Uy hiếp! (1)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
Tuy nói người có thiên tư
bất phàm liền chưa chắc sẽ ý nghĩa tương lai có thành tựu rất tốt, nhưng nhất định là khởi bước so sánh với người khác phải cao hơn rất nhiều.
Vì Linh nhi, nếu như Thần Dạ bỏ qua tương lai có thể cao cao tại thượng, thậm chí là tính mạng của hắn...
Trong mỹ mâu của Tử Huyên, đạo thân ảnh biến mất ở phía trước kia tựa hồ hiện lên lần nữa, mà nước mắt dần dần thẩm thấu đạo thân ảnh kia.
Bảy năm qua, vì Linh nhi nàng bỏ qua hết thảy, bỏ qua người nhà cùng thân nhân, bỏ qua tất cả bằng hữu, đi lên một cái mà ở trong mắt người khác cho là tuyệt lộ.
Nhưng Tử Huyên chưa từng hối hận qua, bởi vì Linh nhi là con gái của nàng!
Nhưng Thần Dạ hắn.
Mẹ con sống nương tựa lẫn nhau bảy năm, trở thành chỗ dựa của lẫn nhau, Tử Huyên chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày nào đó có một người xa lạ xuất hiện ở trong cuộc sống của các nàng, cũng trở thành chỗ dựa của các nàng.
Mà loại chỗ dựa này khiến cho người ta cảm động, ấm áp, như thế, hơn nữa là hạnh phúc cùng an lòng!
Tư vị như thế, Tử Huyên từng ở trên một nam tử cảm thụ qua được, hôm nay lại từ trên một người nam tử khác mà chiếm được.
Chỗ bất đồng chính là, hạnh phúc mà nam tử thứ nhất cho nàng, trong một thời gian ngắn ngủi là thống khổ cùng hành hạ vô cùng vô tận. Mà người thiếu niên mới vừa xuất hiện ở trong sinh hoạt của các nàng này mặc dù là hạnh phúc đồng dạng ngắn ngủi, nhưng là hạnh phúc lớn nhất đã đem cho mẹ con các nàng.
Nhìn phương hướng thân ảnh kia ly khai, Tử Huyên nhẹ nhàng, vô cùng cẩn thận mà kiên định nói:
- Thần Dạ, cảm ơn ngươi! Từ nay về sau, nếu ngươi không vứt bỏ, ta liền không rời!
Dưới ánh trăng, Thần Dạ cảm giác được cước bộ của mình vô cùng nhẹ nhàng, phảng phất như được ăn vào thuốc đại bỏ, mặc dù lần hành động này không được tính là hết sức hoàn mỹ, nhưng cũng đáng để cho hắn cao hứng như thế rồi.
- Võ giả cảnh giới Trung Huyền nhị trọng ước chừng mười bảy tuổi, quả nhiên là thiếu niên bất phàm, nếu như không phải là lão phu tận mắt nhìn thấy, thật đúng là không thể tin được, ở trong Đại Thiên phủ lại xuất hiện thiếu niên thiên tài bậc này!
Thần Dạ đang hành tẩu, đột nhiên một đạo thanh âm già nua từ phía chân trời từ từ mà đến, sau sát na ở cuối mảnh không gian mà hắn ở khẽ run lên quỷ dị, chợt một đạo thân ảnh tựa như vượt qua vô số hư không mạnh mẽ tới chỗ này.
Thân ảnh kia mới vừa vặn xuất hiện hạ xuống, cả đại địa liền như bị một trận cuồng phong tịch quyển mà qua, lấy người nọ làm trung tâm, phương viên trăm thước xung quanh sạch sẽ đến ngay cả một tia bụi bặm cũng không có.
Chỉ dựa vào một chiêu này liền là để Thần Dạ biết rõ, người đến là cao thủ, huống chi Thần Dạ còn không đoán được thân phận của người đến.
Trong Đại Thiên phủ này hắn chỉ nhận biết được vị phủ chủ đại nhân Tô Lập, trừ đó ra ngay cả một số người trong phủ chủ hắn cũng chưa từng thấy qua, bây giờ đặc biệt có người tìm đến, nhìn bộ dạng vẫn là chờ chực đã lâu, trừ Lý gia gia chủ Lý Thiên Hòe ra, Thần Dạ nghĩ không ra còn có thể có người nào.
- Không chỉ là trẻ tuổi bất phàm, ngay cả thấy được lão phu còn có thể giữ vững thần sắc bình tĩnh, phần tâm tính này lại không đơn giản!
Lý Thiên Hòe xuất hiện, sau khi nhìn Thần Dạ một lát, không khỏi nhẹ nhàng thở dài.
Nghe vậy Thần Dạ mở miệng cười một tiếng nói:
- Trời đã rất tối rồi, ngươi đến tìm ta hẳn không phải là nói ra những lời khích lệ ta đi?
- Nói vậy thì ngươi đã biết được thân phận của lão phu rồi, ngươi quả nhiên là thông tuệ.
Lý Thiên Hòe lần nữa khen một tiếng, cũng là trong con ngươi bắt đầu dũng động ra lạnh lẽo nhè nhẹ:
- Ngày đó, ngươi ở trên địa nhai khi phụ cháu gái Tuyết nhi của lão phu, cho nên hôm nay lão phu là tới đòi lại một cái công đạo.
- Công đạo sao?
Thần Dạ thản nhiên cười nói:
- Nếu như cháu gái của ngươi mà nói cho ngươi biết chuyện lúc xảy ra, mà lại không có nói ngoa mà nói, vậy ngươi hẳn là biết được ở lúc ngươi hướng ta đòi công đạo, có phải là có càng nhiều công đạo trước phải trả cho người khác hay không?
Trong thần sắc của Lý Thiên Hòe hiển lộ ra một tia khinh thường, hắn hờ hững nói:
- Nếu nói đòi lại công đạo, chính là nói cường giả đối với người yếu, người yếu há lại có tư cách hướng cường giả đòi một cái công đạo? Lấy thông tuệ của ngươi nói ra những lời như vậy có cảm thấy buồn cười hay không?
Thần Dạ nhất thời khoa trương hô lên:
- Nguyên lai là như vậy a? Thì ra theo thuyết pháp của ngươi, nếu có cao thủ có thể bao trùm trên đầu Lý gia ngươi, như vậy cho dù tất cả người của Lý gia ngươi bị mắng chửi, bị hành hạ, đó cũng là chuyện đương nhiên?
Sắc mặt của Lý Thiên Hòe hơi đổi...
Thấy vậy Thần Dạ cười khẽ:
- Chuyện phát sinh ở trên người mình liền tuyệt đối không được, thì ra Lý gia chủ ngươi cũng bất quá là như thế.
Lời châm chọc ngược lại là để cho Lý Thiên Hòe lập tức bình tĩnh lại, nhìn Thần Dạ, hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi đã biết đạo lý này, như vậy hôm nay ngươi chết chắc hẳn cũng sẽ không nuối tiếc rồi.
- Nếu muốn giết ta, không đơn giản như vậy đâu.
Thần Dạ cong ngón tay búng ra, một đạo thân ảnh đen như mực nhanh như tia chớp bạo xạ mà ra, lực lượng trùng kích kinh khủng cư nhiên đem không khí đều chấn thành một đạo thanh âm chói tai.
Ở sát na Quỷ thi xuất hiện, Lý Thiên Hòe cũng là lập tức có điều phát hiện, mặc dù kinh ngạc loại đồ vật giống như khôi lỗi này cư nhiên cường hãn như thế, bấ quá lấy tu vi Thông Huyền tứ trọng của hắn cũng thjat sự không cần quá kiêng kỵ gia hỏa này.
- Tiểu tử, liền nghĩ bằng vật này đã có thể từ trong tay lão phu chạy trốn ra ngoài, ngươi không khỏi cũng quá tự tin một ít đi.
Nghênh đón Quỷ thi trùng dũng mà ra, Lý Thiên Hòe trở tay đánh ra một chưởng, năng lượng huyền khí hùng hồn, nặng nề cùng với Quỷ thi oanh kích lại với nhau.
Thanh âm va chạm trầm muộn vang lên, sắc mặt của Lý Thiên Hòe chượt biến đổi một chút, bởi vì hắn phát hiện khôi lỗi ở hắn xem ra cũng không yếu như trong tưởng tượng của hắn.
Cỗ Quỷ thi hôm nay tính toán ra đã là thừa nhận qua ba lần lôi kiếp lực rồi, nếu như Quỷ chân nhân nói không sai, Quỷ thi hiện tại đã có thể không sợ hãi ánh sáng, tự do tự tại xuất hiện ở trong thế gian.
Tự nhiên một lần lôi kiếp lực cuối cùng, Quỷ thi hiện tại còn chưa có hoàn toàn đem nó luyện hóa xong, nhưng hiện tại là đêm tối, không trở ngại cho Quỷ thi tự do hành động, hơn nữa mặc dù còn chưa luyện hóa xong lực lượng lôi kiếp, lại như cũ để cho Quỷ thi lớn mạnh hơn rất nhiều.
So với cao thủ Thông Huyền, nó tuy vẫn là có vẻ không bằng, nhưng tu vi của Lý Thiên Hòe muốn dễ dàng đánh bại Quỷ thi lại cũng không phải là trong mấy chiêu là có thể làm được.
Có Quỷ thi ở đây, Thần Dạ hắn có đầy đủ cơ hội có thể lúc này thong dong rời đi.
- Tiểu tử!
Vì Linh nhi, nếu như Thần Dạ bỏ qua tương lai có thể cao cao tại thượng, thậm chí là tính mạng của hắn...
Trong mỹ mâu của Tử Huyên, đạo thân ảnh biến mất ở phía trước kia tựa hồ hiện lên lần nữa, mà nước mắt dần dần thẩm thấu đạo thân ảnh kia.
Bảy năm qua, vì Linh nhi nàng bỏ qua hết thảy, bỏ qua người nhà cùng thân nhân, bỏ qua tất cả bằng hữu, đi lên một cái mà ở trong mắt người khác cho là tuyệt lộ.
Nhưng Tử Huyên chưa từng hối hận qua, bởi vì Linh nhi là con gái của nàng!
Nhưng Thần Dạ hắn.
Mẹ con sống nương tựa lẫn nhau bảy năm, trở thành chỗ dựa của lẫn nhau, Tử Huyên chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày nào đó có một người xa lạ xuất hiện ở trong cuộc sống của các nàng, cũng trở thành chỗ dựa của các nàng.
Mà loại chỗ dựa này khiến cho người ta cảm động, ấm áp, như thế, hơn nữa là hạnh phúc cùng an lòng!
Tư vị như thế, Tử Huyên từng ở trên một nam tử cảm thụ qua được, hôm nay lại từ trên một người nam tử khác mà chiếm được.
Chỗ bất đồng chính là, hạnh phúc mà nam tử thứ nhất cho nàng, trong một thời gian ngắn ngủi là thống khổ cùng hành hạ vô cùng vô tận. Mà người thiếu niên mới vừa xuất hiện ở trong sinh hoạt của các nàng này mặc dù là hạnh phúc đồng dạng ngắn ngủi, nhưng là hạnh phúc lớn nhất đã đem cho mẹ con các nàng.
Nhìn phương hướng thân ảnh kia ly khai, Tử Huyên nhẹ nhàng, vô cùng cẩn thận mà kiên định nói:
- Thần Dạ, cảm ơn ngươi! Từ nay về sau, nếu ngươi không vứt bỏ, ta liền không rời!
Dưới ánh trăng, Thần Dạ cảm giác được cước bộ của mình vô cùng nhẹ nhàng, phảng phất như được ăn vào thuốc đại bỏ, mặc dù lần hành động này không được tính là hết sức hoàn mỹ, nhưng cũng đáng để cho hắn cao hứng như thế rồi.
- Võ giả cảnh giới Trung Huyền nhị trọng ước chừng mười bảy tuổi, quả nhiên là thiếu niên bất phàm, nếu như không phải là lão phu tận mắt nhìn thấy, thật đúng là không thể tin được, ở trong Đại Thiên phủ lại xuất hiện thiếu niên thiên tài bậc này!
Thần Dạ đang hành tẩu, đột nhiên một đạo thanh âm già nua từ phía chân trời từ từ mà đến, sau sát na ở cuối mảnh không gian mà hắn ở khẽ run lên quỷ dị, chợt một đạo thân ảnh tựa như vượt qua vô số hư không mạnh mẽ tới chỗ này.
Thân ảnh kia mới vừa vặn xuất hiện hạ xuống, cả đại địa liền như bị một trận cuồng phong tịch quyển mà qua, lấy người nọ làm trung tâm, phương viên trăm thước xung quanh sạch sẽ đến ngay cả một tia bụi bặm cũng không có.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ dựa vào một chiêu này liền là để Thần Dạ biết rõ, người đến là cao thủ, huống chi Thần Dạ còn không đoán được thân phận của người đến.
Trong Đại Thiên phủ này hắn chỉ nhận biết được vị phủ chủ đại nhân Tô Lập, trừ đó ra ngay cả một số người trong phủ chủ hắn cũng chưa từng thấy qua, bây giờ đặc biệt có người tìm đến, nhìn bộ dạng vẫn là chờ chực đã lâu, trừ Lý gia gia chủ Lý Thiên Hòe ra, Thần Dạ nghĩ không ra còn có thể có người nào.
- Không chỉ là trẻ tuổi bất phàm, ngay cả thấy được lão phu còn có thể giữ vững thần sắc bình tĩnh, phần tâm tính này lại không đơn giản!
Lý Thiên Hòe xuất hiện, sau khi nhìn Thần Dạ một lát, không khỏi nhẹ nhàng thở dài.
Nghe vậy Thần Dạ mở miệng cười một tiếng nói:
- Trời đã rất tối rồi, ngươi đến tìm ta hẳn không phải là nói ra những lời khích lệ ta đi?
- Nói vậy thì ngươi đã biết được thân phận của lão phu rồi, ngươi quả nhiên là thông tuệ.
Lý Thiên Hòe lần nữa khen một tiếng, cũng là trong con ngươi bắt đầu dũng động ra lạnh lẽo nhè nhẹ:
- Ngày đó, ngươi ở trên địa nhai khi phụ cháu gái Tuyết nhi của lão phu, cho nên hôm nay lão phu là tới đòi lại một cái công đạo.
- Công đạo sao?
Thần Dạ thản nhiên cười nói:
- Nếu như cháu gái của ngươi mà nói cho ngươi biết chuyện lúc xảy ra, mà lại không có nói ngoa mà nói, vậy ngươi hẳn là biết được ở lúc ngươi hướng ta đòi công đạo, có phải là có càng nhiều công đạo trước phải trả cho người khác hay không?
Trong thần sắc của Lý Thiên Hòe hiển lộ ra một tia khinh thường, hắn hờ hững nói:
- Nếu nói đòi lại công đạo, chính là nói cường giả đối với người yếu, người yếu há lại có tư cách hướng cường giả đòi một cái công đạo? Lấy thông tuệ của ngươi nói ra những lời như vậy có cảm thấy buồn cười hay không?
Thần Dạ nhất thời khoa trương hô lên:
- Nguyên lai là như vậy a? Thì ra theo thuyết pháp của ngươi, nếu có cao thủ có thể bao trùm trên đầu Lý gia ngươi, như vậy cho dù tất cả người của Lý gia ngươi bị mắng chửi, bị hành hạ, đó cũng là chuyện đương nhiên?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sắc mặt của Lý Thiên Hòe hơi đổi...
Thấy vậy Thần Dạ cười khẽ:
- Chuyện phát sinh ở trên người mình liền tuyệt đối không được, thì ra Lý gia chủ ngươi cũng bất quá là như thế.
Lời châm chọc ngược lại là để cho Lý Thiên Hòe lập tức bình tĩnh lại, nhìn Thần Dạ, hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi đã biết đạo lý này, như vậy hôm nay ngươi chết chắc hẳn cũng sẽ không nuối tiếc rồi.
- Nếu muốn giết ta, không đơn giản như vậy đâu.
Thần Dạ cong ngón tay búng ra, một đạo thân ảnh đen như mực nhanh như tia chớp bạo xạ mà ra, lực lượng trùng kích kinh khủng cư nhiên đem không khí đều chấn thành một đạo thanh âm chói tai.
Ở sát na Quỷ thi xuất hiện, Lý Thiên Hòe cũng là lập tức có điều phát hiện, mặc dù kinh ngạc loại đồ vật giống như khôi lỗi này cư nhiên cường hãn như thế, bấ quá lấy tu vi Thông Huyền tứ trọng của hắn cũng thjat sự không cần quá kiêng kỵ gia hỏa này.
- Tiểu tử, liền nghĩ bằng vật này đã có thể từ trong tay lão phu chạy trốn ra ngoài, ngươi không khỏi cũng quá tự tin một ít đi.
Nghênh đón Quỷ thi trùng dũng mà ra, Lý Thiên Hòe trở tay đánh ra một chưởng, năng lượng huyền khí hùng hồn, nặng nề cùng với Quỷ thi oanh kích lại với nhau.
Thanh âm va chạm trầm muộn vang lên, sắc mặt của Lý Thiên Hòe chượt biến đổi một chút, bởi vì hắn phát hiện khôi lỗi ở hắn xem ra cũng không yếu như trong tưởng tượng của hắn.
Cỗ Quỷ thi hôm nay tính toán ra đã là thừa nhận qua ba lần lôi kiếp lực rồi, nếu như Quỷ chân nhân nói không sai, Quỷ thi hiện tại đã có thể không sợ hãi ánh sáng, tự do tự tại xuất hiện ở trong thế gian.
Tự nhiên một lần lôi kiếp lực cuối cùng, Quỷ thi hiện tại còn chưa có hoàn toàn đem nó luyện hóa xong, nhưng hiện tại là đêm tối, không trở ngại cho Quỷ thi tự do hành động, hơn nữa mặc dù còn chưa luyện hóa xong lực lượng lôi kiếp, lại như cũ để cho Quỷ thi lớn mạnh hơn rất nhiều.
So với cao thủ Thông Huyền, nó tuy vẫn là có vẻ không bằng, nhưng tu vi của Lý Thiên Hòe muốn dễ dàng đánh bại Quỷ thi lại cũng không phải là trong mấy chiêu là có thể làm được.
Có Quỷ thi ở đây, Thần Dạ hắn có đầy đủ cơ hội có thể lúc này thong dong rời đi.
- Tiểu tử!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro