Đích Nữ Trọng Sinh Độc Hậu Không Dễ Theo Đuổi
M Uy Cùng Thực...
2024-10-25 15:14:56
Tiêu Cảnh Nhiên lệnh cho Triệu ma ma của Nhã Phong các dẫn Tiêu Vãn Sương tới Nhã Phong các.
Nhã Phong các phong cảnh rất đẹp, phòng ở lịch sự tao nhã, hơn nữa phong thuỷ Nhã Phong các cũng rất tốt. Quản sự Nhã Phong các Triệu ma ma cùng mấy nha hoàn dẫn Tiêu Vãn Sương tới Nhã Phong các.
Tiêu Vãn Sương ngồi ở đại sảnh Nhã Phong các, theo hầu bên cạnh là Mai Ngữ, trà pha xong cung kính dâng lên.
Tiêu Vãn Sương nhận trà trong tay Mai Ngữ, thong thả ung dung nếm thử. Mai Ngữ cùng Hoa Tiêu cung cung kính kính đứng bên cạnh Tiêu Vãn Sương.
Quản sự Nhã Phong các Triệu ma ma dẫn tất cả hạ nhân của Nhã Phong các, quỳ trên mặt đất đang chuẩn bị lắng nghe Tiêu Vãn Sương dạy bảo.
Tuy nói tứ tiểu thư này đã từng không được sủng ái, nhưng hiện giờ tứ tiểu thư một lần nữa đạt được yêu thương của thừa tướng đại nhân, cũng được ân chuẩn vào ở Nhã Phong các, bọn họ lòng bảo dạ không dám coi khinh tứ tiểu thư này.
Tứ tiểu thư mới vào ở Nhã Phong các này, bọn họ không quá hiểu biết tứ tiểu thư tính cách thế nào phẩm hạnh ra sao, chỉ có thể thật cẩn thận hầu hạ.
Tiêu Vãn Sương lạnh lùng quét mắt liếc bọn họ một cái nói, “Từ hôm nay trở đi ta chính là chủ nhân Nhã Phong các, chủ tử của các ngươi, các ngươi phải trung thành trước sau như một với ta, nếu để ta phát hiện ai ăn cây táo rào cây sung, ta tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng tha thứ.”
Tiêu Vãn Sương cạch một tiếng, vang dội đặt chén trà ở trên bàn, nói, “Đương nhiên, nếu các ngươi trung thành với ta, ngoan ngoãn ở Nhã Phong các làm việc, ta cũng sẽ không bạc đãi các ngươi, con người ta từ trước đến nay luôn thưởng phạt phân minh.”
“Nô tỳ, nô tài về sau nhất định sẽ nghe theo sai bảo của tứ tiểu thư.” Một đám người quỳ trên mặt đất bị Tiêu Vãn Sương dọa đến cả người phát run.
Nàng hiện tại không phải Tiêu Vãn Sương lẻ loi ở viện tử của hạ nhân kia, nàng hiện tại cũng không phải Tiêu Vãn Sương có thể mặc người ta tùy tiện khi dễ kia.
Tiêu Vãn Sương không biết lời nói của nàng có tác dụng dọa sợ đám hạ nhân này không, nàng chỉ biết mình không thể dễ dãi giống như kiếp trước nữa.
Tiêu Vãn Sương mắt lạnh nhìn Triệu ma ma quỳ gối phía trước, Triệu ma ma này không phải là Triệu ma ma trước kia đã từng hầu hạ bên cạnh thân mẫu mình sao?
Triệu ma ma này, tuy là người hầu hạ bên cạnh thân sinh mẫu thân, nhưng nàng cũng không thể mềm lòng. Nếu Triệu ma ma này có thể tin tưởng đuọc, nàng sẽ hậu đãi một phen, bằng không đừng trách nàng không khách khí.
“Triệu ma ma, bà dẫn bọn họ xuống đi, ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.” Tiêu Vãn Sương dùng tay xoa xoa đầu.
“Vâng.” Triệu ma ma cung kính dẫn tất cả những người liên quan lui xuống.
Tiêu Vãn Sương quét mắt liếc Triệu ma ma một cái, Triệu ma ma này vừa nhìn chính là người khôn khéo, rất thông minh a! Nàng phải thăm dò kỹ, nhìn xem Triệu ma ma này có đáng để tin tưởng hay không.
Hoa Tiêu rất có mắt tiến lên nói, “Tứ tiểu thư mệt mỏi, để nô tỳ đỡ ngài vào trong phòng nghỉ ngơi đi!”
“Không cần, Hoa Tiêu, ngươi cùng Mai Ngữ đều đi xuống đi! Ta ở chỗ này ngồi chốc lát.”
Hoa Tiêu cùng Mai Ngữ cung cung kính kính lui xuống.
Bên kia Thẩm Mính Hương cùng Tiêu Vũ Ninh tức giận tột bậc.
“Mẫu thân, vì sao cha để cho Tiêu Vãn Sương ở Nhã Phong các, ở Nhã Phong các phải là nữ nhi a!” Tiêu Vũ Ninh túm cánh tay Thẩm Mính Hương làm nũng, vẻ mặt không cam lòng.
“Ai biết cha con nghĩ thế nào, vậy mà lại để ý đến nha đầu chết tiệt kia như vậy.” Thẩm Mính Hương xanh mặt.
Đột nhiên Thẩm Mính Hương mỉm cười nói với Tiêu Vũ Ninh, “Thứ Tiêu Vãn Sương có được chỉ là tạm thời, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày nó hai bàn tay trắng, Tiêu phủ hết thảy đều sẽ là của con.”
Tiêu Vũ Ninh đối với lời của Thẩm Mính Hương cái hiểu cái không, mẫu thân nói vậy rốt cuộc là có ý gì?
“Tiêu Dục có Xuân Thảo sớm đã không muốn trở về, về phần Tiêu Túc tên bất tài kia, phụ thân con sớm đã không trông cậy vào hắn, Tiêu Vãn Sương không phải nữ nhi ruột của phụ thân con, con nói Tiêu phủ này hết thảy không phải của con còn có thể là của ai a?”
Tiêu Vũ Ninh gật gật đầu với Thẩm Mính Hương, tỏ vẻ mình đã hiểu được. Tiêu phủ này hết thảy sớm hay muộn cũng sẽ là của Tiêu Vũ Ninh nàng.
Nhã Phong các phong cảnh rất đẹp, phòng ở lịch sự tao nhã, hơn nữa phong thuỷ Nhã Phong các cũng rất tốt. Quản sự Nhã Phong các Triệu ma ma cùng mấy nha hoàn dẫn Tiêu Vãn Sương tới Nhã Phong các.
Tiêu Vãn Sương ngồi ở đại sảnh Nhã Phong các, theo hầu bên cạnh là Mai Ngữ, trà pha xong cung kính dâng lên.
Tiêu Vãn Sương nhận trà trong tay Mai Ngữ, thong thả ung dung nếm thử. Mai Ngữ cùng Hoa Tiêu cung cung kính kính đứng bên cạnh Tiêu Vãn Sương.
Quản sự Nhã Phong các Triệu ma ma dẫn tất cả hạ nhân của Nhã Phong các, quỳ trên mặt đất đang chuẩn bị lắng nghe Tiêu Vãn Sương dạy bảo.
Tuy nói tứ tiểu thư này đã từng không được sủng ái, nhưng hiện giờ tứ tiểu thư một lần nữa đạt được yêu thương của thừa tướng đại nhân, cũng được ân chuẩn vào ở Nhã Phong các, bọn họ lòng bảo dạ không dám coi khinh tứ tiểu thư này.
Tứ tiểu thư mới vào ở Nhã Phong các này, bọn họ không quá hiểu biết tứ tiểu thư tính cách thế nào phẩm hạnh ra sao, chỉ có thể thật cẩn thận hầu hạ.
Tiêu Vãn Sương lạnh lùng quét mắt liếc bọn họ một cái nói, “Từ hôm nay trở đi ta chính là chủ nhân Nhã Phong các, chủ tử của các ngươi, các ngươi phải trung thành trước sau như một với ta, nếu để ta phát hiện ai ăn cây táo rào cây sung, ta tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng tha thứ.”
Tiêu Vãn Sương cạch một tiếng, vang dội đặt chén trà ở trên bàn, nói, “Đương nhiên, nếu các ngươi trung thành với ta, ngoan ngoãn ở Nhã Phong các làm việc, ta cũng sẽ không bạc đãi các ngươi, con người ta từ trước đến nay luôn thưởng phạt phân minh.”
“Nô tỳ, nô tài về sau nhất định sẽ nghe theo sai bảo của tứ tiểu thư.” Một đám người quỳ trên mặt đất bị Tiêu Vãn Sương dọa đến cả người phát run.
Nàng hiện tại không phải Tiêu Vãn Sương lẻ loi ở viện tử của hạ nhân kia, nàng hiện tại cũng không phải Tiêu Vãn Sương có thể mặc người ta tùy tiện khi dễ kia.
Tiêu Vãn Sương không biết lời nói của nàng có tác dụng dọa sợ đám hạ nhân này không, nàng chỉ biết mình không thể dễ dãi giống như kiếp trước nữa.
Tiêu Vãn Sương mắt lạnh nhìn Triệu ma ma quỳ gối phía trước, Triệu ma ma này không phải là Triệu ma ma trước kia đã từng hầu hạ bên cạnh thân mẫu mình sao?
Triệu ma ma này, tuy là người hầu hạ bên cạnh thân sinh mẫu thân, nhưng nàng cũng không thể mềm lòng. Nếu Triệu ma ma này có thể tin tưởng đuọc, nàng sẽ hậu đãi một phen, bằng không đừng trách nàng không khách khí.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Triệu ma ma, bà dẫn bọn họ xuống đi, ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi.” Tiêu Vãn Sương dùng tay xoa xoa đầu.
“Vâng.” Triệu ma ma cung kính dẫn tất cả những người liên quan lui xuống.
Tiêu Vãn Sương quét mắt liếc Triệu ma ma một cái, Triệu ma ma này vừa nhìn chính là người khôn khéo, rất thông minh a! Nàng phải thăm dò kỹ, nhìn xem Triệu ma ma này có đáng để tin tưởng hay không.
Hoa Tiêu rất có mắt tiến lên nói, “Tứ tiểu thư mệt mỏi, để nô tỳ đỡ ngài vào trong phòng nghỉ ngơi đi!”
“Không cần, Hoa Tiêu, ngươi cùng Mai Ngữ đều đi xuống đi! Ta ở chỗ này ngồi chốc lát.”
Hoa Tiêu cùng Mai Ngữ cung cung kính kính lui xuống.
Bên kia Thẩm Mính Hương cùng Tiêu Vũ Ninh tức giận tột bậc.
“Mẫu thân, vì sao cha để cho Tiêu Vãn Sương ở Nhã Phong các, ở Nhã Phong các phải là nữ nhi a!” Tiêu Vũ Ninh túm cánh tay Thẩm Mính Hương làm nũng, vẻ mặt không cam lòng.
“Ai biết cha con nghĩ thế nào, vậy mà lại để ý đến nha đầu chết tiệt kia như vậy.” Thẩm Mính Hương xanh mặt.
Đột nhiên Thẩm Mính Hương mỉm cười nói với Tiêu Vũ Ninh, “Thứ Tiêu Vãn Sương có được chỉ là tạm thời, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày nó hai bàn tay trắng, Tiêu phủ hết thảy đều sẽ là của con.”
Tiêu Vũ Ninh đối với lời của Thẩm Mính Hương cái hiểu cái không, mẫu thân nói vậy rốt cuộc là có ý gì?
“Tiêu Dục có Xuân Thảo sớm đã không muốn trở về, về phần Tiêu Túc tên bất tài kia, phụ thân con sớm đã không trông cậy vào hắn, Tiêu Vãn Sương không phải nữ nhi ruột của phụ thân con, con nói Tiêu phủ này hết thảy không phải của con còn có thể là của ai a?”
Tiêu Vũ Ninh gật gật đầu với Thẩm Mính Hương, tỏ vẻ mình đã hiểu được. Tiêu phủ này hết thảy sớm hay muộn cũng sẽ là của Tiêu Vũ Ninh nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro