Đế Thiếu Lạnh Lùng Không Thể Trêu Vào
Tôi Và Cô Có Th...
Gia Tử Nhứ
2024-11-22 09:58:58
“Có việc?”
Giản Thất ra khỏi phòng tắm, vừa mới tắm xong. Mái tóc dài nửa khô lòa xòa sau lưng, đồng phục áo ba lỗ rằn ri giống hệt như vậy mặc trên người cô lại trông đẹp một cách kỳ lạ, ngũ quan xinh đẹp như trong bức họa.
Bình hoa giới giải trí không thể gọi tùy tiện!
Dù sao thì diện mạo này từ nhỏ đến lớn không xấu đi, ngược lại càng ngày càng đẹp đến mức nghịch thiên.
Mọi người sửng sốt, sau đó mới phản ứng kịp, cô gái dẫn đầu nói: "Hôm nay sao cô chạy nhanh như vậy? Làm mọi người đều vì cô mà bị phạt!"
Giản Thất câu môi, xinh đẹp tà khí, khí thế quanh thân bức người: "Bản thân ngu còn dám trách người khác thông minh?”
“Cô!” Nữ sinh kia có chút tức giận.
Cô ta không am hiểu gây gổ với mọi người, cô ta thích nói chuyện bằng nắm đấm của hơn!
Nghe đến đây, cô gái lập tức tức giận đi thẳng về phía Giản Thất, đưa tay định đấm Giản Thất.
Nắm đấm ở giữa không trung trực tiếp bị Giản Thất nắm chặt.
“Muốn đánh tôi sao?” Giản Thất nghiêng đầu cười, khóe miệng nhếch lên, khí thế mạnh mẽ quanh thân khiến người ta cảm thấy run sợ và bối rối.
Nữ sinh dừng lại, khí thế cười hãn kia thật khiến cho người ta cảm thấy khủng bố, một ánh mắt, sát ý nồng đậm!
Rõ ràng là cũng bị Giản Thất làm cho sợ hãi.
Giản Thất hất tay cô ta, cười nhạo, liếc nhìn nhóm người trước mặt: "Bản thân yếu đuối không có việc gì thì luyện tập nhiều hơn đi, tìm người gây phiền phức, các người không thấy mất mặt à!"
“Giản Thất, cô có biết tôi là ai không?” Cô gái kia đứng dậy, nhìn Giản Thất với ánh mắt lạnh lùng: “Tôi lúc nào cũng có thể khiến cô bị đuổi khỏi trường đại học quân sự chính quy!”
"Trường học này là do nhà các người mở? Nếu không phải, cút khỏi đây cho tôi!” Giản Thất nhìn người kia chằm chằm, khí thế quanh thân tản ra: "Giản Thất tôi chưa từng gây chuyện nhưng muốn gây phiền phức cho tôi, tôi sẽ khiến cho cô hối hận vì quyết định này!"
Khí thế nồng đậm cùng cảm giác áp bách, cơ hồ khiến mọi người không dám phản bác câu nào.
Sở Du nhìn mọi người bị khí thế của Giản Thất chèn ép, chân mày nhíu lại, ánh mắt trở nên lạnh hơn mấy phần.
Vô dụng!
"Giản Thất, cô không phải là một con hát sao? Có gì lợi hại đau chứ, cho dù hôm nay xem như cô chạy nhanh nhất, cô cho rằng bản thân mình có thể được ở lại sao?” Sở Du châm chọc mở miệng
“Không phải người trong giới giải trí của cô đều có khả năng đặc biệt vì để có được một vai diễn, mà ngủ với người này, ngủ với người kia…” Sở Du nhìn Giản Thất chế giễu: “Cho nên, cô nghĩ cô muốn ở lại, hiện tại nên nhắm mục tiêu lên trên người Đường giáo quan phải không?"
"Chẳng trách hôm nay tôi thấy mọi người đều rời đi, cô ta còn chạy đi tìm Đường giáo quan!"
Trong đám đông, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán.
"Còn nữa hôm nay cô ta là người đứng nhất, đứng ở đó nói đùa với giáo quan, giáo quan người ta không thèm để ý với cô ta nữa kìa!"
"Quả nhiên, người của giới giải trí đúng là bẩn thỉu như vậy!"
"Chẳng lẽ giáo quan đều bị cô ta thu mua rồi?"
“Nói không chừng đấy!”
"Giản Thất là một con quay phim, cô ta có thể chạy nhanh nhất? Tôi thật sự nghĩ trong này chắc chắn có bí mật nào đó mà không ai biết đến!”
"Các người chớ nói nhảm, Giản Thất chạy về đầu tiên bằng chính năng lực của cậu ấy, Đường... giáo quan anh ấy không phải như những gì các cậu nói đâu, các cậu đừng có tung tin đồn nhảm nữa!"
Mộc Tử không nhịn được đứng ra thuyết phục.
Bạn cùng phòng Trương Hiểu không nói gì, chỉ quan sát đám đông, những người này cô không thể trêu vào, hơn nữa cô cũng cảm thấy những gì bọn họ nói không phải là không có lý.
Bộ dáng Giản Thất gầy yếu như vậy, một diễn viên đóng phim trường kỳ trên đoàn làm sao có thể lực tốt như vậy?
Lời nói của Sở Du không nghi ngờ gì nữa đã đem hướng gió đổi chiều.
Giản Thất nhếch mép mỉa mai, ánh mắt rơi vào trên người Sở Du, ngoài miệng cười nhưng trong không cười nói: "Tôi và cô có thù gì, gặp mặt ngày đầu tiên sao cứ nhắm vào tôi như thế?"
Giản Thất ra khỏi phòng tắm, vừa mới tắm xong. Mái tóc dài nửa khô lòa xòa sau lưng, đồng phục áo ba lỗ rằn ri giống hệt như vậy mặc trên người cô lại trông đẹp một cách kỳ lạ, ngũ quan xinh đẹp như trong bức họa.
Bình hoa giới giải trí không thể gọi tùy tiện!
Dù sao thì diện mạo này từ nhỏ đến lớn không xấu đi, ngược lại càng ngày càng đẹp đến mức nghịch thiên.
Mọi người sửng sốt, sau đó mới phản ứng kịp, cô gái dẫn đầu nói: "Hôm nay sao cô chạy nhanh như vậy? Làm mọi người đều vì cô mà bị phạt!"
Giản Thất câu môi, xinh đẹp tà khí, khí thế quanh thân bức người: "Bản thân ngu còn dám trách người khác thông minh?”
“Cô!” Nữ sinh kia có chút tức giận.
Cô ta không am hiểu gây gổ với mọi người, cô ta thích nói chuyện bằng nắm đấm của hơn!
Nghe đến đây, cô gái lập tức tức giận đi thẳng về phía Giản Thất, đưa tay định đấm Giản Thất.
Nắm đấm ở giữa không trung trực tiếp bị Giản Thất nắm chặt.
“Muốn đánh tôi sao?” Giản Thất nghiêng đầu cười, khóe miệng nhếch lên, khí thế mạnh mẽ quanh thân khiến người ta cảm thấy run sợ và bối rối.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nữ sinh dừng lại, khí thế cười hãn kia thật khiến cho người ta cảm thấy khủng bố, một ánh mắt, sát ý nồng đậm!
Rõ ràng là cũng bị Giản Thất làm cho sợ hãi.
Giản Thất hất tay cô ta, cười nhạo, liếc nhìn nhóm người trước mặt: "Bản thân yếu đuối không có việc gì thì luyện tập nhiều hơn đi, tìm người gây phiền phức, các người không thấy mất mặt à!"
“Giản Thất, cô có biết tôi là ai không?” Cô gái kia đứng dậy, nhìn Giản Thất với ánh mắt lạnh lùng: “Tôi lúc nào cũng có thể khiến cô bị đuổi khỏi trường đại học quân sự chính quy!”
"Trường học này là do nhà các người mở? Nếu không phải, cút khỏi đây cho tôi!” Giản Thất nhìn người kia chằm chằm, khí thế quanh thân tản ra: "Giản Thất tôi chưa từng gây chuyện nhưng muốn gây phiền phức cho tôi, tôi sẽ khiến cho cô hối hận vì quyết định này!"
Khí thế nồng đậm cùng cảm giác áp bách, cơ hồ khiến mọi người không dám phản bác câu nào.
Sở Du nhìn mọi người bị khí thế của Giản Thất chèn ép, chân mày nhíu lại, ánh mắt trở nên lạnh hơn mấy phần.
Vô dụng!
"Giản Thất, cô không phải là một con hát sao? Có gì lợi hại đau chứ, cho dù hôm nay xem như cô chạy nhanh nhất, cô cho rằng bản thân mình có thể được ở lại sao?” Sở Du châm chọc mở miệng
“Không phải người trong giới giải trí của cô đều có khả năng đặc biệt vì để có được một vai diễn, mà ngủ với người này, ngủ với người kia…” Sở Du nhìn Giản Thất chế giễu: “Cho nên, cô nghĩ cô muốn ở lại, hiện tại nên nhắm mục tiêu lên trên người Đường giáo quan phải không?"
"Chẳng trách hôm nay tôi thấy mọi người đều rời đi, cô ta còn chạy đi tìm Đường giáo quan!"
Trong đám đông, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Còn nữa hôm nay cô ta là người đứng nhất, đứng ở đó nói đùa với giáo quan, giáo quan người ta không thèm để ý với cô ta nữa kìa!"
"Quả nhiên, người của giới giải trí đúng là bẩn thỉu như vậy!"
"Chẳng lẽ giáo quan đều bị cô ta thu mua rồi?"
“Nói không chừng đấy!”
"Giản Thất là một con quay phim, cô ta có thể chạy nhanh nhất? Tôi thật sự nghĩ trong này chắc chắn có bí mật nào đó mà không ai biết đến!”
"Các người chớ nói nhảm, Giản Thất chạy về đầu tiên bằng chính năng lực của cậu ấy, Đường... giáo quan anh ấy không phải như những gì các cậu nói đâu, các cậu đừng có tung tin đồn nhảm nữa!"
Mộc Tử không nhịn được đứng ra thuyết phục.
Bạn cùng phòng Trương Hiểu không nói gì, chỉ quan sát đám đông, những người này cô không thể trêu vào, hơn nữa cô cũng cảm thấy những gì bọn họ nói không phải là không có lý.
Bộ dáng Giản Thất gầy yếu như vậy, một diễn viên đóng phim trường kỳ trên đoàn làm sao có thể lực tốt như vậy?
Lời nói của Sở Du không nghi ngờ gì nữa đã đem hướng gió đổi chiều.
Giản Thất nhếch mép mỉa mai, ánh mắt rơi vào trên người Sở Du, ngoài miệng cười nhưng trong không cười nói: "Tôi và cô có thù gì, gặp mặt ngày đầu tiên sao cứ nhắm vào tôi như thế?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro