Nam Vực. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Nghe vậy, Tử Huyên khẽ nhướn mày mà nói:
- Tà Tâm Chủng hiện tại với ta mà nói, thực sự không phải là chỉ có điều xấu . . . . Vào lúc rời khỏi tộc Liễu , trên người Liễu Triêu Dương trọng thương đã bị ta thiết lập một dòng tà khí. Mượn tà khí này, tất cả động tĩnh của bọn họ thì ta cũng có thể cảm ứng rất rõ ràng.
Nói tới đây, âm thanh của Tử Huyên chợt cứng lại, rồi nói:
- Từ điểm này có khả năng biết sự quỷ dị của Tà Đế Điện cùng sự cường đại của Tà Đế. Thần Dạ, ngươi sau này phải cẩn thận một chút .
Chỉ là một giọt máu huyết của Tà Đế liền khiến cho một vị cao thủ Thiên Huyền đều chịu bó tay như thế. Vậy khả năng của Tà Đế, nếu như Thông Thiên!
Hai mắt Thần Dạ không khỏi run rẩy. Hắn không để ý đông đảo mọi người đang có mặt mà cứ nhẹ nhàng ôm Tử Huyên vào lòng, rồi hỏi:
- Đây là nàng đang định thông báo cái gì cho ta sao?
Lời này truyền ra, trên mặt những người còn lại đều có vẻ nặng trĩu. Bởi vì thông báo, rốt cuộc là có ý tứ gì, ngoại trừ người của hai tộc Đế, Mộc ở đây , thì đám người Ngao Thiên làm sao nghe không hiểu ý tứ trong những lời này .
Chẳng lẽ. . . .
- Ta không có ý tứ này. . . .
Thần Dạ vung tay mãnh liệt mà nói bá đạo:
- Cho dù nàng có ý tứ, sau này trong lòng nàng, trong đầu nàng cũng không được có bất cứ ý nghĩ không tốt nào. Nếu không, trên trời dưới đất, ta đều sẽ đi cùng nàng!
Ở trong không gian, gió giật gào thét mà qua. Mặc dù chúng cũng không đột kích vào mọi người, thế nhưng cái lạnh thấu xương kia cũng làm cho mọi người có chỗ kinh hãi. . . .
Tử Huyên một mực yên lặng như vậy .Cho đến rất lâu sau mới khẽ vung bàn tay trắng nõn . Không gian phía trước tức thì xé rách toạc ra. Một đám người vội vàng thu lại tâm tình, rồi phóng ra dữ dội từ trong không gian kia .
Đây là một vùng đất bình nguyên rộng lớn, mặt đất phía dưới hừng hực sức sống, cây cối xanh tươi dạt dào. Trên thảo nguyên, thỉnh thoảng lại có rất nhiều động vật nhỏ, hoặc là chạy trốn, hoặc là trêu đùa với nhau đang chạy đi rất nhanh .
Tầm mắt tiếp tục nhìn ra xa xa, tại cuối chân trời tựa hồ có một dãy núi liên miên mơ hồ lọt vào tầm mắt của mọi người .
- Nơi này?
Đế Thích Thiên khẽ cau mày, ngược lại có hơi nghi hoặc mà nói:
- Nơi này hình như đã không còn ở địa giới Trung Vực ?
- Đế tiền bối nói không sai, nơi này là thuộc về địa giới Nam Vực!
Người đáp lại chính là Thiên Nhàn. Nhiều năm qua, lão đi lại các nơi trên thế gian để tìm kiếm thiếu niên ưu tú mang về bồi dưỡng thêm. Về khả năng quen thuộc với các nơi thì vẫn còn chưa có người có khả năng vượt qua lão .
Mộc Nguyên Thần không khỏi khẽ thở dài nói:
- Không nghĩ đến lại là ở xứ sở này , khó trách.
Khó trách cái gì, Thần Dạ tất nhiên không hề để ý tới. Hắn lập tức nhìn về phía Tử Huyên, nàng chậm rãi nhắm mắt lại. Sau khi trôi qua mấy giây , hai mắt mở ra, nàng lạnh lùng nói:
- Người của bọn họ, liền ở cách đây hơn trăm dặm .
- Vậy lúc này chúng ta liền xông tới đó ?
- Không cần!
Tử Huyên lạnh lùng cất tiếng cười, rồi nói:
- Vùng đất mà hai đại cao thủ Tiêu Nhược thư sinh và Thiên Diệp lão nhân ngã xuống , mặc dù hơn ngàn năm thời gian trôi qua nhưng lại há là chỗ bọn hắn muốn vào là có thể vào được ngay ?
- Trong khoảng trăm dặm , không làm chúng ta mất bao nhiêu thời gian. Chờ sau khi bọn hắn sắp phá vỡ kết giới kia rồi đi vào thì chúng ta chạy tới đó cũng không trễ.
Một khi kết giới bị phá, sau khi người của hai tộc Thiên, Liễu tiến vào thì kết giới kia có lẽ cao thủ hai tộc sẽ phục hồi lại như cũ để tránh bị những người khác phát hiện, làm cho không thể phát sinh bất ngờ nào đó.
Có điều tới lúc đó , kết giới do cao thủ hai tộc Thiên, Liễu phục hồi như cũ sẽ không ngăn được đám người Thần Dạ trong thời gian quá lâu .
Đế Thích Thiên cười nói:
- Hai người Liễu Lăng Vân và Thiên Vô Cụ, một đời tinh thông tính toán. Ha hả, lần này đây, khi bọn hắn biết chúng ta là hoàng tước ( chim sẻ) , còn bọn họ là đường lang (bọ ngựa ) thì không biết vẻ mặt hai người này sẽ đặc sắc như thế nào!
Từ ngoài trăm dặm , cũng không mất bao lâu thời gian thì một trận tiếng gầm rú đã từ xa xa truyền tới. Khắp cả một vùng đất này cũng phảng phất là đang phải chịu trận động đất mãnh liệt, làm cho người ta đứng ở trên mặt đất mà có cảm giác rung rinh.
May mà nơi này tương đối hẻo lánh, những nơi phụ cận đúng là không có quá nhiều người tới, nên tiếng ồn này không đến mức làm kinh động những người khác.
Nhưng thiết nghĩ , ở trong lòng đám người Liễu Lăng Vân thì cả thế gian này, những người có thể làm cho bọn họ phải kiêng kỵ cũng sẽ không quá nhiều. Nơi này là Nam Vực, coi như để cho người khác biết được nơi này giấu một vật vô cùng quý báu thì cũng sẽ không sợ bị người ta đoạt đi .
Nếu chút tự tin này mà cũng không có, thì hai thế lực lớn do Liễu Lăng Vân và Thiên Vô Cụ cầm đầu cũng không xứng là tứ đại siêu cấp thế lực .
Động tĩnh kịch liệt sau khi đại khái kéo dài mấy phút đồng hồ lại bắt đầu từ từ yếu bớt, vẻ mặt của đám người Thần Dạ vào lúc này cũng chậm rãi trở nên nghiêm nghị .
Một trận chiến này, sẽ thay đổi cả bố cục thế gian !
Mặc dù cả mấy bên đều rất yên tâm về thực lực cùng đội hình của mình, nhưng cũng chưa bao giờ phủ nhận sự cường đại của hai tộc Thiên, Liễu.
Kỳ thật, nếu không có Thần Dạ cùng Tử Huyên nhất định phải làm như vậy, thì ở trong lòng đám người Thiên Nhàn, bọn họ cũng không phải thập phần xem trọng đối với trận chiến này .
Hiện nay Dạ Minh, cao thủ Thiên Huyền có sáu vị, cao thủ Thánh Huyền, đặc biệt số lượng cao thủ đạt tới cảnh giới Thánh Huyền Thất Trọng trở lên đều hơn xa tộc Liễu . Tuy nhiên, trình độ đại chiến tương tự đến mức này thì điều kiện tiên quyết để chiến thắng lại được quyết định bởi số lượng cao thủ đứng đầu của cả đôi bên .
Sự chênh lệch giữa Thiên Huyền cùng Thánh Huyền , nói một ví dụ đơn giản nhất . Bọn người Thiên Nhàn là thật sớm liền đạt tới cao thủ cấp bậc Thánh Huyền. Thế nhưng nhiều năm trôi qua như vậy mà vẫn chưa từng phá tan gông cùm xiềng xích để tiến vào cảnh giới Thiên Huyền.
Như thế liền làm cho người thấy rõ ràng, giữa hai cấp bậc này có sự chênh lệch thật lớn .
Ở trong lòng, bọn họ mặc dù cho rằng đám người Thần Dạ có thủ đoạn sâu không lường được, dẫu rằng cũng bất giác nghĩ những người trẻ tuổi này sẽ trở thành đối thủ của cao thủ Thiên Huyền, nhưng lại vẫn còn chưa đạt đến mức làm đối thủ của một vị cao thủ Thiên Huyền.
Chỉ có đám người Thiên Nhàn càng biết rõ ràng hơn, hiện tại Dạ Minh, cùng với lớp người trẻ tuổi như Thần Dạ từ từ trưởng thành, nhất là những năm gần đây, Tử Huyên bọn họ dám nghĩ dám làm nên đã tạo thành quyền uy tuyệt đối trong Dạ Minh .
- Tà Tâm Chủng hiện tại với ta mà nói, thực sự không phải là chỉ có điều xấu . . . . Vào lúc rời khỏi tộc Liễu , trên người Liễu Triêu Dương trọng thương đã bị ta thiết lập một dòng tà khí. Mượn tà khí này, tất cả động tĩnh của bọn họ thì ta cũng có thể cảm ứng rất rõ ràng.
Nói tới đây, âm thanh của Tử Huyên chợt cứng lại, rồi nói:
- Từ điểm này có khả năng biết sự quỷ dị của Tà Đế Điện cùng sự cường đại của Tà Đế. Thần Dạ, ngươi sau này phải cẩn thận một chút .
Chỉ là một giọt máu huyết của Tà Đế liền khiến cho một vị cao thủ Thiên Huyền đều chịu bó tay như thế. Vậy khả năng của Tà Đế, nếu như Thông Thiên!
Hai mắt Thần Dạ không khỏi run rẩy. Hắn không để ý đông đảo mọi người đang có mặt mà cứ nhẹ nhàng ôm Tử Huyên vào lòng, rồi hỏi:
- Đây là nàng đang định thông báo cái gì cho ta sao?
Lời này truyền ra, trên mặt những người còn lại đều có vẻ nặng trĩu. Bởi vì thông báo, rốt cuộc là có ý tứ gì, ngoại trừ người của hai tộc Đế, Mộc ở đây , thì đám người Ngao Thiên làm sao nghe không hiểu ý tứ trong những lời này .
Chẳng lẽ. . . .
- Ta không có ý tứ này. . . .
Thần Dạ vung tay mãnh liệt mà nói bá đạo:
- Cho dù nàng có ý tứ, sau này trong lòng nàng, trong đầu nàng cũng không được có bất cứ ý nghĩ không tốt nào. Nếu không, trên trời dưới đất, ta đều sẽ đi cùng nàng!
Ở trong không gian, gió giật gào thét mà qua. Mặc dù chúng cũng không đột kích vào mọi người, thế nhưng cái lạnh thấu xương kia cũng làm cho mọi người có chỗ kinh hãi. . . .
Tử Huyên một mực yên lặng như vậy .Cho đến rất lâu sau mới khẽ vung bàn tay trắng nõn . Không gian phía trước tức thì xé rách toạc ra. Một đám người vội vàng thu lại tâm tình, rồi phóng ra dữ dội từ trong không gian kia .
Đây là một vùng đất bình nguyên rộng lớn, mặt đất phía dưới hừng hực sức sống, cây cối xanh tươi dạt dào. Trên thảo nguyên, thỉnh thoảng lại có rất nhiều động vật nhỏ, hoặc là chạy trốn, hoặc là trêu đùa với nhau đang chạy đi rất nhanh .
Tầm mắt tiếp tục nhìn ra xa xa, tại cuối chân trời tựa hồ có một dãy núi liên miên mơ hồ lọt vào tầm mắt của mọi người .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nơi này?
Đế Thích Thiên khẽ cau mày, ngược lại có hơi nghi hoặc mà nói:
- Nơi này hình như đã không còn ở địa giới Trung Vực ?
- Đế tiền bối nói không sai, nơi này là thuộc về địa giới Nam Vực!
Người đáp lại chính là Thiên Nhàn. Nhiều năm qua, lão đi lại các nơi trên thế gian để tìm kiếm thiếu niên ưu tú mang về bồi dưỡng thêm. Về khả năng quen thuộc với các nơi thì vẫn còn chưa có người có khả năng vượt qua lão .
Mộc Nguyên Thần không khỏi khẽ thở dài nói:
- Không nghĩ đến lại là ở xứ sở này , khó trách.
Khó trách cái gì, Thần Dạ tất nhiên không hề để ý tới. Hắn lập tức nhìn về phía Tử Huyên, nàng chậm rãi nhắm mắt lại. Sau khi trôi qua mấy giây , hai mắt mở ra, nàng lạnh lùng nói:
- Người của bọn họ, liền ở cách đây hơn trăm dặm .
- Vậy lúc này chúng ta liền xông tới đó ?
- Không cần!
Tử Huyên lạnh lùng cất tiếng cười, rồi nói:
- Vùng đất mà hai đại cao thủ Tiêu Nhược thư sinh và Thiên Diệp lão nhân ngã xuống , mặc dù hơn ngàn năm thời gian trôi qua nhưng lại há là chỗ bọn hắn muốn vào là có thể vào được ngay ?
- Trong khoảng trăm dặm , không làm chúng ta mất bao nhiêu thời gian. Chờ sau khi bọn hắn sắp phá vỡ kết giới kia rồi đi vào thì chúng ta chạy tới đó cũng không trễ.
Một khi kết giới bị phá, sau khi người của hai tộc Thiên, Liễu tiến vào thì kết giới kia có lẽ cao thủ hai tộc sẽ phục hồi lại như cũ để tránh bị những người khác phát hiện, làm cho không thể phát sinh bất ngờ nào đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có điều tới lúc đó , kết giới do cao thủ hai tộc Thiên, Liễu phục hồi như cũ sẽ không ngăn được đám người Thần Dạ trong thời gian quá lâu .
Đế Thích Thiên cười nói:
- Hai người Liễu Lăng Vân và Thiên Vô Cụ, một đời tinh thông tính toán. Ha hả, lần này đây, khi bọn hắn biết chúng ta là hoàng tước ( chim sẻ) , còn bọn họ là đường lang (bọ ngựa ) thì không biết vẻ mặt hai người này sẽ đặc sắc như thế nào!
Từ ngoài trăm dặm , cũng không mất bao lâu thời gian thì một trận tiếng gầm rú đã từ xa xa truyền tới. Khắp cả một vùng đất này cũng phảng phất là đang phải chịu trận động đất mãnh liệt, làm cho người ta đứng ở trên mặt đất mà có cảm giác rung rinh.
May mà nơi này tương đối hẻo lánh, những nơi phụ cận đúng là không có quá nhiều người tới, nên tiếng ồn này không đến mức làm kinh động những người khác.
Nhưng thiết nghĩ , ở trong lòng đám người Liễu Lăng Vân thì cả thế gian này, những người có thể làm cho bọn họ phải kiêng kỵ cũng sẽ không quá nhiều. Nơi này là Nam Vực, coi như để cho người khác biết được nơi này giấu một vật vô cùng quý báu thì cũng sẽ không sợ bị người ta đoạt đi .
Nếu chút tự tin này mà cũng không có, thì hai thế lực lớn do Liễu Lăng Vân và Thiên Vô Cụ cầm đầu cũng không xứng là tứ đại siêu cấp thế lực .
Động tĩnh kịch liệt sau khi đại khái kéo dài mấy phút đồng hồ lại bắt đầu từ từ yếu bớt, vẻ mặt của đám người Thần Dạ vào lúc này cũng chậm rãi trở nên nghiêm nghị .
Một trận chiến này, sẽ thay đổi cả bố cục thế gian !
Mặc dù cả mấy bên đều rất yên tâm về thực lực cùng đội hình của mình, nhưng cũng chưa bao giờ phủ nhận sự cường đại của hai tộc Thiên, Liễu.
Kỳ thật, nếu không có Thần Dạ cùng Tử Huyên nhất định phải làm như vậy, thì ở trong lòng đám người Thiên Nhàn, bọn họ cũng không phải thập phần xem trọng đối với trận chiến này .
Hiện nay Dạ Minh, cao thủ Thiên Huyền có sáu vị, cao thủ Thánh Huyền, đặc biệt số lượng cao thủ đạt tới cảnh giới Thánh Huyền Thất Trọng trở lên đều hơn xa tộc Liễu . Tuy nhiên, trình độ đại chiến tương tự đến mức này thì điều kiện tiên quyết để chiến thắng lại được quyết định bởi số lượng cao thủ đứng đầu của cả đôi bên .
Sự chênh lệch giữa Thiên Huyền cùng Thánh Huyền , nói một ví dụ đơn giản nhất . Bọn người Thiên Nhàn là thật sớm liền đạt tới cao thủ cấp bậc Thánh Huyền. Thế nhưng nhiều năm trôi qua như vậy mà vẫn chưa từng phá tan gông cùm xiềng xích để tiến vào cảnh giới Thiên Huyền.
Như thế liền làm cho người thấy rõ ràng, giữa hai cấp bậc này có sự chênh lệch thật lớn .
Ở trong lòng, bọn họ mặc dù cho rằng đám người Thần Dạ có thủ đoạn sâu không lường được, dẫu rằng cũng bất giác nghĩ những người trẻ tuổi này sẽ trở thành đối thủ của cao thủ Thiên Huyền, nhưng lại vẫn còn chưa đạt đến mức làm đối thủ của một vị cao thủ Thiên Huyền.
Chỉ có đám người Thiên Nhàn càng biết rõ ràng hơn, hiện tại Dạ Minh, cùng với lớp người trẻ tuổi như Thần Dạ từ từ trưởng thành, nhất là những năm gần đây, Tử Huyên bọn họ dám nghĩ dám làm nên đã tạo thành quyền uy tuyệt đối trong Dạ Minh .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro