Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Chương 26

2024-08-24 00:07:14

Thính Sương cúi đầu nói: “Đại nhân bộn bề công vụ, không thể quan tâm tới những chuyện nhỏ nhặt này, phải nói là Hạ ma ma chu đáo mới đúng.”

Vân Sơ uống một ngụm trà.

Xem ra Hạ thị đã gấp không chịu được, muốn ra tay rồi.

Nàng đã tận lực phối hợp, hy vọng Hạ thị đừng làm nàng thất vọng.

Lúc này, ngoài sân đột nhiên huyên náo.

Ngay sau đó, Tạ Phinh sắc mặt khó coi chạy vào: “Mẫu thân, những bà tử đó thật sự không để đại tiểu thư con vào trong mắt, dám nói mấy lời khiến người ta tức giận, ngài phải trị tội bọn họ...”

Âm thanh của nhóm bà tử vang lên: “Phu nhân, ngài phải làm chủ cho bọn ta, tuy bọn ta là bà tử thô sử nhưng cũng là người, sao Tạ phủ có thể khắt khe bọn ta như thế...”

Tạ Phinh tức đến đỏ mặt.

Vân Sơ vỗ vỗ tay nó, ý bảo nó tạm thời đừng nóng nảy, sau đó cất bước đi ra ngoài.

Nhóm bà tử ngươi một lời ta một chữ, thuật lại câu chuyện rõ ràng rành mạch.

Thật ra chuyện này cũng chẳng có gì, lúc nãy Tạ Phinh đi đối chiếu sổ sách, số lượng cây táo hoàn toàn khớp với sổ sách, nó làm xong chuyện đang chuẩn bị rời đi.

Đột nhiên có một bà tử nói khát nước, hỏi có thể bảo phòng bếp Tạ phủ nấu chút nước trà đưa tới cho mọi người hay không.

Bà tử này rõ ràng đã nghe được chuyện trà chiều bị tỉnh lược nên mới cố ý thăm dò.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tạ Phinh sao nghĩ được nhiều như vậy, mượn việc của bà tử này tuyên bố hủy bỏ trà nước điểm tâm buổi chiều của bọn họ.

Lời này giống như đổ nước vào dầu, một đám người lập tức bừng nổ.

“Phu nhân, nhóm lão nô thường ngày đều làm những việc nặng nhọc nhất, tiền công lại nhận ít nhất, hiện tại đến một ngụm trà thấm giọng cũng không có, thật khiến người ta thất vọng buồn lòng.”

“Nha hoàn hầu hạ trong viện mỗi tháng được trả công nhiều như vậy, còn có thể uống trà chủ tử thưởng, ăn điểm tâm thừa của chủ tử, sao không khai đao với đám nha hoàn đó?”

“Đại tiểu thư vừa mới theo phu nhân học quản gia thì cuộc sống của nhóm lão nô đã trở nên khó khăn, sau này phải nên làm thế nào mới tốt?”

“Nếu để ta nói thì đại tiểu thư căn bản không thích hợp quản gia!”

“Đại tiểu thư do ngoại thất sinh, chỉ có tiểu thư con vợ lẽ mới tra tấn đám bà tử bọn ta để tiết kiệm vài văn tiền kia...”

“...”

Tạ Phinh gắt gao nắm chặt khăn tay.

Nó kiêng kị nhất là chuyện người ta nói nó do ngoại thất sinh ra, còn khó chịu hơn chuyện bị người khác tát một bạt tai.

Vân Sơ đặt mạnh chung trà xuống bàn, lúc này nhóm bà tử mới yên tĩnh lại.

“Khế bán mình của đám bà tử các ngươi còn nằm trong tay Tạ gia mà các ngươi đã dám không để chủ tử Tạ gia vào trong mắt sao?” Trên người tỏa ra một hơi khí lạnh: “Đại tiểu thư Tạ gia được nuôi dạy dưới danh nghĩa của ta, là đại tiểu thư con vợ cả đường đường chính chính, nếu để ta nghe các ngươi lặp lại những lời không nên nói thì các ngươi sẽ bị bán ra ngoài!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đám bà tử ban nãy còn mồm năm miệng mười lập tức im như ve sầu mùa đông.

Bọn họ không sợ đại tiểu thư vì thân phận của đại tiểu thư thật sự không lên được mặt bàn, nhưng phu nhân không giống vậy, đây là đích nữ phủ tướng quân hàng thật giá thật...

Tạ Phinh vô cùng cảm kích nhìn Vân Sơ.

Hai hôm nay mẫu thân cứ đụng một chút là giận, nó còn tưởng mẫu thân sẽ trách phạt nó, cho rằng mẫu thân sẽ phạt nó giống An ca nhi và Duy ca nhi, lấy đi quyền quản gia cho nó...

“Nhưng mà...” Ngữ điệu của Vân Sơ chậm lại: “Ta cho Phinh tỷ nhi quyền quản gia, nếu nó đã ra quyết định miễn điểm tâm trà chiều thì ta sẽ không phản đối.”

Nhóm bà tử vô cùng thất vọng.

Phu nhân cũng không thể làm chủ cho bọn họ, chẳng lẽ cứ phải chịu đựng như vậy sao...

“Nhưng các ngươi quả thật rất vất vả.” Vân Sơ dịu dàng nói: “Không bằng như vậy đi, tiền tiêu vặt của nhóm bà tử thô sử hàng tháng sẽ được tăng thêm năm mươi văn, các ngươi có ý kiến gì không?”

Nghe thấy lời này, nhóm bà tử kinh ngạc trợn tròn mắt.

Vài chung trà chiều và ít hạt dưa, ăn vào bụng là hết, tiền tiêu vặt lại là hiện kim, bỏ vào trong túi yên tâm hơn nhiều.

“Không ý kiến, nhóm lão nô không có ý kiến!” Các bà tử vui vẻ ra mặt: “Đa tạ phu nhân, nhóm lão nô tiếp tục đi làm việc đây.”

Chờ người rời đi, Vân Sơ quay đầu nhìn về phía Tạ Phinh: “Thực hiện một quy định quy củ mới đều sẽ gặp cản trở, con đừng sợ đám bà tử đó, con cứ yên tâm lớn mật thi hành, ta vẫn luôn ở đây.”

Tạ Phinh cảm kích nói: “Con biết rồi, mẫu thân.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống

Số ký tự: 0