Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Nhận tội chịu đòn [ 2 ]
Mã Duyệt Duyệt
2024-07-23 10:35:22
Về phần chuyện hung thủ, chỉ cần phụ thân không có việc gì, giữ được địa vị bây giờ, cũng không sợ tra không ra.
Đậu thượng thư vừa nghe cũng thấy có lý, vội vàng chuẩn bị ngựa vào cung, chẳng qua là, hắn không nghĩ tới, có người so với hắn nhanh hơn một bước.
Ngự thư phòng......
Đậu thượng thư cầu kiến hoàng thượng ngược lại rất thuận lợi, nhưng mà, lúc hắn nhìn thấy đại thần quỳ phía dưới, da đầu ẩn ẩn có chút run lên.
Bởi vì hắn bình thường cùng Tứ vương gia, không thân cận, nhưng mà đi lại cùng với người của thái tử gần hơn một chút, mà lúc này quỳ trong ngự thư phòng, không chỉ là có người bên Tứ vương gia, mà người bên thái tử cũng đã ở.
Nhìn thấy hắn tiến vào, những ánh mắt kỳ quái nhìn hắn, hắn thấy mà da đầu run lên.
“Đậu ái khanh có chuyện gì gặp trẫm a......”
Giọng nói uy nghiêm của Hoàng thượng truyền tới, Đậu thượng thư vừa nghe đã sợ tới mức cả người run lên, giọng điệu này của hoàng thượng, vì sao hắn cảm thấy có chút không vui vậy?
“Hoàng thượng, thần...... Hoàng thượng, người cần phải làm chủ cho vi thần a......”
Bỗng nhiên Đậu thượng thư quỳ xuống, ánh mắt hoàng thượng thâm ảo nhìn người đang quỳ trên đất, hờ hững nói:
“Trước tiên Đậu ái khanh thử nói xem, đến cùng xảy ra chuyện gì?”
Đậu thượng thư nghe nói như thế, vội vàng đem chuyện ngày đó nói một lần, hoàng thượng nghe xong chau mày, đợi đến khi Đậu thượng thư nói xong, hắn mới thở dài nói:
“Nói như vậy, nhi tử và nữ nhi của Đậu ái khanh thật sự làm qua việc cẩu thả?”
Ngạch...... Đậu thượng thư có vài phần hồ đồ, hắn rất muốn lớn tiếng nhắc nhở hoàng thượng một chút, điều này không phải trọng điểm được không?
Trọng điểm là, nhi tử và nữ nhi cuat hắn là bị người hãm hại.
“Hoàng thượng......”
Phách một tiếng, một phần tấu chương bỗng nhiên đánh tới, rơi ở trên đầu của Đậu thượng thư, tấu chương này vốn không nặng, nhưng hoàng thượng dùng toàn lực, Đậu thượng thư lại không dám phát ra, lần này xuống dưới, cái trán của Đậu thượng thư liền sưng đỏ lên, thậm chí ẩn ẩn lộ ra tơ máu.
“Đậu thượng thư, uổng ngươi chưởng quản Lễ bộ nhiều năm như vậy, thật đúng là đủ hồ đồ ...... Ngươi giáo dục nghịch tử kia như thế nào? Cho dù là trúng độc, cũng không nên động thủ đối với chính thân muội muội như vậy? Nghiệp chướng như vậy, sau khi cứu trở về ngươi không nghĩ đến răn dạy, quản giáo nghiêm thêm cũng liền thôi, thế nhưng còn tìm nữ nhân đi qua cho hắn phát tiết...... Đậu thượng thư, ngươi chính là chưởng quản Lễ bộ như vậy sao?”
Này...... Câu nói kế tiếp, khẳng định là có người cáo trạng ...... Đậu thượng thư kêu to không tốt, thì ra hắn vẫn là xong rồi.
“Hoàng thượng, lão thần có tội a, lão thần không nên không quản giáo nhi tử cho tốt, lão thần thẹn với hoàng thượng......”
Đậu thượng thư một phen nước mũi một phen khóc ròng, hoàng thượng phiền chán nhìn hắn một cái, cả giận nói:
“Hừ, ngươi thật sự là có tội......”
“Lão thần tự nguyện từ bỏ chức vụ thượng thư, ở nhà......”
“Vô liêm sỉ! Từ thôi chức vụ? Ngươi chỉ có điểm bản sự như vậy? Hừ, đi trở về đi, tỉnh lại cho tốt, không có ý chỉ của trẫm, không cho ra thượng thư phủ nửa bước......”
Hoàng thượng thế nhưng không có chấp thuận hắn từ chức? Trong lòng Đậu thượng thư an hỉ (yên tâm+vui vẻ), ngàn ân vạn tạ rời đi!
Trở lại trong phủ, nhìn đến Đậu Chí Kình, Đậu thượng thư vội hỏi:
“Quả nhiên con nói không sai, nhưng mà, không nghĩ tới bọn họ lại đi gặp hoàng thượng nhanh như vậy! Vừa rồi nếu không phải vi phụ vào cung, nói không chừng...... Lần này Đậu phủ chúng ta liền thật sự đại họa lâm đầu ......”
Nhi tử của hắn, Đậu Chí Văn lỗ mãng, nếu nói trí tuệ, tự nhiên còn muốn tiểu nhi tử này, hơn nữa Đậu Chí Trung cũng là rất thông minh, chỉ tiếc thân mình không tốt, đi sớm một chút.
“Phụ thân, con cảm giác ý tứ của người nọ sẽ không đơn giản như vậy, hắn nhất định còn có chuẩn bị phía sau ...... Phụ thân, vừa vặn hoàng thượng phạt người cấm đoán, chúng ta cũng có thể trốn một chút......”
Đậu thượng thư vừa nghe cũng thấy có lý, vội vàng chuẩn bị ngựa vào cung, chẳng qua là, hắn không nghĩ tới, có người so với hắn nhanh hơn một bước.
Ngự thư phòng......
Đậu thượng thư cầu kiến hoàng thượng ngược lại rất thuận lợi, nhưng mà, lúc hắn nhìn thấy đại thần quỳ phía dưới, da đầu ẩn ẩn có chút run lên.
Bởi vì hắn bình thường cùng Tứ vương gia, không thân cận, nhưng mà đi lại cùng với người của thái tử gần hơn một chút, mà lúc này quỳ trong ngự thư phòng, không chỉ là có người bên Tứ vương gia, mà người bên thái tử cũng đã ở.
Nhìn thấy hắn tiến vào, những ánh mắt kỳ quái nhìn hắn, hắn thấy mà da đầu run lên.
“Đậu ái khanh có chuyện gì gặp trẫm a......”
Giọng nói uy nghiêm của Hoàng thượng truyền tới, Đậu thượng thư vừa nghe đã sợ tới mức cả người run lên, giọng điệu này của hoàng thượng, vì sao hắn cảm thấy có chút không vui vậy?
“Hoàng thượng, thần...... Hoàng thượng, người cần phải làm chủ cho vi thần a......”
Bỗng nhiên Đậu thượng thư quỳ xuống, ánh mắt hoàng thượng thâm ảo nhìn người đang quỳ trên đất, hờ hững nói:
“Trước tiên Đậu ái khanh thử nói xem, đến cùng xảy ra chuyện gì?”
Đậu thượng thư nghe nói như thế, vội vàng đem chuyện ngày đó nói một lần, hoàng thượng nghe xong chau mày, đợi đến khi Đậu thượng thư nói xong, hắn mới thở dài nói:
“Nói như vậy, nhi tử và nữ nhi của Đậu ái khanh thật sự làm qua việc cẩu thả?”
Ngạch...... Đậu thượng thư có vài phần hồ đồ, hắn rất muốn lớn tiếng nhắc nhở hoàng thượng một chút, điều này không phải trọng điểm được không?
Trọng điểm là, nhi tử và nữ nhi cuat hắn là bị người hãm hại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hoàng thượng......”
Phách một tiếng, một phần tấu chương bỗng nhiên đánh tới, rơi ở trên đầu của Đậu thượng thư, tấu chương này vốn không nặng, nhưng hoàng thượng dùng toàn lực, Đậu thượng thư lại không dám phát ra, lần này xuống dưới, cái trán của Đậu thượng thư liền sưng đỏ lên, thậm chí ẩn ẩn lộ ra tơ máu.
“Đậu thượng thư, uổng ngươi chưởng quản Lễ bộ nhiều năm như vậy, thật đúng là đủ hồ đồ ...... Ngươi giáo dục nghịch tử kia như thế nào? Cho dù là trúng độc, cũng không nên động thủ đối với chính thân muội muội như vậy? Nghiệp chướng như vậy, sau khi cứu trở về ngươi không nghĩ đến răn dạy, quản giáo nghiêm thêm cũng liền thôi, thế nhưng còn tìm nữ nhân đi qua cho hắn phát tiết...... Đậu thượng thư, ngươi chính là chưởng quản Lễ bộ như vậy sao?”
Này...... Câu nói kế tiếp, khẳng định là có người cáo trạng ...... Đậu thượng thư kêu to không tốt, thì ra hắn vẫn là xong rồi.
“Hoàng thượng, lão thần có tội a, lão thần không nên không quản giáo nhi tử cho tốt, lão thần thẹn với hoàng thượng......”
Đậu thượng thư một phen nước mũi một phen khóc ròng, hoàng thượng phiền chán nhìn hắn một cái, cả giận nói:
“Hừ, ngươi thật sự là có tội......”
“Lão thần tự nguyện từ bỏ chức vụ thượng thư, ở nhà......”
“Vô liêm sỉ! Từ thôi chức vụ? Ngươi chỉ có điểm bản sự như vậy? Hừ, đi trở về đi, tỉnh lại cho tốt, không có ý chỉ của trẫm, không cho ra thượng thư phủ nửa bước......”
Hoàng thượng thế nhưng không có chấp thuận hắn từ chức? Trong lòng Đậu thượng thư an hỉ (yên tâm+vui vẻ), ngàn ân vạn tạ rời đi!
Trở lại trong phủ, nhìn đến Đậu Chí Kình, Đậu thượng thư vội hỏi:
“Quả nhiên con nói không sai, nhưng mà, không nghĩ tới bọn họ lại đi gặp hoàng thượng nhanh như vậy! Vừa rồi nếu không phải vi phụ vào cung, nói không chừng...... Lần này Đậu phủ chúng ta liền thật sự đại họa lâm đầu ......”
Nhi tử của hắn, Đậu Chí Văn lỗ mãng, nếu nói trí tuệ, tự nhiên còn muốn tiểu nhi tử này, hơn nữa Đậu Chí Trung cũng là rất thông minh, chỉ tiếc thân mình không tốt, đi sớm một chút.
“Phụ thân, con cảm giác ý tứ của người nọ sẽ không đơn giản như vậy, hắn nhất định còn có chuẩn bị phía sau ...... Phụ thân, vừa vặn hoàng thượng phạt người cấm đoán, chúng ta cũng có thể trốn một chút......”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro