đều là hơi bị biến đổi, chẳng những bởi vì là người của tộc Hổ Sa xuất hiện, càng là bởi vì phần thủ đoạn này.

Ở đây số lượng cao thủ Địa Huyền cũng không phải quá ít, nhưng lại không có người nào có khả năng cảm ứng được, trên bầu trời đã sớm che giấu đông đảo số lượng người của tộc Hổ Sa. Mà tu vi của những người tộc Hổ Sa này cũng không phải Thông Thiên. Như vậy hiển nhiên là có thêm cao thủ tuyệt đỉnh đang dùng thủ đoạn không gian thuần khiết để làm được tất cả điều này.

Mà cái này ít nhất, cần phải có cao thủ cảnh giới Hoàng Huyền!

Một hồi khí tức hung ác ngập trời phô thiên cái địa phát tán ra ngoài, hình như bắt đầu cuồn cuộn nổi lên một trận cuồng phong thổi quét khắp mặt đất làm cho cát bay đá chạy. Cuộc giết chóc chưa từng bắt đầu, mà mùi vị máu tươi đã là lan tràn trong thiên địa.

- Hỗn trướng, thu hồi khí tức của các ngươi lại. Nếu quấy nhiễu đến tiểu tử này, cẩn thận ai nấy đều bị lột da rút gân...

Lời này, hiển nhiên Hổ Lực cũng không phải đang mắng tộc nhân của hắn, mà là đang nhắc nhở đám người Chung Khiếu. Thần Dạ rất quan trọng, nếu như ai động thủ đối với hắn, thật là muốn làm địch với cùng cả tộc Hổ Sa, sẽ phải nỗ lực trả giá gì thì tất cả mọi người cần suy nghĩ thật tốt ở trong lòng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sắc mặt Chung Khiếu lập tức trắng bệch đi. Lão không nghĩ tới, đích xác quyết tâm của tộc Hổ Sa đúng là to lớn như thế... Hôm nay không báo được thù, ít nhất, chỉ cần Thần Dạ không rời khỏi phạm vi Vô Tận Chi Hải, lão liền không có cách nào báo thù.

Ở trong phạm vi này, thế lực có thể đắc tội tộc Hổ Sa cũng không phải không có. Đáng tiếc, Chung Khiếu lão vẫn còn không kết giao tình cảm đủ đến loại trình độ này, khiến cho thế lực đến mức như vậy có thể làm chút chuyện gì cho Chung Khiếu lão.

Trong giây lát, Chung Khiếu quay đầu nhìn về phía Chung Kỳ. Lão nghĩ, nếu như trong đoạn thời gian này mà có khả năng báo thù thì ở đây, có lẽ chỉ có Chung Kỳ là có tư cách này.

Đối mặt với ánh mắt của phụ thân, Chung Kỳ cũng là bất đắc dĩ cất tiếng cười gượng. Không sai, nàng kết giao tình cảm cùng mỗi thế lực lớn trong biển đều cũng không tệ lắm. Rất nhiều thế lực sẽ nể mặt mũi nàng. Tuy nhiên, đến khi đối tượng là tộc Hổ Sa thì mặt mũi này vẫn còn đáng giá hay không, chính nàng cũng không dám cam đoan.

Thấy Chung Kỳ không có phản ứng, thần sắc Chung Khiếu lại càng như tro tàn...

- A, Hổ Lực huynh là như vậy?

Trong lúc tất cả mọi người đang trầm lặng, bạch y thanh niên kia mang theo nụ cười từ từ tiến lên đây.

- Trong một vùng phạm vi mười thước, bất luận kẻ nào đến gần, giết không tha!

Nhìn bạch y thanh niên, gương mặt Hổ Lực nhẹ nhàng cau lại. Với thực lực của hắn, tất nhiên có khả năng từ trên người kẻ trước mặt mà cảm ứng được, bạch y thanh niên này cũng khó chơi.

Bạch y thanh niên thản nhiên cười nói:

- Giết không tha? Chỉ sợ tộc Hổ Sa ngươi còn không có lá gan lớn như vậy.

- Vậy ngươi cứ việc thử xem!

Hổ Lực nhe răng cười một tiếng, mặc dù bạch y thanh niên rất khó dây dưa, nhưng Hổ Lực hắn cũng không phải kẻ dễ chọc. Ở trong phạm vi Vô Tận Chi Hải này, nói thật, hắn vẫn còn chưa từng có sợ một ai.

Coi như là ngẫu nhiên gặp một chút cao thủ nhân loại, hắn không đánh lại thì cũng chạy được. Cứ cắm đầu lao xuống độ sâu trong biển, vậy thì cũng không ai còn có can đảm đến đây.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0