Đêm Tân Hôn, Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Về Thập Niên 70 Đoạt Tháo Hán

Đã Không Nóng

2024-11-17 15:14:58

"Ăn một bữa không hết thì ăn hai bữa, hai bữa không hết thì ăn ba bữa. Thời tiết này không nóng, đồ ăn không bị hỏng đâu, cho nên không cần Triệu thanh niên trí thức lo lắng giùm tôi."

Diệp Tụng nói xong liền vòng qua Triệu Tú Mai, bưng hai tô thịt gà lớn bước về phòng, để lại phía sau một bóng lưng tuyệt đẹp.

"Diệp Tụng, trước đây tôi có thứ gì tốt đều chia cho cô, cô ăn một mình như vậy không sợ chuyện này lan truyền ra ngoài, các thanh niên trí thức khác biết được sẽ nói xấu sau lưng cô sao?"

Rầm!

Câu trả lời của Diệp Tụng là tiếng cửa đóng rầm một cái, Triệu Tú Mai tức giận đến đỏ mặt.

Lại đóng sập cửa!

Kể từ khi đầu óc bị nước vào, Diệp Tụng đặc biệt thích đóng sập cửa.

……

Diệp Tụng lười để ý đến Triệu Tú Mai.

Mặc dù cô không thường giao tiếp với các thanh niên trí thức khác trong điểm tập trung nhưng cũng chưa bao giờ đắc tội với họ.

Mọi người đều bận rộn, sáng ra ngoài làm việc, trưa về nhà nghỉ ngơi hai tiếng còn phải nấu cơm, giặt giũ, khâu vá, chiều ra ngoài đến tận tối mịt mới về. Không có thù oán gì, các thanh niên trí thức khác chắc cũng không quan tâm đến vài lời đồn thổi của Triệu Tú Mai mà bôi nhọ cô.

"Trên đường về nhà sau khi làm xong việc sáng nay, tôi nhặt được một con gà rừng bị thương, cánh có vết máu, có lẽ là bị con vật khác cắn."

Diệp Tụng đặt hai tô thịt gà lên bàn, vừa nói chuyện với Hoắc Cảnh Xuyên vừa xoay người lấy bát đũa.

"Trưa nay chúng ta ăn một tô, còn tô kia anh mang về cho cha mẹ anh và Khánh Hoa, Tú Mai nếm thử."

Cô đưa một bộ bát đũa đến trước mặt anh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dưới bàn, hai tay Hoắc Cảnh Xuyên đang nắm chặt nhau, nhìn Diệp Tụng gần kề, không thể tránh khỏi việc ngửi thấy hương thơm đặc trưng trên người cô, lại không khỏi nhớ đến giấc mơ không đứng đắn tối qua, sự thẹn thùng khiến lòng bàn tay anh ướt đẫm mồ hôi.

"Tôi... Tôi không đói, Tú Mai đã tan học, đang ở nhà nấu cơm rồi, lát nữa tôi về ăn."

Diệp Tụng tiến lại gần, nhìn chăm chú khuôn mặt rám nắng điển trai của anh, thấy trên trán anh dường như có một lớp mồ hôi mỏng, vết sẹo trên lông mày trái ửng đỏ, quan tâm hỏi: "Đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên, anh nóng lắm sao? Nếu anh cảm thấy nóng, tôi sẽ mở cửa."

Mở cửa ra lại nhìn thấy khuôn mặt to của Triệu Tú Mai, khiến cô cảm thấy mất hết khẩu vị.

"Không nóng."

Diệp Tụng bất ngờ tiến lại gần làm Hoắc Cảnh Xuyên giật mình.

Sợ cô biết được giấc mơ đêm qua của mình, anh vội vàng rút tay từ dưới bàn lên, dùng tay áo tùy tiện lau trán.

"Đã không nóng, vậy thì tôi không mở cửa nữa, mau ăn cơm đi, ăn xong tôi có thứ này cho anh."

Diệp Tụng không nói gì thêm, mạnh mẽ nắm lấy tay anh, đặt đũa tre vào tay anh.

Hoắc Cảnh Xuyên nhận lấy đũa, liên tục gắp năm miếng thịt gà bỏ vào bát trước mặt Diệp Tụng.

"Em gầy quá, ăn nhiều vào."

Diệp Tụng nhìn chằm chằm vào bát thịt gà, lòng như được bôi mật ngọt.

Sau bữa trưa, cô dọn dẹp bàn một chút rồi đứng dậy lấy ra bộ quần áo cô đã may xong.

"Đây là bộ quần áo tôi may tối qua, anh mặc thử xem có vừa không. Nếu không vừa, tôi sẽ sửa lại."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Tân Hôn, Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Về Thập Niên 70 Đoạt Tháo Hán

Số ký tự: 0