Đế Quốc Đại Phản Tặc (Bản Dịch)
Biến Hóa Vi Diệ...
Bạch Sắc Cô Đảo
2024-11-22 00:28:56
Bàng ngũ gia nhìn thấy Trương Vân Xuyên nằm ở trên mặt đất giả chết, cơ thịt trên mặt cũng giật giật.
Mới vừa rồi hắn nhìn thấy Trương Vân Xuyên tiểu tử này còn vui vẻ đánh người, Đại đương gia vừa tới, hắn lại đột nhiên bị đánh chết, quỷ mới tin!
Nhưng Trương Vân Xuyên là người dưới trướng hắn, lại là một trong những nhân vật chính của một lần đánh lộn này.
Bạch tam gia cũng bị nâng đi rồi, Trương Vân Xuyên nếu vui vẻ hoạt bát, xác định vững chắc không có kết quả tốt.
Trương Vân Xuyên không có kết quả tốt, hắn thống lĩnh Sơn tự doanh này cũng không dễ chịu.
Hắn cũng lười đi vạch trần trò xiếc nhỏ của Trương Vân Xuyên.
Hắn cũng đi qua, chen đám người Lâm Hiền vây quanh Trương Vân Xuyên ra.
Hắn ngồi xổm xuống làm bộ làm tịch kiểm tra một phen, lúc này mới ngẩng đầu nói: “Còn thở, mau nâng đi khám lang trung!”
Bọn Lâm Hiền lúc này mới luống cuống tay chân nâng Trương Vân Xuyên giả bộ hôn mê, vội vàng đưa tới chỗ ở của lang trung trong trại.
Đại đương gia Trấn Sơn Hổ nhìn thấy cảnh tượng lộn xộn, vẫn luôn mặt co mày cáu.
“Huynh đệ bị thương đều đưa đi trị liệu cho tốt.”
“Lão lục, lão bát, người của các ngươi tạm thời tiếp quản thủ vệ tiền trại.”
“Vâng, Hổ gia!”
Lục đương gia cùng Bát đương gia cũng đều lập tức nhận lệnh.
“Nước lớn trôi miếu long vương, một lần này Sơn tự doanh cùng Mộc tự doanh người một nhà đánh người một nhà, thế này đúng là càn quấy!”
Trấn Sơn Hổ nổi giận đùng đùng nói: “Kẻ dẫn đầu đánh nhau, phải nghiêm trị không tha!”
Mọi người thấy Đại đương gia phát hỏa, cũng đều câm như hến, không dám nhiều lời.
“Lão nhị.”
Trấn Sơn Hổ quay đầu hô một câu đối với Nhị đương gia La Thành vẫn luôn trầm mặc không nói.
“Hổ gia, có gì phân phó?”
La Thành không kiêu không nịnh nói.
“Một lần này ngươi phụ trách điều tra rõ việc này.”
“Lôi người gây chuyện ra!”
Hổ gia phân phó đối với Nhị đương gia La Thành.
La Thành nghe vậy, cũng khẽ nhíu mày.
Rất hiển nhiên, Đại đương gia đây là cố ý ra đề bài khó cho mình nha.
Hắn phân biệt rõ một lần này trong hai bên xung đột Bạch tam gia là trận doanh mình, mà Sơn tự doanh là người của Bàng ngũ gia phái trung lập.
Mình nếu thiên vị Bạch tam gia, vậy xác định vững chắc đắc tội Bàng ngũ gia, sẽ đẩy Bàng ngũ gia vốn ở phái trung lập về phía trận doanh Đại đương gia.
Nhưng nếu không thiên vị, Bạch tam gia khẳng định có ý kiến đối với hắn.
Hắn bây giờ tuy đã hình thành thế lực của mình, mơ hồ địa vị ngang hàng với Đại đương gia.
Nhưng ở mặt ngoài hắn đối với Đại đương gia vẫn rất tôn kính, bởi vì hắn bây giờ chưa có mười phần nắm chắc cướp lấy sơn trại.
Đối mặt Đại đương gia phân phó, hắn cho dù vạn phần không tình nguyện, vẫn đáp ứng.
Trấn Sơn Hổ nhìn thấy Nhị đương gia La Thành vẻ mặt đầy khó xử, trong lòng cũng rất vui vẻ.
Hắn không ngờ Trương Vân Xuyên mình nâng đỡ này vừa tới đã cho mình ngạc nhiên lẫn vui mừng lớn như vậy.
Tiểu tử này khó trách dám giết huyện úy, chỉ với cái khí thế không sợ trời không sợ đất này đã khiến hắn rất thích.
Mọi người trong trại đối với bọn Nhị đương gia, Tam đương gia là phi thường kiêng kị, khắp nơi nhường nhịn, không dám đắc tội.
Nhưng tiểu tử này lại không để ý nhiều như vậy, trực tiếp đánh Tam đương gia Bạch Hào nằm úp sấp.
Kết quả như vậy khiến hắn rất hài lòng.
Một lần này đánh lộn quy mô lớn trong Cửu Phong sơn trại bởi vì Đại đương gia kịp thời tham gia mà rất nhanh bình ổn xuống.
Nhưng trong trại lại có rất nhiều biến hóa vi diệu.
Trương Vân Xuyên mới đến đã dám đối nghịch với Tam đương gia, còn đánh gãy mấy cái xương sườn của Tam đương gia, điều này thực sự khiến người ta chấn động.
Lúc trước mọi người thấy Đại đương gia cất nhắc Trương Vân Xuyên làm một tiểu đội trưởng, căn bản không coi trọng.
Bọn họ còn cho rằng Đại đương gia coi trọng là danh tiếng giết cẩu quan của Trương Vân Xuyên.
Hơn nữa, tiểu đội trưởng đầu lĩnh cấp bậc như vậy số lượng cũng không ít, kẻ có thể nổi lên chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Trương Vân Xuyên đánh Tam đương gia, cũng khiến hắn tiểu đội trưởng cả gan làm loạn này, nhất thời trở thành nhân vật phong vân trong Cửu Phong sơn trại.
Ở Cửu Phong sơn trong ổ sơn tặc như vậy, đám sơn tặc đều tôn sùng cường giả.
Bọn họ đều là người rất thực tế, chỉ có cường giả mới có thể dẫn bọn họ đi cướp bóc được càng nhiều tiền tài lương thực hơn, cũng có thể cung cấp cho bọn họ càng nhiều che chở hơn.
Trương Vân Xuyên một lần này đánh tơi bời Tam đương gia, không chỉ tràn đầy đảm phách, còn tâm địa độc ác, cũng khiến hắn giành được đám sơn tặc trong trại tán thành.
Đám sơn tặc không xem nhẹ tiểu đội trưởng vừa tới sơn trại không lâu này nữa, ngược lại có thêm vài phần tôn kính cùng sợ hãi đối với bọn họ.
Đối với Bạch tam gia đám người đó luôn luôn cậy mạnh bắt nạt yếu, bọn họ chẳng những không có chút đồng tình, ngược lại là cảm thấy bọn hắn bị đánh, đó là báo ứng, đáng đời!
Đinh đội do Trương Vân Xuyên thống lĩnh một lần này mỗi một huynh đệ ít nhiều trên người đều bị thương, trải qua một lần này đánh lộn với bên ngoài, sức ngưng tụ của bọn họ ngược lại càng mạnh hơn.
Sơn tự doanh cũng chịu ảnh hưởng.
Bọn họ trước kia gặp người của Mộc tự doanh phải thấp hơn một cái đầu.
Cho dù là lúc ăn cơm, cũng là để người Mộc tự doanh ăn trước, bọn họ luôn phải xếp phía sau.
Mới vừa rồi hắn nhìn thấy Trương Vân Xuyên tiểu tử này còn vui vẻ đánh người, Đại đương gia vừa tới, hắn lại đột nhiên bị đánh chết, quỷ mới tin!
Nhưng Trương Vân Xuyên là người dưới trướng hắn, lại là một trong những nhân vật chính của một lần đánh lộn này.
Bạch tam gia cũng bị nâng đi rồi, Trương Vân Xuyên nếu vui vẻ hoạt bát, xác định vững chắc không có kết quả tốt.
Trương Vân Xuyên không có kết quả tốt, hắn thống lĩnh Sơn tự doanh này cũng không dễ chịu.
Hắn cũng lười đi vạch trần trò xiếc nhỏ của Trương Vân Xuyên.
Hắn cũng đi qua, chen đám người Lâm Hiền vây quanh Trương Vân Xuyên ra.
Hắn ngồi xổm xuống làm bộ làm tịch kiểm tra một phen, lúc này mới ngẩng đầu nói: “Còn thở, mau nâng đi khám lang trung!”
Bọn Lâm Hiền lúc này mới luống cuống tay chân nâng Trương Vân Xuyên giả bộ hôn mê, vội vàng đưa tới chỗ ở của lang trung trong trại.
Đại đương gia Trấn Sơn Hổ nhìn thấy cảnh tượng lộn xộn, vẫn luôn mặt co mày cáu.
“Huynh đệ bị thương đều đưa đi trị liệu cho tốt.”
“Lão lục, lão bát, người của các ngươi tạm thời tiếp quản thủ vệ tiền trại.”
“Vâng, Hổ gia!”
Lục đương gia cùng Bát đương gia cũng đều lập tức nhận lệnh.
“Nước lớn trôi miếu long vương, một lần này Sơn tự doanh cùng Mộc tự doanh người một nhà đánh người một nhà, thế này đúng là càn quấy!”
Trấn Sơn Hổ nổi giận đùng đùng nói: “Kẻ dẫn đầu đánh nhau, phải nghiêm trị không tha!”
Mọi người thấy Đại đương gia phát hỏa, cũng đều câm như hến, không dám nhiều lời.
“Lão nhị.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trấn Sơn Hổ quay đầu hô một câu đối với Nhị đương gia La Thành vẫn luôn trầm mặc không nói.
“Hổ gia, có gì phân phó?”
La Thành không kiêu không nịnh nói.
“Một lần này ngươi phụ trách điều tra rõ việc này.”
“Lôi người gây chuyện ra!”
Hổ gia phân phó đối với Nhị đương gia La Thành.
La Thành nghe vậy, cũng khẽ nhíu mày.
Rất hiển nhiên, Đại đương gia đây là cố ý ra đề bài khó cho mình nha.
Hắn phân biệt rõ một lần này trong hai bên xung đột Bạch tam gia là trận doanh mình, mà Sơn tự doanh là người của Bàng ngũ gia phái trung lập.
Mình nếu thiên vị Bạch tam gia, vậy xác định vững chắc đắc tội Bàng ngũ gia, sẽ đẩy Bàng ngũ gia vốn ở phái trung lập về phía trận doanh Đại đương gia.
Nhưng nếu không thiên vị, Bạch tam gia khẳng định có ý kiến đối với hắn.
Hắn bây giờ tuy đã hình thành thế lực của mình, mơ hồ địa vị ngang hàng với Đại đương gia.
Nhưng ở mặt ngoài hắn đối với Đại đương gia vẫn rất tôn kính, bởi vì hắn bây giờ chưa có mười phần nắm chắc cướp lấy sơn trại.
Đối mặt Đại đương gia phân phó, hắn cho dù vạn phần không tình nguyện, vẫn đáp ứng.
Trấn Sơn Hổ nhìn thấy Nhị đương gia La Thành vẻ mặt đầy khó xử, trong lòng cũng rất vui vẻ.
Hắn không ngờ Trương Vân Xuyên mình nâng đỡ này vừa tới đã cho mình ngạc nhiên lẫn vui mừng lớn như vậy.
Tiểu tử này khó trách dám giết huyện úy, chỉ với cái khí thế không sợ trời không sợ đất này đã khiến hắn rất thích.
Mọi người trong trại đối với bọn Nhị đương gia, Tam đương gia là phi thường kiêng kị, khắp nơi nhường nhịn, không dám đắc tội.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng tiểu tử này lại không để ý nhiều như vậy, trực tiếp đánh Tam đương gia Bạch Hào nằm úp sấp.
Kết quả như vậy khiến hắn rất hài lòng.
Một lần này đánh lộn quy mô lớn trong Cửu Phong sơn trại bởi vì Đại đương gia kịp thời tham gia mà rất nhanh bình ổn xuống.
Nhưng trong trại lại có rất nhiều biến hóa vi diệu.
Trương Vân Xuyên mới đến đã dám đối nghịch với Tam đương gia, còn đánh gãy mấy cái xương sườn của Tam đương gia, điều này thực sự khiến người ta chấn động.
Lúc trước mọi người thấy Đại đương gia cất nhắc Trương Vân Xuyên làm một tiểu đội trưởng, căn bản không coi trọng.
Bọn họ còn cho rằng Đại đương gia coi trọng là danh tiếng giết cẩu quan của Trương Vân Xuyên.
Hơn nữa, tiểu đội trưởng đầu lĩnh cấp bậc như vậy số lượng cũng không ít, kẻ có thể nổi lên chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Trương Vân Xuyên đánh Tam đương gia, cũng khiến hắn tiểu đội trưởng cả gan làm loạn này, nhất thời trở thành nhân vật phong vân trong Cửu Phong sơn trại.
Ở Cửu Phong sơn trong ổ sơn tặc như vậy, đám sơn tặc đều tôn sùng cường giả.
Bọn họ đều là người rất thực tế, chỉ có cường giả mới có thể dẫn bọn họ đi cướp bóc được càng nhiều tiền tài lương thực hơn, cũng có thể cung cấp cho bọn họ càng nhiều che chở hơn.
Trương Vân Xuyên một lần này đánh tơi bời Tam đương gia, không chỉ tràn đầy đảm phách, còn tâm địa độc ác, cũng khiến hắn giành được đám sơn tặc trong trại tán thành.
Đám sơn tặc không xem nhẹ tiểu đội trưởng vừa tới sơn trại không lâu này nữa, ngược lại có thêm vài phần tôn kính cùng sợ hãi đối với bọn họ.
Đối với Bạch tam gia đám người đó luôn luôn cậy mạnh bắt nạt yếu, bọn họ chẳng những không có chút đồng tình, ngược lại là cảm thấy bọn hắn bị đánh, đó là báo ứng, đáng đời!
Đinh đội do Trương Vân Xuyên thống lĩnh một lần này mỗi một huynh đệ ít nhiều trên người đều bị thương, trải qua một lần này đánh lộn với bên ngoài, sức ngưng tụ của bọn họ ngược lại càng mạnh hơn.
Sơn tự doanh cũng chịu ảnh hưởng.
Bọn họ trước kia gặp người của Mộc tự doanh phải thấp hơn một cái đầu.
Cho dù là lúc ăn cơm, cũng là để người Mộc tự doanh ăn trước, bọn họ luôn phải xếp phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro