Đế Quân

Yến Sơn lão nhân. (1)

Ngốc Tiểu Ngư

2024-07-21 07:50:26

Quả nhiên cho dù Liễu Hàn Song đối với Tử huyên có tâm vô cùng khát vọng lấy được, lại nhiều lần ở trước mắt bao người bị nàng không nhìn tới như thế, lại đối đãi như vậy, sắc mặt của hắn cũng là khó nhìn rồi.

- Vốn là cô nương nếu muốn, tại hạ tuyệt sẽ không tranh đoạt, chỉ là cái Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên này cô nương lấy được cũng không phải là cho mình dùng, mà là cho phế vật ở bên cạnh dùng, đúng không? Nếu là phế vật, vậy cũng không cần phải hưởng dụng.

Liễu Hàn Song lạnh lùng nói một tiếng:

- Linh Tiêu Tục Mệnh đan một viên, Thần Tâm đan một viên nữa, viên trước có thể kéo dài sinh cơ, viên sau có thể bồi nguyên cố bổn, làm cho căn cơ người nọ càng ổn định, như vậy tin tưởng sẽ để cho người kia càng thêm động tâm, Thiên lão, ngươi cảm thấy như thế nào?

Toàn trường lần nữa kinh ngạc một tiếng, vô luận là Linh Tiêu Tục Mệnh đan hay là Thần Tâm đan, đó đều là đan dược cực kỳ hiếm thấy, thường nhân nếu như có được một viên trong đó đều có thể không chút khách khí mà nói một câu, con đường tương lai thế tất sẽ càng thêm bằng phẳng.

Lấy hai so với một, hiển nhiên điều kiện của Liễu Hàn Song càng thêm tốt, trừ phi tử sam nữ tử kia có thể lấy ra hai viên Phá Ma đan, nhưng mọi người nhìn thần sắc của nàng biế đổi đều biết, nàng cũng không có hai viên Phá Ma đan.

- Nếu là như vậy....

Bàn tay của Thiên Mạc Hành khẽ vung, Phá Ma đan liền là hướng Tử Huyên bay vút tới, ngay sau đó tiếp tục nói:

- Người có được Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên chính là....

- Đợi một chút!

Thần Dạ từ từ đứng lên....

- Đợi một chút!

Khi mọi người nhìn thấy Thần Dạ đứng thẳng lên, đều có chút ngạc nhiên, chẳng lẽ trên thân người trẻ tuổi kia còn có thể có vật gì so sánh với đồ vật là Liễu Hàn Song lấy ra còn tốt hơn sao.

Thần Dạ không nhìn ánh mắt ở chung quanh, sau khi hướng về phía Thiên Mạc Hành chắp tay, nói:

- Thiên tiền bối, tiểu tử muốn một mình nói với ngươi một câu, bởi vì tiểu tử không muốn bị người biết thứ mà ta có là cái gì, có thể không?

- Cái này!

Thiên Mạc Hành ngừng lại một chút.

Nói thật ra, liền ở thời điểm Tử Huyên lấy ra Phá Ma đan, trong lòng Thiên Mạc Hành đã hướng về rồi, không đề cập tới cái khác, riêng là thần bí của hai người này cùng với Long Hoàng đương đại cư nhiên đều có quan hệ rất tốt, hơn nữa còn là bằng hữu vô cùng tốt với truyền nhân Thanh Đế ở trong truyền thuyết, Thiên chi nhất tộc cũng sẽ không thất lễ với hai người, mặc dù còn không cách nào xác định Phong Ma kia đến cùng có phải hay không.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng mà Liễu Hàn Song lấy ra, lấy hai so với một đúng là càng thêm tốt hơn, ở trong buổi đấu giá này là cực kỳ công bình, Thiên Mạc Hành cũng không có biện pháp, nếu không có một cái thanh danh không tốt liền không cách nào tiếp nhận được.

Liễu Hàn Song cũng là hơi ngẩn ra, chợt lành lạnh cười nói:

- Tiểu tử, muốn ra vẻ mê hoặc!

Thần Dạ nhìn Thiên Mạc Hành, lại nói:

- Ta chỉ là muốn nói với tiền bối một câu mà thôi, hoặc là muốn chuyển cáo một câu nói, cũng không có ý tứ gì khác, vốn cũng không muốn như vậy, thật sự là có một ít người ta không tin được.

- Tiểu tử, ngươi có ý gì?

Liễu Hàn Song nhất thời tức giận, lời này rõ ràng chỉ chính là hắn.

- Vị công tử này, trong buổi đấu giá này của chúng ta, nếu đồ vật đã cầm đến nơi đây liền không tồn tại đến những quan hệ cá nhân khác, hết thảy nhìn hàng lấy vật.

Sau khi trầm ngâm một lát, Thiên Mạc Hành nghiêm nghị nói.

- Ta biết, cho nên ta có thể ở chỗ này trước bảo đảm, chủ nhân của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, thương tích mà hắn phải chịu, ta có nắm chắc trăm phần trăm đem hắn chữa trị tốt, một chút di chứng cũng không có.

Thần Dạ thản nhiên nói:

- Tin tưởng chư vị ngồi ở đây đều là hành gia, cho nên đều rõ ràng, đan dược có lẽ cũng có thể làm được, nhưng ngoại vật dù sao cũng là ngoại vật, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có một chút phiền toái, điểm phiền toái này sẽ lãng phí một chút thời gian, mà phương pháp của ta, bất kỳ lãng phí nào đều sẽ không có, hiệu quả còn có thể tốt hơn.

- Nếu như có nửa điểm nói sai cùng không làm được, tiểu tử cam nguyện thừa nhận bất kỳ trừng phạt nào.

Lúc nói chuyện, Thần Dạ cong ngón tay bắn ra, một luồng năng lượng nhạt đến cực hạn chảy ra, sau đó hướng tới Thiên Mạc Hành lao đi nhanh như tia chớp.

Trong năng lượng xen lẫn khí tức của Địa Tinh chi tâm, Thần Dạ tin tưởng chủ nhân của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, nếu sinh cơ đã bị cản trở, đều vội vã lấy ra vật như thế trao đổi, như vậy người này nhất định là ở chỗ này.

Tiếng nói vừa dứt, sắc mặt của nhiều người ở trong tràng đều là khẩn trương lên, người nơi này nhưng cũng không phải là người bình thường, tự nhiên đều rất rõ ràng lời vừa mới rồi của Thần Dạ là có ý gì.

- Công tử, lời của ngươi là thật?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thiên Mạc Hành hỏi.

Còn chưa chờ Thần Dạ trả lời, Liễu Hàn Song liền là âm trầm nói:

- Tiểu tử, muốn giả thần giả quỷ, cút qua một bên, ít ở trước mặt bổn công tử kêu giống như chó.

- Không cần nhiều lời, lão phu tin tưởng lời nói của vị tiểu huynh đệ này, Thiên Mạc Hành, mời hắn vào đi.

Liền ở lúc này một đạo thanh âm cực kỳ già nua từ từ truyền ra, chỉ từ bên trong thanh âm này liền để cho người ta nghe ra có suy yếu cực độ, nhưng dù vậy vẫn để cho người ta có cảm giác cường đại.

Người này ở thời kỳ toàn thịnh nhất định là cao thủ có cấp bậc Thánh Huyền.

Cao thủ như thế, cho dù là Liễu Hàn Song cũng không dám tùy ý đắc tội, vì vậy ở sau khi nghe nói cũng chỉ có thể ẩn nhẫn xuống, bất quá ánh mắt nhìn về phía Thần Dạ càng trở nên lạnh lùng.

Lúc này Thần Dạ cười cười, nhìn thoáng qua Liễu Hàn Song, thản nhiên nói:

- Liễu công tử đúng không, ngươi hôm nay rất lớn lối!

- Ngươi có thể làm khó dễ được ta?

Liễu Hàn Song khinh miệt cười.

Không thể phủ nhận, tử sam nữ tử kia rất cường đại, người trẻ tuổi này không tệ, nếu không cũng không có biện pháp ngồi ở trên ghế khách quý này, nhưng mà những thứ này còn chưa đủ để cho bọn họ có tư cách gọi nhịp với mình, ở bình thường ngay cả tư cách đối thoại cũng không có.

- Yên tâm đi Liễu công tử, ta sẽ cho ngươi biết, ngươi lớn lối ở nơi này sẽ làm ngươi đau.

Nói xong lại không để ý đến Liễu Hàn Song, Thần Dạ tung người lướt đi, đến bên cạnh Thiên Mạc Hành, sau đó dưới sự chỉ dẫn của lão biến mất ở phía sau vách tường.

- Để cho bổn công tử xem thế nào!

Liễu Hàn Song không khỏi dữ tợn cười một tiếng, ngược lại nhìn về phía Tử Huyên, nói:

- Cô nương, vị bằng hữu kia của ngươi, nói chuyện thật rất có ý tứ, ta vốn không muốn làm khó hắn, chỉ là những lời này, ha hả, nếu như ngươi muốn cứu bằng hữu của ngươi, ta nhưng cấp cho ngươi một cái cơ hội.

Tử Huyên thật sự mặc kệ Liễu Hàn Song, trong lòng nàng, hắn đã là người chết, không người nào ở sau khi vũ nhục Thần Dạ còn có thể sống tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đế Quân

Số ký tự: 0