Cô Thích Cái Ki...
Vô Tội Quốc Độ
2024-09-13 00:31:51
Cô nhìn anh, rồi tiến lại gần quy đầu to lớn hung dữ màu đỏ tươi kia, mùi hormone nam tính mãnh liệt, tành nồng xộc vào khoang mũi, khiến bụng dưới cô như ê ẩm, huyệt nhỏ cũng bắt đầu ngứa ngáy không yên.
Cô rút bàn tay đang đỡ lấy bắp đùi anh lại, rồi hợp với một tay kia, cùng nhau nắm lấy cái thứ thô to lại cứng rắn mà một tay không thể cầm xuể kia, ngón tay cái đè lên cái lỗ chuông vẫn còn đang mấp máy kia, nhẹ nhàng xoa xoa chất nhờn đang rỉ ra.
Cảm giác ngứa ngáy tê dại không ngừng dâng lên sau gáy, Từ Dương mím chặt môi, bàn tay to đang nắm cổ tay cô cũng vô thức mà dần dần siết chặt. Gân xanh trên trán anh nổi lên, anh muốn một tay đẩy cô xuống, lại kéo hai chân cô ra, trực tiếp mà làm chết cô… Không hiểu sao, sự thôi thúc này càng lúc lại càng thêm mãnh liệt.
Rõ ràng người phụ nữ quỳ trước mặt anh cũng không biết anh đang nghĩ gì, cô lè cái lưỡi hồng hồng ra, liếm liếm môi, sau đó tiến lại gần gậy thịt của anh, từng chút một mà ngậm lấy quy đầu cứng rắn kia vào miệng...
"Hừ—" Từ Dương hít hà một hơi, toàn thân căng thẳng, khoái cảm khi côn thịt của mình bị cái miệng nóng ẩm ướt át của cô từng chút một bao bọc lấy khiến anh vô thức nâng cằm lên mà nuốt khan.
Hạ Chanh ngước mắt lên, nhìn yếu hầu sắc bén của anh đang trượt lên trượt xuống, cảm thấy gợi cảm một cách khó tả...
Cô cố gắng thả lỏng, muốn ngậm anh thêm sâu hơn một chút, nhưng thứ này của anh quá lớn, chỉ mới ngậm lấy quy đầu thì cơ hồ cũng đã nhồi đầy khoang miệng của cô luôn rồi, khiến cô ngay cả thở cũng có chút khó khăn.
Cô cau mày, đôi tay đang nắm cán hơi siết chặt một chút, ngậm lấy quy đầu, dùng đầu lưỡi đè lên lỗ chuông rồi vừa hút vừa đảo quanh.
Từ Dương chỉ cảm thấy mình sắp phát điên rồi, côn thịt của anh cực kỳ ngứa ngáy, đến mức không khống chế được mà đẩy hông về phía trước. Anh muốn cọ xát thật mạnh vào đầu lưỡi kia của cô để xoa dịu cơn ngứa ngáy đã thấm vào cốt tuỷ.
Anh không thể điều chỉnh được chính xác lực đạo mà chỉ xuôi theo bản năng thôi thúc, dùng sức mà đẩy eo, đè côn thịt lên đầu lưỡi cô, lao thẳng vào cổ họng cô.
Hạ Chanh nức nở, hơi ngửa đầu ra sau, nhưng Từ Dương lại hoàn toàn không kiềm chế được chính mình, khi cảm thấy cô đang muốn trốn thì lập tức đưa một tay còn lại lên, đè lại sau gáy cô.
Quy đầu thô to hung hawnh thúc vào cổ họng, phần thịt mềm bị kích thích, theo bản năng mấy máy co rút lại, làm cho Từ Dương sướng đến nổi đầu óc trống rỗng, giống như là toàn bộ thế giới chỉ thu hẹp lại trong khoan miệng nóng ướt chặt hẹp của cô mà thôi.
Anh hơi rút ra một chút, rồi lại ấn sau gáy cô, tiếp tục cắm côn thịt của mình vào trong. Hạ Chanh bị anh làm cho hô hấp khó khắn, cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng huyệt nhỏ của cô càng ngày càng ngứa ngáy, nước dâm cũng theo khe thịt từ từ thấm xuống.
Cô... Thật thích cái kiểu thô bạo mất kiểm soát này...
Cô rút bàn tay đang đỡ lấy bắp đùi anh lại, rồi hợp với một tay kia, cùng nhau nắm lấy cái thứ thô to lại cứng rắn mà một tay không thể cầm xuể kia, ngón tay cái đè lên cái lỗ chuông vẫn còn đang mấp máy kia, nhẹ nhàng xoa xoa chất nhờn đang rỉ ra.
Cảm giác ngứa ngáy tê dại không ngừng dâng lên sau gáy, Từ Dương mím chặt môi, bàn tay to đang nắm cổ tay cô cũng vô thức mà dần dần siết chặt. Gân xanh trên trán anh nổi lên, anh muốn một tay đẩy cô xuống, lại kéo hai chân cô ra, trực tiếp mà làm chết cô… Không hiểu sao, sự thôi thúc này càng lúc lại càng thêm mãnh liệt.
Rõ ràng người phụ nữ quỳ trước mặt anh cũng không biết anh đang nghĩ gì, cô lè cái lưỡi hồng hồng ra, liếm liếm môi, sau đó tiến lại gần gậy thịt của anh, từng chút một mà ngậm lấy quy đầu cứng rắn kia vào miệng...
"Hừ—" Từ Dương hít hà một hơi, toàn thân căng thẳng, khoái cảm khi côn thịt của mình bị cái miệng nóng ẩm ướt át của cô từng chút một bao bọc lấy khiến anh vô thức nâng cằm lên mà nuốt khan.
Hạ Chanh ngước mắt lên, nhìn yếu hầu sắc bén của anh đang trượt lên trượt xuống, cảm thấy gợi cảm một cách khó tả...
Cô cố gắng thả lỏng, muốn ngậm anh thêm sâu hơn một chút, nhưng thứ này của anh quá lớn, chỉ mới ngậm lấy quy đầu thì cơ hồ cũng đã nhồi đầy khoang miệng của cô luôn rồi, khiến cô ngay cả thở cũng có chút khó khăn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô cau mày, đôi tay đang nắm cán hơi siết chặt một chút, ngậm lấy quy đầu, dùng đầu lưỡi đè lên lỗ chuông rồi vừa hút vừa đảo quanh.
Từ Dương chỉ cảm thấy mình sắp phát điên rồi, côn thịt của anh cực kỳ ngứa ngáy, đến mức không khống chế được mà đẩy hông về phía trước. Anh muốn cọ xát thật mạnh vào đầu lưỡi kia của cô để xoa dịu cơn ngứa ngáy đã thấm vào cốt tuỷ.
Anh không thể điều chỉnh được chính xác lực đạo mà chỉ xuôi theo bản năng thôi thúc, dùng sức mà đẩy eo, đè côn thịt lên đầu lưỡi cô, lao thẳng vào cổ họng cô.
Hạ Chanh nức nở, hơi ngửa đầu ra sau, nhưng Từ Dương lại hoàn toàn không kiềm chế được chính mình, khi cảm thấy cô đang muốn trốn thì lập tức đưa một tay còn lại lên, đè lại sau gáy cô.
Quy đầu thô to hung hawnh thúc vào cổ họng, phần thịt mềm bị kích thích, theo bản năng mấy máy co rút lại, làm cho Từ Dương sướng đến nổi đầu óc trống rỗng, giống như là toàn bộ thế giới chỉ thu hẹp lại trong khoan miệng nóng ướt chặt hẹp của cô mà thôi.
Anh hơi rút ra một chút, rồi lại ấn sau gáy cô, tiếp tục cắm côn thịt của mình vào trong. Hạ Chanh bị anh làm cho hô hấp khó khắn, cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng huyệt nhỏ của cô càng ngày càng ngứa ngáy, nước dâm cũng theo khe thịt từ từ thấm xuống.
Cô... Thật thích cái kiểu thô bạo mất kiểm soát này...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro