Khi Đứa Rối Loạ...
Taosat
2024-09-04 04:48:37
Hibiki:"Ah... chồng, chồng yêu anh đừng như vậy mà~ người ta ngại lắm~
Diệt Thiên:"Có gì đâu mà ngại, chẳng lẽ em không thích?
Trên giường, anh nâng cằm cô, Hibiki mặt đỏ bừng bẽn lẽn:
"Không, em thích lắm.
Diệt Thiên:"Đã hứa rồi đúng không?
Hibiki cúi gầm mặt, mặt đỏ tới mang tai lí nhí:
"Hứa, hứa gì chứ... người ta không nhớ đâu~
Diệt Thiên:"Hứa sau khi đủ 18 chúng ta sẽ kết hôn, và sinh thật nhiều con, bây giờ chúng ta đã kết hôn, em có nghĩ nên làm gì đó không?
Hibiki:"Em, em không biết đâu~
Kí ức về buổi hôn lễ, bố mẹ và bạn bè chúc phúc cho Diệt Thiên-san và cô, hạnh phúc quá, anh nắm chặt tay hôn Hibiki từ từ đưa cô ngã xuống giường.
Một đêm không thể tuyệt vời hơn, với hơn 300 tư thế... khi về già họ có chục đứa con cùng con cháu sum vầy bên bếp lửa...
Hiện thực.
Hibiki:"Không!!!
Diệt Thiên:"[Cười ngượng] Àh... xin lỗi, anh về rồi đây.
Nhóm Hibiki:!!!???
Họ:"Àh?
Diệt Thiên:"Đừng ngạc nhiên, lúc khuya anh đã thắng rồi, không muốn làm phiền mọi người ngủ nên không tới, ah xin lỗi vì vào phòng mà không xin phép, tại lo em gọi như vậy làm phiền hàng xóm...
Hibiki:"[Dỗi] Diệt Thiên-san, đúng là đồ đáng ghét! ra ngoài! mau ra ngoài cho em!
Diệt Thiên:"Ah được, anh ra ngay.
Anh ra ngoài, Hibiki được bạn bè giúp đỡ sửa soạn và mặc quần áo đoàng hoàng lại, cô hơi xấu hổ vì bị anh thấy hình dáng khi vừa tỉnh ngủ của mình.
Với cả... giấc mơ bậy bạ đó là sao...? cô với anh ấy lại... chỉ nghĩ tới thôi mặt cô đã bốc khói! với cả phía dưới hơi ướt thì phải...?
Hibiki:"(Mình, mình có lẽ là quá yêu anh ấy rồi... ).
À thật ra bên kia chưa đã, nên anh qua đây vào giấc mơ của Hibiki cùng cô ấy lăn lộn tí, khi cô 18, vì là giấc mơ sức chịu đựng của Hibiki là vô hạn mà, hehe.
Kanade:"Hibiki, cậu sao vậy? trong cậu không ổn lắm đó...
Siren:"Có vẻ cậu ấy rất mệt mỏi...
Ako:"Có lẽ do cùng anh ta 'hợp thể' quá lâu, nên rút cạn sức lực của chị...
Hibiki mặt lại bốc khói vì nghe từ hợp thể, Ako nói là Biến Thân, mà cô lại nhớ tới giấc mơ tối qua...
Có lẽ là do cô lên đỉnh quá nhiều đi...? vì khi ngủ Hibiki vẫn cảm giác cơ thể như mộng tinh co giật!
Hibiki:"[Ngượng ngùng] Không, không có gì đâu, mình ổn mà.
Hôm đó họ lại tổ chức tiệc ăn mừng chiến thắng, tối đó.
Diệt Thiên:"Tạm biệt Hibiki, anh phải về rồi, không ngủ nữa anh đột tử mất.
Hibiki:...
Cô bất ngờ hôn anh, hai người đã hôn hẳn 2p mới rời môi:
"Hihi, vậy chúc anh ngủ ngon, hẹn gặp lại.
Diệt Thiên:"Ừm lần sau gặp, anh sẽ nhớ mãi về nụ hôn này, anh quyết định sẽ không ăn không uống trong 1 tuần để giữ mãi nụ hôn này.
Hibiki:"... [Bối rối] Anh, anh đừng làm thế, mất vệ sinh lắm, lần sau em vẫn có thể cho anh mà.
Diệt Thiên:"Đùa em thôi, hứa rồi đấy nhé, nhất định lần sau...
Anh gãi đầu không nói, nhưng Hibiki biết anh muốn gì phì cười:
"Diệt Thiên-san thật đáng ghét, em không biết đâu~ làm sao đây ta~
Diệt Thiên:"[Gấp gáp] Anh xin lỗi, lần sau sẽ không đùa kiểu thế nữa đâu, tha lỗi cho anh.
Hibiki:"Nhìn anh bối rối kìa em đùa thôi, vậy lần sau nhất định... em hứa đó, Diệt Thiên-san.
Diệt Thiên:"Hihi, ừm, hứa rồi đó không được nuốt lời đâu, hẹn gặp lại, Hibiki, I Love You.
Hibiki:"[Ngượng ngùng] Em cũng yêu lắm~
Nhìn anh biến mất qua thứ nguyên bích cô đau lòng:
"Anh đã vất vả rồi, Diệt Thiên-san.
Bất ngờ lúc này nhóm Kanade đi ra.
Kanade:"[Nhại] Em cũng yêu lắm cơ đấy~ trông tình tứ ghê ha~
Hibiki:"[Giật mình] Ah! mấy cậu này nhìn lén mình đúng không? chết với mình đứng lại đó~
Ako:"Đố chị bắt được em, hihi.
Siren:"Đố cậu bắt được mình, hehe.
Hibiki:"[Dỗi] Mấy cậu này~!
Nơi khác.
Diệt Thiên:"Ok, hết giờ nói chuyện rồi cưng, mi cũng trở thành sức mạnh cho ta đi, phong ấn!
Giam Dark Decade Future lại, anh đưa tay vào không gian tán cho nó một cái sao chép sức mạnh, quăng 1 card tới phong ấn sức mạnh của nó lại.
Dark Decade:"Nà, nà ní!? không thể nào...
Khi hắn còn bấn loạn, đã tan biến cùng với các Dark Decade Future biến dạng, trong dòng thời gian của hắn.
Diệt Thiên:"Còn 1p, làm gì tiếp đây ta...
Bỗng trong đầu anh xuất hiện một suy nghĩ:
"Hay là hủy diệt hết nhỉ?
Và anh không hề biết là chính suy nghĩ này vừa xuất hiện, toàn bộ cõi vô vàn vũ trụ này bất kể vũ trụ nào đi nữa, đều tan biến về với khoảng không vô tận... trừ vũ trụ anh bảo vệ.
Diệt Thiên:"Má bị khùng à, đừng nghĩ nữa, lỡ mình nhịn không được làm thật thì sao? tất cả trở về như cũ tất cả trở lại như cũ, mô phật luôn đó.
Và anh không hề biết là suy nghĩ vừa có đó, khiến tất cả vũ trụ tan biến đó đều phục hồi như ban đầu ngay lập tức.
Diệt Thiên:"Hủy diệt, hủy diệt, hủy diệt, dừng lại! điên à! không hủy diệt, hồi phục tất cả đi, hồi phục tất cả đi, má cái chứng rối loạn suy nghĩ, càng không muốn nghĩ thì càng muốn nghĩ tới.
Và anh không hề biết là chính suy nghĩ bấn loạn đó, đã làm vô vàn vũ trụ này hủy diệt và phục hồi lập đi lập lại nhiều lần, điều kì lạ là hệ thống không hề thông báo.
Diệt Thiên:"Bớt bớt lại giùm tao!
Khó lắm khống chế cho không suy nghĩ tào lao nữa, nhìn khoảng không vô tận xung quanh anh thấy thiếu thiếu gì đó:
"Dù nói không quan tâm... quả nhiên nên tái tạo lại thôi nhỉ...
Không biết có tái tạo lại được không nhưng anh sẽ thử giơ hai tay ra, tất cả vô vàn vũ trụ bị hủy diệt đã được khôi phục:
"Hủy diệt... bà mày! có cho ông mày yên không hả!!! tái tạo! hủy diệt! tái tạo! hủy diệt! tái tạo!
Khi chữ hủy diệt xuất hiện trong đầu mọi thứ tái tạo lại biến mất, anh hoảng hốt tái tạo lại cứ thế tái tạo và hủy diệt lặp đi lặp lại đến hết thời gian...
Diệt Thiên:"Có gì đâu mà ngại, chẳng lẽ em không thích?
Trên giường, anh nâng cằm cô, Hibiki mặt đỏ bừng bẽn lẽn:
"Không, em thích lắm.
Diệt Thiên:"Đã hứa rồi đúng không?
Hibiki cúi gầm mặt, mặt đỏ tới mang tai lí nhí:
"Hứa, hứa gì chứ... người ta không nhớ đâu~
Diệt Thiên:"Hứa sau khi đủ 18 chúng ta sẽ kết hôn, và sinh thật nhiều con, bây giờ chúng ta đã kết hôn, em có nghĩ nên làm gì đó không?
Hibiki:"Em, em không biết đâu~
Kí ức về buổi hôn lễ, bố mẹ và bạn bè chúc phúc cho Diệt Thiên-san và cô, hạnh phúc quá, anh nắm chặt tay hôn Hibiki từ từ đưa cô ngã xuống giường.
Một đêm không thể tuyệt vời hơn, với hơn 300 tư thế... khi về già họ có chục đứa con cùng con cháu sum vầy bên bếp lửa...
Hiện thực.
Hibiki:"Không!!!
Diệt Thiên:"[Cười ngượng] Àh... xin lỗi, anh về rồi đây.
Nhóm Hibiki:!!!???
Họ:"Àh?
Diệt Thiên:"Đừng ngạc nhiên, lúc khuya anh đã thắng rồi, không muốn làm phiền mọi người ngủ nên không tới, ah xin lỗi vì vào phòng mà không xin phép, tại lo em gọi như vậy làm phiền hàng xóm...
Hibiki:"[Dỗi] Diệt Thiên-san, đúng là đồ đáng ghét! ra ngoài! mau ra ngoài cho em!
Diệt Thiên:"Ah được, anh ra ngay.
Anh ra ngoài, Hibiki được bạn bè giúp đỡ sửa soạn và mặc quần áo đoàng hoàng lại, cô hơi xấu hổ vì bị anh thấy hình dáng khi vừa tỉnh ngủ của mình.
Với cả... giấc mơ bậy bạ đó là sao...? cô với anh ấy lại... chỉ nghĩ tới thôi mặt cô đã bốc khói! với cả phía dưới hơi ướt thì phải...?
Hibiki:"(Mình, mình có lẽ là quá yêu anh ấy rồi... ).
À thật ra bên kia chưa đã, nên anh qua đây vào giấc mơ của Hibiki cùng cô ấy lăn lộn tí, khi cô 18, vì là giấc mơ sức chịu đựng của Hibiki là vô hạn mà, hehe.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kanade:"Hibiki, cậu sao vậy? trong cậu không ổn lắm đó...
Siren:"Có vẻ cậu ấy rất mệt mỏi...
Ako:"Có lẽ do cùng anh ta 'hợp thể' quá lâu, nên rút cạn sức lực của chị...
Hibiki mặt lại bốc khói vì nghe từ hợp thể, Ako nói là Biến Thân, mà cô lại nhớ tới giấc mơ tối qua...
Có lẽ là do cô lên đỉnh quá nhiều đi...? vì khi ngủ Hibiki vẫn cảm giác cơ thể như mộng tinh co giật!
Hibiki:"[Ngượng ngùng] Không, không có gì đâu, mình ổn mà.
Hôm đó họ lại tổ chức tiệc ăn mừng chiến thắng, tối đó.
Diệt Thiên:"Tạm biệt Hibiki, anh phải về rồi, không ngủ nữa anh đột tử mất.
Hibiki:...
Cô bất ngờ hôn anh, hai người đã hôn hẳn 2p mới rời môi:
"Hihi, vậy chúc anh ngủ ngon, hẹn gặp lại.
Diệt Thiên:"Ừm lần sau gặp, anh sẽ nhớ mãi về nụ hôn này, anh quyết định sẽ không ăn không uống trong 1 tuần để giữ mãi nụ hôn này.
Hibiki:"... [Bối rối] Anh, anh đừng làm thế, mất vệ sinh lắm, lần sau em vẫn có thể cho anh mà.
Diệt Thiên:"Đùa em thôi, hứa rồi đấy nhé, nhất định lần sau...
Anh gãi đầu không nói, nhưng Hibiki biết anh muốn gì phì cười:
"Diệt Thiên-san thật đáng ghét, em không biết đâu~ làm sao đây ta~
Diệt Thiên:"[Gấp gáp] Anh xin lỗi, lần sau sẽ không đùa kiểu thế nữa đâu, tha lỗi cho anh.
Hibiki:"Nhìn anh bối rối kìa em đùa thôi, vậy lần sau nhất định... em hứa đó, Diệt Thiên-san.
Diệt Thiên:"Hihi, ừm, hứa rồi đó không được nuốt lời đâu, hẹn gặp lại, Hibiki, I Love You.
Hibiki:"[Ngượng ngùng] Em cũng yêu lắm~
Nhìn anh biến mất qua thứ nguyên bích cô đau lòng:
"Anh đã vất vả rồi, Diệt Thiên-san.
Bất ngờ lúc này nhóm Kanade đi ra.
Kanade:"[Nhại] Em cũng yêu lắm cơ đấy~ trông tình tứ ghê ha~
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hibiki:"[Giật mình] Ah! mấy cậu này nhìn lén mình đúng không? chết với mình đứng lại đó~
Ako:"Đố chị bắt được em, hihi.
Siren:"Đố cậu bắt được mình, hehe.
Hibiki:"[Dỗi] Mấy cậu này~!
Nơi khác.
Diệt Thiên:"Ok, hết giờ nói chuyện rồi cưng, mi cũng trở thành sức mạnh cho ta đi, phong ấn!
Giam Dark Decade Future lại, anh đưa tay vào không gian tán cho nó một cái sao chép sức mạnh, quăng 1 card tới phong ấn sức mạnh của nó lại.
Dark Decade:"Nà, nà ní!? không thể nào...
Khi hắn còn bấn loạn, đã tan biến cùng với các Dark Decade Future biến dạng, trong dòng thời gian của hắn.
Diệt Thiên:"Còn 1p, làm gì tiếp đây ta...
Bỗng trong đầu anh xuất hiện một suy nghĩ:
"Hay là hủy diệt hết nhỉ?
Và anh không hề biết là chính suy nghĩ này vừa xuất hiện, toàn bộ cõi vô vàn vũ trụ này bất kể vũ trụ nào đi nữa, đều tan biến về với khoảng không vô tận... trừ vũ trụ anh bảo vệ.
Diệt Thiên:"Má bị khùng à, đừng nghĩ nữa, lỡ mình nhịn không được làm thật thì sao? tất cả trở về như cũ tất cả trở lại như cũ, mô phật luôn đó.
Và anh không hề biết là suy nghĩ vừa có đó, khiến tất cả vũ trụ tan biến đó đều phục hồi như ban đầu ngay lập tức.
Diệt Thiên:"Hủy diệt, hủy diệt, hủy diệt, dừng lại! điên à! không hủy diệt, hồi phục tất cả đi, hồi phục tất cả đi, má cái chứng rối loạn suy nghĩ, càng không muốn nghĩ thì càng muốn nghĩ tới.
Và anh không hề biết là chính suy nghĩ bấn loạn đó, đã làm vô vàn vũ trụ này hủy diệt và phục hồi lập đi lập lại nhiều lần, điều kì lạ là hệ thống không hề thông báo.
Diệt Thiên:"Bớt bớt lại giùm tao!
Khó lắm khống chế cho không suy nghĩ tào lao nữa, nhìn khoảng không vô tận xung quanh anh thấy thiếu thiếu gì đó:
"Dù nói không quan tâm... quả nhiên nên tái tạo lại thôi nhỉ...
Không biết có tái tạo lại được không nhưng anh sẽ thử giơ hai tay ra, tất cả vô vàn vũ trụ bị hủy diệt đã được khôi phục:
"Hủy diệt... bà mày! có cho ông mày yên không hả!!! tái tạo! hủy diệt! tái tạo! hủy diệt! tái tạo!
Khi chữ hủy diệt xuất hiện trong đầu mọi thứ tái tạo lại biến mất, anh hoảng hốt tái tạo lại cứ thế tái tạo và hủy diệt lặp đi lặp lại đến hết thời gian...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro