Đêm Tân Hôn, Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Về Thập Niên 70 Đoạt Tháo Hán
Mời Cô Ra Ngoài...
2024-11-17 15:14:58
Kiếp trước, cô tin lời xúi giục của người phụ nữ này mà cãi nhau với Hoắc Cảnh Xuyên, không chịu chung phòng với anh, lâu ngày mà không thể mang thai con của anh. Người phụ nữ này đã không ít lần nói xấu cô trước mặt người khác, làm cho những người quen biết cô đều lén gọi cô là con gà mái không biết đẻ trứng.
Kiếp này cô nhất định phải sinh thật nhiều con với Hoắc Cảnh Xuyên để vả vào mặt cô ta.
"Không phải anh định về nhà bàn chuyện cầu hôn với gia đình sao, còn không mau đi đi. Anh về rồi nhớ lấy một chậu nước nóng lau người rồi thay quần áo, kẻo bị cảm."
"À, được."
Diệp Tụng liếc mắt nhìn Hoắc Cảnh Xuyên ra lệnh như một bà chủ nội trợ trong gia đình, anh cảm nhận được sự quan tâm của cô, tai đỏ bừng, đáp lại một tiếng rồi quay người bỏ đi khỏi điểm thanh niên trí thức, không còn để ý đến Triệu Tú Mai.
Cuộc đối thoại vừa rồi giữa hai người làm cho Triệu Tú Mai tức đến phát điên.
Cô ta hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Tụng, tiến lên nắm lấy cánh tay cô, kích động hỏi: "Cầu hôn, đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên định cầu hôn ai?"
Diệp Tụng đẩy Triệu Tú Mai ra, lùi lại một bước kéo giãn khoảng cách, lạnh lùng nói: "Tất nhiên là cầu hôn tôi."
"Sao có thể chứ?"
Triệu Tú Mai lắc đầu, khuôn mặt hiện đầy vẻ không thể tin nổi.
Tối qua, Diệp Tụng còn nằm chung một giường cùng cô ta nói chuyện về Khâu Ái Hoa, sao bây giờ lại muốn gả cho Hoắc Cảnh Xuyên? Hơn nữa trước đó Diệp Tụng với Hoắc Cảnh Xuyên chẳng có bất kỳ mối liên hệ nào.
"Em Diệp Tụng, em đừng hồ đồ thế chứ, tối qua em còn nói bao nhiêu lời tốt đẹp về Khâu thanh niên trí thức. Sao bây giờ lại quay đầu muốn gả cho Hoắc Cảnh Xuyên rồi?"
Diệp Tụng bình thản nhìn Triệu Tú Mai đang lo lắng đến mức muốn dậm chân.
"Chẳng lẽ là vì Hoắc Cảnh Xuyên vừa hôn em nên em mới thay đổi ý định muốn gả cho anh ấy?"
"Hầy, thực ra chẳng có gì đâu."
Triệu Tú Mai ra sức khuyên nhủ Diệp Tụng, miệng gọi "chị em" không ngớt, nhưng Diệp Tụng chỉ cảm thấy như đang xem một màn diễn hề thú vị.
"Đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên vừa nói đó thôi, cái đó gọi là hô hấp nhân tạo, hô hấp nhân tạo không phải hôn môi đâu. Nếu em lo lắng, chị sẽ đi tìm Khâu thanh niên trí thức giải thích rõ ràng. Khâu thanh niên trí thức chắc chắn sẽ không để ý chuyện này đâu."
"Xong chưa?"
Triệu Tú Mai bất ngờ bị Diệp Tụng cắt lời, nhìn Diệp Tụng, đột nhiên cô ta cảm thấy Diệp Tụng trước mắt thật xa lạ.
"Tối qua tôi đúng là đã nói nhiều lời tốt về Khâu thanh niên trí thức, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi thích Khâu thanh niên trí thức."
Diệp Tụng quay lưng lại với Triệu Tú Mai.
Lúc này nhìn thấy khuôn mặt to tròn của Triệu Tú Mai, cô chỉ cảm thấy chướng mắt.
"Tôi đã đồng ý gả cho đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên rồi. Tin rằng trong một hai ngày tới, đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên sẽ đến điểm thanh niên trí thức cầu hôn tôi. Triệu thanh niên trí thức Tú Mai, từ nay về sau xin đừng nhắc đến đồng chí Khâu Ái Hoa trước mặt tôi nữa."
"Tôi phải thay quần áo rồi, mời cô ra ngoài cho."
Triệu Tú Mai còn muốn nói thêm gì đó để cứu vãn tình thế nhưng chưa kịp nghĩ ra cách nào để thuyết phục Diệp Tụng thay đổi ý định thì đã bị Diệp Tụng lạnh lùng đuổi ra khỏi phòng.
Kiếp này cô nhất định phải sinh thật nhiều con với Hoắc Cảnh Xuyên để vả vào mặt cô ta.
"Không phải anh định về nhà bàn chuyện cầu hôn với gia đình sao, còn không mau đi đi. Anh về rồi nhớ lấy một chậu nước nóng lau người rồi thay quần áo, kẻo bị cảm."
"À, được."
Diệp Tụng liếc mắt nhìn Hoắc Cảnh Xuyên ra lệnh như một bà chủ nội trợ trong gia đình, anh cảm nhận được sự quan tâm của cô, tai đỏ bừng, đáp lại một tiếng rồi quay người bỏ đi khỏi điểm thanh niên trí thức, không còn để ý đến Triệu Tú Mai.
Cuộc đối thoại vừa rồi giữa hai người làm cho Triệu Tú Mai tức đến phát điên.
Cô ta hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Tụng, tiến lên nắm lấy cánh tay cô, kích động hỏi: "Cầu hôn, đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên định cầu hôn ai?"
Diệp Tụng đẩy Triệu Tú Mai ra, lùi lại một bước kéo giãn khoảng cách, lạnh lùng nói: "Tất nhiên là cầu hôn tôi."
"Sao có thể chứ?"
Triệu Tú Mai lắc đầu, khuôn mặt hiện đầy vẻ không thể tin nổi.
Tối qua, Diệp Tụng còn nằm chung một giường cùng cô ta nói chuyện về Khâu Ái Hoa, sao bây giờ lại muốn gả cho Hoắc Cảnh Xuyên? Hơn nữa trước đó Diệp Tụng với Hoắc Cảnh Xuyên chẳng có bất kỳ mối liên hệ nào.
"Em Diệp Tụng, em đừng hồ đồ thế chứ, tối qua em còn nói bao nhiêu lời tốt đẹp về Khâu thanh niên trí thức. Sao bây giờ lại quay đầu muốn gả cho Hoắc Cảnh Xuyên rồi?"
Diệp Tụng bình thản nhìn Triệu Tú Mai đang lo lắng đến mức muốn dậm chân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chẳng lẽ là vì Hoắc Cảnh Xuyên vừa hôn em nên em mới thay đổi ý định muốn gả cho anh ấy?"
"Hầy, thực ra chẳng có gì đâu."
Triệu Tú Mai ra sức khuyên nhủ Diệp Tụng, miệng gọi "chị em" không ngớt, nhưng Diệp Tụng chỉ cảm thấy như đang xem một màn diễn hề thú vị.
"Đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên vừa nói đó thôi, cái đó gọi là hô hấp nhân tạo, hô hấp nhân tạo không phải hôn môi đâu. Nếu em lo lắng, chị sẽ đi tìm Khâu thanh niên trí thức giải thích rõ ràng. Khâu thanh niên trí thức chắc chắn sẽ không để ý chuyện này đâu."
"Xong chưa?"
Triệu Tú Mai bất ngờ bị Diệp Tụng cắt lời, nhìn Diệp Tụng, đột nhiên cô ta cảm thấy Diệp Tụng trước mắt thật xa lạ.
"Tối qua tôi đúng là đã nói nhiều lời tốt về Khâu thanh niên trí thức, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi thích Khâu thanh niên trí thức."
Diệp Tụng quay lưng lại với Triệu Tú Mai.
Lúc này nhìn thấy khuôn mặt to tròn của Triệu Tú Mai, cô chỉ cảm thấy chướng mắt.
"Tôi đã đồng ý gả cho đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên rồi. Tin rằng trong một hai ngày tới, đồng chí Hoắc Cảnh Xuyên sẽ đến điểm thanh niên trí thức cầu hôn tôi. Triệu thanh niên trí thức Tú Mai, từ nay về sau xin đừng nhắc đến đồng chí Khâu Ái Hoa trước mặt tôi nữa."
"Tôi phải thay quần áo rồi, mời cô ra ngoài cho."
Triệu Tú Mai còn muốn nói thêm gì đó để cứu vãn tình thế nhưng chưa kịp nghĩ ra cách nào để thuyết phục Diệp Tụng thay đổi ý định thì đã bị Diệp Tụng lạnh lùng đuổi ra khỏi phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro