Trùng kích Trung Huyền. (2)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Tuy nói trong quá trình này từng có rất nhiều gặp gỡ, nhưng không thể phủ nhận, cái gọi là gặp gỡ và vận khí, đó cũng là một loại thể hiện của thực lực.
Thần Dạ trước kia, cũng kinh tài tuyệt diễm, nhưng kết cục như thế nào, không phải vẫn trơ mắt nhìn cả nàh bị diệt sao?
Võ đạo chi lộ, thiên phú chỉ là một trong số đó, nghị lực cũng chỉ là một cái trong số đó, có hai cái này rồi, còn phải có đủ số phận, bằng không thì vẫn không cách nào bước vào được con đường võ đạo đỉnh phong.
Trong thế gian này, thiên tài nhiều không kể xiết, nhưng đến cuối cùng, leo lên đến đỉnh phong, chỉ có một số người, cái này là vì sao? Tại ngươi còn chưa chính thức phát triển thì đã bị gạt bỏ, vô luận thiên phú của ngươi kinh người thế nào thì cũng chỉ có thể hóa thành một đống đất vàng, vĩnh viễn bị chôn vùi thôi.
Lúc Đại Tịch Diệt tâm pháp vận hành, đại lượng Thiên Địa linh khí Phong Ma cuồng bạo tuôn đến, chỉ qua mấy phút đồng hồ luyện hóa, huyền khí năng lượng trong đan điền Thần Dạ đã đạt tới trạng thái bão hòa.
Như thế, bước tiếp theo, chính là cô đọng huyền khí, trùng kích cảnh giới Trung Huyền rồi!
Nương theo lấy một thân khí tức Thần Dạ đạt tới cực hạn, ngay sau đó dùng gian phòng này làm trung tâm, Thiên Địa linh khí hạo hạo đãng đãng liên tục không ngừng xông qua, số lượng, tốc độ, đều cực kỳ kinh người.
Thần Dạ ngồi xếp bằng được linh khí bao ở trung tâm cực kỳ giống như một phương khu vực vòng xoáy, những Thiên Địa linh khí chen chóc mà đến kia dùng tốc độ cực nhanh, theo hắn hô hấp xông vào trong cơ thể.
Tốc độ như vậy sẽ khiến người cảm thấy cơ hồ đã vượt qua tốc độ hô hấp của Thần Dạ rồi.
Trong loại trạng thái khiến người nhìn đều sẽ cảm thấy kinh ngạc kia, thân thể Thần Dạ phảng phất như trở nên mơ hồ hơn nhiều, nếu có người ở chỗ này quan sát hắn, sẽ hoảng hốt phát hiện, thân thể của hắn không biết có phải do Thiên Địa linh khí tạo thành hay không nữa
Thời gian, liền nhanh chóng trôi qua trong khi Thần Dạ tu luyện
- Cha!
- Nghiên nhi, ngươi đã đến rồi.
Từ sau khi Thần Dạ tiến vào tu luyện, Liễu Chân liền tự mình thủ hộ ngoài tiểu viện, một bước cũng chưa từng rời đi.
Hắn từng cảm thụ được Thiên Địa linh khí bắt đầu khởi động, dùng tu vi của hắn, cũng nhịn không được giật mình. Bản thân Liễu Chân đã đạt đến Thượng Huyền đỉnh phong, chỉ cần hắn huyền khí năng lượng trong đan điền hắn lại tiến thêm một bước..., vậy hắn liền có thể trùng kích cảnh giới Thông Huyền rồi.
Mặc dù là vậy nhưng trong lòng Liễu Chân cũng hiểu rõ, lúc hắn trùng kích, uy thế tuyệt đối không thể nào sánh được với Thần Dạ cả.
Thiếu niên này mang đến cho người quá nhiều kinh hỉ rồi!
- Cha, có phải ngài đã thỉnh cầu Thần Dạ thay thế ta đánh một trận với Phong Ma không?
Liễu Nghiên nhẹ giọng hỏi, vốn, hai người đã ước hẹn, nàng và Thần Dạ đi dạo trong thành một chút, sau khi mua sắm một ít vật phẩm Thần Dạ sẽ rời đi.
Hiện giờ lại đột nhiên trùng kích cảnh giới kế tiếp, cũng không phải huyền khí năng lực trong cơ thể Thần Dạ đã đến biên giới không thể áp chế, không thể không lập tức trùng kích
Liễu Chân cũng không phủ nhận, hắn nói:
- Ta tin tưởng Thần Dạ tiểu huynh đệ, có hắn thay ngươi xuất chiến, ngươi cũng không cần dốc sức liều mạng nữa!
- Thế nhưng mà cha, ngài đối với thực lực và thủ đoạn của Phong Ma nên cực kỳ rõ ràng mới phải, ngài càng thêm biết rõ, Phong Ma cũng như cái tên, trong phạm vi của hắn, chiến chính là tử chiến, Thần Dạ sẽ gặp nguy hiểm đấy!
Liễu Nghiên sốt ruột nói.
- Ta biết rõ!
Khóe miệng Liễu Chân có chút đắng chát:
- Thần Dạ tiểu huynh đệ đánh một trận với Phong Ma cố nhiên sẽ gặp nguy hiểm, nhưng cũng chỉ là nguy hiểm, cũng không ảnh hưởng tới tánh mạng, nhưng nếu là ngươi... Chẳng lẽ, ngươi muốn cha tận mắt nhìn ngươi....
- Lần này là cha quá ích kỷ, sau khi chuyện qua đi, cha sẽ hướng Thần Dạ tiểu huynh đệ bồi tội, nhưng muốn cha trơ mắt ếch ra nhìn ngươi gặp chuyện không may, cha làm không được!
- Cha....
- Đừng nói nữa!
Liễu Chân khoát khoát tay, nhắm mắt lại, nháy mắt khi nhắm mắt, rõ ràng có một vòng ánh mắt giãy dụa lóe ra!
- Thần Dạ tiểu huynh đệ, chuyện lần này qua đi, cao thấp Vũ bang ta tất sẽ phụng ngươi chủ, báo đáp đại ân của ngươi, cũng chuộc lỗi cho hành vi ích kỉ của ta!
Ba ngày nhoáng cái đã qua.
Lúc luồn ánh sáng mặt trời đầu tiên buổi sáng sớm chiếu khắp Đại Tuyên Phủ, cả tòa thành khi như bừng lên, vô số người đổ tới một vị trí trong thành, bởi vì ai cũng biết, hôm nay, trên sinh tử đaià, sẽ có một cuộc chiến kinh người kinh thiên động địa.
Mà trận đại chiến này, không chỉ quyết định lấy kết cục cuối cùng của hai thế lực lớn Đại Tuyên Phủ, mà còn là lần hai người trẻ tuổi xuất sắc nhất trong Đại Tuyên Phủ quyết phân thắng bại.
Liễu Nghiên, đã sớm nổi tiếng khắp nơi, tuy tất cả mọi người không biết nàng thân mang Thiên Thánh chi thể, nhưng sự cường đại và cổ quái của nàng đã sớm được người biết rõ.
Phong Ma, đây chính là một người cực đoan, dùng tư chất trung đẳng lại leo lên bảo tọa người trẻ tuổi ưu tú nhất, khiến cho vô số người đều hiếu kỳ, đến cùng người trẻ tuổi này sẽ có át chủ bài gì.
Mọi người đều biết, Phong Ma đại chiến với người đều là không sống thì chết, cho nên, không ai biết rõ thực lực và át chủ bài của hắn cả, trong mắt vô số cao thủ của Đại Tuyên Phủ, người trẻ tuổi này, không chỉ đại biểu cho điên cuồng, càng đại biểu cho thần bí.
Sinh tử đài, ở vào vị trí trung tâm Đại Tuyên Phủ, diện tích cực kỳ rộng lớn, đây là kiến trúc khí phái đơn giản nhất trong thành trì, ở trên này không biết đã trải qua bao nhiêu lần đại chiến đặc sắc
Nhưng mọi người rõ ràng, vô luận đặc sắc thế nào có lẽ đều kém xa ngày hôm nay.
Lúc này chung quanh sinh tử đài đã người ta tấp nập, phóng mắt nhìn đi không thấy gì ngoài một mảnh người đông nghịt.
Tất cả mọi người rõ ràng, đại chiến hôm nay nếu ai chiến thắng, vậy phương thất bại sẽ bị triệt để xóa tên.
Vũ Bang sẽ không dễ dàng tha thứ cho Ưng Bang làm càn khiêu khích, mà Ưng Bang cũng sẽ không bỏ mặc một đại dịch ở bên cạnh nhìn chằm chằm lấy. Sinh tử đại chiến như vậy, đặt ở trên sinh tử đài thì quá phù hợp rồi.
- Tu vị Phong Ma đã đạt đến Trung Huyền nhị trọng, còn thực lực Liễu Nghiên tuy nói chưa từng có ai dò xét được rõ ràng, nhưng chắc hẳn cũng sẽ không quá mạnh không hợp thói thường, đại chiến hôm nay sẽ rất có ý tứ đây.
- Cũng không nhất định ah! Nghe nói, Liễu Nghiên đã bị trọng thương, nếu không, coi như là Phong Ma, Ưng Bang cũng không dám có lá gan lớn như vậy đâu!
- Nói cũng đúng, bang chủ Ưng Bang là một gia hỏa cực kỳ giảo hoạt, bình sinh chưa từng làm điều gì không nắm chắc, lúc này xem ra Vũ Bang gặp nguy hiểm rồi.
- Hắc, chúng ta cứ từ từ quan sát đi
- Đúng vậy a, đúng a!
Chung quanh sinh tử đài, trong đám người rậm rạp chằng chịt, đừng tiếng xì xào bàn tán, không ngừng nhỏ giọng truyền ra, chủ đề đều là về cuộc chiến hôm nay cả.
- Người Ưng Bang đã đến.
Thần Dạ trước kia, cũng kinh tài tuyệt diễm, nhưng kết cục như thế nào, không phải vẫn trơ mắt nhìn cả nàh bị diệt sao?
Võ đạo chi lộ, thiên phú chỉ là một trong số đó, nghị lực cũng chỉ là một cái trong số đó, có hai cái này rồi, còn phải có đủ số phận, bằng không thì vẫn không cách nào bước vào được con đường võ đạo đỉnh phong.
Trong thế gian này, thiên tài nhiều không kể xiết, nhưng đến cuối cùng, leo lên đến đỉnh phong, chỉ có một số người, cái này là vì sao? Tại ngươi còn chưa chính thức phát triển thì đã bị gạt bỏ, vô luận thiên phú của ngươi kinh người thế nào thì cũng chỉ có thể hóa thành một đống đất vàng, vĩnh viễn bị chôn vùi thôi.
Lúc Đại Tịch Diệt tâm pháp vận hành, đại lượng Thiên Địa linh khí Phong Ma cuồng bạo tuôn đến, chỉ qua mấy phút đồng hồ luyện hóa, huyền khí năng lượng trong đan điền Thần Dạ đã đạt tới trạng thái bão hòa.
Như thế, bước tiếp theo, chính là cô đọng huyền khí, trùng kích cảnh giới Trung Huyền rồi!
Nương theo lấy một thân khí tức Thần Dạ đạt tới cực hạn, ngay sau đó dùng gian phòng này làm trung tâm, Thiên Địa linh khí hạo hạo đãng đãng liên tục không ngừng xông qua, số lượng, tốc độ, đều cực kỳ kinh người.
Thần Dạ ngồi xếp bằng được linh khí bao ở trung tâm cực kỳ giống như một phương khu vực vòng xoáy, những Thiên Địa linh khí chen chóc mà đến kia dùng tốc độ cực nhanh, theo hắn hô hấp xông vào trong cơ thể.
Tốc độ như vậy sẽ khiến người cảm thấy cơ hồ đã vượt qua tốc độ hô hấp của Thần Dạ rồi.
Trong loại trạng thái khiến người nhìn đều sẽ cảm thấy kinh ngạc kia, thân thể Thần Dạ phảng phất như trở nên mơ hồ hơn nhiều, nếu có người ở chỗ này quan sát hắn, sẽ hoảng hốt phát hiện, thân thể của hắn không biết có phải do Thiên Địa linh khí tạo thành hay không nữa
Thời gian, liền nhanh chóng trôi qua trong khi Thần Dạ tu luyện
- Cha!
- Nghiên nhi, ngươi đã đến rồi.
Từ sau khi Thần Dạ tiến vào tu luyện, Liễu Chân liền tự mình thủ hộ ngoài tiểu viện, một bước cũng chưa từng rời đi.
Hắn từng cảm thụ được Thiên Địa linh khí bắt đầu khởi động, dùng tu vi của hắn, cũng nhịn không được giật mình. Bản thân Liễu Chân đã đạt đến Thượng Huyền đỉnh phong, chỉ cần hắn huyền khí năng lượng trong đan điền hắn lại tiến thêm một bước..., vậy hắn liền có thể trùng kích cảnh giới Thông Huyền rồi.
Mặc dù là vậy nhưng trong lòng Liễu Chân cũng hiểu rõ, lúc hắn trùng kích, uy thế tuyệt đối không thể nào sánh được với Thần Dạ cả.
Thiếu niên này mang đến cho người quá nhiều kinh hỉ rồi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cha, có phải ngài đã thỉnh cầu Thần Dạ thay thế ta đánh một trận với Phong Ma không?
Liễu Nghiên nhẹ giọng hỏi, vốn, hai người đã ước hẹn, nàng và Thần Dạ đi dạo trong thành một chút, sau khi mua sắm một ít vật phẩm Thần Dạ sẽ rời đi.
Hiện giờ lại đột nhiên trùng kích cảnh giới kế tiếp, cũng không phải huyền khí năng lực trong cơ thể Thần Dạ đã đến biên giới không thể áp chế, không thể không lập tức trùng kích
Liễu Chân cũng không phủ nhận, hắn nói:
- Ta tin tưởng Thần Dạ tiểu huynh đệ, có hắn thay ngươi xuất chiến, ngươi cũng không cần dốc sức liều mạng nữa!
- Thế nhưng mà cha, ngài đối với thực lực và thủ đoạn của Phong Ma nên cực kỳ rõ ràng mới phải, ngài càng thêm biết rõ, Phong Ma cũng như cái tên, trong phạm vi của hắn, chiến chính là tử chiến, Thần Dạ sẽ gặp nguy hiểm đấy!
Liễu Nghiên sốt ruột nói.
- Ta biết rõ!
Khóe miệng Liễu Chân có chút đắng chát:
- Thần Dạ tiểu huynh đệ đánh một trận với Phong Ma cố nhiên sẽ gặp nguy hiểm, nhưng cũng chỉ là nguy hiểm, cũng không ảnh hưởng tới tánh mạng, nhưng nếu là ngươi... Chẳng lẽ, ngươi muốn cha tận mắt nhìn ngươi....
- Lần này là cha quá ích kỷ, sau khi chuyện qua đi, cha sẽ hướng Thần Dạ tiểu huynh đệ bồi tội, nhưng muốn cha trơ mắt ếch ra nhìn ngươi gặp chuyện không may, cha làm không được!
- Cha....
- Đừng nói nữa!
Liễu Chân khoát khoát tay, nhắm mắt lại, nháy mắt khi nhắm mắt, rõ ràng có một vòng ánh mắt giãy dụa lóe ra!
- Thần Dạ tiểu huynh đệ, chuyện lần này qua đi, cao thấp Vũ bang ta tất sẽ phụng ngươi chủ, báo đáp đại ân của ngươi, cũng chuộc lỗi cho hành vi ích kỉ của ta!
Ba ngày nhoáng cái đã qua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc luồn ánh sáng mặt trời đầu tiên buổi sáng sớm chiếu khắp Đại Tuyên Phủ, cả tòa thành khi như bừng lên, vô số người đổ tới một vị trí trong thành, bởi vì ai cũng biết, hôm nay, trên sinh tử đaià, sẽ có một cuộc chiến kinh người kinh thiên động địa.
Mà trận đại chiến này, không chỉ quyết định lấy kết cục cuối cùng của hai thế lực lớn Đại Tuyên Phủ, mà còn là lần hai người trẻ tuổi xuất sắc nhất trong Đại Tuyên Phủ quyết phân thắng bại.
Liễu Nghiên, đã sớm nổi tiếng khắp nơi, tuy tất cả mọi người không biết nàng thân mang Thiên Thánh chi thể, nhưng sự cường đại và cổ quái của nàng đã sớm được người biết rõ.
Phong Ma, đây chính là một người cực đoan, dùng tư chất trung đẳng lại leo lên bảo tọa người trẻ tuổi ưu tú nhất, khiến cho vô số người đều hiếu kỳ, đến cùng người trẻ tuổi này sẽ có át chủ bài gì.
Mọi người đều biết, Phong Ma đại chiến với người đều là không sống thì chết, cho nên, không ai biết rõ thực lực và át chủ bài của hắn cả, trong mắt vô số cao thủ của Đại Tuyên Phủ, người trẻ tuổi này, không chỉ đại biểu cho điên cuồng, càng đại biểu cho thần bí.
Sinh tử đài, ở vào vị trí trung tâm Đại Tuyên Phủ, diện tích cực kỳ rộng lớn, đây là kiến trúc khí phái đơn giản nhất trong thành trì, ở trên này không biết đã trải qua bao nhiêu lần đại chiến đặc sắc
Nhưng mọi người rõ ràng, vô luận đặc sắc thế nào có lẽ đều kém xa ngày hôm nay.
Lúc này chung quanh sinh tử đài đã người ta tấp nập, phóng mắt nhìn đi không thấy gì ngoài một mảnh người đông nghịt.
Tất cả mọi người rõ ràng, đại chiến hôm nay nếu ai chiến thắng, vậy phương thất bại sẽ bị triệt để xóa tên.
Vũ Bang sẽ không dễ dàng tha thứ cho Ưng Bang làm càn khiêu khích, mà Ưng Bang cũng sẽ không bỏ mặc một đại dịch ở bên cạnh nhìn chằm chằm lấy. Sinh tử đại chiến như vậy, đặt ở trên sinh tử đài thì quá phù hợp rồi.
- Tu vị Phong Ma đã đạt đến Trung Huyền nhị trọng, còn thực lực Liễu Nghiên tuy nói chưa từng có ai dò xét được rõ ràng, nhưng chắc hẳn cũng sẽ không quá mạnh không hợp thói thường, đại chiến hôm nay sẽ rất có ý tứ đây.
- Cũng không nhất định ah! Nghe nói, Liễu Nghiên đã bị trọng thương, nếu không, coi như là Phong Ma, Ưng Bang cũng không dám có lá gan lớn như vậy đâu!
- Nói cũng đúng, bang chủ Ưng Bang là một gia hỏa cực kỳ giảo hoạt, bình sinh chưa từng làm điều gì không nắm chắc, lúc này xem ra Vũ Bang gặp nguy hiểm rồi.
- Hắc, chúng ta cứ từ từ quan sát đi
- Đúng vậy a, đúng a!
Chung quanh sinh tử đài, trong đám người rậm rạp chằng chịt, đừng tiếng xì xào bàn tán, không ngừng nhỏ giọng truyền ra, chủ đề đều là về cuộc chiến hôm nay cả.
- Người Ưng Bang đã đến.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro