Đế Quân

Tình cảm của Trưởng Tôn Nhiên. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

- Thần cô nương, đừng xung động!

Thần Dạ vội vã đem Kiền lão bảo vệ ở sau người. Tuy rằng Niệm thần không phải người keo kiệt, những chuyện đã phát sinh ở trong Đại Hoa hoàng triều kia, đã sớm trở thành quá khứ. Lấy thân phận và thực lực hiện tại của Niệm Thần sẽ không tính toán những chuyện cũ nho nhỏ kia. Nhưng Thần Dạ lại từ trong Niệm Thần cảm thấy được sát cơ lẫm liệt.

Niệm Thần lạnh lung nhìn Thần dạ một cái, rồi chợt quay người đi.

Thần Dạ bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, xoay người hỏi:

- Kiền lão, ngươi vội vàng đến tìm ta, có phải là, Trưởng Tôn cô nương xảy ra chuyện gì rồi không?

- Tiểu thư hiện tại mệnh trong sớm tối, Thần Tiêu thiếu gia, niệm tình cảm ngày xưa, khẩn cầu ngươi đi cứu một mạng của tiểu thư đi nha!

Kiền lão vội vã nói rằng.

- Không cứu. Nàng sẽ chết cũng đúng

Niệm Thần nhịn không được lạnh lung nói:

- Khi còn ở Đại Hoa đế đô, Trưởng Tôn Nhiên tính kế Thần dạ cùng Thần gia bao nhiêu lần. Bản thân ngươi hẳn là tính được rõ rang. Nếu như không phải Thần Dạ và Thần gia phúc lớn mệnh lớn. Trưởng Tôn Nhiên đã sớm thực hiện được rồi. Do vậy, không cứu!

- Lão phu không phải đang cầu xin ngươi…

Niệm Thần lạnh lung cười:

- Lão gia hỏa, ta nếu muốn giết ngươi, Thần Dạ không thể bảo vệ ngươi. Giết ngươi rồi, chỉ sợ cũng không ai mang Thần Dạ đi cứu Trưởng Tôn Nhiên.

- Ngươi…!

Kiền lão đại nộ không thôi. Bất quá thức thời cũng sẽ không cùng với Niệm Thần chống đối gì đó. Nàng nói không có sai. Nếu như hắn chết rồi. Vậy tính mạng của Trưởng Tôn Nhiên cũng nhất định khó giữ được. Thần Dạ càng thêm không có khả năng vì hắn, mà cùng với Niệm Thần trở mặt.

Hoặc giả tiểu thư nhà mình có tư cách này, nhưng người chết có thể nào cùng với người sống so sánh được chứ!

- Thần cô nương, để Kiền lão nói cho hết lời đi đã.

Thần Dạ nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nếu như Trưởng Tôn Nhiên thật sự có nguy hiểm, vậy thì không thể không cứu rồi.

Giữa hai người với nhau, ngay cả từng có rất nhiều chuyện không vui, lại cũng không thể phủ nhận, mạng của Thần Dạ hắn cũng được Trưởng Tôn Nhiêm cứu về. Bên ngoài Đại Danh phủ, nếu không phải Trưởng Tôn Nhiêm đúng lúc dẫn nhiến người chạy tới thì…

Niệm Thần hừ lạnh một tiếng, lại quay người qua bên.

- Kiền lão, Trường Tôn cô nương xảy ra chuyện gì? Nàng hiện tại ở nơi nào?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thần Dạ hỏi.

- Tại Tà Dương Môn!

Lời này đã khiến mấy người ở đây đều là nghe không hiểu. Niệm Thần càng thêm biết được, Tà Dương Môn đối với Trưởng Tôn Nhiên tài bồi không thua gì nàng ở Kiếm Tông.

Không biết Trưởng Tôn Nhiên sao lại xảy ra nguy hiểm tại Tà Dương Môn cho được? Mặc dù có nguy hiểm, đám cao thủ Tà Dương Môn đâu rồi? Lẽ nào Trưởng Tôn Nhiên phản bội Tà Dương Môn, hoặc giả Tà Dương Môn bị thế lực khác tấn công vào?

Thần Dạ trầm giọng nói:

- Kiền lão nói rõ một chút!

Đang ở Tà Dương Môn lại có nguy hiểm trí mạng…sau khi đi tới Bắc Vực, ngay cả không có tận lực đi tìm hiểu thực lực của Tà Dương Môn, nhưng Thần Dạ cũng không phải là một chút tin tức về Tà Dương Môn cũng đều không có nghe thấy.

So ra thua kém Kiếm Tông, nhưng tuyệt đối phải cường đại hơn rất nhiều so với thế lực như Thiên Kiếm Môn.

Thần tình của Kiền lão lúc này cũng là phi thường ngưng trọng. Nhìn về phía Thần Dạ, hắn hỏi:

- Thần tiểu thiếu gia, năm đó bên ngoài Đại Danh phủ đã phát sinh chuyện gì, ngươi có còn nhớ rõ chứ?

- Nhớ rõ!

Thần Dạ gật đầu, nói.

Kiền lão nói:

- Một lần kia, ngươi bị thương rất nặng. Nhục thân của ngươi cố nhiên sinh cơ chưa tiêu tán. Nhưng xương cốt kinh mạch trong cơ thể ngươi đã gãy gần hết, đặc biệt là…

- Lão gia hỏa này, ngươi muốn tìm Thần Dạ hỗ trợ, chỉ nói trọng điểm. Thế nào lại đem chút sự tình đã qua nói ra, là muốn để hắn không được quên đi những ân tình kia, phải toàn tâm toàn lực trợ giúp? Thần Dạ nếu muốn giúp, sẽ không tùy tiện liền đi!

Niệm Thần nghe không nổi, quát lớn cắt ngàng nói.

- Lão phu không phải có ý đó!

Kiền lão nghiêm mặt nói:

- Lúc đó, Thần tiểu thiếu gia hồn phách đều đã hầu như muốn tiêu tán. Ngay cả không chết, ngươi cả đời này cũng sẽ phải biến thành một hoạt tử nhân.

Niệm Thần chợt nhìn về phía Thần Dạ. Lại cũng không phải hoải nghi tính chân thực của mấy lời này, mà là vì yêu thương Thần Dạ.

Thầ Dạ cười lắc đầu đều là sự tình đã qua rồi.

- Tình hình lúc đó quá mức hỗn loạn. Người của Thiên Nhất Môn đang khắp nơi tìm kiếm Thần tiểu thiếu gia. Tiểu thư chỉ đành mang tiểu thiếu gia tìm địa phương yên tĩnh để sắp xếp. Nhưng tiểu thiếu gia thương thế không thể chờ được. Vì vậy…

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói đến đây, trong thần sắc của Thần lão có chút hận đối với Thần Dạ. Chợt dừng nửa ngày, sau đó mới tiếp tục nói rằng :

- Tiểu thư không thể để Thần tiểu thiếu gia ngươi chết, do đó đã vì ngươi, tiểu như nàng không tiếc thi triển Băng Tâm công…

- Băng Tâm Công…

Tần Tân Nguyệt sau khi nghe được, nhịn không nổi kinh hô một tiếng.

- A di, ngươi đã nghe qua môn công pháp này.

Niệm Thần không muốn hỏi Kiền lão.

Tần Tân Nguyệt gât đầy, nói:

- Tà Dương Môn có thể khai tong lập phái, dựa vào đó là Băng Tâm Công này. Bất quá môn pháp này có đôi lúc mà nói quá tàn nhẫn, đặc biệt đối với nữ tử!

Kiền lão không khỏi buông ra một hơi thở, may là có người biết được. Bằng không mà nói, khi hắn đem tình hình thực tế hết thảy đều nói ra, sau đó sẽ bị bọn họ cho rằng là ăn nói lung tung.

- A di. Đó là chuyện gì ?

Niệm Thần nhíu mày thật chặt, trong lòng nhất thời có suy nghĩ không tốt hiện lên.

Tần Tân Nguyệt nhớ lại nói rằng:

- Nghe đồn trong Tà Dương Môn, có một địa phương thần kỳ. Nhưng đệ tử trong cung môn lịch lãm. Nếu muốn tiến nhập phiến địa phương thần kỳ này, đầu tiên là phải tu luyện Băng Tâm Công.

- Thế nhwgn Băng Tâm Công tu luyện thành công, sau đó, cả cuộc đời này đều chỉ có thể bảo trì tấm thân xử nữ. Một ngày mất đi, nhiều năm tu luyện sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.

Tần Tân Nguyệt nhìn về phía Thần Dạ nói:

- Vị Trưởng Tôn Nhiên cô nương kia vì cứu ngươi đã thi triển Băng Tâm Công. Thần Dạ, ngươi cũng biết, đó là đại biểu cho cái gì rồi chứ?

Không đợi Thần Dạ đáp ứng với nàng. Tần Tân Nguyệt thoáng cái, nhìn quét về phía Niệm Thần đằng sau. Trong ánh mắt nhất thời có vài phần bất đắc dĩ và thương tiếc.

- Trong thường ngày, Băng Tâm Công chỉ là một môn công pháp. Tuy rằng cao thâm, lại cũng chỉ là công pháp. Giống như côn pháp đại đa số võ giả tu luyện vậy. Sauk hi tu luyện, thu nạp thiên địa linh khí, nhưng…

Mặc dù là đối với Niệm Thần có thương yêu. Nhưng Tần Tân Nguyệt khi nói chuyện vẫn là đối với Trưởng Tôn Nhiên có điểm kính phục. Thậm chí là động dung:

- Nàng cứu người thi triển Băng Tâm Công, sẽ đem tấm thân xử nữ giao cho ngươi. Bởi vì Băng Tâm Công còn có một loại công hiệu khác, dung hợp hồn phách!

Thần Dạ cả kinh, thảo nào từ ngày đó trở đi, bản thân hồn biến trình tự liền bỗng nhiên đề thăng. Tiến tới sau khi muốn đối mặt với tiến nhập cảnh giới sơ hình Thiên Phạt lôi kiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0