Từng người hành động. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Lăng Tiêu Thành hiện giờ, trà dư tửu hậu, cuối cùng cũng tì được chủ để khiến người khiếp sợ nhất.
Lăng Tiêu Thành hôm nay nhất định khó mà yên tĩnh được.
Từ sau khi người còn sống kia truyền tin về, mãi cho đến sáng sớm ngày sau, Lăng Tiêu Điện, tổng cộng phái ra năm đợt cao thủ, một đợt cuối cùng càng do một tên Địa Huyền cao thủ dẫn đội.
Nhưngx đội hình cầm đầu vẫn không một ai sống sót rời khỏi phương khách sạn kia !
Tuy rằng trận chiến cuối cùng trước sáng sớm rốt cục đã có động tĩnh không nhỏ, n hưng đến cuối cùng, người mà Lăng Tiêu Điện phái ra vẫn không một ai sống sót trở về.
Sau hừng đông, trên không toàn bộ Lăng Tiêu Thành đều nổi lơ lửng một đạo mùi máu tươi khó phai khiến tòa thành trì xưa nay mùi máu tươi cực ít này bởi vậy cũng bịt kín một tầng bóng mờ khủng bố.
Người có ý tính toán sơ lược một chút, Lăng Tiêu Điện trọn vẹn phái ra một trăm sáu mươi tám người, trong đó, Địa Huyền cao thủ một vị, Lực Huyền cao thủ hai mươi tám vị, còn lại là võ giả Thông Huyền, Thượng Huyền...
Những người này, toàn bộ đã trở thành cô hồn dã quỷ... Tuy nhiên vẫn không ai biết rõ sát tinh kia đến tột cùng là ai!
- Thần Dạ huynh đệ hắn muốn làm gì thế!
Một chỗ yên lặng trong Lăng Tiêu Thành, trong đại sảnh rộng rãi bọn người Phong Kình ngồi đó, bọn hắn đều đang vì những chuyện xảy ra ở Lăng Tiêu Thành từ hôm qua đến giờ mà cảm thấy khiếp sợ không thôi.
Đi tới Lăng Tiêu Thành là vì cứu người chứ không phải ra vẻ ta đây, Thần Dạ lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, đến cùng là muốn làm gì đây?
- Phong Kình, cử động của Thần Dạ huynh đệ đều có thâm ý của hắn, chúng ta cũng không cần quản nhiều.
Vừa rạng sáng Hổ Lực đã lập tức mang theo bốn người Phong Tường tiến vào Lăng Tiêu Thành, nếu như không phải bọn hắn đến thì bọn người Phong Kình và Dương Thành cũng không dám nghĩ người gây ra động tĩnh lớn như vậy lại là Thần Dạ
Mắt nhìn Hổ Lực và bốn người Phong Tường vào thành chậm một ngày trong lòng bọn Phong Kình càng không được dễ chịu, ngày đó Tử Huyên dứt khoát kiên quyết rời đi không muốn liên lụy bọn hắn hôm nay Thần Dạ cũng làm thế.
Bằng hữu như vậy tuyệt đối không hay.
Trầm mặc một hồi Dương Thành trầm giọng nói:
- Hổ Lực, lúc các ngươi tách ra Thần Dạ huynh đệ có nói gì không?
- Tự nhiên có để lại mấy câu, bất quá. . . .
Hổ Lực nhìn về phía chúng nhân nói:
- Trước đó ta muốn biết trong lòng các ngươi có ý gì không
- Nói vậy nghĩa là sao.
Mọi người hơi ngẩn ra, trong lòng bốn người Phong Tường tất nhiên rõ ràng nơi này không có phần cho bọn hắn nói chuyện.
Một lát sau bọn hắn mởi tỉnh ngộ lại, Phong Kình lúc này lạnh nhạt cười khẽ:
- Hổ Lực ngươi xem chúng ta là loại người chứ, chúng ta đã đến thì cũng định lưu mạng lại rồi.
Nghe thấy thế Hổ Lực không thể không cười, hắn nói:
- Nếu ta nói thế vẫn không đủ thì sao?
Đại sảnh yên tĩnh đột nhiên phát ra tiếng vang ông ông, trừ bốn người Phong Tường đã biết ra những người khác sắc mặt đều cực kỳ ngưng trọng.
Sau một hồi Phong Kình nói:
- Hổ Lực tạm thời chúng ta không cách nào cho ngươi đáp án chính xác nhưng xin yên tâm, bốn thế lực lớn chúng ta không phải loại sợ chết càng thêm không phải loại vong ân phụ nghĩa.
Hổ Lực chậm rãi nhẹ gật đầu đối mặt Lăng Tiêu Điện, bất cứ thế lực nào tại Đông Vực thế giới cũng phải cực kỳ cẩn thận, đám thế lực Phong gia không thể nghi ngờ chỉ là bọ ngựa đấu xe
Mỗi thế lực tồn tại cũng không phải chuyện một sớm một chiều, đối mặt với Lăng Tiêu Điện mọi người phải cẩn thận cũng chỉ là chuyện thường tình, Hổ Lực muốn chính là một thái độ minh xác của bọn hắn thôi.
Hôm nay xem ra thái độ cũng đủ rồi.
Im lặng một lúc Hổ Lực lạnh lùng nói:
- Chư vị, Thần Dạ huynh đệ muốn chính là Lăng Tiêu Thành càng loạn càng tốt, chuyện này chúng ta có thể làm được.
Chẳng lẽ loạn thế này còn chưa đủ sao?
Bọn người Phong Kình bất giác khẽ cười khổ, càng cực kỳ giật mình về tu vị của Thần Dạ, bọn hắn biết cảnh giới của hắn là Lực Huyền tam trọng.
Chỉ có tu vị rõ như vậy ràng đánh chết nắm đợt cao thủ do Lăng Tiêu Điện liên tiếp phái đến, một người trong đó còn là Địa Huyền cao thủ, dù cho chỉ là vừa vào Địa Huyền
Nhất là từng tràng chiến đấu này cũng không gây ra động tĩnh quá lớn, phần thực lực quỷ dị này khiến người phải kinh hồn bạt vía
Hổ Lực cũng nghĩ đến những điều này, hắn tận mắt thấy Thần Dạ đột phá tất nhiên càng rõ ràng hơn người khác cổ khí tức đáng sợ kia phảng phất không thuộc về nhân gian
Lắc đầu, Hổ Lực tạm thời đè ép những suy nghĩ này xuống ngưng giọng nói:
- Chư vị tiếp đến chúng ta phải phối hợp với hành động của Thần Dạ huynh đệ.
- Phối hợp thế nào.
- Giết chóc tuy rằng là phương pháp tạo loạn tốt nhưng thực lực của chúng ta căn bản không ngăn được cao thủ đứng đầu Lăng Tiêu Điện trùng kích, hiện giờ chúng ta có thể làm chính là. . . .
Hổ Lực tàn nhẫn cười:
- Dẫn tất cả thế lực bá chủ trong Đông Vực thế giới đến Lăng Tiêu Thành, như thế không những đại loạn mà tin rằng người Tiêu gia cũng không có quá nhiều tinh lực đi để ý tới Thần Dạ huynh đệ giết chóc, càng có thể khiến Tiêu Lang Anh không cách nào yên tĩnh bế quan
Sắc mặt mọi người phát lạnh, Phong Kình nói:
- Như vậy chúng ta phải làm thế nào?
- Rất đơn giản
Trong thánh địa Lăng Tiêu Điện.
Trong phòng nghị sự vô cùng rộng lớn và khí phách đang ngồi một ít người sắc mặt cực kỳ lúng túng
Mùi huyết tinh cả đêm đến tận giờ cũng chưa tản đi khiến trên không Lăng Tiêu Thành bao phủ một tầng khí tức giết chóc vô hình, đã bao nhiêu năm Lăng Tiêu Điện Tiêu gia chưa bao giờ gặp phải khiêu khích như vậy.
Thân là một trong các thế lực bá chủ, Lăng Tiêu Điện tự nhiên không thể tránh né phải gây thù hằn vô số, nhưng thủ đoạn của Hắc y nhân khiến những người này căn bản nghĩ không ra bọn hắn từ lúc nào lại có một địch nhân như vậy.
Trên thủ vị một người trung niên nam tử đại mã kim đao mắt hơi khép ngồi đó, có khí thế không giận tự uy tán phát, hắn chính là đương đại gia chủ Tiêu gia, phụ thân Tiêu Vô Yểm, Tiêu Long
Cao thủ thế hệ trước Tiêu gia trừ phi có một ít đại sự phát sinh, ví dụ như sự xuất hiện của Linh Nhi mới có thể khiến bọn hắn hứng thú.
Trong thành giết chóc cố nhiên là khiêu khích nhưng vẫn không có tư cách kinh động đến bọn hắn
- Vô Yểm, Hắc y nhân thần bí kia hôm nay vẫn còn trong thành?
Sau một hồi yên tĩnh Tiêu Long lên tiếng hỏi
Phía dưới vị trí đầu não chính là Tiêu Vô Yểm, so sánh với trước kia, hắn hiện giờ thoạt nhìn thần sắc ngược lại có chút uể oả, phảng phất như bị tổn thương vậy.
Dù cho Tiêu Long hỏi Tiêu Vô Yểm cũng không có quá nhiều biểu lộ:
- Phụ thân yên tâm hắn ở trong Lăng Tiêu Thành không thoát được đâu!
Lăng Tiêu Điện thế lớn cỡ nào, dù cho tổn thất phần đông cao thủ nhưng đối với bọn họ mà nói cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông thôi, chỉ cần phóng lời nói ra ngoài sẽ liên tục có cao thủ đến gia nhập.
Lăng Tiêu Thành hôm nay nhất định khó mà yên tĩnh được.
Từ sau khi người còn sống kia truyền tin về, mãi cho đến sáng sớm ngày sau, Lăng Tiêu Điện, tổng cộng phái ra năm đợt cao thủ, một đợt cuối cùng càng do một tên Địa Huyền cao thủ dẫn đội.
Nhưngx đội hình cầm đầu vẫn không một ai sống sót rời khỏi phương khách sạn kia !
Tuy rằng trận chiến cuối cùng trước sáng sớm rốt cục đã có động tĩnh không nhỏ, n hưng đến cuối cùng, người mà Lăng Tiêu Điện phái ra vẫn không một ai sống sót trở về.
Sau hừng đông, trên không toàn bộ Lăng Tiêu Thành đều nổi lơ lửng một đạo mùi máu tươi khó phai khiến tòa thành trì xưa nay mùi máu tươi cực ít này bởi vậy cũng bịt kín một tầng bóng mờ khủng bố.
Người có ý tính toán sơ lược một chút, Lăng Tiêu Điện trọn vẹn phái ra một trăm sáu mươi tám người, trong đó, Địa Huyền cao thủ một vị, Lực Huyền cao thủ hai mươi tám vị, còn lại là võ giả Thông Huyền, Thượng Huyền...
Những người này, toàn bộ đã trở thành cô hồn dã quỷ... Tuy nhiên vẫn không ai biết rõ sát tinh kia đến tột cùng là ai!
- Thần Dạ huynh đệ hắn muốn làm gì thế!
Một chỗ yên lặng trong Lăng Tiêu Thành, trong đại sảnh rộng rãi bọn người Phong Kình ngồi đó, bọn hắn đều đang vì những chuyện xảy ra ở Lăng Tiêu Thành từ hôm qua đến giờ mà cảm thấy khiếp sợ không thôi.
Đi tới Lăng Tiêu Thành là vì cứu người chứ không phải ra vẻ ta đây, Thần Dạ lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, đến cùng là muốn làm gì đây?
- Phong Kình, cử động của Thần Dạ huynh đệ đều có thâm ý của hắn, chúng ta cũng không cần quản nhiều.
Vừa rạng sáng Hổ Lực đã lập tức mang theo bốn người Phong Tường tiến vào Lăng Tiêu Thành, nếu như không phải bọn hắn đến thì bọn người Phong Kình và Dương Thành cũng không dám nghĩ người gây ra động tĩnh lớn như vậy lại là Thần Dạ
Mắt nhìn Hổ Lực và bốn người Phong Tường vào thành chậm một ngày trong lòng bọn Phong Kình càng không được dễ chịu, ngày đó Tử Huyên dứt khoát kiên quyết rời đi không muốn liên lụy bọn hắn hôm nay Thần Dạ cũng làm thế.
Bằng hữu như vậy tuyệt đối không hay.
Trầm mặc một hồi Dương Thành trầm giọng nói:
- Hổ Lực, lúc các ngươi tách ra Thần Dạ huynh đệ có nói gì không?
- Tự nhiên có để lại mấy câu, bất quá. . . .
Hổ Lực nhìn về phía chúng nhân nói:
- Trước đó ta muốn biết trong lòng các ngươi có ý gì không
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Nói vậy nghĩa là sao.
Mọi người hơi ngẩn ra, trong lòng bốn người Phong Tường tất nhiên rõ ràng nơi này không có phần cho bọn hắn nói chuyện.
Một lát sau bọn hắn mởi tỉnh ngộ lại, Phong Kình lúc này lạnh nhạt cười khẽ:
- Hổ Lực ngươi xem chúng ta là loại người chứ, chúng ta đã đến thì cũng định lưu mạng lại rồi.
Nghe thấy thế Hổ Lực không thể không cười, hắn nói:
- Nếu ta nói thế vẫn không đủ thì sao?
Đại sảnh yên tĩnh đột nhiên phát ra tiếng vang ông ông, trừ bốn người Phong Tường đã biết ra những người khác sắc mặt đều cực kỳ ngưng trọng.
Sau một hồi Phong Kình nói:
- Hổ Lực tạm thời chúng ta không cách nào cho ngươi đáp án chính xác nhưng xin yên tâm, bốn thế lực lớn chúng ta không phải loại sợ chết càng thêm không phải loại vong ân phụ nghĩa.
Hổ Lực chậm rãi nhẹ gật đầu đối mặt Lăng Tiêu Điện, bất cứ thế lực nào tại Đông Vực thế giới cũng phải cực kỳ cẩn thận, đám thế lực Phong gia không thể nghi ngờ chỉ là bọ ngựa đấu xe
Mỗi thế lực tồn tại cũng không phải chuyện một sớm một chiều, đối mặt với Lăng Tiêu Điện mọi người phải cẩn thận cũng chỉ là chuyện thường tình, Hổ Lực muốn chính là một thái độ minh xác của bọn hắn thôi.
Hôm nay xem ra thái độ cũng đủ rồi.
Im lặng một lúc Hổ Lực lạnh lùng nói:
- Chư vị, Thần Dạ huynh đệ muốn chính là Lăng Tiêu Thành càng loạn càng tốt, chuyện này chúng ta có thể làm được.
Chẳng lẽ loạn thế này còn chưa đủ sao?
Bọn người Phong Kình bất giác khẽ cười khổ, càng cực kỳ giật mình về tu vị của Thần Dạ, bọn hắn biết cảnh giới của hắn là Lực Huyền tam trọng.
Chỉ có tu vị rõ như vậy ràng đánh chết nắm đợt cao thủ do Lăng Tiêu Điện liên tiếp phái đến, một người trong đó còn là Địa Huyền cao thủ, dù cho chỉ là vừa vào Địa Huyền
Nhất là từng tràng chiến đấu này cũng không gây ra động tĩnh quá lớn, phần thực lực quỷ dị này khiến người phải kinh hồn bạt vía
Hổ Lực cũng nghĩ đến những điều này, hắn tận mắt thấy Thần Dạ đột phá tất nhiên càng rõ ràng hơn người khác cổ khí tức đáng sợ kia phảng phất không thuộc về nhân gian
Lắc đầu, Hổ Lực tạm thời đè ép những suy nghĩ này xuống ngưng giọng nói:
- Chư vị tiếp đến chúng ta phải phối hợp với hành động của Thần Dạ huynh đệ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Phối hợp thế nào.
- Giết chóc tuy rằng là phương pháp tạo loạn tốt nhưng thực lực của chúng ta căn bản không ngăn được cao thủ đứng đầu Lăng Tiêu Điện trùng kích, hiện giờ chúng ta có thể làm chính là. . . .
Hổ Lực tàn nhẫn cười:
- Dẫn tất cả thế lực bá chủ trong Đông Vực thế giới đến Lăng Tiêu Thành, như thế không những đại loạn mà tin rằng người Tiêu gia cũng không có quá nhiều tinh lực đi để ý tới Thần Dạ huynh đệ giết chóc, càng có thể khiến Tiêu Lang Anh không cách nào yên tĩnh bế quan
Sắc mặt mọi người phát lạnh, Phong Kình nói:
- Như vậy chúng ta phải làm thế nào?
- Rất đơn giản
Trong thánh địa Lăng Tiêu Điện.
Trong phòng nghị sự vô cùng rộng lớn và khí phách đang ngồi một ít người sắc mặt cực kỳ lúng túng
Mùi huyết tinh cả đêm đến tận giờ cũng chưa tản đi khiến trên không Lăng Tiêu Thành bao phủ một tầng khí tức giết chóc vô hình, đã bao nhiêu năm Lăng Tiêu Điện Tiêu gia chưa bao giờ gặp phải khiêu khích như vậy.
Thân là một trong các thế lực bá chủ, Lăng Tiêu Điện tự nhiên không thể tránh né phải gây thù hằn vô số, nhưng thủ đoạn của Hắc y nhân khiến những người này căn bản nghĩ không ra bọn hắn từ lúc nào lại có một địch nhân như vậy.
Trên thủ vị một người trung niên nam tử đại mã kim đao mắt hơi khép ngồi đó, có khí thế không giận tự uy tán phát, hắn chính là đương đại gia chủ Tiêu gia, phụ thân Tiêu Vô Yểm, Tiêu Long
Cao thủ thế hệ trước Tiêu gia trừ phi có một ít đại sự phát sinh, ví dụ như sự xuất hiện của Linh Nhi mới có thể khiến bọn hắn hứng thú.
Trong thành giết chóc cố nhiên là khiêu khích nhưng vẫn không có tư cách kinh động đến bọn hắn
- Vô Yểm, Hắc y nhân thần bí kia hôm nay vẫn còn trong thành?
Sau một hồi yên tĩnh Tiêu Long lên tiếng hỏi
Phía dưới vị trí đầu não chính là Tiêu Vô Yểm, so sánh với trước kia, hắn hiện giờ thoạt nhìn thần sắc ngược lại có chút uể oả, phảng phất như bị tổn thương vậy.
Dù cho Tiêu Long hỏi Tiêu Vô Yểm cũng không có quá nhiều biểu lộ:
- Phụ thân yên tâm hắn ở trong Lăng Tiêu Thành không thoát được đâu!
Lăng Tiêu Điện thế lớn cỡ nào, dù cho tổn thất phần đông cao thủ nhưng đối với bọn họ mà nói cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông thôi, chỉ cần phóng lời nói ra ngoài sẽ liên tục có cao thủ đến gia nhập.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro