Thu phục. (3)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Tinh thần của Thần Dạ nhất thời chấn động, không chút nghĩ ngợi, Thiên Đao lập tức xuất ra, lực lượng phá diệt cường đại chính xác không sai phách vào chỗ có thanh âm răng rắc vang lên kia.
- Phanh!
Lực lượng Thiên Đao cực kỳ bá đạo, một tia khe hở kia ở trên tượng đá nhanh chóng kéo dài ra, thời gian không đến chốc lát liền là cả tòa băng điêu này đều bị khe hở bao phủ.
- Phá!
Liền ở lúc này, Tử Huyên đứng yên hồi lâu kia đột nhiên nhẹ nhàng mà động, huyền khí bàng bạc giống như thủy triều dữ dội tuôn ra, trên Lôi Đình Diệt Thế thương, tất cả tầng băng đều ứng tiếng mà vỡ vụn, rồi sau đó trường thương lần nữa thiểm diệu ra tử sắc quang hoa sáng chói, chợt mang theo lực lượng bá đạo đâm ra ngoài.
- Phanh phanh!
Ở lúc trường thương của Tử Huyên đâm ra, phong tuyết đầy trời này đột nhiên dừng lại, bên ngoài băng điêu do Băng Linh Hổ Giao biến thành, hàn băng thật dày kia cũng là thật nhanh hòa tan, thời điểm từng đạo nước chảy đổ xuống, thân thể cao lớn của Băng Linh Hổ Giao lại một lần nữa có khí tức sinh mệnh quanh quẩn mà ra.
- Hống!
Băng Linh Hổ Giao ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể khổng lồ rốt cuộc là không nhịn được chợt lui...
Nhưng mà nó nhanh, tốc độ của Tử Huyên cùng Thần Dạ còn nhanh hơn.
Tử sắc quang hoa chói mắt lần nữa hóa thành tử sắc trường hồng hướng về phía trán của Băng Linh Hổ Giao mãnh liệt đâm tới.
Trên bầu trời, Thần Dạ lăng không đứng yên, nhấc tay một cái, ngũ thải quang hoa của Thiên Địa Hồng Hoang tháp nhất thời bao phủ xuống, mặc dù không có lực lượng công kích cường đại, nhưng ở dưới bao phủ của đạo quang mang này, tốc độ mau lẹ của Băng Linh Hổ Giao bị ngạnh sinh sinh khiến cho chậm lại.
Tốc độ của nó vốn là không nhanh bằng Tử Huyên, hiện tại lại chậm lại, mắt thấy chuôi trường thương vô cùng sắc bén này liền là muốn đâm vào trán của nó.
Lấy thực lực của Tử Huyên, sự bá đạo của Lôi Đình Diệt Thế thương, một khi thật sự đâm trúng, ngay cả Băng Linh Hổ Giao thân là cao thủ Thiên Huyền nhất trọng, nó thân là hung thú có lực lượng thân thể cường hãn vô cùng cũng sẽ bị trọng thương, thậm chí đầu bị đâm thủng mà chết.
Đến lúc này trong hai cái đồng tử của Băng Linh Hổ Giao rốt cuộc liền phù lướt ra cảm xúc sợ hãi, sớm biết ba gia hỏa này khó dây dưa như vậy liền không nên đi dây dưa với bọn họ.
Vật thần kỳ kia tuy để cho mình mong ước không dứt, thậm chí vì nó mà bỏ qua rất nhiều, nhưng không có mạng đến hưởng thụ, tất cả đoạt được đều sẽ là bằng không.
Chỉ là lấy kiêu ngạo của hung thú, tôn nghiêm của Thiên Huyền cao thủ, cũng không dung được để cho Băng Linh Hổ Giao giờ khắc này có hành động khác, mắt nhìn trường thương sắp xuyên thủng đầu của mình, vẻ điên cuồng ở trong nhãn đồng đang sợ hãi kia thoáng hiện.
- Hống hống!
Lúc lui về phía sau, Băng Linh Hổ Giao không ngừng rống giận, hư không dưới chân kia nhất thời nhanh chóng vỡ vụn ra, một đạo hồng mang đột nhiên mà đến, từ nơi trung tâm của cái trán dữ dội lướt ra.
Hồng mang thiểm diệu thiên địa, phảng phất như là máu tươi tràn ngập....
Cả bầu trời tựa hồ cũng tràn đầy vị đạo huyết tinh nồng đậm cùng với sát khí ngập trời, tốc độ của Tử Huyên phảng phất cũng ở vào lúc này trở nên chậm chạp rất nhiều.
- Đồ vật mà bổn vương không chiếm được, các ngươi cũng đừng mơ có được.
- Công tử, Minh chủ, cẩn thận, đây là thủ đoạn liều mạng đặc biệt của yêu thú nhất tộc ta, Huyết Sát!
Thấy hồng mang, cảm nhận được khác thường trong thiên địa, Trạc Ly thân ở phía xa không khỏi sợ hãi kêu lên.
- Huyết Sắt!
- Chủ nhân, để cho Cổ Đế điện đến!
Thanh âm của Đao linh vang lên ở trong đầu Thần Dạ, chân mày của hắn hơi là níu lại, không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức cả người vừa động, Cổ Đế điện hóa thành lưu quang thật nhanh mà hạ, tử sắc quang mang kia ở bên trong thời gian sát na này liền đem thiên địa kia toàn bọ bao phủ vào.
Trạc Ly cùng Băng Linh Hổ Giao cư nhiên rõ ràng cảm ứng được, thời điểm khi quang mang của Cổ Đế điện bao phủ vào, vị đạo huyết tinh nồng đậm cùng với sát khí ngập trời kia cư nhiên là đang nhanh chóng bị phân giải.
Điểm này chẳng những là Trạc Ly cùng Băng Linh Hổ Giao không hiểu, coi như là Thần Dạ đều có chút không rõ ràng lắm.
Cho tới bây giờ, lực lượng phòng ngự của Cổ Đế điện là thiên hạ vô song, trừ cái này ra, cũng không thấy nó có bao nhiêu lực công kích, mà phân giải kỳ lạ hư thế lại càng là từ trước đến giờ chưa nghe thấy.
Chỉ là trong lúc này không có thời gian để cho Thần Dạ hỏi nhiều, mà Cổ Đế điện có thể làm được đến trình độ như vậy hiển nhiên là vô cùng tốt.
Cái gọi là Huyết Sát thủ đoạn sau khi bị Cổ Đế điện giam cầm, trong đồng tử của Băng Linh Hổ Giao không khỏi hiện lên vẻ tuyệt vọng, nó hiện tại đã chỉ có thể trơ mắt nhìn chuôi trường thương bá đạo này sắp sửa xuyên thủng đầu nó
Đúng lúc này, Trạc Ly đột nhiên lên tiếng nói:
- Minh chủ, thỉnh hạ thủ lưu tình!
- Tại sao?
Thần Dạ hỏi.
Trạc Ly nói:
- Công tử, hôm nay ở trong thế gian này vô luận là thần thú hay là hung thú, số lượng đều đã cực kỳ thưa thớt, Băng Linh Hổ Giao cùng chúng ta cũng không có thâm cừu đại hận, nó nếu như là không còn ngăn cản được chúng ta, tha cho nó một con đường sống đi.
Nghe vậy, Thần Dạ liếc nhìn Băng Linh Hổ Giao, không giết nó cũng là không có chuyện gì, Trạc Ly nói rất đúng, song phương cũng là không có thâm cừu đại hận, Thần Dạ cũng không muốn để cho một chủng tộc như Băng Linh Hổ Giao này diệt tuyệt, như vậy sẽ ảnh hưởng tới thiên hòa.
Chỉ là bỏ qua cho nó, không giết nó, nếu như đám người mình ở thời điểm lấy Thiên Địa Huyền Hoàng quả kia mà nó đến quấy rối, như vậy phiền toái liền lớn.
Lần này Băng Linh Hổ Giao thất bại cũng không phải là thực lực của ba người chính mình cường đại, mà là nó đầu tiên là khinh thường, Cổ Đế điện đúng dịp lại có khắc chế với nó, nếu không mà nói, cái gọi là Huyết Sát kia nhất định là sẽ để cho cục diện hoàn toàn không giống nhau.
Một khi để cho Băng Linh Hổ Giao khôi phục lại, nó cũng không còn khinh thường nữa mà nói, cục diện đồng dạng nhất định là sẽ không xuất hiện lần nữa.
- Xuy!
Chuôi trường thương kia không có bởi vì chần chờ của Thần Dạ cùng Trạc Ly mà dừng lại, chỉ chốc lát sau sinh sôi cắm ở trên trán của Băng Linh Hổ Giao, mà một lần này, trên Lôi Kình Diệt Thế thương đã là có năng lượng đáng sợ đang dũng động, chỉ cần Băng Linh Hổ Giao hơi có hành động, năng lượng kia liền là sẽ trùng dũng mà ra.
Nhìn Băng Linh Hổ Giao, Tử Huyên lạnh lùng nói:
- Quy thuận ta, có thể tha cho ngươi một mạng!
Ánh mắt vẫn đục của Băng Linh Hổ Giao khẽ nhu hòa một chút, nhưng chỉ chốc lát sau, ý tàn nhẫn lần nữa hiện lên, để cho nó thần phục ở dưới nhân loại sao?
Còn không đợi Băng Linh Hổ Giao nói cái gì, Tử Huyên lần nữa nói:
- Ta biết ngươi đang chờ cái gì, ta đáp ứng ngươi, nếu là có thể mà nói, ta cũng sẽ không để cho mong đợi của ngươi trở thành hư huyễn, mà cho dù ngươi cuối cùng cái gì cũng không chiếm được, quy thuận ta đối với ngươi mà nói cũng là có chỗ rất tốt, điểm này tin tưởng lấy tế ngộ của ngươi ở chỗ này sẽ không phải là cảm ứng không ra đi
- Phanh!
Lực lượng Thiên Đao cực kỳ bá đạo, một tia khe hở kia ở trên tượng đá nhanh chóng kéo dài ra, thời gian không đến chốc lát liền là cả tòa băng điêu này đều bị khe hở bao phủ.
- Phá!
Liền ở lúc này, Tử Huyên đứng yên hồi lâu kia đột nhiên nhẹ nhàng mà động, huyền khí bàng bạc giống như thủy triều dữ dội tuôn ra, trên Lôi Đình Diệt Thế thương, tất cả tầng băng đều ứng tiếng mà vỡ vụn, rồi sau đó trường thương lần nữa thiểm diệu ra tử sắc quang hoa sáng chói, chợt mang theo lực lượng bá đạo đâm ra ngoài.
- Phanh phanh!
Ở lúc trường thương của Tử Huyên đâm ra, phong tuyết đầy trời này đột nhiên dừng lại, bên ngoài băng điêu do Băng Linh Hổ Giao biến thành, hàn băng thật dày kia cũng là thật nhanh hòa tan, thời điểm từng đạo nước chảy đổ xuống, thân thể cao lớn của Băng Linh Hổ Giao lại một lần nữa có khí tức sinh mệnh quanh quẩn mà ra.
- Hống!
Băng Linh Hổ Giao ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể khổng lồ rốt cuộc là không nhịn được chợt lui...
Nhưng mà nó nhanh, tốc độ của Tử Huyên cùng Thần Dạ còn nhanh hơn.
Tử sắc quang hoa chói mắt lần nữa hóa thành tử sắc trường hồng hướng về phía trán của Băng Linh Hổ Giao mãnh liệt đâm tới.
Trên bầu trời, Thần Dạ lăng không đứng yên, nhấc tay một cái, ngũ thải quang hoa của Thiên Địa Hồng Hoang tháp nhất thời bao phủ xuống, mặc dù không có lực lượng công kích cường đại, nhưng ở dưới bao phủ của đạo quang mang này, tốc độ mau lẹ của Băng Linh Hổ Giao bị ngạnh sinh sinh khiến cho chậm lại.
Tốc độ của nó vốn là không nhanh bằng Tử Huyên, hiện tại lại chậm lại, mắt thấy chuôi trường thương vô cùng sắc bén này liền là muốn đâm vào trán của nó.
Lấy thực lực của Tử Huyên, sự bá đạo của Lôi Đình Diệt Thế thương, một khi thật sự đâm trúng, ngay cả Băng Linh Hổ Giao thân là cao thủ Thiên Huyền nhất trọng, nó thân là hung thú có lực lượng thân thể cường hãn vô cùng cũng sẽ bị trọng thương, thậm chí đầu bị đâm thủng mà chết.
Đến lúc này trong hai cái đồng tử của Băng Linh Hổ Giao rốt cuộc liền phù lướt ra cảm xúc sợ hãi, sớm biết ba gia hỏa này khó dây dưa như vậy liền không nên đi dây dưa với bọn họ.
Vật thần kỳ kia tuy để cho mình mong ước không dứt, thậm chí vì nó mà bỏ qua rất nhiều, nhưng không có mạng đến hưởng thụ, tất cả đoạt được đều sẽ là bằng không.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ là lấy kiêu ngạo của hung thú, tôn nghiêm của Thiên Huyền cao thủ, cũng không dung được để cho Băng Linh Hổ Giao giờ khắc này có hành động khác, mắt nhìn trường thương sắp xuyên thủng đầu của mình, vẻ điên cuồng ở trong nhãn đồng đang sợ hãi kia thoáng hiện.
- Hống hống!
Lúc lui về phía sau, Băng Linh Hổ Giao không ngừng rống giận, hư không dưới chân kia nhất thời nhanh chóng vỡ vụn ra, một đạo hồng mang đột nhiên mà đến, từ nơi trung tâm của cái trán dữ dội lướt ra.
Hồng mang thiểm diệu thiên địa, phảng phất như là máu tươi tràn ngập....
Cả bầu trời tựa hồ cũng tràn đầy vị đạo huyết tinh nồng đậm cùng với sát khí ngập trời, tốc độ của Tử Huyên phảng phất cũng ở vào lúc này trở nên chậm chạp rất nhiều.
- Đồ vật mà bổn vương không chiếm được, các ngươi cũng đừng mơ có được.
- Công tử, Minh chủ, cẩn thận, đây là thủ đoạn liều mạng đặc biệt của yêu thú nhất tộc ta, Huyết Sát!
Thấy hồng mang, cảm nhận được khác thường trong thiên địa, Trạc Ly thân ở phía xa không khỏi sợ hãi kêu lên.
- Huyết Sắt!
- Chủ nhân, để cho Cổ Đế điện đến!
Thanh âm của Đao linh vang lên ở trong đầu Thần Dạ, chân mày của hắn hơi là níu lại, không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức cả người vừa động, Cổ Đế điện hóa thành lưu quang thật nhanh mà hạ, tử sắc quang mang kia ở bên trong thời gian sát na này liền đem thiên địa kia toàn bọ bao phủ vào.
Trạc Ly cùng Băng Linh Hổ Giao cư nhiên rõ ràng cảm ứng được, thời điểm khi quang mang của Cổ Đế điện bao phủ vào, vị đạo huyết tinh nồng đậm cùng với sát khí ngập trời kia cư nhiên là đang nhanh chóng bị phân giải.
Điểm này chẳng những là Trạc Ly cùng Băng Linh Hổ Giao không hiểu, coi như là Thần Dạ đều có chút không rõ ràng lắm.
Cho tới bây giờ, lực lượng phòng ngự của Cổ Đế điện là thiên hạ vô song, trừ cái này ra, cũng không thấy nó có bao nhiêu lực công kích, mà phân giải kỳ lạ hư thế lại càng là từ trước đến giờ chưa nghe thấy.
Chỉ là trong lúc này không có thời gian để cho Thần Dạ hỏi nhiều, mà Cổ Đế điện có thể làm được đến trình độ như vậy hiển nhiên là vô cùng tốt.
Cái gọi là Huyết Sát thủ đoạn sau khi bị Cổ Đế điện giam cầm, trong đồng tử của Băng Linh Hổ Giao không khỏi hiện lên vẻ tuyệt vọng, nó hiện tại đã chỉ có thể trơ mắt nhìn chuôi trường thương bá đạo này sắp sửa xuyên thủng đầu nó
Đúng lúc này, Trạc Ly đột nhiên lên tiếng nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Minh chủ, thỉnh hạ thủ lưu tình!
- Tại sao?
Thần Dạ hỏi.
Trạc Ly nói:
- Công tử, hôm nay ở trong thế gian này vô luận là thần thú hay là hung thú, số lượng đều đã cực kỳ thưa thớt, Băng Linh Hổ Giao cùng chúng ta cũng không có thâm cừu đại hận, nó nếu như là không còn ngăn cản được chúng ta, tha cho nó một con đường sống đi.
Nghe vậy, Thần Dạ liếc nhìn Băng Linh Hổ Giao, không giết nó cũng là không có chuyện gì, Trạc Ly nói rất đúng, song phương cũng là không có thâm cừu đại hận, Thần Dạ cũng không muốn để cho một chủng tộc như Băng Linh Hổ Giao này diệt tuyệt, như vậy sẽ ảnh hưởng tới thiên hòa.
Chỉ là bỏ qua cho nó, không giết nó, nếu như đám người mình ở thời điểm lấy Thiên Địa Huyền Hoàng quả kia mà nó đến quấy rối, như vậy phiền toái liền lớn.
Lần này Băng Linh Hổ Giao thất bại cũng không phải là thực lực của ba người chính mình cường đại, mà là nó đầu tiên là khinh thường, Cổ Đế điện đúng dịp lại có khắc chế với nó, nếu không mà nói, cái gọi là Huyết Sát kia nhất định là sẽ để cho cục diện hoàn toàn không giống nhau.
Một khi để cho Băng Linh Hổ Giao khôi phục lại, nó cũng không còn khinh thường nữa mà nói, cục diện đồng dạng nhất định là sẽ không xuất hiện lần nữa.
- Xuy!
Chuôi trường thương kia không có bởi vì chần chờ của Thần Dạ cùng Trạc Ly mà dừng lại, chỉ chốc lát sau sinh sôi cắm ở trên trán của Băng Linh Hổ Giao, mà một lần này, trên Lôi Kình Diệt Thế thương đã là có năng lượng đáng sợ đang dũng động, chỉ cần Băng Linh Hổ Giao hơi có hành động, năng lượng kia liền là sẽ trùng dũng mà ra.
Nhìn Băng Linh Hổ Giao, Tử Huyên lạnh lùng nói:
- Quy thuận ta, có thể tha cho ngươi một mạng!
Ánh mắt vẫn đục của Băng Linh Hổ Giao khẽ nhu hòa một chút, nhưng chỉ chốc lát sau, ý tàn nhẫn lần nữa hiện lên, để cho nó thần phục ở dưới nhân loại sao?
Còn không đợi Băng Linh Hổ Giao nói cái gì, Tử Huyên lần nữa nói:
- Ta biết ngươi đang chờ cái gì, ta đáp ứng ngươi, nếu là có thể mà nói, ta cũng sẽ không để cho mong đợi của ngươi trở thành hư huyễn, mà cho dù ngươi cuối cùng cái gì cũng không chiếm được, quy thuận ta đối với ngươi mà nói cũng là có chỗ rất tốt, điểm này tin tưởng lấy tế ngộ của ngươi ở chỗ này sẽ không phải là cảm ứng không ra đi
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro