Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Không phải động đất?
Mã Duyệt Duyệt
2024-07-23 10:35:22
Mà nữ vương cùng quốc sư, Tiểu Hỏa Cầu, sư tử cũng vội vàng chạy đi ra ngoài, cái này cũng không phải là việc nhỏ.
Ra khỏi sơn động thật dài kia, mới phát hiện mặt đất rung động càng thêm lợi hại.
Rất nhiều người đều chạy ra, mặt hướng về một cái phương hướng.
Đó là hồ ly, từng con hồ ly một biến thành người......
Bọn họ hướng tới một chỗ, hay là bên kia mới là an toàn?
Mọi người cũng hướng tới bên kia chạy tới, lại phát hiện bên kia chẳng qua là một cái quảng trường rộng lớn.
Bốn phía là núi, núi cao nguy nga.
“Thông thường khi xuất hiện động đất, nên tìm một nơi trống trải ít người, có lẽ, nơi ở này của Cửu Vĩ Hồ cũng không an toàn......”
Đông Phương Ngữ Hinh nhỏ giọng nói, xem biểu hiện của bọn hắn, chuyện như vậy hiển nhiên không phải lần đầu tiên.
“Chắc là vậy......”
Uất Trì Tà Dịch phụ họa, bọn họ nói chuyện, để cho một hồ ly cách bọn họ gần nhất nghe được, hắn quay đầu nhìn qua:
“Ngươi là con người?”
Ánh mắt rất sắc bén.
Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm than, nàng cảm giác nàng cùng bọn họ không có gì khác nhau.
“Ừ, đúng vậy......”
Chuện có con người đi đến đâu, hồ ly biết đến chuyện này không ít, hắn cũng không giật mình, chẳng qua, lời của nàng......
“Chỗ chúng ta đây là an toàn nhất ổn định nhất ...... Con người, động tĩnh vừa rồi, cũng không phải là động đất, là dị động có hồ ly chúng ta tiến giai ......”
Dị động Hồ ly tiến giai?
Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu hổ, thời điểm bọn họ tiến giai, thế nào liền không có loại tình huống này?
Nhưng hôm nay, hồ ly tiến giai, không nghĩ tới phản ứng lớn như vậy?
Sẽ là tiểu hồ ly chăng?
Nghĩ vậy, Đông Phương Ngữ Hinh âm thầm lắc đầu, không có khả năng, không có khả năng là hắn.
Thời điểm lúc tiểu hồ ly tiến giai nàng gặp qua, căn bản không khoa trương như vậy.
“Có phải tiến giai trình tự càng cao, dị động càng lớn hay không?”
Đông Phương Ngữ Hinh tò mò hỏi, hồ ly kia gật gật đầu:“Tất nhiên là vậy......”
Vậy khẳng định không phải tiểu hồ ly, hắn chỉ là một đứa trẻ, cũng không có lợi hại như vậy.
Nghe được chẳng qua là tiến giai, mọi người cũng lạnh nhạt, theo nhóm hồ ly xem, muốn xem xem phong thái bọn hắn tiến giai.
Mà giờ phút này, mặt đất rung động càng thêm lợi hại, một ngọn núi trong đó, càng là toàn bộ rung động lên.
“Trời ạ...... Là cấm địa......”
Một con hồ ly lớn tiếng hô.
“Cấm địa? Là vị trưởng lão tiến giai sao?”
Cấm địa của bọn họ, cũng không phải một con hồ ly bình thường có thể đi vào.
Tương đương phải có thân phận, người bình thường tới gần cũng không có khả năng.
“Chắc là vậy...... Nhưng mà dị động quá lớn, ta lo lắng...... Lần này khẳng định rất phấn khích......”--
Ngọn núi kia nhanh chóng rung lên, mọi người ở đây đoán rằng là ai đang tiến giai, hai đạo bóng dáng bay ra......
Là chật vật ngã ra......
“A...... Nhị trưởng lão......”
“Tam trưởng lão......”
“Các ngươi làm sao có thể......”
Hồ ly vội vàng đi qua đỡ hai người, sắc mặt hai người kia trắng bệch, hai mắt mê mông nhìn phương hướng cấm địa:
“Hồ vương...... Hồ vương......”
Hồ vương......
Lời này khiến chúng hồ ly vạn phần không hiểu:
“Trưởng lão, người không sao chứ? Hồ ly chúng ta rất nhiều năm đã không bảo vệ Hồ vương a......”
Hồ ly tộc, luôn luôn rất cao ngạo, người bình thường, làm sao xứng làm đại vương bọn họ?
Cho nên, mấy năm nay, luôn luôn là ba trưởng lão cùng nhau chưởng quản.
“Đại trưởng lão.... .......”
Ra khỏi sơn động thật dài kia, mới phát hiện mặt đất rung động càng thêm lợi hại.
Rất nhiều người đều chạy ra, mặt hướng về một cái phương hướng.
Đó là hồ ly, từng con hồ ly một biến thành người......
Bọn họ hướng tới một chỗ, hay là bên kia mới là an toàn?
Mọi người cũng hướng tới bên kia chạy tới, lại phát hiện bên kia chẳng qua là một cái quảng trường rộng lớn.
Bốn phía là núi, núi cao nguy nga.
“Thông thường khi xuất hiện động đất, nên tìm một nơi trống trải ít người, có lẽ, nơi ở này của Cửu Vĩ Hồ cũng không an toàn......”
Đông Phương Ngữ Hinh nhỏ giọng nói, xem biểu hiện của bọn hắn, chuyện như vậy hiển nhiên không phải lần đầu tiên.
“Chắc là vậy......”
Uất Trì Tà Dịch phụ họa, bọn họ nói chuyện, để cho một hồ ly cách bọn họ gần nhất nghe được, hắn quay đầu nhìn qua:
“Ngươi là con người?”
Ánh mắt rất sắc bén.
Trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh thầm than, nàng cảm giác nàng cùng bọn họ không có gì khác nhau.
“Ừ, đúng vậy......”
Chuện có con người đi đến đâu, hồ ly biết đến chuyện này không ít, hắn cũng không giật mình, chẳng qua, lời của nàng......
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chỗ chúng ta đây là an toàn nhất ổn định nhất ...... Con người, động tĩnh vừa rồi, cũng không phải là động đất, là dị động có hồ ly chúng ta tiến giai ......”
Dị động Hồ ly tiến giai?
Đông Phương Ngữ Hinh có chút xấu hổ, thời điểm bọn họ tiến giai, thế nào liền không có loại tình huống này?
Nhưng hôm nay, hồ ly tiến giai, không nghĩ tới phản ứng lớn như vậy?
Sẽ là tiểu hồ ly chăng?
Nghĩ vậy, Đông Phương Ngữ Hinh âm thầm lắc đầu, không có khả năng, không có khả năng là hắn.
Thời điểm lúc tiểu hồ ly tiến giai nàng gặp qua, căn bản không khoa trương như vậy.
“Có phải tiến giai trình tự càng cao, dị động càng lớn hay không?”
Đông Phương Ngữ Hinh tò mò hỏi, hồ ly kia gật gật đầu:“Tất nhiên là vậy......”
Vậy khẳng định không phải tiểu hồ ly, hắn chỉ là một đứa trẻ, cũng không có lợi hại như vậy.
Nghe được chẳng qua là tiến giai, mọi người cũng lạnh nhạt, theo nhóm hồ ly xem, muốn xem xem phong thái bọn hắn tiến giai.
Mà giờ phút này, mặt đất rung động càng thêm lợi hại, một ngọn núi trong đó, càng là toàn bộ rung động lên.
“Trời ạ...... Là cấm địa......”
Một con hồ ly lớn tiếng hô.
“Cấm địa? Là vị trưởng lão tiến giai sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cấm địa của bọn họ, cũng không phải một con hồ ly bình thường có thể đi vào.
Tương đương phải có thân phận, người bình thường tới gần cũng không có khả năng.
“Chắc là vậy...... Nhưng mà dị động quá lớn, ta lo lắng...... Lần này khẳng định rất phấn khích......”--
Ngọn núi kia nhanh chóng rung lên, mọi người ở đây đoán rằng là ai đang tiến giai, hai đạo bóng dáng bay ra......
Là chật vật ngã ra......
“A...... Nhị trưởng lão......”
“Tam trưởng lão......”
“Các ngươi làm sao có thể......”
Hồ ly vội vàng đi qua đỡ hai người, sắc mặt hai người kia trắng bệch, hai mắt mê mông nhìn phương hướng cấm địa:
“Hồ vương...... Hồ vương......”
Hồ vương......
Lời này khiến chúng hồ ly vạn phần không hiểu:
“Trưởng lão, người không sao chứ? Hồ ly chúng ta rất nhiều năm đã không bảo vệ Hồ vương a......”
Hồ ly tộc, luôn luôn rất cao ngạo, người bình thường, làm sao xứng làm đại vương bọn họ?
Cho nên, mấy năm nay, luôn luôn là ba trưởng lão cùng nhau chưởng quản.
“Đại trưởng lão.... .......”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro