Thật và giả! (1)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Ở bên trong một đạo quang
đoàn đen nhánh có hai phiến lá cực kỳ sáng chói, phảng phất giống như là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất, đỉnh của lá nhẹ cuốn lại, một cỗ khí
tức mãnh liệt từ từ phát ra.
Bất quá bởi vì nguyên nhân quang đoàn đen nhánh, những khí tức này cũng không quá lan tràn ra quá xa, vừa lúc ở phạm vi một góc này.
Thần Dạ bừng tỉnh đại ngộ, không phải là Băng Viêm Hoàn Hồn thảo quá mức bình thường cho nên mới lạc ở một góc, mà là nó quá kỳ lạ rồi, căn bản không cách nào sống chung với các kỳ trân khác trong dược viên.
Hai phiến lá, khí tức phát ra cũng là giống nhau vô cùng.
Lá bên trái là có một cỗ khí tức lạnh như băng, lá bên phải lại là nóng rực vô cùng! Hai loại khí tức như thế tuyệt đối không phải những kỳ trân khác đủ khả năng tiếp nhận.
Như thế xem ra chút ít cái gọi là cỏ dại sống ở chung quanh Băng Viêm Hoàn Hồn thảo liền không quá đơn giản rồi.
Càng là trưởng thành ở nơi hoàn cảnh ác liệt càng thêm sẽ không bình thường, đóa hoa trưởng thành trong nhà kính không cách nào trải quá gió bão!
Chân mày của Thần Dạ nhẹ nhíu lên, hai loại khí tức này đều không thể xâm phạm nhưng lại đồng thời chiếm cứ gốc kỳ trân này, lại còn một cỗ khí tức sinh mệnh lực nồng đậm ở giữa băng nhiệt chậm rãi bị thôi xuất ra ngoài.
Sinh mệnh lực như thế cực kỳ cường hãn, Thần Dạ không nghi ngờ chút nào bất kể là bị đả thương nặng bao nhiêu, chỉ cần còn có một hơi, như vậy Băng Viêm Hoàn Hồn thảo nhất định còn có thể cứu sống.
Nhưng Thần Dạ đứng ở chỗ này, cảm nhận được sinh mệnh lực nồng đạm, chẳng những không có nửa điểm cảm giác sảng khoái, mà ngược lại bị đè nén cực kỳ, phảng phất là bị nghẹn trong cổ họng không cách nào phun ra được.
Vạn sự vạn vật đều có cực hạn, sinh mệnh lực cường đại này không phải tùy tiện người nào cũng có thể hấp thu... Vừa nghĩ như thế, Thần Dạ liền càng có thể hiểu được thời điểm Thiên Thánh chi thể mang cho Liễu Nghiên đủ loại chỗ tốt thì hành hạ mang đến cho nàng là mãnh liệt bực nào rồi.
Một lát sau, Thần Dạ xoay người rời đi, những kỳ trân khác trong dược viên hắn không có đi nhìn, những đồ này hắn tạm thời còn không dùng được.
- Đao linh, mang ta đi Trung điện xem một chút!
Trừ Băng Viêm Hoàn Hồn thảo ra, hứng thú lớn nhất của Thần Dạ cũng chỉ có Trung điện rồi.
Võ học mà lão chủ nhân của Thiên Đao lưu lại, cho dù hôm nay Thần Dạ đã đột nhiên đạt đến một loại địa vị vô thượng, đó cũng là có đầy đủ lực hấp dẫn, kinh nghiệm của tiền nhân vĩnh viễn đều là quý giá nhất.
Nghe nói như thế, trong giọng nói của Đao linh nhất thời có vẻ quái dị:
- Tốt, chủ nhân, ngươi một mực đi về phía trước, sau khi đi đến tận cùng chính là lói đi thông Trung điện rồi.
Quái dị trong giọng nói của Đao linh, Thần Dạ cũng là nghe ra, ngược lại là không có để ý đến cái gì, Đao linh tổng sẽ không đối với hắn đùa bỡn cái âm mưu quỷ kế gì.
Cũng không lâu lắm, Thần Dạ liền đi tới chỗ theo lời của Đao linh.
Ở phía trước chính là một cái lối đi dài tối, nếu như không phải phía sau lối đi là Trung điện, Thần Dạ thật sự sẽ phải suy nghĩ sâu xa một chút, thật sự là lối đi này khiến cho người ta có một loại cảm giác trực quan, không biết rõ là đi thông tới địa phương nào.
- Bá!
Thần Dạ phóng ra tốc độ, hướng lối đi nhanh như tia chớp bắn xuyên qua.
Lại chưa từng nghĩ đến ở thời điểm hắn vừa mới tới gần lối đi kia, một cỗ năng lượng vô cùng khổng lồ từ trong thông đạo giống như lôi đình ngang nhiên oanh kích ra ngoài.
Thần Dạ kinh hãi, huyền khí tinh thuần trong đan điền cũng là ở trong nháy mắt hóa thành một đạo bình chướng trước thân thể, cùng lúc đó hai quyền ẩn chứa lực lượng thân thể cường đại nặng nề đập ra.
- Oanh!
Năng lượng xuất hiện trong thông đạo cực kỳ cường đại, chẳng những trong nháy mắt đánh tan lực lượng thân thể của Thần Dạ, liền ở một lát sau phá hủy năng lượng huyền khí của hắn.
Nhưng hẳn đối với Thần Dạ cũng là không có ác ý, chỉ là sau khi bức hắn trở về, năng lượng cường đại thoáng cái biến mất không thấy.
- Đây?
Sau khi đem muộn khí trong lồng ngực phun ra, Thần Dạ lập tức hỏi:
- Đao linh, tại sao?
- Hắc hắc, chủ nhân, tiến vào Trung điện ít nhất cần tu vi cảnh giới Hoàng Huyền...
- Ngươi cái gia hỏa này!
Khó trách lúc trước giọng nói của Đao linh có chút quái dị, hóa ra gia hỏa này muốn thấy mình làm trò cười, bất quá cảnh giới Hoàng huyền mới có thể tiến nhập Trung điện?
Thần Dạ hồi tưởng lại, ở trước cảnh giới Thông Huyền, vô luận là thủ đoạn của chính mình như thế nào cuối cùng chỉ có thể ở ngoài đại môn.
Ở bên trong cảnh giới Thông Huyền, bước vào cung điện, có thể tự do đi lại ở trong ngoại điện.
Mỗi một bước này dự báo cho thực lực của mình tinh tiến, cũng biểu thị khôi phục của Cổ Đế điện, mà cảnh giới Hoàng Huyền mới có thể bước vào Trung điện liền cũng là nói cho Thần Dạ, chỉ có đến khi đó Cổ Đế điện có lẽ mới coi là chân chính bắt đầu phục hồi như cũ.
- Áp lực rất lớn a!
Cảnh giới Hoàng Huyền, dõi mắt cả thế gian đều có thể xưng là cao thủ, bởi vì cảnh giới này lấy không gian lực lượng là lực, cùng những võ giả khác vẫn như cũ là cần tới thiên địa linh khí, đem so sánh, khoảng cách quá lớn.
Ngay cả Thần Dạ đủ tự tin, muốn đạt đến trình độ này cũng không biết cần bao nhiêu năm.
Xem ra Đao linh cố ý không nói với chính mình, mà muốn cho chính mình đi cảm nhận được cỗ áp lực này, do đó có một cái mục tiêu minh xác.
Thần Dạ cười lắc đầu nói:
- Chúng ta đi ra ngoài đi, có một số người hẳn là không chờ được.
Tà Ma ngục đã bị phá, Thiên Đao đã bị mình lần nữa cầm lại, những thứ này, Chúng thần chi thần kia không thể nào không biết, hắn bây giờ sợ rằng đang nhanh chóng chờ mình đi ra ngoài.
- Trước đừng động tới hắn, để cho hắn cấp bách một chút thì lại thế nào, gia hỏa này, không có hảo tâm.
Đao linh lạnh lùng nói một tiếng, hiển nhiên là hết thảy những việc mà Chúng thần chi thần kia đã làm cũng là chọc giận tới nó, dù sao ở bên trong đủ loại lịch lãm, ngoại trừ một lần Tử Kim Song Dực Sư kia ra, những thứ khác đều coi như là hành động cửu tử nhất sinh, hơn nữa là trong Tà Ma ngục.
Sau khi trầm mặc một lát, Đao linh nói:
- Chủ nhân, ta hiện tại, trí nhớ thường ngày khôi phục rất nhiều, quá nhiều chuyện ta hiện tại không thể nào nói với chủ nhân, cũng không biết nên nói như thế nào mới có thể hiểu được. Về phần chuyện tình võ đạo căn abrn của chủ nhân, hiện tại có thể toàn bộ nói cho chủ nhân.
- Võ đạo căn bản?
Tinh thần của Thần Dạ thật tốt, một chuyến đi Chúng Thần chi mộ này cuối cùng là không có uổng phí.
- Đại Tịch Diệt tâm thuật, Phá Diệt đao pháp, chủ nhân học được kỳ thật cũng không hoàn chỉnh...
Chân mày của Thần Dạ cau lại, Đại Tịch Diệt tâm pháp chính là công pháp, có hoàn chỉnh hay không, hắn đã tu luyện nhiều năm, công tâm mà nói là một loại công pháp không tệ, cư nhiên còn là không hoàn chỉnh.
Bất quá bởi vì nguyên nhân quang đoàn đen nhánh, những khí tức này cũng không quá lan tràn ra quá xa, vừa lúc ở phạm vi một góc này.
Thần Dạ bừng tỉnh đại ngộ, không phải là Băng Viêm Hoàn Hồn thảo quá mức bình thường cho nên mới lạc ở một góc, mà là nó quá kỳ lạ rồi, căn bản không cách nào sống chung với các kỳ trân khác trong dược viên.
Hai phiến lá, khí tức phát ra cũng là giống nhau vô cùng.
Lá bên trái là có một cỗ khí tức lạnh như băng, lá bên phải lại là nóng rực vô cùng! Hai loại khí tức như thế tuyệt đối không phải những kỳ trân khác đủ khả năng tiếp nhận.
Như thế xem ra chút ít cái gọi là cỏ dại sống ở chung quanh Băng Viêm Hoàn Hồn thảo liền không quá đơn giản rồi.
Càng là trưởng thành ở nơi hoàn cảnh ác liệt càng thêm sẽ không bình thường, đóa hoa trưởng thành trong nhà kính không cách nào trải quá gió bão!
Chân mày của Thần Dạ nhẹ nhíu lên, hai loại khí tức này đều không thể xâm phạm nhưng lại đồng thời chiếm cứ gốc kỳ trân này, lại còn một cỗ khí tức sinh mệnh lực nồng đậm ở giữa băng nhiệt chậm rãi bị thôi xuất ra ngoài.
Sinh mệnh lực như thế cực kỳ cường hãn, Thần Dạ không nghi ngờ chút nào bất kể là bị đả thương nặng bao nhiêu, chỉ cần còn có một hơi, như vậy Băng Viêm Hoàn Hồn thảo nhất định còn có thể cứu sống.
Nhưng Thần Dạ đứng ở chỗ này, cảm nhận được sinh mệnh lực nồng đạm, chẳng những không có nửa điểm cảm giác sảng khoái, mà ngược lại bị đè nén cực kỳ, phảng phất là bị nghẹn trong cổ họng không cách nào phun ra được.
Vạn sự vạn vật đều có cực hạn, sinh mệnh lực cường đại này không phải tùy tiện người nào cũng có thể hấp thu... Vừa nghĩ như thế, Thần Dạ liền càng có thể hiểu được thời điểm Thiên Thánh chi thể mang cho Liễu Nghiên đủ loại chỗ tốt thì hành hạ mang đến cho nàng là mãnh liệt bực nào rồi.
Một lát sau, Thần Dạ xoay người rời đi, những kỳ trân khác trong dược viên hắn không có đi nhìn, những đồ này hắn tạm thời còn không dùng được.
- Đao linh, mang ta đi Trung điện xem một chút!
Trừ Băng Viêm Hoàn Hồn thảo ra, hứng thú lớn nhất của Thần Dạ cũng chỉ có Trung điện rồi.
Võ học mà lão chủ nhân của Thiên Đao lưu lại, cho dù hôm nay Thần Dạ đã đột nhiên đạt đến một loại địa vị vô thượng, đó cũng là có đầy đủ lực hấp dẫn, kinh nghiệm của tiền nhân vĩnh viễn đều là quý giá nhất.
Nghe nói như thế, trong giọng nói của Đao linh nhất thời có vẻ quái dị:
- Tốt, chủ nhân, ngươi một mực đi về phía trước, sau khi đi đến tận cùng chính là lói đi thông Trung điện rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quái dị trong giọng nói của Đao linh, Thần Dạ cũng là nghe ra, ngược lại là không có để ý đến cái gì, Đao linh tổng sẽ không đối với hắn đùa bỡn cái âm mưu quỷ kế gì.
Cũng không lâu lắm, Thần Dạ liền đi tới chỗ theo lời của Đao linh.
Ở phía trước chính là một cái lối đi dài tối, nếu như không phải phía sau lối đi là Trung điện, Thần Dạ thật sự sẽ phải suy nghĩ sâu xa một chút, thật sự là lối đi này khiến cho người ta có một loại cảm giác trực quan, không biết rõ là đi thông tới địa phương nào.
- Bá!
Thần Dạ phóng ra tốc độ, hướng lối đi nhanh như tia chớp bắn xuyên qua.
Lại chưa từng nghĩ đến ở thời điểm hắn vừa mới tới gần lối đi kia, một cỗ năng lượng vô cùng khổng lồ từ trong thông đạo giống như lôi đình ngang nhiên oanh kích ra ngoài.
Thần Dạ kinh hãi, huyền khí tinh thuần trong đan điền cũng là ở trong nháy mắt hóa thành một đạo bình chướng trước thân thể, cùng lúc đó hai quyền ẩn chứa lực lượng thân thể cường đại nặng nề đập ra.
- Oanh!
Năng lượng xuất hiện trong thông đạo cực kỳ cường đại, chẳng những trong nháy mắt đánh tan lực lượng thân thể của Thần Dạ, liền ở một lát sau phá hủy năng lượng huyền khí của hắn.
Nhưng hẳn đối với Thần Dạ cũng là không có ác ý, chỉ là sau khi bức hắn trở về, năng lượng cường đại thoáng cái biến mất không thấy.
- Đây?
Sau khi đem muộn khí trong lồng ngực phun ra, Thần Dạ lập tức hỏi:
- Đao linh, tại sao?
- Hắc hắc, chủ nhân, tiến vào Trung điện ít nhất cần tu vi cảnh giới Hoàng Huyền...
- Ngươi cái gia hỏa này!
Khó trách lúc trước giọng nói của Đao linh có chút quái dị, hóa ra gia hỏa này muốn thấy mình làm trò cười, bất quá cảnh giới Hoàng huyền mới có thể tiến nhập Trung điện?
Thần Dạ hồi tưởng lại, ở trước cảnh giới Thông Huyền, vô luận là thủ đoạn của chính mình như thế nào cuối cùng chỉ có thể ở ngoài đại môn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ở bên trong cảnh giới Thông Huyền, bước vào cung điện, có thể tự do đi lại ở trong ngoại điện.
Mỗi một bước này dự báo cho thực lực của mình tinh tiến, cũng biểu thị khôi phục của Cổ Đế điện, mà cảnh giới Hoàng Huyền mới có thể bước vào Trung điện liền cũng là nói cho Thần Dạ, chỉ có đến khi đó Cổ Đế điện có lẽ mới coi là chân chính bắt đầu phục hồi như cũ.
- Áp lực rất lớn a!
Cảnh giới Hoàng Huyền, dõi mắt cả thế gian đều có thể xưng là cao thủ, bởi vì cảnh giới này lấy không gian lực lượng là lực, cùng những võ giả khác vẫn như cũ là cần tới thiên địa linh khí, đem so sánh, khoảng cách quá lớn.
Ngay cả Thần Dạ đủ tự tin, muốn đạt đến trình độ này cũng không biết cần bao nhiêu năm.
Xem ra Đao linh cố ý không nói với chính mình, mà muốn cho chính mình đi cảm nhận được cỗ áp lực này, do đó có một cái mục tiêu minh xác.
Thần Dạ cười lắc đầu nói:
- Chúng ta đi ra ngoài đi, có một số người hẳn là không chờ được.
Tà Ma ngục đã bị phá, Thiên Đao đã bị mình lần nữa cầm lại, những thứ này, Chúng thần chi thần kia không thể nào không biết, hắn bây giờ sợ rằng đang nhanh chóng chờ mình đi ra ngoài.
- Trước đừng động tới hắn, để cho hắn cấp bách một chút thì lại thế nào, gia hỏa này, không có hảo tâm.
Đao linh lạnh lùng nói một tiếng, hiển nhiên là hết thảy những việc mà Chúng thần chi thần kia đã làm cũng là chọc giận tới nó, dù sao ở bên trong đủ loại lịch lãm, ngoại trừ một lần Tử Kim Song Dực Sư kia ra, những thứ khác đều coi như là hành động cửu tử nhất sinh, hơn nữa là trong Tà Ma ngục.
Sau khi trầm mặc một lát, Đao linh nói:
- Chủ nhân, ta hiện tại, trí nhớ thường ngày khôi phục rất nhiều, quá nhiều chuyện ta hiện tại không thể nào nói với chủ nhân, cũng không biết nên nói như thế nào mới có thể hiểu được. Về phần chuyện tình võ đạo căn abrn của chủ nhân, hiện tại có thể toàn bộ nói cho chủ nhân.
- Võ đạo căn bản?
Tinh thần của Thần Dạ thật tốt, một chuyến đi Chúng Thần chi mộ này cuối cùng là không có uổng phí.
- Đại Tịch Diệt tâm thuật, Phá Diệt đao pháp, chủ nhân học được kỳ thật cũng không hoàn chỉnh...
Chân mày của Thần Dạ cau lại, Đại Tịch Diệt tâm pháp chính là công pháp, có hoàn chỉnh hay không, hắn đã tu luyện nhiều năm, công tâm mà nói là một loại công pháp không tệ, cư nhiên còn là không hoàn chỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro