Đế Quân

Thần tích. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

- Phác xích!

Máu tươi phun trào ra, cả người Mặc Mộc cũng giống như con chim bị chặt đứt cánh, nhanh chóng rơi xuống từ giữa không trung, trực tiếp nện trên mặt đất thành ra một cái hố rất sâu.

Sau một lát, sức sống của hắn tiêu tan toàn bộ, nhiệt độ cơ thể cũng từ từ lạnh đi. Chỉ có ánh mắt kia, càng tỏ ra trợn to. Xem ra, là hắn chết không nhắm mắt.

Với tu vi của chính mình, dù thế nào cũng không được không phải là đối thủ của người thiếu niên kia chứ?

Mà cái này, chính là cái giá phải trả do việc xem nhẹ Linh Nhi !

Thiên địa này, không chỉ có không hề ảnh hưởng đối với việc đè nén bản thân Linh Nhi. Hơn nữa linh khí trong không gian lại tự động tiến vào trong cơ thể Linh Nhi, để cho nó tự động dùng vào tu luyện.

Điều này cũng có ý nghĩa, ở trong thiên địa này thì Linh Nhi có quyền khống chế lớn nhất. Nói cách khác, Linh Nhi thật giống như là vị chúa tể ở trong Chúng Thần Chi Mộ.

Tất nhiên tu vi của vị chúa tể này rất yếu, vô phương phát huy ra được uy lực nên có của chúa tể. Tuy nhiên, hơi chút thao tác Thiên Địa Chi Lực một phen thì đối với Linh Nhi mà nói, cũng không phải quá khó khăn.

Nhưng đối với Mặc Mộc mà nói, liền đủ để trí mạng!

Từ giữa không trung, Tử Huyên bay vút xuống. Bóng dáng của Mặc Tuyên, vào lúc nàng dung hợp ba đạo năng lượng công kích kia, đã vĩnh viễn biến mất không còn...

- Các ngươi rốt cuộc đã làm gì vậy ?

Nhìn thấy Thần Dạ, không ngờ đã giết chết đối thủ dụng mật pháp để tăng tu vi lên tới cảnh giới Địa Huyền thậm chí còn trước nàng một bước, Tử Huyên nhướn nhướn hàng mi mà nghi hoặc hỏi.

Vừa rồi tuy là đang đại chiến cùng Mặc Tuyên, nhưng sự chú ý của nàng vẫn đều ở bên phía Thần Dạ. Bởi vì bất kể là hắn có thủ đoạn kinh người cỡ nào, thì với tu vi cảnh giới Thông Huyền mà phải đại chiến cùng cao thủ Địa Huyền, chung quy vẫn là cực kì nguy hiểm.

- Không có gì, đây là bí mật của chúng ta, không thể nói cho ngươi, đúng không Linh Nhi!

Thần Dạ cười hì hì đáp lại, rồi lập tức ôm lấy Linh Nhi, chợt kéo chặt nó vào lòng rồi nhanh chóng chạy đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không phải hắn muốn nói đùa cùng Tử Huyên, mà là Thần Dạ cố ý muốn có chỗ giấu diếm đi.

Thân thể của Linh Nhi, từ trước tới nay chính là điều làm Tử Huyên căng thẳng nhất, cũng là có thể kích thích nàng nhất. Mặc dù nói, hiện nay ở trong Chúng Thần Chi Mộ Linh Nhi đã thể hiện ra ngoài đủ loại hiện tượng khó có thể tin nổi, xem ra đều là chuyện tốt.

Tuy nhiên, khi mà vẫn còn không thể thực sự nắm giữ bí mật trong cơ thể Linh Nhi thì ngay cả Thần Dạ đều không thể xác thực khẳng định, đến tột cùng là điều đó có ý nghĩa như thế nào.

Tất cả mọi chuyện kì dị cổ quái đều khởi nguồn từ Tiên Thiên Chi Độc ( chất độc bẩm sinh ) ở trong người Linh Nhi !

Đối với Tiên Thiên Chi Độc, có lẽ Thần Dạ cùng Tử Huyên không hiểu được nhiều lắm, nhưng những cao thủ như Phong Lăng cũng có biết không ít. Hơn nữa, Chung Khiếu trước khi chết cũng đã có nhắc qua chuyện này.

Cho nên, Tiên Thiên Chi Độc chính là một loại thương tổn đơn thuần. Nếu điều trị thật tốt liền có khả năng sống sót, nếu không thì chết. Giữa hai cái này sẽ không xuất hiện loại tình trạng thứ ba !

Từ điều này mà Thần Dạ phỏng đoán, bản thân thể chất Linh Nhi có lẽ vẫn còn tồn tại điều kì dị cổ quái một chút không muốn người biết !

Về phần điều chưa biết thần bí này, cho dù hiện nay Linh Nhi đã thể hiện ra ngoài đủ loại dấu hiệu đều là tốt thì hắn cũng không thể hoàn toàn thả lỏng trong lòng. Vậy thì giờ này khắc này, lại có thế nào mà nói ra những chuyện này cho Tử Huyên biết, để khiến cho nàng cũng bắt đầu lo lắng?

Đi theo phía sau bọn họ, nhìn Thần Dạ cùng Linh Nhi vui cười mà Tử Huyên cũng là không tự chủ được nở nụ cười. Nàng cũng không suy nghĩ quá nhiều, hoặc là coi như nghĩ tới thì cũng sẽ không để chuyện không vui đọng lại trên mặt.

Thần Dạ không muốn để cho nàng lo lắng, vậy tại sao nàng lại muốn khiến cho Thần Dạ lo lắng ?

Chúng Thần Chi Mộ lớn vô biên vô tận. Thần Dạ cũng không biết, cứ đi theo phương hướng mà Thiên Đao chỉ thì sẽ còn cách vị trí hiện tại rốt cuộc vẫn còn xa lắm không. Hơn nữa dọc đường đi về phía trước thì hắn cũng không phát hiện có cái gì kỳ lạ xuất hiện. Chỉ có ở trong lòng, có một ý nghĩ càng bắt đầu trở nên mãnh liệt.

Như thế khiến cho Thần Dạ an tâm hơn một chút. Ít nhất Đao Linh biểu hiện càng kịch liệt, vậy có nghĩa nhất định sẽ không phạm sai lầm.

Chỉ có điều là đoạn đường đi này đích xác rất không thú vị. Không phải nói là ở trong Chúng Thần Chi Mộ thì khắp nơi nguy cơ và khắp nơi cơ may sao? Chẳng lẽ là bởi vì sự có mặt của Thiên Đao mới khiến cho những việc này cũng không hề phát sinh?

Hơi mang nghi hoặc cứ thế mà đi về phía trước. Đến một thời khắc nào đó hì Thần Dạ đột nhiên thấy, khắp bầu trời phảng phất sắp sửa tới lúc mưa dầm. Một tầng bụi nước mù mịt lại đã bao phủ suốt cả một vùng đất mà tầm mắt có khả năng nhìn thấy.

Dọc theo đường đi, tuy rằng đang nghĩ về một chút chuyện, thế nhưng tâm thần hắn vẫn tuyệt đối một mực chú ý đến đầy đủ mọi thứ... Thần Dạ không khỏi nhìn về phía Tử Huyên, cả Linh Nhi ở phía sau nàng, lúc này đều là có vẻ kinh ngạc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói cách khác, thời tiết đột nhiên biến đổi mà cũng không ai phát hiện ra nó đã bắt đầu từ lúc nào.

- Cẩn thận!

Thần Dạ trầm giọng nói một câu. Tức thì Linh Hồn Chi Lực liền tản ra đến mức tận cùng, nó lập tức bắt đầu khởi động hướng về phía trước.

- Hự!

Vẻn vẹn là trong thời gian chỉ chốc lát, Thần Dạ đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, toàn thân phảng phất đã bị trúng một đòn nghiêm trọng, bước chân liên tục lui về phía sau, sắc mặt lập tức tái nhợt đi.

- Thần Dạ, làm sao vậy?

Vào lúc Tử Huyên bay vút mà đến, đồng thời Linh Nhi đang đeo trên người Thần Dạ cũng nhẹ nhàng nhảy xuống từ trong ngực của hắn. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía trước, rồi cũng như Thần Dạ, lực lượng linh hồn của nàng chậm rãi lan tràn ra ngoài.

- Không có gì, chỉ là bị năng lượng không biết tên nào đó ngăn chặn lại rồi hất ngược trở về.

Thần Dạ nói với giọng thở hổn hển, thần sắc có hơi lo âu. Nếu ngay cả Linh Hồn Chi Lực đều mà chướng ngại đều có khả năng chặn lại, thì có thể nghĩ, phía trước xa xa mơ hồ có một bậc tồn tại, vị đó nhất định không giống người thường.

- Đại ca ca!

Linh Nhi xoay người, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có thể nhận ra hơi căng thẳng:

- Có thể sẽ có phiền toái lớn.

Nghe vậy, thần sắc của Thần Dạ càng lo âu hơn. Ở trong thiên địa này, Linh Nhi có khả năng khống chế không giống tầm thường. Nhưng nếu ngay cả nó đều nói là phiền toái, vậy phiền toái này, tất nhiên sẽ khá lớn.

- Tử Huyên, cẩn thận một chút !

Thần Dạ tiến lên ôm lấy Linh Nhi, tâm thần vừa động, Cổ Đế Điện liền gào thét bay ra từ trong cơ thể. Nó làm xuất hiện những đám mây tím đầy trời bao phủ cả ba người vào trong. Lập tức, Thiên Đao cũng xuất hiện, xoay quanh Thần Dạ để dẫn đường.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0