Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Còn có 5 thành
Mã Duyệt Duyệt
2024-07-23 10:35:22
Nhưng lúc này, hắn vẫn quan tâm cái này như cũ, trong lòng đảo chủ có phần cảm kích.
Nếu Uất Trì Hiểu Hiểu không muốn gả cho Đại Trưởng Lão, vậy cũng chỉ có...
"Đại Trưởng Lão, vừa rồi Hinh Nhi nói không sai, chắc chắn là ngươi có đan dược tương tự, cho nàng một phần để cho nàng ăn đi..."
Mặt của Đại Trưởng Lão tối sầm, ông là Luyện Đan Sư, thuốc tránh thai, cũng quá đơn giản đi.
Căn bản thì không cần ông phải tự mình xuất thủ được không?
Nhưng đảo chủ đã mở miệng, mà còn thời điểm ngày hôm qua, thật sự là ông rất vui vẻ, có phần có lỗi với Uất Trì Hiểu Hiểu, ông cũng gật gật đầu.
"Chuyện ngày hôm nay, dừng ở đây, ta không hy vọng bên ngoài nghe được về chuyện này, các ngươi cũng đều biết?"
Mọi người gật gật đầu, đây là đảo chủ muốn giấu giếm.
Nhưng mà, nghĩ đến cũng đúng, đây cũng không phải là chuyện tốt gì.
Nhị Trưởng Lão mang theo Uất Trì Hiểu Hiểu trở về, vẻ mặt tức giận.
Thế nhưng lại có thể thế nào?
Đại Trưởng Lão, đối phó như thế nào? Đảo chủ đều nói xong việc, không truy cứu đấy.
Mà còn, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng có sai, nếu không phải nàng muốn quyến rũ Thiếu Đảo Chủ, làm sao có thể ra chuyện như vậy đây? - -
"Hinh Nhi, đợi ta với..."
Tà Dịch đuổi đi theo, khi đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh, bắt được cánh tay của nàng.
Đông Phương Ngữ Hinh tức giận, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
"Buông ra..."
Dính dáng đến nữ nhân khác không vui, nữ nhân luôn như vậy.
Bởi vì nam nhân của chính mình có nợ hoa đào, một lần có thể chịu đựng, hai lần cũng được thông qua, nhưng hiện tại đã vài lần ?
Hắn là vô tội, lại không quyến rũ ai, nhưng......
Lần lượt, chính mình đều......
Không thể không đi ra đối mặt, trong lòng nàng cũng thấy chán.
“Hinh Nhi, ta thật sự không biết bọn họ thế nhưng sẽ đánh chủ ý như vậy ......”
Hắn cho rằng hắn đã nói rất rõ ràng, dù sao, thời điểm lúc trước, hắn đã từng nói qua cho phụ thân.
Nhưng hiện tại xem ra......
Thở dài, ý tưởng của phụ thân, vẫn khó có thể nắm lấy như cũ a.
“Có phải chàng cảm thấy có chút đáng tiếc hay không? Là đối tượng không phải ngươi?”
“Ta.... .... Hinh Nhi, điều này sao có thể đâu? Nàng nên biết, trong lòng ta cũng chỉ có một mình nàng......Hơn nữa, nàng cũng hiểu được, ta cũng hứng thú với một mình nàng......”
Cái này không đứng đắn ......
Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm mắng, nhưng mà, tựa hồ là có chuyện như vậy, lúc trước......
Đã từng, U Minh vương lấy Uất Trì Nhu Y, biến thành bộ dáng của mình, nàng đều phân không rõ ràng, nhưng Tà Dịch không phải không phản ứng sao?
Ha ha, đáng thương Uất Trì Hiểu Hiểu, nếu như để cho nàng ta biết điều này, khẳng định nàng ta sẽ không ngu xuẩn như vậy.
“Hừ......”
Cơn tức trong lòng giảm một chút, nhưng chợt Đông Phương Ngữ Hinh liền cảm thấy có chút không đúng:
“Trong lòng chàng có phải cũng cảm thấy đáng tiếc hay không? Ngươi rất muốn thú nhiều thêm mấy người?”
“Ta làm sao dám đâu? Lại nói, nàng có biết ta đối nữ nhân khác, đến nhìn cũng lười liếc mắt một cái......”
Trên đời này, làm cho người ta khó có thể kháng cự nhất, kỳ thật chính là......
Lời ngon tiếng ngọt, tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh khí phách một chút, tính tình có phần cứng rắn, nhưng thích như vậy.
Hai người nắm tay trở lại chỗ ở, Uất Trì Tà Dịch nhìn khúc mắc của Đông Phương Ngữ Hinh đã giải, thế nhưn còn hắn?
Rất muốn hỏi nàng, nhưng lại hỏi không được.
“Hinh Nhi, võ công của nàng khôi phục thế nào ?”
“Năm thành đi......”
Nếu Uất Trì Hiểu Hiểu không muốn gả cho Đại Trưởng Lão, vậy cũng chỉ có...
"Đại Trưởng Lão, vừa rồi Hinh Nhi nói không sai, chắc chắn là ngươi có đan dược tương tự, cho nàng một phần để cho nàng ăn đi..."
Mặt của Đại Trưởng Lão tối sầm, ông là Luyện Đan Sư, thuốc tránh thai, cũng quá đơn giản đi.
Căn bản thì không cần ông phải tự mình xuất thủ được không?
Nhưng đảo chủ đã mở miệng, mà còn thời điểm ngày hôm qua, thật sự là ông rất vui vẻ, có phần có lỗi với Uất Trì Hiểu Hiểu, ông cũng gật gật đầu.
"Chuyện ngày hôm nay, dừng ở đây, ta không hy vọng bên ngoài nghe được về chuyện này, các ngươi cũng đều biết?"
Mọi người gật gật đầu, đây là đảo chủ muốn giấu giếm.
Nhưng mà, nghĩ đến cũng đúng, đây cũng không phải là chuyện tốt gì.
Nhị Trưởng Lão mang theo Uất Trì Hiểu Hiểu trở về, vẻ mặt tức giận.
Thế nhưng lại có thể thế nào?
Đại Trưởng Lão, đối phó như thế nào? Đảo chủ đều nói xong việc, không truy cứu đấy.
Mà còn, Uất Trì Hiểu Hiểu cũng có sai, nếu không phải nàng muốn quyến rũ Thiếu Đảo Chủ, làm sao có thể ra chuyện như vậy đây? - -
"Hinh Nhi, đợi ta với..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tà Dịch đuổi đi theo, khi đến bên người Đông Phương Ngữ Hinh, bắt được cánh tay của nàng.
Đông Phương Ngữ Hinh tức giận, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
"Buông ra..."
Dính dáng đến nữ nhân khác không vui, nữ nhân luôn như vậy.
Bởi vì nam nhân của chính mình có nợ hoa đào, một lần có thể chịu đựng, hai lần cũng được thông qua, nhưng hiện tại đã vài lần ?
Hắn là vô tội, lại không quyến rũ ai, nhưng......
Lần lượt, chính mình đều......
Không thể không đi ra đối mặt, trong lòng nàng cũng thấy chán.
“Hinh Nhi, ta thật sự không biết bọn họ thế nhưng sẽ đánh chủ ý như vậy ......”
Hắn cho rằng hắn đã nói rất rõ ràng, dù sao, thời điểm lúc trước, hắn đã từng nói qua cho phụ thân.
Nhưng hiện tại xem ra......
Thở dài, ý tưởng của phụ thân, vẫn khó có thể nắm lấy như cũ a.
“Có phải chàng cảm thấy có chút đáng tiếc hay không? Là đối tượng không phải ngươi?”
“Ta.... .... Hinh Nhi, điều này sao có thể đâu? Nàng nên biết, trong lòng ta cũng chỉ có một mình nàng......Hơn nữa, nàng cũng hiểu được, ta cũng hứng thú với một mình nàng......”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cái này không đứng đắn ......
Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm mắng, nhưng mà, tựa hồ là có chuyện như vậy, lúc trước......
Đã từng, U Minh vương lấy Uất Trì Nhu Y, biến thành bộ dáng của mình, nàng đều phân không rõ ràng, nhưng Tà Dịch không phải không phản ứng sao?
Ha ha, đáng thương Uất Trì Hiểu Hiểu, nếu như để cho nàng ta biết điều này, khẳng định nàng ta sẽ không ngu xuẩn như vậy.
“Hừ......”
Cơn tức trong lòng giảm một chút, nhưng chợt Đông Phương Ngữ Hinh liền cảm thấy có chút không đúng:
“Trong lòng chàng có phải cũng cảm thấy đáng tiếc hay không? Ngươi rất muốn thú nhiều thêm mấy người?”
“Ta làm sao dám đâu? Lại nói, nàng có biết ta đối nữ nhân khác, đến nhìn cũng lười liếc mắt một cái......”
Trên đời này, làm cho người ta khó có thể kháng cự nhất, kỳ thật chính là......
Lời ngon tiếng ngọt, tuy rằng Đông Phương Ngữ Hinh khí phách một chút, tính tình có phần cứng rắn, nhưng thích như vậy.
Hai người nắm tay trở lại chỗ ở, Uất Trì Tà Dịch nhìn khúc mắc của Đông Phương Ngữ Hinh đã giải, thế nhưn còn hắn?
Rất muốn hỏi nàng, nhưng lại hỏi không được.
“Hinh Nhi, võ công của nàng khôi phục thế nào ?”
“Năm thành đi......”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro