Đích Nữ Trọng Sinh Độc Hậu Không Dễ Theo Đuổi
Tìm Hiểu Chuyện...
2024-10-25 15:14:56
Tiêu Vãn Sương mang theo thấp thỏm về tới phủ Thừa tướng, Kỳ Liên Hàn về sau có thể tới tìm nàng gây phiền toái hay không.
Tiêu Dục lấy được một cái tay nải của chính mình cũng đã rời đi. Đây là một ít ngân lượng ngân phiếu mà hắn cất giấu, hiện tại hắn cần dùng.
Tiễn Tiêu Dục đi rồi, Tiêu Vãn Sương liền bắt đầu ngủ. Thật là một đêm ngủ ngon, một giấc ngủ đến hừng đông.
Quả Cửu Diệp mang từ phủ Hàn Vương về, nàng sớm đã nuốt vào bụng, về phần vị trong phủ Hàn Vương kia, tức giận hay không tức giận không có liên quan gì tới nàng.
Sáng sớm ánh nắng tươi sáng, một luồng gió ấm thổi vào trong phòng.
Rời giường, ăn chút điểm tâm xong, Tiêu Vãn Sương ở trong phòng tự hỏi, nếu làm lại từ đầu, nếu trở lại năm mình mười bốn tuổi, nàng nhất định sẽ không lại để người ta lợi dụng, nhất định sẽ không để người ta có cơ hội thương tổn nàng. Hơn nữa nàng còn phải sống thật tốt.
Du Nhi hầu hạ bên Tiêu Vãn Sương, thấy bộ dáng Tiêu Vãn Sương đầy vẻ trầm tư, không khỏi hỏi, “Tứ tiểu thư, người suy nghĩ gì vậy?”
Trong phòng tràn ngập mùi đàn hương, mùi đàn hương này nghe nói là mùi hương thân mẫu của mình Bạch Tinh Dao thích nhất.
Trước kia Tiêu Cảnh Nhiên là thực sự thích mẫu thân mình, sau đó đã xảy ra chuyện gì mẫu thân mới khiến cho Tiêu Cảnh Nhiên chán ghét, tới mức Tiêu Cảnh Nhiên đến cả mình là nữ nhi ruột cũng chán ghét. Nàng chính là nữ nhi ruột của Tiêu Cảnh Nhiên, Tiêu Cảnh Nhiên những năm gần đây vì sao lại chẳng quan tâm đến nàng?
Thân mẫu nàng Bạch Tinh Dao là quận chúa Bắc Quốc, thân phận cao quý, mỹ lệ tuyệt luân.
Bạch Tinh Dao là nữ nhi duy nhất của Tiêu Dao Vương Bạch Tiêu của Bắc Quốc.
Năm đó, Bạch Tinh Dao là quận chúa hòa thân thành thân với Tiêu Cảnh Nhiên. Lúc ấy Bạch Tinh Dao cũng không đồng ý gả cho Tiêu Cảnh Nhiên, nhưng lệnh cha khó trái, Bạch Tinh Dao vẫn gả cho Tiêu Cảnh Nhiên làm chính thất.
Sau khi thành thân, thái độ của Bạch Tinh Dao với Tiêu Cảnh Nhiên nàng cũng không rõ lắm, nhưng Tiêu Cảnh Nhiên thích Bạch Tinh Dao là chuyện mọi người đều biết.
“Du Nhi, em từng hầu hạ bên cạnh đại phu nhân, em có từng nghe nói về chuyện thân sinh mẫu thân của ta không?”
Tiêu Vãn Sương muốn biết chút gì đó, mà Du Nhi chính là nơi đột phá, dù sao Du Nhi cũng từng hầu hạ bên người Thẩm Mính Hương ba năm, Du Nhi hẳn là có thể biết chút gì đó.
“Nô tỳ chưa từng nghe nói, nô tỳ không phải nha hoàn bên cạnh đại phu nhân, cho nên cái gì cũng không biết.”
Nhắc tới Thẩm Mính Hương, Du Nhi có chút nghiến răng nghiến lợi. Nữ nhân trong ngoài không đồng nhất kia, thật sự làm người ta vô cùng chán ghét.
Thấy tứ tiểu thư muốn biết về chuyện thân sinh mẫu thân như vậy, Du Nhi âm thầm thề trong lòng, nhất định giúp tứ tiểu thư tìm ra.
“Du Nhi, về sau em giống như Lục Nhi, gọi ta là tiểu thư đi, về sau em chính là người của ta.”
Trước kia nàng từng hoài nghi Du Nhi là người của Thẩm Mính Hương, ngày đầu tiên Du Nhi tới nơi này, nàng liền không cho Du Nhi gọi mình là tiểu thư, mà bắt Du Nhi giống như lúc trước, gọi mình là tứ tiểu thư.
Trong lòng nàng chỉ có bà vú cùng Lục Nhi là người bên cạnh mình, người khác lại tính là gì. Kiếp trước, Du Nhi trung thành với mình như vậy, vì cứu mình ra khỏi sự hãm hại của Tiêu Vũ Ninh, kết quả cuối cùng bị Tiêu Vũ Ninh hại chết. Một đời này, nàng nhất định phải bảo vệ Du Nhi.
“Cảm ơn tứ tiểu thư, à, không, cảm ơn tiểu thư.” Du Nhi vẻ mặt vui mừng, chỉ cần tứ tiểu thư không bài xích mình là tốt rồi.
“Đại Phật Tự, hôm nay tiểu thư ta liền dẫn em đi nhé!” Nếu thời tiết tốt như vậy, nàng liền dẫn Du Nhi ra khỏi phủ đi một chút.
“Được a, được a!” Du Nhi vui vẻ vô cùng. Du Nhi muốn đi ra ngoài chơi, cũng muốn đi Đại Phật Tự bái Đại Bồ Tát cực kỳ linh nghiệm kia.
Đại Bồ Tát, ngài nhất định phải phù hộ tiểu thư, không để bị đại phu nhân làm khó dễ, không để bị hạ nhân trong phủ gây khó dễ, còn phải phù hộ tiểu thư được thân sinh phụ thân yêu thương.
Chỉnh lý xong, Tiêu Vãn Sương liền mang theo Du Nhi từ cửa sau chuồn ra khỏi phủ Thừa tướng.
Đại Phật Tự, nơi Tiêu Cảnh Nhiên cùng Bạch Tinh Dao lần đầu gặp gỡ. Tiêu Vãn Sương muốn tìm hiểu xem giữa Tiêu Cảnh Nhiên cùng Bạch Tinh Dao đã xảy ra chuyện gì.
Tiêu Dục lấy được một cái tay nải của chính mình cũng đã rời đi. Đây là một ít ngân lượng ngân phiếu mà hắn cất giấu, hiện tại hắn cần dùng.
Tiễn Tiêu Dục đi rồi, Tiêu Vãn Sương liền bắt đầu ngủ. Thật là một đêm ngủ ngon, một giấc ngủ đến hừng đông.
Quả Cửu Diệp mang từ phủ Hàn Vương về, nàng sớm đã nuốt vào bụng, về phần vị trong phủ Hàn Vương kia, tức giận hay không tức giận không có liên quan gì tới nàng.
Sáng sớm ánh nắng tươi sáng, một luồng gió ấm thổi vào trong phòng.
Rời giường, ăn chút điểm tâm xong, Tiêu Vãn Sương ở trong phòng tự hỏi, nếu làm lại từ đầu, nếu trở lại năm mình mười bốn tuổi, nàng nhất định sẽ không lại để người ta lợi dụng, nhất định sẽ không để người ta có cơ hội thương tổn nàng. Hơn nữa nàng còn phải sống thật tốt.
Du Nhi hầu hạ bên Tiêu Vãn Sương, thấy bộ dáng Tiêu Vãn Sương đầy vẻ trầm tư, không khỏi hỏi, “Tứ tiểu thư, người suy nghĩ gì vậy?”
Trong phòng tràn ngập mùi đàn hương, mùi đàn hương này nghe nói là mùi hương thân mẫu của mình Bạch Tinh Dao thích nhất.
Trước kia Tiêu Cảnh Nhiên là thực sự thích mẫu thân mình, sau đó đã xảy ra chuyện gì mẫu thân mới khiến cho Tiêu Cảnh Nhiên chán ghét, tới mức Tiêu Cảnh Nhiên đến cả mình là nữ nhi ruột cũng chán ghét. Nàng chính là nữ nhi ruột của Tiêu Cảnh Nhiên, Tiêu Cảnh Nhiên những năm gần đây vì sao lại chẳng quan tâm đến nàng?
Thân mẫu nàng Bạch Tinh Dao là quận chúa Bắc Quốc, thân phận cao quý, mỹ lệ tuyệt luân.
Bạch Tinh Dao là nữ nhi duy nhất của Tiêu Dao Vương Bạch Tiêu của Bắc Quốc.
Năm đó, Bạch Tinh Dao là quận chúa hòa thân thành thân với Tiêu Cảnh Nhiên. Lúc ấy Bạch Tinh Dao cũng không đồng ý gả cho Tiêu Cảnh Nhiên, nhưng lệnh cha khó trái, Bạch Tinh Dao vẫn gả cho Tiêu Cảnh Nhiên làm chính thất.
Sau khi thành thân, thái độ của Bạch Tinh Dao với Tiêu Cảnh Nhiên nàng cũng không rõ lắm, nhưng Tiêu Cảnh Nhiên thích Bạch Tinh Dao là chuyện mọi người đều biết.
“Du Nhi, em từng hầu hạ bên cạnh đại phu nhân, em có từng nghe nói về chuyện thân sinh mẫu thân của ta không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiêu Vãn Sương muốn biết chút gì đó, mà Du Nhi chính là nơi đột phá, dù sao Du Nhi cũng từng hầu hạ bên người Thẩm Mính Hương ba năm, Du Nhi hẳn là có thể biết chút gì đó.
“Nô tỳ chưa từng nghe nói, nô tỳ không phải nha hoàn bên cạnh đại phu nhân, cho nên cái gì cũng không biết.”
Nhắc tới Thẩm Mính Hương, Du Nhi có chút nghiến răng nghiến lợi. Nữ nhân trong ngoài không đồng nhất kia, thật sự làm người ta vô cùng chán ghét.
Thấy tứ tiểu thư muốn biết về chuyện thân sinh mẫu thân như vậy, Du Nhi âm thầm thề trong lòng, nhất định giúp tứ tiểu thư tìm ra.
“Du Nhi, về sau em giống như Lục Nhi, gọi ta là tiểu thư đi, về sau em chính là người của ta.”
Trước kia nàng từng hoài nghi Du Nhi là người của Thẩm Mính Hương, ngày đầu tiên Du Nhi tới nơi này, nàng liền không cho Du Nhi gọi mình là tiểu thư, mà bắt Du Nhi giống như lúc trước, gọi mình là tứ tiểu thư.
Trong lòng nàng chỉ có bà vú cùng Lục Nhi là người bên cạnh mình, người khác lại tính là gì. Kiếp trước, Du Nhi trung thành với mình như vậy, vì cứu mình ra khỏi sự hãm hại của Tiêu Vũ Ninh, kết quả cuối cùng bị Tiêu Vũ Ninh hại chết. Một đời này, nàng nhất định phải bảo vệ Du Nhi.
“Cảm ơn tứ tiểu thư, à, không, cảm ơn tiểu thư.” Du Nhi vẻ mặt vui mừng, chỉ cần tứ tiểu thư không bài xích mình là tốt rồi.
“Đại Phật Tự, hôm nay tiểu thư ta liền dẫn em đi nhé!” Nếu thời tiết tốt như vậy, nàng liền dẫn Du Nhi ra khỏi phủ đi một chút.
“Được a, được a!” Du Nhi vui vẻ vô cùng. Du Nhi muốn đi ra ngoài chơi, cũng muốn đi Đại Phật Tự bái Đại Bồ Tát cực kỳ linh nghiệm kia.
Đại Bồ Tát, ngài nhất định phải phù hộ tiểu thư, không để bị đại phu nhân làm khó dễ, không để bị hạ nhân trong phủ gây khó dễ, còn phải phù hộ tiểu thư được thân sinh phụ thân yêu thương.
Chỉnh lý xong, Tiêu Vãn Sương liền mang theo Du Nhi từ cửa sau chuồn ra khỏi phủ Thừa tướng.
Đại Phật Tự, nơi Tiêu Cảnh Nhiên cùng Bạch Tinh Dao lần đầu gặp gỡ. Tiêu Vãn Sương muốn tìm hiểu xem giữa Tiêu Cảnh Nhiên cùng Bạch Tinh Dao đã xảy ra chuyện gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro