Đêm Tân Hôn Năm 70: Cô Vợ Nhỏ Vượng Phu Ngọt Ngào Và Duyên Dáng

Chương 11

2024-11-30 12:20:07

Trong lòng bà vui mừng khôn xiết.

Kể từ khi về quê, bà chưa từng được ăn một bữa “ngồi mát ăn bát vàng” như thế này.

Nhưng khi nhìn thấy Dư Liễu Liễu dùng nhiều dầu như vậy, bà lại thấy xót xa.

Nhà họ Dư điều kiện tốt hơn nhà họ Chu, dù không ăn được thịt trong thời gian dài, nhưng dùng thêm chút dầu cũng chẳng là gì. Dù sao thì sống thế này vẫn tốt hơn việc làm tiểu thư kiêu kỳ chẳng động tay vào việc gì.

Dư Liễu Liễu làm việc nhanh nhẹn. Khi hai mẹ con họ đã rửa tay sạch sẽ, cô cũng vừa kịp bưng cơm ra bàn.

Tiểu Thụy Bảo thấy người nhà đã về, hớn hở chạy ra đón.

Cả buổi sáng quan sát Dư Liễu Liễu, cậu nhóc phát hiện cô không đáng sợ chút nào, ngược lại còn rất thân thiện, nên không chờ được mà muốn kể ngay cho cậu và bà ngoại nghe.

Dư Liễu Liễu nhìn Tiểu Thụy Bảo đang vừa nói vừa khoa tay múa chân với Chu Mộ An và mẹ chồng, bất giác mỉm cười. Cô múc một bát mì, rồi cẩn thận mang đến cho Chu phụ.

Nhà họ Chu không dùng giường đất, mà là giường gỗ, cũng không có thói quen ngồi trên giường ăn cơm.

Cả buổi sáng, Chu phụ vẫn tò mò không biết Dư Liễu Liễu đang làm gì. Giờ thấy bát mì trong tay cô, ông lập tức hiểu ra.

Sợi mì óng ánh hòa cùng lớp váng dầu, điểm thêm chút rau dại xanh mướt, nhìn vô cùng hấp dẫn.

Chu phụ đón lấy bát mì, mắt rưng rưng xúc động.

Dư gia thật sự đã cho nhà ông một cô con dâu tốt!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mẹ chồng cũng bưng cơm vào cùng ông ăn, để lại Dư Liễu Liễu, Chu Mộ An và Tiểu Thụy Bảo dùng bữa trên bàn.

Tiểu Thụy Bảo không kén ăn, chỉ mới thử một miếng đã không ngừng được, ăn liên tục mà không ngẩng đầu lên.

Chu Mộ An lại ngồi im, không động đũa.

Không phải vì nghi ngờ Dư Liễu Liễu bỏ độc, mà là vì…

Nghe tiếng Tiểu Thụy Bảo và Dư Liễu Liễu húp mì sợi “xì xụp” đầy thích thú, cộng thêm mùi thơm không ngừng quấn quanh mũi, anh cuối cùng cũng không nhịn được.

Anh thử nhấp một thìa nước dùng. Ngay khi vừa chạm đầu lưỡi, vị ngọt đậm đà lan tỏa, khiến anh lập tức đầu hàng.

Từ trước đến nay, anh chưa bao giờ được ăn thứ gì ngon như thế này. Đó thật sự là hương vị ngon nhất mà anh từng nếm.

Từ khi xuống nông thôn, đặc biệt là hai năm gần đây, ngay cả ngày Tết, nhà họ Chu cũng không dám xa xỉ như vậy.

Chưa kịp cảm nhận trọn vẹn, bát mì đã cạn đáy từ lúc nào.

Tiểu Thụy Bảo ăn một bát lớn, còn Dư Liễu Liễu chẳng ngại ngùng mà ăn tận hai bát đầy.

Chu Mộ An tuy vẫn chưa thỏa mãn, nhưng ngại không dám mở lời xin thêm.

Tiểu Thụy Bảo nghĩ rằng anh không muốn ăn nữa, liền ngoan ngoãn thu bát đũa giúp anh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn vào nồi cơm đã cạn, mẹ chồng lập tức xắn tay áo đi rửa bát, dọn dẹp, còn bảo Dư Liễu Liễu vào phòng nghỉ ngơi.

Dư Liễu Liễu không khách sáo, nhưng trước khi rời đi, cô hỏi mẹ chồng:

“Mẹ, nhà mình có hạt giống rau không ạ?”

“Có chứ, mấy hôm trước mẹ xin được một ít từ đội sản xuất, nhưng chưa có thời gian trồng,” mẹ chồng đáp, rồi quay ra sân nhìn. Đến khi phát hiện vườn rau đã được san phẳng, bà ngạc nhiên hỏi:

“Liễu Liễu, con làm đấy à?”

Dư Liễu Liễu gật đầu:

“Vâng ạ. Con tính trồng thêm ít đậu cô-ve, cà tím, rau chân vịt và cà chua. Nếu có hạt giống dưa leo thì trồng thêm dưa leo nữa.”

Mẹ chồng càng cảm thấy Dư Liễu Liễu hiểu chuyện. Dù sức khỏe không tốt, nhưng cô vẫn chủ động giúp đỡ việc nhà.

Bà vội lau tay, lấy ra một túi hạt giống rau đưa cho cô:

“Này, con xem đi. Tất cả hạt giống đều ở đây. Mẹ ở nông thôn bao lâu nay rồi mà vẫn chẳng phân biệt nổi hạt giống nào là của loại nào, con đừng chê cười mẹ nhé.”

“Mẹ, mẹ vốn là người dạy học mà.” Dư Liễu Liễu mỉm cười an ủi, “Mẹ không đi dạy xóa mù chữ thì tiếc quá.”

Mẹ chồng lắc đầu:

“Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy. Đội thanh niên trí thức ở đây vốn đã thiếu người, mà nhà mình thì vẫn còn chuyện lịch sử lưu lại, chưa điều tra rõ.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đêm Tân Hôn Năm 70: Cô Vợ Nhỏ Vượng Phu Ngọt Ngào Và Duyên Dáng

Số ký tự: 0