Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài
Học sinh thiên tài.
Ngải Hề Hề
2024-07-24 08:13:09
>
Ba người bọn họ cười cười nói nói đi đến trường học.
Nhìn thấy mấy gương mặt hồn nhiên trong sân trường, trái tim Dương Tử Mi đột nhiên xuất hiện cảm giác an tâm.
Thật mong rằng sau khi lên cấp ba, cô cũng có thể giống như bao nhiêu người khác, học tập làm quen bạn bè như bình thường, làm một học sinh trung học bình thường mà thôi.
Ở kiếp trước, cô cực kỳ hận bản thân mình không có năng lực hơn người nhưng bây giờ, khi trở nên quá mức khác thường khiến cho công việc quấn chân, làm cô không cách nào an tâm làm những chuyện mình muốn và cần làm.
-Tử Mi, Tử Mi, bạn ấy, rốt cuộc cũng thấy bạn quay về rồi, làm mình nhớ chết đi mất.
Hạ Mạt thấy cô thì lao đến, ôm lấy cổ của cô vừa la vừa nhảy tưng tưng.
Những bạn học có quen biết khác cũng chạy đến hỏi han cô, khung cảnh vô cùng ấm áp.
Trông thấy những gương mặt nhiệt tình ấy, Dương Tử Mi cảm động vô cùng.
Bước vào phòng học, đúng lúc Tần Khải Văn cũng có mặt ở trong phòng học, trông thấy cô thì mới mỉm cười:
-Cuối cùng cũng chịu quay lại trường học rồi đấy à?
-Em xin lỗi thầy Tần.
Dương Tử Mi cúi người xin lỗi ông.
Kiểu học sinh nghỉ học dài hạn như cô chắc đã mang đến không ít phiền phức và khó khăn cho thầy rồi.
-Thi cho tốt vào, thế thì thầy sẽ tha lỗi cho em.
Thầy Tần giả bộ nhíu mày nói.
-Tuân lệnh!
Dương Tử Mi nghịch ngợm nói.
Thầy Tần đưa giấy báo danh thi cho cô, nói cho cô biết mấy điều quan trọng cần chú ý liên quan đến cuộc thi.
Dương Tử Mi chăm chú lắng nghe rồi nhớ thật kỹ.
Đây chính là cuộc thi quan trọng đầu tiên trong đời cô, mặc dù cô đã tính trước rồi nhưng vì vẻ mặt căng thẳng của thầy Tần và bạn học xung quanh khiến cô bất giác cũng có phần hồi hộp lẫn căng thẳng hơn, thậm chí còn không có lòng tin vào bản thân nữa.
Rốt cuộc đề thi lên cấp ba sẽ thế nào đây?
Nhất là tiếng Anh nữa, mình có thể thi được điểm cao phần nghe không nhỉ?
Sadako là một giáo viên tiếng Anh vô cùng tài giỏi, lại thêm trí nhớ của bản thân cô cũng khá siêu phàm, học kèm một tháng thôi mà từ lý thuyết đến trình độ nghe của Dương Tử Mi đều khá lên hẳn cho nên giờ có nghe mấy đoạn ghi âm do giáo viên tiếng Anh ra thì cô cũng không sợ gì nữa.
Vì rèn luyện khả năng nghe nên lúc Long Trục Thiên gọi điện cho cô đều nói tiếng Anh cả.
-Trò Dương Tử Mi này, em học tiếng Anh thế nào rồi?
Giáo viên tiếng Anh nhìn thấy cô thì cũng ân cần hỏi thăm.
-Chắc là đã không còn trở ngại gì đâu ạ.
-Em theo cô đến văn phòng, cô cho em làm trước một bài thi thử, để xem mấy hôm nay trình độ tiếng Anh của em có tiến bộ hay không.
Áp lực của giáo viên tiếng Anh cũng rất lớn.
Dương Tử Mi học môn nào cũng đứng đầu, chỉ bị mỗi môn tiếng Anh này kéo chân, năm nay hiệu trưởng hạ chỉ tiêu phải tranh thủ giật được một giải quán quân toàn thành phố cho nên các giáo viên đều dồn hết hy vọng lên Mẫn Cương cùng với người thường xuyên vắng mặt nhưng thành tích lại cực kỳ kinh người là Dương Tử Mi.
Nếu như đến lúc đó bị môn tiếng Anh kéo thấp một phần điểm phẩy của cô thì không biết hiệu trưởng có bất chấp lý do mà trách mắng giáo viên tiếng Anh không biết dạy hay không nữa.
Huống hồ gì, nếu như có thể có được một quán quân toàn thành thì thân là giáo viên chủ nhiệm môn, tiền thưởng cũng sẽ nhiều thêm một chút.
Dương Tử Mi cũng đang muốn biết trình độ tiếng Anh của mình cỡ nào nên đi theo giáo viên tiếng Anh đến phòng làm việc của cô ấy để làm bài thi thử.
Thi khả năng nghe rất thuận lợi, đọc hiểu từ vựng điền vào chỗ trống, thậm chí cả viết một đoạn văn ngắn cũng làm khá trôi chảy, cái đề thi vốn nên làm xong trong vòng một giờ, nay cô chỉ tốn có bốn mươi phút là xong, hơn nữa làm rất kỹ càng.
Giáo viên tiếng Anh hưng phấn ngồi chấm điểm ngay tại chỗ, phát hiện cô chỉ sai một ngữ pháp căn bản ở phần viết văn còn lại đều đúng cả.
-Tốt quá rồi, trò Dương Tử Mi này, thật không ngờ em lại tiến bộ nhiều như thế!
Giáo viên tiếng Anh hưng phấn vung bút ghi 118 điểm vào ô điểm, sau đó hỏi giáo viên tiếng Anh của lớp Mẫn Cương:
-Mẫn Cương bên lớp của cô thi bài này được bao nhiêu điểm thế?
-116 điểm.
Giáo viên tiếng Anh kéo bài thi qua xem, vừa xem vừa nói:
-Làm tốt thật đấy, lần đầu em Dương Tử Mi thi tiếng Anh chỉ được có 60 điểm thôi đúng không?
-Đúng đó, đúng là học sinh thiên tài mà!
Giáo viên tiếng Anh khen ngợi như thế khiến Dương Tử Mi hớn hở ra mặt, xem ra sau này tiếng Anh thật sự không còn vấn đề gì nữa rồi, việc thi vào trường trung học Quảng Nguyên chắc là không khó lắm.
Ba người bọn họ cười cười nói nói đi đến trường học.
Nhìn thấy mấy gương mặt hồn nhiên trong sân trường, trái tim Dương Tử Mi đột nhiên xuất hiện cảm giác an tâm.
Thật mong rằng sau khi lên cấp ba, cô cũng có thể giống như bao nhiêu người khác, học tập làm quen bạn bè như bình thường, làm một học sinh trung học bình thường mà thôi.
Ở kiếp trước, cô cực kỳ hận bản thân mình không có năng lực hơn người nhưng bây giờ, khi trở nên quá mức khác thường khiến cho công việc quấn chân, làm cô không cách nào an tâm làm những chuyện mình muốn và cần làm.
-Tử Mi, Tử Mi, bạn ấy, rốt cuộc cũng thấy bạn quay về rồi, làm mình nhớ chết đi mất.
Hạ Mạt thấy cô thì lao đến, ôm lấy cổ của cô vừa la vừa nhảy tưng tưng.
Những bạn học có quen biết khác cũng chạy đến hỏi han cô, khung cảnh vô cùng ấm áp.
Trông thấy những gương mặt nhiệt tình ấy, Dương Tử Mi cảm động vô cùng.
Bước vào phòng học, đúng lúc Tần Khải Văn cũng có mặt ở trong phòng học, trông thấy cô thì mới mỉm cười:
-Cuối cùng cũng chịu quay lại trường học rồi đấy à?
-Em xin lỗi thầy Tần.
Dương Tử Mi cúi người xin lỗi ông.
Kiểu học sinh nghỉ học dài hạn như cô chắc đã mang đến không ít phiền phức và khó khăn cho thầy rồi.
-Thi cho tốt vào, thế thì thầy sẽ tha lỗi cho em.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thầy Tần giả bộ nhíu mày nói.
-Tuân lệnh!
Dương Tử Mi nghịch ngợm nói.
Thầy Tần đưa giấy báo danh thi cho cô, nói cho cô biết mấy điều quan trọng cần chú ý liên quan đến cuộc thi.
Dương Tử Mi chăm chú lắng nghe rồi nhớ thật kỹ.
Đây chính là cuộc thi quan trọng đầu tiên trong đời cô, mặc dù cô đã tính trước rồi nhưng vì vẻ mặt căng thẳng của thầy Tần và bạn học xung quanh khiến cô bất giác cũng có phần hồi hộp lẫn căng thẳng hơn, thậm chí còn không có lòng tin vào bản thân nữa.
Rốt cuộc đề thi lên cấp ba sẽ thế nào đây?
Nhất là tiếng Anh nữa, mình có thể thi được điểm cao phần nghe không nhỉ?
Sadako là một giáo viên tiếng Anh vô cùng tài giỏi, lại thêm trí nhớ của bản thân cô cũng khá siêu phàm, học kèm một tháng thôi mà từ lý thuyết đến trình độ nghe của Dương Tử Mi đều khá lên hẳn cho nên giờ có nghe mấy đoạn ghi âm do giáo viên tiếng Anh ra thì cô cũng không sợ gì nữa.
Vì rèn luyện khả năng nghe nên lúc Long Trục Thiên gọi điện cho cô đều nói tiếng Anh cả.
-Trò Dương Tử Mi này, em học tiếng Anh thế nào rồi?
Giáo viên tiếng Anh nhìn thấy cô thì cũng ân cần hỏi thăm.
-Chắc là đã không còn trở ngại gì đâu ạ.
-Em theo cô đến văn phòng, cô cho em làm trước một bài thi thử, để xem mấy hôm nay trình độ tiếng Anh của em có tiến bộ hay không.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Áp lực của giáo viên tiếng Anh cũng rất lớn.
Dương Tử Mi học môn nào cũng đứng đầu, chỉ bị mỗi môn tiếng Anh này kéo chân, năm nay hiệu trưởng hạ chỉ tiêu phải tranh thủ giật được một giải quán quân toàn thành phố cho nên các giáo viên đều dồn hết hy vọng lên Mẫn Cương cùng với người thường xuyên vắng mặt nhưng thành tích lại cực kỳ kinh người là Dương Tử Mi.
Nếu như đến lúc đó bị môn tiếng Anh kéo thấp một phần điểm phẩy của cô thì không biết hiệu trưởng có bất chấp lý do mà trách mắng giáo viên tiếng Anh không biết dạy hay không nữa.
Huống hồ gì, nếu như có thể có được một quán quân toàn thành thì thân là giáo viên chủ nhiệm môn, tiền thưởng cũng sẽ nhiều thêm một chút.
Dương Tử Mi cũng đang muốn biết trình độ tiếng Anh của mình cỡ nào nên đi theo giáo viên tiếng Anh đến phòng làm việc của cô ấy để làm bài thi thử.
Thi khả năng nghe rất thuận lợi, đọc hiểu từ vựng điền vào chỗ trống, thậm chí cả viết một đoạn văn ngắn cũng làm khá trôi chảy, cái đề thi vốn nên làm xong trong vòng một giờ, nay cô chỉ tốn có bốn mươi phút là xong, hơn nữa làm rất kỹ càng.
Giáo viên tiếng Anh hưng phấn ngồi chấm điểm ngay tại chỗ, phát hiện cô chỉ sai một ngữ pháp căn bản ở phần viết văn còn lại đều đúng cả.
-Tốt quá rồi, trò Dương Tử Mi này, thật không ngờ em lại tiến bộ nhiều như thế!
Giáo viên tiếng Anh hưng phấn vung bút ghi 118 điểm vào ô điểm, sau đó hỏi giáo viên tiếng Anh của lớp Mẫn Cương:
-Mẫn Cương bên lớp của cô thi bài này được bao nhiêu điểm thế?
-116 điểm.
Giáo viên tiếng Anh kéo bài thi qua xem, vừa xem vừa nói:
-Làm tốt thật đấy, lần đầu em Dương Tử Mi thi tiếng Anh chỉ được có 60 điểm thôi đúng không?
-Đúng đó, đúng là học sinh thiên tài mà!
Giáo viên tiếng Anh khen ngợi như thế khiến Dương Tử Mi hớn hở ra mặt, xem ra sau này tiếng Anh thật sự không còn vấn đề gì nữa rồi, việc thi vào trường trung học Quảng Nguyên chắc là không khó lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro