Xuất một chiêu. (1)
Ngốc Tiểu Ngư
2024-07-21 07:50:26
- Vậy được rồi, để cho ta thử xem sự lợi hại Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật của ngươi. Dù sao ta cũng chờ mong đã lâu.
Thần Dạ bất đắc dĩ xua tay, tự nhủ:
- Chỉ tiếc, ý định muốn Uyên Ương song song cùng hai nàng bị thất bại.
- A, là như vậy sao?
Chung Kỳ nheo đôi mắt quyến rũ, tay ngọc khẽ chỉ vào bóng hình màu tím trên mặt biển mà dịu dàng hỏi:
- Nàng kia ở trong lòng của ngươi, là có vị trí như thế nào ?
- Tử Huyên a!
Thần Dạ nói:
- Ở trong lòng ta nàng rất quan trọng, không thể thay thế được.
Chung Kỳ cười hỏi:
- Vậy là ngươi có ý tứ gì, muốn trái ôm phải ấp sao?
- Đúng vậy, không được sao? Mỗi một người đàn ông, cũng có thể tam thê tứ thiếp, có vấn đề gì ?
Thần Dạ lại cười nói.
Nghe vậy, Chung Kỳ lạnh lùng nói:
- Ta đời này, hận nhất liền là nam nhân đa tình...
Thần Dạ lắc đầu cười hỏi:
- Ngươi đã có mối hận như thế, vậy tại sao ngươi lại đến với Tiêu Vô Yểm chung một chỗ ? Chung cô nương, ngươi có phần cũng quá lừa mình dối người chứ ?
- Thì ra Thần công tử muốn nói tới là ở chỗ này a!
Thần sắc Chung Kỳ trong nháy mắt khôi phục như cũ. Nàng nhìn hắn mà thản nhiên nói:
- Thế nào, muốn lợi dụng Tiêu Vô Yểm để kích động tâm thần của ta, do đó khiến cho ta vô phương duy trì tỉnh táo sao?
Thần Dạ không thể không cười một tiếng, rồi nói:
- Đúng rồi, ngày đó tranh đoạt chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ, sau khi phát sinh chuyện của ta, Tiêu Vô Yểm vẫn còn tranh đoạt cùng Tử Huyên. Khi hắn thất bại rời đi, Tử Huyên có nói cho hắn hôm nay cũng tới đây, làm thế nào không gặp hắn?
- Thần công tử, ngươi rốt cuộc có ý tứ gì?
Chung Kỳ lập tức trầm giọng hỏi.
Khóe miệng Thần Dạ khẽ nhếch lên, hắn thản nhiên nói:
- Ngươi không phải có được Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật sao. Có ý tứ gì, một mình ngươi nhìn một chút thì chẳng phải sẽ biết ?
- Xem ra, giữa chúng ta không có gì tốt đẹp để mà nói. Thần Dạ, ngươi tự giải quyết cho tốt, nếu như phụ thân của ta thắng thì đến lúc đó, ta sẽ không chút do dự giết chết ngươi.
Nói xong, Chung Kỳ rất nhanh quay người đi, không thèm liếc hắn một cái.
Thần Dạ cũng không hề bỏ đi, mà là hạ thấp âm thanh rồi nói:
- Chung cô nương, chúng ta mấy lần chạm mặt, đối với ngươi ta đều biểu hiện ra hứng thú thật lớn. Kỳ thật, cũng không phải ta thực lòng chân tâm mê ngươi, mà là cố ý như vậy vì muốn kích động Tiêu Vô Yểm kia mà thôi. Ngươi đây hẳn là rõ ràng, cho nên sẽ không tức giận, đúng không?
Thân thể Chung Kỳ, nhẹ nhàng run lên...
Thần Dạ lại nói:
- Ta còn có một câu muốn nói cho ngươi, những lời này của ta là nói thực lòng, ngươi có khả năng ghi nhớ ở trong lòng. Bản thân ngươi biết, cha ngươi Chung Khiếu là người làm hại mẹ con Tử Huyên. Đằng sau đầu sỏ gây nên tội lỗi tất cả đau khổ trên thế gian của hai mẹ con nàng, ta đã nhờ đám người Phong đại ca hỗ trợ điều tra. Năm đó giữa Chung gia và Khiếu Lôi Tông không có bất cứ thù hận gì, giữa ngươi và Tử Huyên chẳng qua cũng là danh tiếng đặt song song mà thôi.
- Đôi bên không thù không oán, tại sao Chung Khiếu lại tập kích Tử Huyên, đồng thời ác độc như vậy. Hạ Tiên Thiên độc cho đứa trẻ con chưa ra đời, Chung cô nương, ngươi biết nguyên nhân sao?
Thần Dạ tiếp tục nói:
- Cho nên ta tin tưởng, Chung Khiếu làm như vậy, nhất định không phải vì chính lão, cũng không phải vì Chung gia. Bởi vì một khi rước lấy cơn giận của Khiếu Lôi Tông, đôi bên khai chiến tất nhiên đều không được lợi ích gì. Thế nhưng khả năng lưỡng bại câu thương luôn khó tránh khỏi. Điều này sẽ mang đến cho Chung gia tai ương ngập đầu. Thân là chủ nhân một nhà, Chung Khiếu làm sao có thể không nghĩ tới điểm này?
- Bởi vậy có lý do tin tưởng, đằng sau việc Chung Khiếu làm như vậy, nhất định có người đã sai khiến lão.
Thần Dạ tàn nhẫn cười một tiếng, lại nói:
- Ta cũng không biết người sai khiến này đến tột cùng có mục đích ở đâu. Nhưng ngàn vạn lần không nên để cho ta biết là ai. Nếu không phải như thế, ta sẽ đối đãi với người này giống hệt như đối với Tiêu Vô Yểm. Ta sẽ lấy bằng sạch từng thứ từng thứ thuộc về người này, khiến cho người này sống không bằng chết!
Trong đôi mắt nhung của Chung Kỳ lập tức có vô tận ánh sáng lành lạnh đang bắt đầu khởi động. Sau đó nàng nhẹ nhàng nói:
- Ta tin tưởng, nếu như thực sự có một người như thế. Như vậy, với bản lĩnh của hắn, tất là sẽ không để ngươi thực hiện được.
- Phải không, ha hả, Chung cô nương quả là có tự tin lớn đối với người này a! Cũng tốt, để cho chúng ta mỏi mắt mong chờ, đến tột cùng là ta làm được hay là người kia, thật đáng sợ đúng như ngươi nói vậy !
Dứt lời, Thần Dạ xoay người liền đi, không dừng lại chút nào.
Lúc này, Chung Kỳ mới có hơi xoay người trở về. Ở trong là một vẻ lạnh lùng nhưng lại pha tạp hỗn loạn những dấu vết phức tạp không cách nào hình dung!
- Tiêu Vô Yểm không nói đến, ngươi lại muốn lợi dụng chính mình để kích động ta? Thần Dạ, ngươi thật là làm cho không người nào có thể biết trước, không ngờ vì chưa từng có nghĩ tới. Giữa các thiếu niên ở trong thế gian này lại vẫn có nhân vật số một như ngươi vậy. Có đúng là ý nghĩa rằng sau này ta gặp phải khiêu chiến sẽ càng lớn hơn ư?
- Ha hả, Thần Dạ, ngươi hẳn là không biết, đã rất nhiều năm, chiến ý của ta một mực chưa từng xuất hiện quá. Không nghĩ tới, lại sẽ bị một người thiếu niên kích động ra.
- Thần Dạ, rất cám ơn ngươi, chỉ mong ngươi cố gắng đừng để đợi quá lâu. Nếu không, cũng là lãng phí chiến ý mà ta thật vất vả mới có được !
- Chỉ là ngươi lại khiến người ta vừa yêu vừa hận như vậy. Ta sợ chính mình đến cuối cùng, sẽ không đành lòng giết ngươi...
Tính cho đầy đủ, đây đã là lần thứ ba Tử Huyên đánh nhau với Chung Khiếu. Tất nhiên hai lần trước đây, hoặc là Tử Huyên không biết Chung Khiếu, hoặc là Chung Khiếu không biết Tử Huyên. Nhưng tình huống như thế cũng không gây trở ngại, ngay sau khi đại chiến bắt đầu, hai người có một loại hiểu rõ khác thường đối với nhau.
Đúng là do có phần hiểu rõ này đã khiến cho cuộc đại chiến của bọn họ đã không có đẹp mắt như các cao thủ khác, mà chỉ có kịch liệt!
Bởi vì, chưa từng có thử thăm dò mà ngay từ đầu, thủ đoạn mỗi bên xuất ra đúng là gần như khí thế ngút trời, như những cơn bão táp không ngừng nghỉ xuất hiện trong không trung trên mặt biển. Nó giống như các vòi rồng Long Quyển Phong, khiến cho biển cả phía dưới nổi lên cuồn cuộn những đợt sóng biển đạt tới mấy chục thước hết đợt nọ đến đợt kia.
Hiện nay Tử Huyên, sau khi trải qua luyện hóa hấp thu năng lượng ở trong cái chìa khóa Chúng Thần Chi Mộ, đã là đạt tới cảnh giới Lực Huyền Thất Trọng. Mặc dù so cùng cấp bậc Địa Huyền Nhị Trọng Thiên của Chung Khiếu thì vẫn còn có khoảng cách nhất định. Nhưng mà với bản lĩnh của Tử Huyên thì cũng là đủ để đền bù lại.
Thần Dạ bất đắc dĩ xua tay, tự nhủ:
- Chỉ tiếc, ý định muốn Uyên Ương song song cùng hai nàng bị thất bại.
- A, là như vậy sao?
Chung Kỳ nheo đôi mắt quyến rũ, tay ngọc khẽ chỉ vào bóng hình màu tím trên mặt biển mà dịu dàng hỏi:
- Nàng kia ở trong lòng của ngươi, là có vị trí như thế nào ?
- Tử Huyên a!
Thần Dạ nói:
- Ở trong lòng ta nàng rất quan trọng, không thể thay thế được.
Chung Kỳ cười hỏi:
- Vậy là ngươi có ý tứ gì, muốn trái ôm phải ấp sao?
- Đúng vậy, không được sao? Mỗi một người đàn ông, cũng có thể tam thê tứ thiếp, có vấn đề gì ?
Thần Dạ lại cười nói.
Nghe vậy, Chung Kỳ lạnh lùng nói:
- Ta đời này, hận nhất liền là nam nhân đa tình...
Thần Dạ lắc đầu cười hỏi:
- Ngươi đã có mối hận như thế, vậy tại sao ngươi lại đến với Tiêu Vô Yểm chung một chỗ ? Chung cô nương, ngươi có phần cũng quá lừa mình dối người chứ ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Thì ra Thần công tử muốn nói tới là ở chỗ này a!
Thần sắc Chung Kỳ trong nháy mắt khôi phục như cũ. Nàng nhìn hắn mà thản nhiên nói:
- Thế nào, muốn lợi dụng Tiêu Vô Yểm để kích động tâm thần của ta, do đó khiến cho ta vô phương duy trì tỉnh táo sao?
Thần Dạ không thể không cười một tiếng, rồi nói:
- Đúng rồi, ngày đó tranh đoạt chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ, sau khi phát sinh chuyện của ta, Tiêu Vô Yểm vẫn còn tranh đoạt cùng Tử Huyên. Khi hắn thất bại rời đi, Tử Huyên có nói cho hắn hôm nay cũng tới đây, làm thế nào không gặp hắn?
- Thần công tử, ngươi rốt cuộc có ý tứ gì?
Chung Kỳ lập tức trầm giọng hỏi.
Khóe miệng Thần Dạ khẽ nhếch lên, hắn thản nhiên nói:
- Ngươi không phải có được Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật sao. Có ý tứ gì, một mình ngươi nhìn một chút thì chẳng phải sẽ biết ?
- Xem ra, giữa chúng ta không có gì tốt đẹp để mà nói. Thần Dạ, ngươi tự giải quyết cho tốt, nếu như phụ thân của ta thắng thì đến lúc đó, ta sẽ không chút do dự giết chết ngươi.
Nói xong, Chung Kỳ rất nhanh quay người đi, không thèm liếc hắn một cái.
Thần Dạ cũng không hề bỏ đi, mà là hạ thấp âm thanh rồi nói:
- Chung cô nương, chúng ta mấy lần chạm mặt, đối với ngươi ta đều biểu hiện ra hứng thú thật lớn. Kỳ thật, cũng không phải ta thực lòng chân tâm mê ngươi, mà là cố ý như vậy vì muốn kích động Tiêu Vô Yểm kia mà thôi. Ngươi đây hẳn là rõ ràng, cho nên sẽ không tức giận, đúng không?
Thân thể Chung Kỳ, nhẹ nhàng run lên...
Thần Dạ lại nói:
- Ta còn có một câu muốn nói cho ngươi, những lời này của ta là nói thực lòng, ngươi có khả năng ghi nhớ ở trong lòng. Bản thân ngươi biết, cha ngươi Chung Khiếu là người làm hại mẹ con Tử Huyên. Đằng sau đầu sỏ gây nên tội lỗi tất cả đau khổ trên thế gian của hai mẹ con nàng, ta đã nhờ đám người Phong đại ca hỗ trợ điều tra. Năm đó giữa Chung gia và Khiếu Lôi Tông không có bất cứ thù hận gì, giữa ngươi và Tử Huyên chẳng qua cũng là danh tiếng đặt song song mà thôi.
- Đôi bên không thù không oán, tại sao Chung Khiếu lại tập kích Tử Huyên, đồng thời ác độc như vậy. Hạ Tiên Thiên độc cho đứa trẻ con chưa ra đời, Chung cô nương, ngươi biết nguyên nhân sao?
Thần Dạ tiếp tục nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cho nên ta tin tưởng, Chung Khiếu làm như vậy, nhất định không phải vì chính lão, cũng không phải vì Chung gia. Bởi vì một khi rước lấy cơn giận của Khiếu Lôi Tông, đôi bên khai chiến tất nhiên đều không được lợi ích gì. Thế nhưng khả năng lưỡng bại câu thương luôn khó tránh khỏi. Điều này sẽ mang đến cho Chung gia tai ương ngập đầu. Thân là chủ nhân một nhà, Chung Khiếu làm sao có thể không nghĩ tới điểm này?
- Bởi vậy có lý do tin tưởng, đằng sau việc Chung Khiếu làm như vậy, nhất định có người đã sai khiến lão.
Thần Dạ tàn nhẫn cười một tiếng, lại nói:
- Ta cũng không biết người sai khiến này đến tột cùng có mục đích ở đâu. Nhưng ngàn vạn lần không nên để cho ta biết là ai. Nếu không phải như thế, ta sẽ đối đãi với người này giống hệt như đối với Tiêu Vô Yểm. Ta sẽ lấy bằng sạch từng thứ từng thứ thuộc về người này, khiến cho người này sống không bằng chết!
Trong đôi mắt nhung của Chung Kỳ lập tức có vô tận ánh sáng lành lạnh đang bắt đầu khởi động. Sau đó nàng nhẹ nhàng nói:
- Ta tin tưởng, nếu như thực sự có một người như thế. Như vậy, với bản lĩnh của hắn, tất là sẽ không để ngươi thực hiện được.
- Phải không, ha hả, Chung cô nương quả là có tự tin lớn đối với người này a! Cũng tốt, để cho chúng ta mỏi mắt mong chờ, đến tột cùng là ta làm được hay là người kia, thật đáng sợ đúng như ngươi nói vậy !
Dứt lời, Thần Dạ xoay người liền đi, không dừng lại chút nào.
Lúc này, Chung Kỳ mới có hơi xoay người trở về. Ở trong là một vẻ lạnh lùng nhưng lại pha tạp hỗn loạn những dấu vết phức tạp không cách nào hình dung!
- Tiêu Vô Yểm không nói đến, ngươi lại muốn lợi dụng chính mình để kích động ta? Thần Dạ, ngươi thật là làm cho không người nào có thể biết trước, không ngờ vì chưa từng có nghĩ tới. Giữa các thiếu niên ở trong thế gian này lại vẫn có nhân vật số một như ngươi vậy. Có đúng là ý nghĩa rằng sau này ta gặp phải khiêu chiến sẽ càng lớn hơn ư?
- Ha hả, Thần Dạ, ngươi hẳn là không biết, đã rất nhiều năm, chiến ý của ta một mực chưa từng xuất hiện quá. Không nghĩ tới, lại sẽ bị một người thiếu niên kích động ra.
- Thần Dạ, rất cám ơn ngươi, chỉ mong ngươi cố gắng đừng để đợi quá lâu. Nếu không, cũng là lãng phí chiến ý mà ta thật vất vả mới có được !
- Chỉ là ngươi lại khiến người ta vừa yêu vừa hận như vậy. Ta sợ chính mình đến cuối cùng, sẽ không đành lòng giết ngươi...
Tính cho đầy đủ, đây đã là lần thứ ba Tử Huyên đánh nhau với Chung Khiếu. Tất nhiên hai lần trước đây, hoặc là Tử Huyên không biết Chung Khiếu, hoặc là Chung Khiếu không biết Tử Huyên. Nhưng tình huống như thế cũng không gây trở ngại, ngay sau khi đại chiến bắt đầu, hai người có một loại hiểu rõ khác thường đối với nhau.
Đúng là do có phần hiểu rõ này đã khiến cho cuộc đại chiến của bọn họ đã không có đẹp mắt như các cao thủ khác, mà chỉ có kịch liệt!
Bởi vì, chưa từng có thử thăm dò mà ngay từ đầu, thủ đoạn mỗi bên xuất ra đúng là gần như khí thế ngút trời, như những cơn bão táp không ngừng nghỉ xuất hiện trong không trung trên mặt biển. Nó giống như các vòi rồng Long Quyển Phong, khiến cho biển cả phía dưới nổi lên cuồn cuộn những đợt sóng biển đạt tới mấy chục thước hết đợt nọ đến đợt kia.
Hiện nay Tử Huyên, sau khi trải qua luyện hóa hấp thu năng lượng ở trong cái chìa khóa Chúng Thần Chi Mộ, đã là đạt tới cảnh giới Lực Huyền Thất Trọng. Mặc dù so cùng cấp bậc Địa Huyền Nhị Trọng Thiên của Chung Khiếu thì vẫn còn có khoảng cách nhất định. Nhưng mà với bản lĩnh của Tử Huyên thì cũng là đủ để đền bù lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro