Ngọc Long.
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Hôm nay Hóa Long trì tương đương đã đóng lại, đừng nói là ngoại nhân, liền là lục đại trưởng lão ở giờ khắc này đừng mong để cho Hóa Long trì mở ra, nhưng Thần Dạ...
- Đại trưởng lão, cái này là thế nào, Thần Dạ hắn có thể gặp chuyện không may hay không?
Long Hoàng trầm giọng hỏi.
Đại trưởng lão lắc đầu, chuyện tình chưa bao giờ gặp qua thì lão làm sao biết được.
- Không có đại sự gì, người trẻ tuổi kia chỉ là xúc động ý chí của tổ tiên tộc ta mà thôi!
Ở trên bầu trời, long thủ khổng lồ lại một lần nữa xuất hiện, mà lời nói kia để cho tộc nhân của Long tộc ở bên dưới vì thế mà khiếp sợ.
Đại trưởng lão nghi ngờ hỏi:
- Lão tổ, Thần Dạ mặc dù tu luyện Bách Chiến quyết, cũng đạt tới cảnh giới đại thành, cũng có truyền thừa của Long tộc tộc nhân ta, nhưng mà hắn dù sao cũng là nhân loại, ý chí của tổ tiên như thế nào sẽ bị xúc động đến.
- Hồn biến!
Long thủ khổng lồ nhàn nhạt phun ra hai chữ.
- Hồn biến!
Chúng Long hơi ngẩn ra, chợt bừng tỉnh đại ngộ, tổ tiên Long tộc bọn họ cũng từng có hồn biến.
Thân ảnh xuyên qua không gian, tầm mắt ở trước mắt nhanh chóng biến hóa, trong nháy mắt tiếp theo hiện lên ở trong mắt của Thần Dạ chính là một phương thiên địa khác.
Nơi này phảng phất là chỗ sâu hư không mênh mông vô tận, dõi mắt nhìn bốn phía đều là sắc trắng mờ mịt, thật giống như là Hỗn Độn chi địa, chỉ có giải đất trung tâm kia, một phương hồ bạc lớn trôi nổi ở trong không gian.
Trong hồ nước kia có khí tức năng lượng cực kỳ tinh khiết đang dũng động, bởi vì quá mức tinh khiết, số lượng quá nhiều, cho nên phảng phất giống như ngưng kết lại hóa thành trạng thái dịch, cho nên hồ nước kia tương đương với năng lượng tinh khiết.
Năng lượng bàng bạc như thế nhưng còn chưa đủ cho tộc nhân Long tộc sử dụng, khó trách Long tộc đều là cường đại như thế.
Thần Dạ cũng không có thời gian đi cảm thán những thứ này, thân ảnh của hắn nhanh chóng lướt động đi tới bên cạnh Tử Huyên đang ngồi xếp bằng phía trên Hóa Long trì kia, nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, trong lòng Thần Dạ không khỏi đau xót.
- Tử Huyên, kiên trì, đừng buông tha, ngàn vạn lần không thể buông tha a!
- Thần Dạ, làm sao ngươi đến đây?
Tử Huyên thế nhưng vào lúc này thanh tỉnh lại... Thần Dạ hơi kinh hãi, Tử Huyên lúc này đang đối kháng với ý chí lực đến từ trong Hóa Long trì, như thế nào lại tỉnh lại.
Thấy nghi hoặc của Thần Dạ, Tử Huyên nhẹ giọng cười nói:
- Ta vốn là đang đối kháng với cỗ ý chí cường địa kia, cũng không biết chuyện gì xảy ra, ta cảm giác thời điểm chính mình không chịu nổi, sắp buông tha...
Nói tới đây, Tử Huyên cúi đầu, nàng biết mình làm như vậy, Thần Dạ sẽ rất không cao hứng.
Thần sắc của Thần Dạ đích xác là trầm xuống, nhưng cũng không nỡ tức giận với Tử Huyên, ngay sau đó tiếp tục hỏi:
- Tiếp đó lại xảy ra chuyện gì?
- Khảo nghiệm của đạo ý chí kia đột nhiên biến mất!
Tử Huyên cũng là không hiểu được rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nhìn Thần Dạ, nàng bỗng nhiên hiểu được cái gì, lập tức hỏi:
- Mới vừa rồi có phải ngươi đã làm cái gì hay không?
Thần Dạ nói:
- Ta cảm ứng được ngươi không kiên trì được nổi nữa cho nên lực lượng linh hồn kéo dài mà ra, muốn để cho ngươi đừng buông tha!
- Thật xin lỗi!
Tử Huyên nói thật nhỏ.
- Trách ta không chiếu cố tốt cho ngươi, trách ta năm đó thế nhưng không biết trong lòng ngươi đã muốn rời đi, lại ở sau đó không đuổi theo ngươi, đều là ta không tốt.
Thần Dạ nắm chặt bàn tay trắng nõn nói:
- Tử Huyên, ngươi phải đáp ứng ta, bất kể Niệm Thần ngươi cũng không thể buông tha, ngươi bỏ ta rời đi còn được, nhưng mà Linh nhi thì như thế nào?
- Linh nhi!
Trong mỹ mâu của Tử Huyên bỗng nhiên có tư niệm vô tận hiện ra, ngược lại nói:
- Ta sẽ kiên trì, ngươi đừng lo lắng cho ta!
Nói xong, thân ảnh vừa động lướt hướng Hóa Long trì.
- Phác thông!
Thân thể của Tử Huyên tiến thẳng vào trong hồ nước do năng lượng tinh khiết tạo thành.
- Thần Dạ!
Tử Huyên không khỏi ngạc nhiên kêu to.
- Sao vậy?
Thần Dạ có chút không hiểu.
Tử Huyên cao hứng nói:
- Ta có thể tiến vào Hóa Long trì rồi!
Nghe vậy mi tâm của Thần Dạ bất giác căng thẳng, điều này cũng có ý nghĩa là Tử Huyên đã thông qua khảo nghiệm, nhưng mà nghe nàng vừa mới nói, khảo nghiệm kia còn chưa hoàn toàn hoàn thành.
Chẳng lẽ bởi vì nguyên nhân chính mình, là bởi vì cỗ ba động này đột nhiên xuất hiện.
Vừa nghĩ tới đây, Thần Dạ không chút nghĩ ngợi liền cũng hướng Hóa Long trì hạ xuống.
Quả nhiên có thể tiến vào Hóa Long trì... Tò mò ở trong lòng Thần Dạ càng trở nên nồng đậm, sau khi trầm mặc một lát liền nói:
- Tử Huyên, ngươi ở chỗ này hảo hảo tu luyện, ta xuống phía dưới nhìn một chút.
- Nhìn cái gì?
Tử Huyên hỏi.
Thần Dạ nói:
- Phái dưới này hẳn là có đồ vật gì đó đang triệu hoán ta, hẳn là như vậy cho nên cái gọi là khảo nghiệm của ngươi mới không tiếp tục nữa, ta đi xuống trước đây.
- Vậy ngươi cẩn thận một chút!
- Yên tâm!
Thần Dạ vẫy vẫy tay, thân ảnh vừa động hướng dưới đáy Hóa Long trì nhanh chóng chìm xuống.
Khi thân thể của Thần Dạ hoàn toàn xuyên vào trong Hóa Long trì, hắn liền là cảm giác được hết thảy trong thiên địa vào lúc này đều phảng phất đều bị ngăn cách ở phía ngoài, tầm mắt ở trước mắt là một mảnh trắng xóa, bàn tay trảo một cái có thể cảm giác được loại năng lượng sền sệt này ở trong lòng bàn tay lướt qua.
Tâm của Thần Dạ giờ phút này cũng là nhảy lên cực hạn, hắn đã có thể cảm giác được hết sức rõ ràng cỗ triệu hoán kia càng trở nên rõ ràng, thậm chí đã chỉ rõ phương hướng đi tới.
Mặc dù đến hiện tại cũng còn chưa rõ ràng lắm rốt cuộc là vật gì đang triệu hoán, ại là hiểu được hẳn là sẽ không có nguy hại đối với mình, song, nơi này dù sao cũng là Hóa Long trì, một cỗ năng lượng cuồng bạo không cách nào hình dung điên cuồng tịch quyển qua chỗ hắn.
- Xuy!
Ở bên trong tiếng vang rất nhỏ, áo trên thân thể Thần Dạ trong nháy mắt hóa thành phấn vụn, thân thể của hắn bị lực lượng cường đại áp bách phảng phất như sắp vỡ vụn ra.
- Bách Chiến quyết, Hóa Long!
Thần Dạ lập tức hóa thành long thân, liền vào lúc này hắn kinh ngạc cảm ứng được năng lượng bốn phía điên cuồng mà đến không còn tiến hành công kích đối với hắn, long thân ở chỗ này liền như mãnh hổ nhập sơn lâm, cá vào biển rộng.
Mặc dù không bị công kích, nhưng dù sao hắn cũng không phải là long thân chân chính, vì vậy những năng lượng này vẫn là thẩm thấu vào một cách tự nhiên, ở trong thân thể của hắn tàn sát bừa bãi.
Bất quá tương đối mà nói, loại đau đớn này đã không để cho Thần Dạ để ở trong lòng.
- Đi!
Thần Dạ khẽ quát một tiếng, thân thể khổng lồ linh hoạt giống như cá dưới nói, ở dưới đạo dẫn dắt rõ ràng kia nhanh như tia chớp hướng tới chỗ sâu nhất của Hóa Long trì lao đi.
Đoạn đường này đi xuống, càng sâu, năng lượng hội tụ càng thêm đáng sợ, đến hiện tại, Thần Dạ đã là cảm ứng được năng lượng nơi này đặc dính, đều có dấu hiệu muốn hướng tới trạng thái cố định mà tiến hóa.
Tự nhiên, áp lực quanh thân mà đến càng trở nên tăng mạnh.
- Đại trưởng lão, cái này là thế nào, Thần Dạ hắn có thể gặp chuyện không may hay không?
Long Hoàng trầm giọng hỏi.
Đại trưởng lão lắc đầu, chuyện tình chưa bao giờ gặp qua thì lão làm sao biết được.
- Không có đại sự gì, người trẻ tuổi kia chỉ là xúc động ý chí của tổ tiên tộc ta mà thôi!
Ở trên bầu trời, long thủ khổng lồ lại một lần nữa xuất hiện, mà lời nói kia để cho tộc nhân của Long tộc ở bên dưới vì thế mà khiếp sợ.
Đại trưởng lão nghi ngờ hỏi:
- Lão tổ, Thần Dạ mặc dù tu luyện Bách Chiến quyết, cũng đạt tới cảnh giới đại thành, cũng có truyền thừa của Long tộc tộc nhân ta, nhưng mà hắn dù sao cũng là nhân loại, ý chí của tổ tiên như thế nào sẽ bị xúc động đến.
- Hồn biến!
Long thủ khổng lồ nhàn nhạt phun ra hai chữ.
- Hồn biến!
Chúng Long hơi ngẩn ra, chợt bừng tỉnh đại ngộ, tổ tiên Long tộc bọn họ cũng từng có hồn biến.
Thân ảnh xuyên qua không gian, tầm mắt ở trước mắt nhanh chóng biến hóa, trong nháy mắt tiếp theo hiện lên ở trong mắt của Thần Dạ chính là một phương thiên địa khác.
Nơi này phảng phất là chỗ sâu hư không mênh mông vô tận, dõi mắt nhìn bốn phía đều là sắc trắng mờ mịt, thật giống như là Hỗn Độn chi địa, chỉ có giải đất trung tâm kia, một phương hồ bạc lớn trôi nổi ở trong không gian.
Trong hồ nước kia có khí tức năng lượng cực kỳ tinh khiết đang dũng động, bởi vì quá mức tinh khiết, số lượng quá nhiều, cho nên phảng phất giống như ngưng kết lại hóa thành trạng thái dịch, cho nên hồ nước kia tương đương với năng lượng tinh khiết.
Năng lượng bàng bạc như thế nhưng còn chưa đủ cho tộc nhân Long tộc sử dụng, khó trách Long tộc đều là cường đại như thế.
Thần Dạ cũng không có thời gian đi cảm thán những thứ này, thân ảnh của hắn nhanh chóng lướt động đi tới bên cạnh Tử Huyên đang ngồi xếp bằng phía trên Hóa Long trì kia, nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, trong lòng Thần Dạ không khỏi đau xót.
- Tử Huyên, kiên trì, đừng buông tha, ngàn vạn lần không thể buông tha a!
- Thần Dạ, làm sao ngươi đến đây?
Tử Huyên thế nhưng vào lúc này thanh tỉnh lại... Thần Dạ hơi kinh hãi, Tử Huyên lúc này đang đối kháng với ý chí lực đến từ trong Hóa Long trì, như thế nào lại tỉnh lại.
Thấy nghi hoặc của Thần Dạ, Tử Huyên nhẹ giọng cười nói:
- Ta vốn là đang đối kháng với cỗ ý chí cường địa kia, cũng không biết chuyện gì xảy ra, ta cảm giác thời điểm chính mình không chịu nổi, sắp buông tha...
Nói tới đây, Tử Huyên cúi đầu, nàng biết mình làm như vậy, Thần Dạ sẽ rất không cao hứng.
Thần sắc của Thần Dạ đích xác là trầm xuống, nhưng cũng không nỡ tức giận với Tử Huyên, ngay sau đó tiếp tục hỏi:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tiếp đó lại xảy ra chuyện gì?
- Khảo nghiệm của đạo ý chí kia đột nhiên biến mất!
Tử Huyên cũng là không hiểu được rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nhìn Thần Dạ, nàng bỗng nhiên hiểu được cái gì, lập tức hỏi:
- Mới vừa rồi có phải ngươi đã làm cái gì hay không?
Thần Dạ nói:
- Ta cảm ứng được ngươi không kiên trì được nổi nữa cho nên lực lượng linh hồn kéo dài mà ra, muốn để cho ngươi đừng buông tha!
- Thật xin lỗi!
Tử Huyên nói thật nhỏ.
- Trách ta không chiếu cố tốt cho ngươi, trách ta năm đó thế nhưng không biết trong lòng ngươi đã muốn rời đi, lại ở sau đó không đuổi theo ngươi, đều là ta không tốt.
Thần Dạ nắm chặt bàn tay trắng nõn nói:
- Tử Huyên, ngươi phải đáp ứng ta, bất kể Niệm Thần ngươi cũng không thể buông tha, ngươi bỏ ta rời đi còn được, nhưng mà Linh nhi thì như thế nào?
- Linh nhi!
Trong mỹ mâu của Tử Huyên bỗng nhiên có tư niệm vô tận hiện ra, ngược lại nói:
- Ta sẽ kiên trì, ngươi đừng lo lắng cho ta!
Nói xong, thân ảnh vừa động lướt hướng Hóa Long trì.
- Phác thông!
Thân thể của Tử Huyên tiến thẳng vào trong hồ nước do năng lượng tinh khiết tạo thành.
- Thần Dạ!
Tử Huyên không khỏi ngạc nhiên kêu to.
- Sao vậy?
Thần Dạ có chút không hiểu.
Tử Huyên cao hứng nói:
- Ta có thể tiến vào Hóa Long trì rồi!
Nghe vậy mi tâm của Thần Dạ bất giác căng thẳng, điều này cũng có ý nghĩa là Tử Huyên đã thông qua khảo nghiệm, nhưng mà nghe nàng vừa mới nói, khảo nghiệm kia còn chưa hoàn toàn hoàn thành.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chẳng lẽ bởi vì nguyên nhân chính mình, là bởi vì cỗ ba động này đột nhiên xuất hiện.
Vừa nghĩ tới đây, Thần Dạ không chút nghĩ ngợi liền cũng hướng Hóa Long trì hạ xuống.
Quả nhiên có thể tiến vào Hóa Long trì... Tò mò ở trong lòng Thần Dạ càng trở nên nồng đậm, sau khi trầm mặc một lát liền nói:
- Tử Huyên, ngươi ở chỗ này hảo hảo tu luyện, ta xuống phía dưới nhìn một chút.
- Nhìn cái gì?
Tử Huyên hỏi.
Thần Dạ nói:
- Phái dưới này hẳn là có đồ vật gì đó đang triệu hoán ta, hẳn là như vậy cho nên cái gọi là khảo nghiệm của ngươi mới không tiếp tục nữa, ta đi xuống trước đây.
- Vậy ngươi cẩn thận một chút!
- Yên tâm!
Thần Dạ vẫy vẫy tay, thân ảnh vừa động hướng dưới đáy Hóa Long trì nhanh chóng chìm xuống.
Khi thân thể của Thần Dạ hoàn toàn xuyên vào trong Hóa Long trì, hắn liền là cảm giác được hết thảy trong thiên địa vào lúc này đều phảng phất đều bị ngăn cách ở phía ngoài, tầm mắt ở trước mắt là một mảnh trắng xóa, bàn tay trảo một cái có thể cảm giác được loại năng lượng sền sệt này ở trong lòng bàn tay lướt qua.
Tâm của Thần Dạ giờ phút này cũng là nhảy lên cực hạn, hắn đã có thể cảm giác được hết sức rõ ràng cỗ triệu hoán kia càng trở nên rõ ràng, thậm chí đã chỉ rõ phương hướng đi tới.
Mặc dù đến hiện tại cũng còn chưa rõ ràng lắm rốt cuộc là vật gì đang triệu hoán, ại là hiểu được hẳn là sẽ không có nguy hại đối với mình, song, nơi này dù sao cũng là Hóa Long trì, một cỗ năng lượng cuồng bạo không cách nào hình dung điên cuồng tịch quyển qua chỗ hắn.
- Xuy!
Ở bên trong tiếng vang rất nhỏ, áo trên thân thể Thần Dạ trong nháy mắt hóa thành phấn vụn, thân thể của hắn bị lực lượng cường đại áp bách phảng phất như sắp vỡ vụn ra.
- Bách Chiến quyết, Hóa Long!
Thần Dạ lập tức hóa thành long thân, liền vào lúc này hắn kinh ngạc cảm ứng được năng lượng bốn phía điên cuồng mà đến không còn tiến hành công kích đối với hắn, long thân ở chỗ này liền như mãnh hổ nhập sơn lâm, cá vào biển rộng.
Mặc dù không bị công kích, nhưng dù sao hắn cũng không phải là long thân chân chính, vì vậy những năng lượng này vẫn là thẩm thấu vào một cách tự nhiên, ở trong thân thể của hắn tàn sát bừa bãi.
Bất quá tương đối mà nói, loại đau đớn này đã không để cho Thần Dạ để ở trong lòng.
- Đi!
Thần Dạ khẽ quát một tiếng, thân thể khổng lồ linh hoạt giống như cá dưới nói, ở dưới đạo dẫn dắt rõ ràng kia nhanh như tia chớp hướng tới chỗ sâu nhất của Hóa Long trì lao đi.
Đoạn đường này đi xuống, càng sâu, năng lượng hội tụ càng thêm đáng sợ, đến hiện tại, Thần Dạ đã là cảm ứng được năng lượng nơi này đặc dính, đều có dấu hiệu muốn hướng tới trạng thái cố định mà tiến hóa.
Tự nhiên, áp lực quanh thân mà đến càng trở nên tăng mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro