Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
tìm mỹ nam đi ngủ [1]
Mã Duyệt Duyệt
2024-07-23 10:35:22
Edit: ..Lam Thiên..
Hoan Hoan ôm Nhạc Nhạc chạy vào, từ lần trước Nhạc Nhạc lập một cái công lớn thối thí, Hoan Hoan càng thêm yêu tiểu sủng vật của mình .
Này, ác nhân khi dễ mẫu thân, thế nào lại không bị thối chết đây?
Tiếc nuối a tiếc nuối, bất quá Nhạc Nhạc cũng không tồi, nghĩ đến cái lão bà kia thiếu chút nữa bị thối đến hôn mê, Hoan Hoan trong lòng liền cao hứng.
“Hoan Hoan, xem con chạy kìa , đều đổ mồ hôi rồi ......”
“Mẫu thân, không biết Nhạc Nhạc bị gì nữa? nó bỗng nhiên lại trở nên buồn bã ỉu xìu ?”
Hoan Hoan nâng lên tiểu hồ ly đang ôm ở trong lòng, gương mặt nhỏ nhắn luôn luôn đáng yêu không thôi lúc này xuất hiện thật nhiều nếp nhăn , mang theo lo lắng rõ ràng.
Có thể được tiểu hồ ly này bảo vệ như thế đây cũng xem như may mắn của Hoan Hoan
Đông Phương Ngữ Hinh thuận tay tiếp nhận vật nhỏ, đã thấy lông của nó vốn luôn luôn mềm mại nay lại ẩm ướt , người không biết còn tưởng rằng nó vừa từ trong nước lăn qua một lần.
“Hoan Hoan, nó đây là như thế nào? Sao trên người lại ẩm ướt như vậy?”
“Hoan Hoan nhìn thấy người nó dơ bẩn, nên liền cho nó đi tắm rửa a......”
Hoan Hoan vội nói nói, Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày:
“Con cho nó đi tắm rửa?”
trong ấn tượng của nàng Nhạc Nhạc tuy rằng là sủng vật, nhưng nó vẫn có thể tự mình lo liệu.
Nhạc Nhạc khi nào thì chịu để cho người khác tắm rửa cho mình ?
“Cái kia, Hoan Hoan a, Nhạc Nhạc từ trước tới giờ không phải đều tự mình tắm rửa sao?”
Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, nàng tựa hồ đã biết tại sao Nhạc Nhạc lại biến thành như vậy .
“Ngạch...... Mẫu thân, Hoan Hoan chính là cảm giác Nhạc Nhạc vừa mới lập công lớn, cho nên Hoan Hoan liền nghĩ muốn khen thưởng cho nó một chút ......”
Đây là khen thưởng? Đông Phương Ngữ Hinh có chút hết chỗ nói rồi, nữ nhi của nàng vốn là thông minh như vậy, nhưng thế nào cũng sẽ có lúc trở nên hồ đồ như thế này đây ?
“Nhạc Nhạc không thích trên người ướt sũng , con giúp nó hong khô lông trên người thì tốt rồi......”
Sờ sờ đầu của nữ, Đông Phương Ngữ Hinh cười nói.
Hoan Hoan nghe vậy có chút không thể tin được, nhưng vẫn như cũ vận công đem độ ấm chung quanh tăng lên, chỉ trong chốc lát toàn bộ lông trên người Nhạc Nhạc liền khô lại , tiểu gia hỏa này quả nhiên tinh thần cũng tốt hơn một ít.
“Di, mẫu thân, người nói đều là thật? nó có vẻ thật sự tốt hơn a......”
Nhìn thấy tiểu hồ ly không có việc gì , Hoan Hoan vui vẻ nhảy dựng lên, Đông Phương Ngữ Hinh cũng cười nói:
“Đúng vậy...... Bất quá, Hoan Hoan, con nói Nhạc Nhạc là có chuyện gì xảy ra , nó ăn thức ăn cũng không đặc biệt, thế nào phóng thí liền thối như vậy đây?”
Đây chính là một cái vũ khí tự nhiên a, thời điểm đối địch, rất hữu dụng .
“con cũng không biết ...... Nhạc Nhạc, sở trường tuyệt kỹ số một của ngươi có phải phóng thối thí hay không a?......”
Hoan Hoan vuốt đầu Nhạc Nhạc, bộ lông mềm mại, thật sự vuốt rất dễ chịu.
“Nha nha......”
Nhạc Nhạc kêu hai tiếng, bất quá không có người nghe hiểu thú ngữ (ngôn ngữ của động vật).
“Ta cũng cảm giác như vậy, ngươi giống như có thêm một cái tuyệt chiêu a......”
Bàn tay nhỏ bé của Hoan Hoan tiếp tục vuốt lông trên người Nhạc, Nhạc Nhạc kháng nghị lắc đầu, nó cũng không phải tiểu sủng vật, không cần đối xử với nó như vậy a.
“Ai, bất quá cũng rất tốt a, Tiểu Nhạc Nhạc của ta, buổi tối ôm ngươi đi ngủ thật là thoải mái......”
Hoan Hoan cúi đầu hôn Nhạc Nhạc một cái, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn bộ dáng vui vẻ của Hoan Hoan nàng ôn nhu nói:
“con a, đều bao nhiêu tuổi rồi , còn muốn ôm này nọ mới ngủ được?”
“người vẫn là tiểu hài tử sao? Mẫu thân nếu là không thích, nếu không......”
Hoan Hoan ánh mắt nhanh như chớp xoay chuyển, bỗng nhiên nghĩ đến mỹ nam thúc túc xinh đẹp, mặt mày liền loan loan:
“Kia Hoan Hoan phải đi tìm mỹ nam đi.”
Ngạch, Đông Phương Ngữ Hinh có chút há hốc mồm, điều này sao bỗng nhiên lại liên lụy đến Uất Trì Tà Dịch ? Cùng hắn có quan hệ gì a?
“Về sau Hoan Hoan sẽ ôm mỹ nam đi ngủ......”
Hoan Hoan ôm Nhạc Nhạc chạy vào, từ lần trước Nhạc Nhạc lập một cái công lớn thối thí, Hoan Hoan càng thêm yêu tiểu sủng vật của mình .
Này, ác nhân khi dễ mẫu thân, thế nào lại không bị thối chết đây?
Tiếc nuối a tiếc nuối, bất quá Nhạc Nhạc cũng không tồi, nghĩ đến cái lão bà kia thiếu chút nữa bị thối đến hôn mê, Hoan Hoan trong lòng liền cao hứng.
“Hoan Hoan, xem con chạy kìa , đều đổ mồ hôi rồi ......”
“Mẫu thân, không biết Nhạc Nhạc bị gì nữa? nó bỗng nhiên lại trở nên buồn bã ỉu xìu ?”
Hoan Hoan nâng lên tiểu hồ ly đang ôm ở trong lòng, gương mặt nhỏ nhắn luôn luôn đáng yêu không thôi lúc này xuất hiện thật nhiều nếp nhăn , mang theo lo lắng rõ ràng.
Có thể được tiểu hồ ly này bảo vệ như thế đây cũng xem như may mắn của Hoan Hoan
Đông Phương Ngữ Hinh thuận tay tiếp nhận vật nhỏ, đã thấy lông của nó vốn luôn luôn mềm mại nay lại ẩm ướt , người không biết còn tưởng rằng nó vừa từ trong nước lăn qua một lần.
“Hoan Hoan, nó đây là như thế nào? Sao trên người lại ẩm ướt như vậy?”
“Hoan Hoan nhìn thấy người nó dơ bẩn, nên liền cho nó đi tắm rửa a......”
Hoan Hoan vội nói nói, Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày:
“Con cho nó đi tắm rửa?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
trong ấn tượng của nàng Nhạc Nhạc tuy rằng là sủng vật, nhưng nó vẫn có thể tự mình lo liệu.
Nhạc Nhạc khi nào thì chịu để cho người khác tắm rửa cho mình ?
“Cái kia, Hoan Hoan a, Nhạc Nhạc từ trước tới giờ không phải đều tự mình tắm rửa sao?”
Đông Phương Ngữ Hinh nhăn nhíu mày, nàng tựa hồ đã biết tại sao Nhạc Nhạc lại biến thành như vậy .
“Ngạch...... Mẫu thân, Hoan Hoan chính là cảm giác Nhạc Nhạc vừa mới lập công lớn, cho nên Hoan Hoan liền nghĩ muốn khen thưởng cho nó một chút ......”
Đây là khen thưởng? Đông Phương Ngữ Hinh có chút hết chỗ nói rồi, nữ nhi của nàng vốn là thông minh như vậy, nhưng thế nào cũng sẽ có lúc trở nên hồ đồ như thế này đây ?
“Nhạc Nhạc không thích trên người ướt sũng , con giúp nó hong khô lông trên người thì tốt rồi......”
Sờ sờ đầu của nữ, Đông Phương Ngữ Hinh cười nói.
Hoan Hoan nghe vậy có chút không thể tin được, nhưng vẫn như cũ vận công đem độ ấm chung quanh tăng lên, chỉ trong chốc lát toàn bộ lông trên người Nhạc Nhạc liền khô lại , tiểu gia hỏa này quả nhiên tinh thần cũng tốt hơn một ít.
“Di, mẫu thân, người nói đều là thật? nó có vẻ thật sự tốt hơn a......”
Nhìn thấy tiểu hồ ly không có việc gì , Hoan Hoan vui vẻ nhảy dựng lên, Đông Phương Ngữ Hinh cũng cười nói:
“Đúng vậy...... Bất quá, Hoan Hoan, con nói Nhạc Nhạc là có chuyện gì xảy ra , nó ăn thức ăn cũng không đặc biệt, thế nào phóng thí liền thối như vậy đây?”
Đây chính là một cái vũ khí tự nhiên a, thời điểm đối địch, rất hữu dụng .
“con cũng không biết ...... Nhạc Nhạc, sở trường tuyệt kỹ số một của ngươi có phải phóng thối thí hay không a?......”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoan Hoan vuốt đầu Nhạc Nhạc, bộ lông mềm mại, thật sự vuốt rất dễ chịu.
“Nha nha......”
Nhạc Nhạc kêu hai tiếng, bất quá không có người nghe hiểu thú ngữ (ngôn ngữ của động vật).
“Ta cũng cảm giác như vậy, ngươi giống như có thêm một cái tuyệt chiêu a......”
Bàn tay nhỏ bé của Hoan Hoan tiếp tục vuốt lông trên người Nhạc, Nhạc Nhạc kháng nghị lắc đầu, nó cũng không phải tiểu sủng vật, không cần đối xử với nó như vậy a.
“Ai, bất quá cũng rất tốt a, Tiểu Nhạc Nhạc của ta, buổi tối ôm ngươi đi ngủ thật là thoải mái......”
Hoan Hoan cúi đầu hôn Nhạc Nhạc một cái, Đông Phương Ngữ Hinh nhìn bộ dáng vui vẻ của Hoan Hoan nàng ôn nhu nói:
“con a, đều bao nhiêu tuổi rồi , còn muốn ôm này nọ mới ngủ được?”
“người vẫn là tiểu hài tử sao? Mẫu thân nếu là không thích, nếu không......”
Hoan Hoan ánh mắt nhanh như chớp xoay chuyển, bỗng nhiên nghĩ đến mỹ nam thúc túc xinh đẹp, mặt mày liền loan loan:
“Kia Hoan Hoan phải đi tìm mỹ nam đi.”
Ngạch, Đông Phương Ngữ Hinh có chút há hốc mồm, điều này sao bỗng nhiên lại liên lụy đến Uất Trì Tà Dịch ? Cùng hắn có quan hệ gì a?
“Về sau Hoan Hoan sẽ ôm mỹ nam đi ngủ......”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro