Tiến vào. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Cao thủ đến loại tình trạng
này, có lực lượng thao túng thiên địa, coi như cho ta sử dụng, làm theo
mong muốn của ta. Do đó họ hóa ra, một thế giới mà ta là chúa tể !
Chính không gian Chúng Thần Chi Mộ này, một cách thiết thiết thực thực liền cho Thần Dạ một loại cảm giác như vậy !
- Đại ca ca, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?
Thấy Thần Dạ trầm lặng, Linh Nhi hỏi.
- Phù !
Thần Dạ thở ra một hơi thật dài. Chính lúc hắn đang muốn nói cái gì đó thì đột nhiên thần sắc căng thẳng. Hắn nhìn Linh Nhi, như là thấy một người bình thường không nên tồn tại ở nơi này.
- Đại ca ca?
- Linh Nhi, ngươi lại không hề bị ảnh hưởng!
Mọi người và yêu thú ở nơi này, thì Tử Huyên có thực lực thủ đoạn mạnh nhất mà cũng đều là chịu dưới áp lực ngập trời đến mức không đi lại được. Mở miệng nói một câu, cũng là khiến cho cảm giác mệt mỏi của hắn tăng mấy lần. Tuy nhiên Linh Nhi lại vẫn như trước, chẳng những nói chuyện trôi chảy mà đi lại trên mặt đất cũng là rất tự nhiên !
- Hì hì, Đại ca ca, ta không sao a!
Linh Nhi cười.
Ai nấy đều sợ ngây người.
Chẳng lẽ?
Trong đầu Thần Dạ bỗng đột nhiên hiện lên một ý niệm. Ở trong thân thể Linh Nhi cho đến giờ này ngày này, cũng vẫn còn có được những điều kì dị cổ quái mà ngay cả hắn đều không thể dò xét rõ ràng.
Chẳng lẽ, đúng là những điều kì dị cổ quái này mới khiến cho Linh Nhi không bị ảnh hưởng của áp lực trong Chúng Thần Chi Mộ ?
Cho dù là đúng hay không, đều là chuyện tốt.
Vừa rồi bởi vì quá mức rung động nên khiến cho Thần Dạ lâm vào trong trầm tư. Thế cho nên tạm thời hắn quên Linh Nhi. Mặc dù nói, đã có Tử Huyên che chở thì dẫu như thế nào cũng sẽ không để cho Linh Nhi chịu khổ. Nhưng mà việc hắn quên đứt vẫn là sự thật.
Bịch một tiếng, Thần Dạ trực tiếp ngồi bệt ở trên mặt đất. Khắp bốn phía thân thể vẫn là có áp lực vô cùng cường đại đang cuồn cuộn không ngừng ùa đến, khiến hắn đều là không thể buông lỏng chút nào.
- Linh Nhi, đừng chạy loạn!
Thần Dạ quay sang Tử Huyên nhe răng cười cười:
- Trước hết cứ thích ứng với nơi này. Khá thật, trước hết liền cho chúng ta một chiêu ra oai phủ đầu a!
- Nhưng cái này đối với ngươi mà nói, cũng là chuyện thật là tốt cực lớn.
Tử Huyên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp mà cười nói.
Chỉ cần thích ứng được với áp lực chung quanh, như vậy, đối với mọi người ở đây mà nói thì đều muốn là một chuyện tốt. Dù sao quá trình thích ứng, bởi vì nguyên nhân áp lực cường đại mà tốc độ vận hành Huyền Khí, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa, đều sẽ nhanh hơn rất nhiều khi so sánh với bình thường.
Cái này cũng coi là một lần hiệu quả tu luyện tăng lên gấp nhiều lần !
Mà Thần Dạ, không nghi ngờ thu hoạch được lợi ích càng lớn hơn. Trong thân thể hắn, dưới áp lực ở chỗ này mà sẽ có được tiến bộ so với tu vi Huyền Khí càng thêm tiến bộ nhảy vọt.
Thần Dạ cười cười, liền không tiếp tục nhiều lời. Hắn khoanh hai chân, sau đó thong thả nhắm hai mắt lại mà tiến vào trong tu luyện.
Không lâu sau, Tử Huyên cũng bắt đầu tu luyện!
Giương mắt nhìn kỹ, hai người bắt đầu như vậy quả là như chưa từng có chút xíu lo lắng.
Bốn người Phong Tường không tính, tộc nhân tộc Hổ Sa không tính, ít nhất, vẫn còn hai gia hỏa tộc Bát Trảo Chương Ngư. Từ đầu tới cuối, trong con mắt bọn họ đều là ẩn chứa một loại cười gằn như vậy đối với đám người Thần Dạ.
Thần Dạ và Tử Huyên tịnh không quan tâm. Trong hoàn cảnh này, coi như hai người bọn họ có muốn động thủ đánh một trận cùng người khác thì đều có vẻ có chút cố hết sức. Hai gia hỏa tộc Bát Trảo Chương Ngư, mặc dù thân là yêu thú, thân thể cũng là phi phàm. Thế nhưng nếu muốn vượt qua hai người bọn họ, thì căn bản là không có khả năng!
Huống chi ở chỗ này, còn có được một siêu cấp bảo vệ!
Linh Nhi nhìn như ngây thơ hoạt bát, một thân tu vi cảnh giới Sơ Huyền Bát Trọng, cũng là không nghiêm túc chút nào.
Đặt ở trong ngày thường, thì hẳn là không thể lọt vào trong mắt của tất cả mọi người có mặt ở đây. Nhưng dưới tình trạng trước mắt thì nó mới là người có được lực sát thương lớn nhất.
Có người nếu là đúng vào lúc này xem nhẹ sự tồn tại của Linh Nhi. Như vậy, chữ chết viết như thế nào thì bọn họ có lẽ sẽ không biết...
Thời gian, trong lúc mọi người và lũ yêu thú đắm chìm vào tu luyện, đang từ từ trôi qua...
Không biết bắt đầu từ lúc nào, Thần Dạ chính mình không biết, những người khác cũng không biết. Chỉ có Linh Nhi nhàm chán vì rảnh rỗi mới nhìn thấy, quanh thân Thần Dạ có một đạo hào quang trắng nhàn nhạt đang xoay quanh.
Hào quang mặc dù không mãnh liệt, nhưng lại tràn ngập sự bá đạo không gì sánh kịp... Mà trong mơ hồ, có thể cảm giác được cỗ bá đạo này có xen lẫn ý tứ hàm xúc của đao mang.
Nếu như Thần Dạ tỉnh táo thì tất nhiên là sẽ phát hiện, đây là do Thiên Đao làm ra !
Chúng Thần Chi Mộ, từ ngay từ đầu, theo như Thần Dạ tính toán, chính là để khiến cho Thiên Đao khôi phục như cũ.
Hiện nay vừa tới, đều vẫn còn chưa làm gì cả thì Thiên Đao đã có hành động này. Xem ra, Chúng Thần Chi Mộ này, đích xác như đao linh đã từng nói, có hiệu lực và tác dụng thần kỳ.
Cả quá trình thích ứng cảnh vật chung quanh này, ước chừng giằng co trong thời gian bảy ngày.
Sau bảy ngày, Thần Dạ là người đầu tiên rời khỏi trạng thái tu luyện. Trong nháy mắt tâm thần hắn khôi phục sự tỉnh táo, hào quang của Thiên Đao lập tức biến mất không thấy.
Mở mắt ra, Thần Dạ cũng không nhịn được mà duỗi người. Có một cảm giác cực kỳ dễ dàng nhẹ nhõm hiện lên ở trong lòng.
Mà sau khi hắn cảm ứng được thân thể cùng Huyền Khí, thấy cả hai thứ đều cũng có được sự thăng tiến thì nụ cười trên gương mặt lại càng trở nên rạng rỡ.
- Tiểu Linh Nhi!
- Đại ca ca, đợi bảy ngày, làm ta bứt rứt đến chết đi được.
Linh Nhi nói nũng nịu.
- Vậy ngươi cũng có thể tu luyện a!
Thần Dạ véo mũi Linh Nhi mà cười nói.
- Đại ca ca, ta cho ngươi biết một bí mật a!
Linh Nhi thần bí ghé gần sát lỗ tai hắn, rồi nói:
- Ở bên trong này, ta không cần tu luyện. Linh khí thiên địa đều sẽ tự động tiến vào bên trong người ta, rồi bị ta luyện hóa hấp thu. Nếu như ngươi không tin thì có khả năng nhìn một chút tu vi hiện tại của ta a.
- Còn có loại chuyện này?
Thần Dạ không khỏi ngẩn người, hắn đương nhiên không tin, sao có thể xuất hiện loại chuyện này.
Thế nhưng, Linh Nhi không bị ảnh hưởng của thiên địa này cũng là việc quái dị... Thần Dạ vẫn còn nửa tin nửa ngờ dùng lực lượng linh hồn quét qua một lần. Rõ ràng, tu vi hiện nay của Linh Nhi đã đạt tới Sơ Huyền Cửu Trọng đỉnh cao, chỉ kém một bước liền có khả năng lọt vào cảnh giới Trung Huyền.
Thần Dạ còn nhớ rõ, thời gian lúc mà đạt tới Sơ Huyền Bát Trọng hình như cũng không phải cách đây quá lâu. Mặc dù Linh Nhi thập phần yêu nghiệt, nhưng cũng không có khả năng trong tu luyện bảy ngày ở chỗ này là có thể đủ để đột phá.
Chính không gian Chúng Thần Chi Mộ này, một cách thiết thiết thực thực liền cho Thần Dạ một loại cảm giác như vậy !
- Đại ca ca, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?
Thấy Thần Dạ trầm lặng, Linh Nhi hỏi.
- Phù !
Thần Dạ thở ra một hơi thật dài. Chính lúc hắn đang muốn nói cái gì đó thì đột nhiên thần sắc căng thẳng. Hắn nhìn Linh Nhi, như là thấy một người bình thường không nên tồn tại ở nơi này.
- Đại ca ca?
- Linh Nhi, ngươi lại không hề bị ảnh hưởng!
Mọi người và yêu thú ở nơi này, thì Tử Huyên có thực lực thủ đoạn mạnh nhất mà cũng đều là chịu dưới áp lực ngập trời đến mức không đi lại được. Mở miệng nói một câu, cũng là khiến cho cảm giác mệt mỏi của hắn tăng mấy lần. Tuy nhiên Linh Nhi lại vẫn như trước, chẳng những nói chuyện trôi chảy mà đi lại trên mặt đất cũng là rất tự nhiên !
- Hì hì, Đại ca ca, ta không sao a!
Linh Nhi cười.
Ai nấy đều sợ ngây người.
Chẳng lẽ?
Trong đầu Thần Dạ bỗng đột nhiên hiện lên một ý niệm. Ở trong thân thể Linh Nhi cho đến giờ này ngày này, cũng vẫn còn có được những điều kì dị cổ quái mà ngay cả hắn đều không thể dò xét rõ ràng.
Chẳng lẽ, đúng là những điều kì dị cổ quái này mới khiến cho Linh Nhi không bị ảnh hưởng của áp lực trong Chúng Thần Chi Mộ ?
Cho dù là đúng hay không, đều là chuyện tốt.
Vừa rồi bởi vì quá mức rung động nên khiến cho Thần Dạ lâm vào trong trầm tư. Thế cho nên tạm thời hắn quên Linh Nhi. Mặc dù nói, đã có Tử Huyên che chở thì dẫu như thế nào cũng sẽ không để cho Linh Nhi chịu khổ. Nhưng mà việc hắn quên đứt vẫn là sự thật.
Bịch một tiếng, Thần Dạ trực tiếp ngồi bệt ở trên mặt đất. Khắp bốn phía thân thể vẫn là có áp lực vô cùng cường đại đang cuồn cuộn không ngừng ùa đến, khiến hắn đều là không thể buông lỏng chút nào.
- Linh Nhi, đừng chạy loạn!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thần Dạ quay sang Tử Huyên nhe răng cười cười:
- Trước hết cứ thích ứng với nơi này. Khá thật, trước hết liền cho chúng ta một chiêu ra oai phủ đầu a!
- Nhưng cái này đối với ngươi mà nói, cũng là chuyện thật là tốt cực lớn.
Tử Huyên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp mà cười nói.
Chỉ cần thích ứng được với áp lực chung quanh, như vậy, đối với mọi người ở đây mà nói thì đều muốn là một chuyện tốt. Dù sao quá trình thích ứng, bởi vì nguyên nhân áp lực cường đại mà tốc độ vận hành Huyền Khí, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa, đều sẽ nhanh hơn rất nhiều khi so sánh với bình thường.
Cái này cũng coi là một lần hiệu quả tu luyện tăng lên gấp nhiều lần !
Mà Thần Dạ, không nghi ngờ thu hoạch được lợi ích càng lớn hơn. Trong thân thể hắn, dưới áp lực ở chỗ này mà sẽ có được tiến bộ so với tu vi Huyền Khí càng thêm tiến bộ nhảy vọt.
Thần Dạ cười cười, liền không tiếp tục nhiều lời. Hắn khoanh hai chân, sau đó thong thả nhắm hai mắt lại mà tiến vào trong tu luyện.
Không lâu sau, Tử Huyên cũng bắt đầu tu luyện!
Giương mắt nhìn kỹ, hai người bắt đầu như vậy quả là như chưa từng có chút xíu lo lắng.
Bốn người Phong Tường không tính, tộc nhân tộc Hổ Sa không tính, ít nhất, vẫn còn hai gia hỏa tộc Bát Trảo Chương Ngư. Từ đầu tới cuối, trong con mắt bọn họ đều là ẩn chứa một loại cười gằn như vậy đối với đám người Thần Dạ.
Thần Dạ và Tử Huyên tịnh không quan tâm. Trong hoàn cảnh này, coi như hai người bọn họ có muốn động thủ đánh một trận cùng người khác thì đều có vẻ có chút cố hết sức. Hai gia hỏa tộc Bát Trảo Chương Ngư, mặc dù thân là yêu thú, thân thể cũng là phi phàm. Thế nhưng nếu muốn vượt qua hai người bọn họ, thì căn bản là không có khả năng!
Huống chi ở chỗ này, còn có được một siêu cấp bảo vệ!
Linh Nhi nhìn như ngây thơ hoạt bát, một thân tu vi cảnh giới Sơ Huyền Bát Trọng, cũng là không nghiêm túc chút nào.
Đặt ở trong ngày thường, thì hẳn là không thể lọt vào trong mắt của tất cả mọi người có mặt ở đây. Nhưng dưới tình trạng trước mắt thì nó mới là người có được lực sát thương lớn nhất.
Có người nếu là đúng vào lúc này xem nhẹ sự tồn tại của Linh Nhi. Như vậy, chữ chết viết như thế nào thì bọn họ có lẽ sẽ không biết...
Thời gian, trong lúc mọi người và lũ yêu thú đắm chìm vào tu luyện, đang từ từ trôi qua...
Không biết bắt đầu từ lúc nào, Thần Dạ chính mình không biết, những người khác cũng không biết. Chỉ có Linh Nhi nhàm chán vì rảnh rỗi mới nhìn thấy, quanh thân Thần Dạ có một đạo hào quang trắng nhàn nhạt đang xoay quanh.
Hào quang mặc dù không mãnh liệt, nhưng lại tràn ngập sự bá đạo không gì sánh kịp... Mà trong mơ hồ, có thể cảm giác được cỗ bá đạo này có xen lẫn ý tứ hàm xúc của đao mang.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu như Thần Dạ tỉnh táo thì tất nhiên là sẽ phát hiện, đây là do Thiên Đao làm ra !
Chúng Thần Chi Mộ, từ ngay từ đầu, theo như Thần Dạ tính toán, chính là để khiến cho Thiên Đao khôi phục như cũ.
Hiện nay vừa tới, đều vẫn còn chưa làm gì cả thì Thiên Đao đã có hành động này. Xem ra, Chúng Thần Chi Mộ này, đích xác như đao linh đã từng nói, có hiệu lực và tác dụng thần kỳ.
Cả quá trình thích ứng cảnh vật chung quanh này, ước chừng giằng co trong thời gian bảy ngày.
Sau bảy ngày, Thần Dạ là người đầu tiên rời khỏi trạng thái tu luyện. Trong nháy mắt tâm thần hắn khôi phục sự tỉnh táo, hào quang của Thiên Đao lập tức biến mất không thấy.
Mở mắt ra, Thần Dạ cũng không nhịn được mà duỗi người. Có một cảm giác cực kỳ dễ dàng nhẹ nhõm hiện lên ở trong lòng.
Mà sau khi hắn cảm ứng được thân thể cùng Huyền Khí, thấy cả hai thứ đều cũng có được sự thăng tiến thì nụ cười trên gương mặt lại càng trở nên rạng rỡ.
- Tiểu Linh Nhi!
- Đại ca ca, đợi bảy ngày, làm ta bứt rứt đến chết đi được.
Linh Nhi nói nũng nịu.
- Vậy ngươi cũng có thể tu luyện a!
Thần Dạ véo mũi Linh Nhi mà cười nói.
- Đại ca ca, ta cho ngươi biết một bí mật a!
Linh Nhi thần bí ghé gần sát lỗ tai hắn, rồi nói:
- Ở bên trong này, ta không cần tu luyện. Linh khí thiên địa đều sẽ tự động tiến vào bên trong người ta, rồi bị ta luyện hóa hấp thu. Nếu như ngươi không tin thì có khả năng nhìn một chút tu vi hiện tại của ta a.
- Còn có loại chuyện này?
Thần Dạ không khỏi ngẩn người, hắn đương nhiên không tin, sao có thể xuất hiện loại chuyện này.
Thế nhưng, Linh Nhi không bị ảnh hưởng của thiên địa này cũng là việc quái dị... Thần Dạ vẫn còn nửa tin nửa ngờ dùng lực lượng linh hồn quét qua một lần. Rõ ràng, tu vi hiện nay của Linh Nhi đã đạt tới Sơ Huyền Cửu Trọng đỉnh cao, chỉ kém một bước liền có khả năng lọt vào cảnh giới Trung Huyền.
Thần Dạ còn nhớ rõ, thời gian lúc mà đạt tới Sơ Huyền Bát Trọng hình như cũng không phải cách đây quá lâu. Mặc dù Linh Nhi thập phần yêu nghiệt, nhưng cũng không có khả năng trong tu luyện bảy ngày ở chỗ này là có thể đủ để đột phá.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro