Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Ngày giỗ của ngươi
Mã Duyệt Duyệt
2024-07-23 10:35:22
Edit:..Lam Thiên..
Ma thú tu luyện đến trình độ nhất định sẽ biến thành người, kia......
Tiểu Nhạc Nhạc khi nào thì mới biến thành người đây?
Nó đã nói là có thể , hẳn là rất nhanh đi?
Hoan Hoan có chút chờ mong lúc Tiểu Nhạc Nhạc biến thành người , tổng cảm giác, cho đến lúc này, nhất định Tiểu Nhạc Nhạc tất sẽ vô cùng anh tuấn .
Ha ha, nghe Tiểu Nhạc Nhạc nói chuyện, thật tốt a. Hơn nữa, nàng cũng rất thích Tiểu Nhạc Nhạc?--
“Không biết bé có tìm được Lão Hồ Ly không a?”
Thời gian qua thực nhanh, chỉ chớp mắt đã hai ngày , Tiểu Hoan Hoan một chút tin tức truyền đến cũng không có.
“Hẳn là không thành vấn đề ......”
Tà Dịch thật tin tưởng năng lực của Hoan Hoan, nhưng......
Cái đó và năng lực không có bao nhiêu quan hệ, kỳ thật chủ yếu là......
Vận khí a!
Cái Lão Hồ Ly kia, nhưng là tất cả mọi người đều không có manh mối ......
“Ai, hiện tại chỉ hy vọng Long Vương tối nay hãy tới đây......” Đông Phương Ngữ Hinh than một tiếng, tựa hồ cũng chỉ còn một biện pháp này mà thôi .
“Ân hi vọng là như vậy......”
Nữ vương cũng nói, chỉ là, tuy rằng bọn họ hy vọng là tốt, nhưng......
Long Vương vẫn đến , trước thời điểm Tiểu Hoan Hoan trở về.
“Ha ha...... Tiểu hồ ly, ta đến xem ngươi ......”
Cái lồng màu vàng kia có vấn đề, lúc này Tiểu Nhạc Nhạc phờ phạc , khiến cho người xem cảm thấy không đành lòng.
“Hừ......”
Tiểu hồ ly không nhìn hắn, trực tiếp quay đầu đi chỗ khác.
“Ngươi không nhìn ta cũng vô dụng, tiểu hồ ly, ngày này sang năm , chỉ sợ là ngày giỗ của ngươi ......”
Hắn nắm chặt thời gian điều chỉnh vài ngày, tinh lọc thân mình không sai biệt lắm , có thể nhận máu của tiểu hồ ly .
“Phải không? Kia nhưng chưa chắc......”
Đông Phương Ngữ Hinh trừng mắt nhìn Long Vương, Long Vương quét mắt nhìn nàng một cái:
“Vậy ngươi liền tự mình nhìn đi...... Ha ha......”
Hắn bỗng nhiên nở nụ cười, tiếng cười kia, làm cho người ta nghe cực kì không thoải mái.
Hắn lấy cái lồng ra, sau đó vung lên, mọi người cũng đều từ trong kết giới đi ra.
Bất quá, chuyện kỳ quái chính là bọn họ thế nhưng không thể sử dụng được võ công......
Long Vương này, thật có chút tài năng .
“Đi thôi, mang bọn ngươi cùng đi chứng kiến thời khắc thần kỳ này......”
Long Vương cũng không phải là hảo tâm muốn dẫn bọn họ đi qua, bất quá là hắn......
Muốn đả kích mọi người, làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt, nhìn uy lực của hắn.
Mọi người vốn không nghĩ đi, nhưng Long Vương cũng không cho bọn hắn cơ hội này.
Đó là một hồ nước thần bí, nước trong hồ đều là màu đỏ .
Mà giữa hồ nước, có hai đài liên hoa.
Long Vương nhảy qua, ngồi vào một cái liên hoa
Chung quanh hồ nước, rất nhiều long vây quanh.
Bọn họ hưng phấn trừng lớn mắt, cùng nhau tới chứng kiến một khắc thần kỳ này .
Tiểu Nhạc Nhạc được Long Vương thả ra, bất quá hiện tại nó mềm nhuyễn nằm úp sấp , cả người vô lực.
Long Vương đắc ý cười, ánh mắt của hắn uy nghiêm đảo qua mọi người, cuối cùng rơi xuống trên người Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn nhíu lại, tựa hồ hắn phát hiện có cái gì không đúng.
Này......
Thiếu một người, là một đứa nhỏ.
Hắn nhớ rõ đứa nhỏ kia là chủ nhân của tiểu hồ ly.
Nhưng lúc này, tất cả mọi người ở đây, lại thiếu mất một tiểu nha đầu.
“Tiểu nha đầu đâu?”
Trong lòng hắn bỗng nhiên có chút bất an, bởi vì thiếu một người.
Hắn giọng điệu không vui hỏi, chính là, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ cũng không trả lời.
Cái nha đầu kia không ở đây, mà hắn, cũng không cảm giác được có người đi ra ngoài
Ma thú tu luyện đến trình độ nhất định sẽ biến thành người, kia......
Tiểu Nhạc Nhạc khi nào thì mới biến thành người đây?
Nó đã nói là có thể , hẳn là rất nhanh đi?
Hoan Hoan có chút chờ mong lúc Tiểu Nhạc Nhạc biến thành người , tổng cảm giác, cho đến lúc này, nhất định Tiểu Nhạc Nhạc tất sẽ vô cùng anh tuấn .
Ha ha, nghe Tiểu Nhạc Nhạc nói chuyện, thật tốt a. Hơn nữa, nàng cũng rất thích Tiểu Nhạc Nhạc?--
“Không biết bé có tìm được Lão Hồ Ly không a?”
Thời gian qua thực nhanh, chỉ chớp mắt đã hai ngày , Tiểu Hoan Hoan một chút tin tức truyền đến cũng không có.
“Hẳn là không thành vấn đề ......”
Tà Dịch thật tin tưởng năng lực của Hoan Hoan, nhưng......
Cái đó và năng lực không có bao nhiêu quan hệ, kỳ thật chủ yếu là......
Vận khí a!
Cái Lão Hồ Ly kia, nhưng là tất cả mọi người đều không có manh mối ......
“Ai, hiện tại chỉ hy vọng Long Vương tối nay hãy tới đây......” Đông Phương Ngữ Hinh than một tiếng, tựa hồ cũng chỉ còn một biện pháp này mà thôi .
“Ân hi vọng là như vậy......”
Nữ vương cũng nói, chỉ là, tuy rằng bọn họ hy vọng là tốt, nhưng......
Long Vương vẫn đến , trước thời điểm Tiểu Hoan Hoan trở về.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ha ha...... Tiểu hồ ly, ta đến xem ngươi ......”
Cái lồng màu vàng kia có vấn đề, lúc này Tiểu Nhạc Nhạc phờ phạc , khiến cho người xem cảm thấy không đành lòng.
“Hừ......”
Tiểu hồ ly không nhìn hắn, trực tiếp quay đầu đi chỗ khác.
“Ngươi không nhìn ta cũng vô dụng, tiểu hồ ly, ngày này sang năm , chỉ sợ là ngày giỗ của ngươi ......”
Hắn nắm chặt thời gian điều chỉnh vài ngày, tinh lọc thân mình không sai biệt lắm , có thể nhận máu của tiểu hồ ly .
“Phải không? Kia nhưng chưa chắc......”
Đông Phương Ngữ Hinh trừng mắt nhìn Long Vương, Long Vương quét mắt nhìn nàng một cái:
“Vậy ngươi liền tự mình nhìn đi...... Ha ha......”
Hắn bỗng nhiên nở nụ cười, tiếng cười kia, làm cho người ta nghe cực kì không thoải mái.
Hắn lấy cái lồng ra, sau đó vung lên, mọi người cũng đều từ trong kết giới đi ra.
Bất quá, chuyện kỳ quái chính là bọn họ thế nhưng không thể sử dụng được võ công......
Long Vương này, thật có chút tài năng .
“Đi thôi, mang bọn ngươi cùng đi chứng kiến thời khắc thần kỳ này......”
Long Vương cũng không phải là hảo tâm muốn dẫn bọn họ đi qua, bất quá là hắn......
Muốn đả kích mọi người, làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt, nhìn uy lực của hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mọi người vốn không nghĩ đi, nhưng Long Vương cũng không cho bọn hắn cơ hội này.
Đó là một hồ nước thần bí, nước trong hồ đều là màu đỏ .
Mà giữa hồ nước, có hai đài liên hoa.
Long Vương nhảy qua, ngồi vào một cái liên hoa
Chung quanh hồ nước, rất nhiều long vây quanh.
Bọn họ hưng phấn trừng lớn mắt, cùng nhau tới chứng kiến một khắc thần kỳ này .
Tiểu Nhạc Nhạc được Long Vương thả ra, bất quá hiện tại nó mềm nhuyễn nằm úp sấp , cả người vô lực.
Long Vương đắc ý cười, ánh mắt của hắn uy nghiêm đảo qua mọi người, cuối cùng rơi xuống trên người Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn nhíu lại, tựa hồ hắn phát hiện có cái gì không đúng.
Này......
Thiếu một người, là một đứa nhỏ.
Hắn nhớ rõ đứa nhỏ kia là chủ nhân của tiểu hồ ly.
Nhưng lúc này, tất cả mọi người ở đây, lại thiếu mất một tiểu nha đầu.
“Tiểu nha đầu đâu?”
Trong lòng hắn bỗng nhiên có chút bất an, bởi vì thiếu một người.
Hắn giọng điệu không vui hỏi, chính là, Đông Phương Ngữ Hinh bọn họ cũng không trả lời.
Cái nha đầu kia không ở đây, mà hắn, cũng không cảm giác được có người đi ra ngoài
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro