Đích Nữ Trọng Sinh Làm Dược Phi Thiên Hạ
Bí Mật Kinh Thi...
2024-09-16 00:03:46
Quý Vô Tiễn nhanh chóng đi theo lão quản gia, một chân rảo bước vào thư phòng, một chân còn lại đang ở ngoài cửa, một bóng người đã bay ra tới, Quý Vô Tiễn đang đắc ý ấp ủ làm sao nói cho Quý lão công gia biết được bí mật kinh thiên động địa này, dọa cho bọn họ nhảy dựng, căn bản là không ngờ sẽ có chuyện này xảy ra, bất ngờ không kịp đề phòng, một cú va thật mạnh vào đầu.
“Xem ta có đánh chết tên bại gia tử ngươi hay không!”
Thanh âm này, xưng hô này, hắn quá quen thuộc, là cha của hắn.
Quý Vô Tiễn cảm nhận được chỉ số tức giận này, xoay người muốn chạy, lại tuyệt vọng phát hiện, quản gia vẫn đi trước người mình, đã đóng cửa lại.
Quý Vô Tiễn ôm đầu, lớn tiếng nói: “Đừng đánh, đừng đánh!”
“Mọi người nghe ta giải thích đã!”
Nhưng chính là ở thời điểm sinh tử tồn vong như vậy, Quý Vô Tiễn cũng rất kiên trì tiết tháo, không nói ra bí mật kinh thiên kia.
Hắn muốn nghiêm trang làm bọn họ giật mình.
Quý Vô Tiễn thân thủ tốt, công phu chạy trốn từ nhỏ đã luyện được, tuyệt đối nhất lưu, người bình thường xa không thể bằng, Quý Ngôn Tổ đuổi theo một hồi, thở hổn hển mà cũng không thể thành công đánh Quý Vô Tiễn một cái nào, mệt mỏi tìm một chỗ ngồi xuống, thở hồng hộc vẫy tay nói với Quý Vô Tiễn: “Ngươi lại đây, ta cam đoan không đánh ——!”
Quý Ngôn Tổ còn chưa nói hết lời, gáy mình đã bị người ta vỗ mạnh, “Đuổi theo lâu như thế, ngay cả sợi tóc cũng không sờ được, sao ta lại có thể sinh ra một đứa con trai vô dụng như ngươi cơ chứ!”
Quý Ngôn Tổ cao lớn thô kệch chỉ biết tủi thân sờ ót mình, tức giận không dám nói, trừng mắt trừng Quý Vô Tiễn.
Quý Vô Tiễn cười rất gợi đòn, Quý Ngôn Tổ chỉ vào hắn, uy hiếp nói: “Người chờ đó, ta đi tìm vợ ta!”
Quý tiểu công gia cười không nổi nữa.
Trong mắt người ngoài, Quý tiểu công gia được nhận muôn vàn sủng ái, nhưng trên thực tế, hắn lại bị Quý công gia và công gia phu nhân cùng nhau song kiếm hợp bích đánh từ nhỏ tới lớn, Quý công gia đánh không được Quý tiểu công gia, nhưng Quý phu nhân thân thủ nghịch thiên, Quý tiểu công gia hoàn toàn không phải đối thủ.
Hắn chính là ‘tai nạn ngoài ý muốn’ trong ‘tình yêu đích thực’ của bọn họ.
“Coi cái nết kìa!”
Đầu Quý công gia lại bị đánh một cái, Quý lão công gia đánh người xong, nhìn về phía Quý Vô Tiễn, “Vô Tiễn à, hôm nay con sang Thẩm gia chơi hả, Tô muội muội có còn xinh đẹp đáng yêu như khi còn bé không? Bộ dạng nàng quả thật rất đáng yêu, ta cũng thích, nhưng nàng đã được định thân cùng hoàng thất, trên người đã có hôn ước, là thái tử phi nội định, ngươi đã lớn rồi, không thể giống như trước kia đi theo sau mông người ta nữa, không thể lúc nào cũng hành xử theo cảm tính được.”
Quý Vô Tiễn cũng không ngắt lời, chỉ nhìn Quý Tường Hóa tận tình khuyên nhủ, trên mặt là biểu cảm không đành lòng chia rẽ cặp đôi trẻ.
Quý Vô Tiễn nghe ông nói xong, vô cùng nghiêm túc gật gật đầu, “Con biết.”
Quý Tường Hóa thấy Quý Vô Tiễn vậy mà lại nghe mình khuyên nhủ, vui mừng nói, “Ta biết mà, đại tôn tử của ta thật hiểu chuyện, để ta bảo Quý thúc ngươi đánh cho ngươi một túi vàng...”
Quý Vô Tiễn ngắt lời Quý Tường Hóa, “Tổ phụ, những lời kia người không cần nói với ta, người nên tìm công tử tới, nói với hắn ấy.”
“Chuyện này thì liên quan gì tới công tử? Ngươi đừng có chuyện gì cũng kéo lên người công tử, ngươi cho rằng ngươi làm như vậy, ta và mẫu thân ngươi sẽ tha cho ngươi sao?”
Quý Ngôn Tổ chỉ vào Quý Vô Tiễn, trên mặt là biểu cảm tiếc tiền vì Quý Tường Hóa nói sẽ cho Quý Vô Tiễn một túi vàng.
Hắn cực khổ kiếm bạc, cha hắn lại sảng khoái cho nhi tử của hắn như vậy, hắn còn không thể nói, không đánh nhi tử một trận, hắn không thể nguôi cơn giận này.
Quý Vô Tiễn không để ý tới uy hiếp của Quý Ngôn Tổ, vẻ mặt cười xấu xa, trên mặt đều là thần bí, “Bởi vì người thích Tô muội muội không phải là ta, là công tử.”
“Ngươi nói cái gì?”
Phụ tử Quý Tường Hóa, Quý Ngôn Tổ, hiếm khi ăn ý đồng thanh, ngay cả biểu cảm cũng giống nhau.
Quý Vô Tiễn ho nhẹ hai tiếng, “Ta nói, người có ý với Tô muội muội không phải ta, mà là công tử.”
Quý Tường Hóa và Quý Ngôn Tổ bốn mắt nhìn nhau, từ thần sắc đối phương biết được, mình không phải bị ảo giác.
“Công tử có biết hôn sự của Thái tử và Tô gia tiểu thư không?”
Quý Vô Tiễn nhìn Quý lão gia tử hỏi lại: “Vốn không biết, nhưng ta đã nói cho hắn biết rồi.”
“Công tử nói như thế nào?”
Quý Vô Tiễn thấy Quý Ngôn Tổ căng thẳng, hai tay đặt ở phía sau, hất cằm, vẻ mặt kiêu ngạo không kiềm chế được, bắt đầu úp úp mở mở.
“Lão tử hỏi ——”
Quý Vô Tiễn vẻ mặt kiêu ngạo, “Nếu người lại muốn hung dữ uy hiếp con, con sẽ không nói gì cả!”
Lời Quý Vô Tiễn nói, làm cho Quý Ngôn Tổ lại bị đánh một cái vào ót, “Ngươi câm miệng cho ta!”
“Vô Tiễn, công tử nói như thế nào vậy?”
Quý lão gia tử mang theo khuôn mặt râu ria, so với trước kia còn ôn hòa hơn.
“Ngọc bội của công tử cũng đã đưa cho nàng rồi, người nói công tử nói như thế nào?”
“Ngọc... ngọc bội...”
Quý Ngôn Tổ lắp bắp, “Công tử thật, thật sự đưa ngọc bội cho... cho nàng rồi?”
“Đưa... đưa rồi.” Quý Vô Tiễn cố ý lắp bắp trêu Quý Ngôn Tổ, nhưng Quý Ngôn Tổ hiện tại đã không còn tâm tư giáo dục hắn nữa.
Hắn và Quý Tường Hóa đối diện nhau, lại nhìn nhau, nhìn một hồi, trên mặt hai người đều nở nụ cười, một bộ giống như sự vui mừng của người cha già khi gả được nữ nhi tuổi tác đã lớn của mình ra ngoài.
“Thật tốt quá, xuân tâm của công tử, rốt cục cũng nảy mầm rồi!” Quý Ngôn Tổ vỗ tay từ trên ghế đứng lên.
“Ta muốn nói cho Tạ lão gia tử biết tin tức tốt này!” Quý Tường Hóa mở giấy Tuyên Thành ra, cầm bút lông, lại hưng phấn không biết hạ bút viết như thế nào.
Quý Ngôn Tổ chỉ Quý Vô Tiễn, “Ngươi thiếu chút nữa đã hủy một mối nhân duyên tốt của công tử, may mà công tử đối với Tô cô nương tình căn thâm chủng, cũng không dao động vì dăm ba câu của ngươi.”
Quý Vô Tiễn: “...” Hắn hủy nhân duyên của công tử từ khi nào vậy? Hắn luôn trợ giúp công tử không phải sao?
Quý Tường Hóa: “Cửa hôn sự này qua hơn mười năm cũng không ai nhắc tới, Hoàng hậu còn đang tìm kiếm người phù hợp với vị trí Thái tử phi, có thể thấy được nàng cũng không hài lòng đối với hôn sự này, từ hôn là chuyện sớm muộn, hơn nữa Thái tử lại háo sắc, Tô cô nương gả qua, cũng là bị chậm trễ, công tử đây là cứu người trong nước lửa rồi đây.”
Quý Vô Tiễn ngơ ngác: “....” Các người vừa rồi không phải nói như vậy đâu.
Vì cái gì hắn thích thì không được cướp, công tử thích thì lại có thể?
Không, hắn càng muốn biết, hắn có phải là con ruột không? Thật sự có phải là con ruột không?
“Ta có phải là con ruột, cháu ruột của Quý gia không đó?”
Quý Vô Tiễn cảm thấy mình bị một vạn điểm bạo kích.
“Công tử và tiểu cô nương Tô gia quen biết từ khi nào vậy? Tô gia cô nương đã làm gì hắn? Đó có phải là tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên không?” Quý Ngôn Tổ bát quái hỏi liên tục, hoàn toàn không để ý tới tâm tình của Quý Vô Tiễn.
Quý Vô Tiễn: “...”
Hắn khẳng định mình không phải là con ruột, hắn là nhặt được.
Quý Ngôn Tổ nghĩ đến cái gì, xoay người lại tiến đến bên người Quý Tường Hóa, nghiêm túc nói: “Cha, thái tử bọn họ chính là ỷ thế hiếp người, chúng ta phải nghĩ cách, tuyệt đối không thể để cho người ta hủy nhân duyên của công tử.”
Quý Tường Hóa gật đầu, vạn phần đồng ý vỗ vỗ vai Quý Ngôn Tổ, “Chờ ta cùng Tạ lão gia tử thương lượng một chút, nếu bọn họ muốn lấy quyền áp người, giành người với công tử, thì chúng ta tạo phản!”
Quý Vô Tiễn tam quan vỡ vụn, quả thực không biết nói gì.
“Hai người không cần xúc động, việc này còn chưa đâu vào đâu nữa, Tô muội muội người ta đối với công tử căn bản cũng không có ý kia, hơn nữa, mọi người không phải vẫn luôn nói cô nương thì phải để ý tới nhân phẩm nhất còn gì?”
“Nàng cũng đã nhận ngọc bội của công tử rồi!”
Quý Ngôn Tổ nói xong, Quý Tường Hóa rất nhanh lại trung khí mười phần tiếp lời: “Mắt nhìn người của công tử, khẳng định không sai được!”
Sau đó hai người lại đồng thanh nói: “Nếu ngươi bằng được một nửa của công tử, chúng ta cũng không cần nhọc lòng như vậy!”
Quý Vô Tiễn cảm thấy mình cần được yên tĩnh.
“Tóm lại, chuyện này nói ra rất dài dòng. Còn nữa, cha, cha ngàn vạn lần không được để mẫu thân biết chuyện này.”
Hắn sợ lỡ đâu bà lại bị chập dây thần kinh nào, lén lút ‘giải quyết’ thái tử điện hạ, hoặc là đóng gói cô nương nhà người ta đưa đến giường Tạ Vân Dịch, còn hạ dược gì đó, dù sao, với một người tín ngưỡng công tử tối thượng như mẫu thân hắn, những chuyện này, bà đều có thể làm được.
“Xem ta có đánh chết tên bại gia tử ngươi hay không!”
Thanh âm này, xưng hô này, hắn quá quen thuộc, là cha của hắn.
Quý Vô Tiễn cảm nhận được chỉ số tức giận này, xoay người muốn chạy, lại tuyệt vọng phát hiện, quản gia vẫn đi trước người mình, đã đóng cửa lại.
Quý Vô Tiễn ôm đầu, lớn tiếng nói: “Đừng đánh, đừng đánh!”
“Mọi người nghe ta giải thích đã!”
Nhưng chính là ở thời điểm sinh tử tồn vong như vậy, Quý Vô Tiễn cũng rất kiên trì tiết tháo, không nói ra bí mật kinh thiên kia.
Hắn muốn nghiêm trang làm bọn họ giật mình.
Quý Vô Tiễn thân thủ tốt, công phu chạy trốn từ nhỏ đã luyện được, tuyệt đối nhất lưu, người bình thường xa không thể bằng, Quý Ngôn Tổ đuổi theo một hồi, thở hổn hển mà cũng không thể thành công đánh Quý Vô Tiễn một cái nào, mệt mỏi tìm một chỗ ngồi xuống, thở hồng hộc vẫy tay nói với Quý Vô Tiễn: “Ngươi lại đây, ta cam đoan không đánh ——!”
Quý Ngôn Tổ còn chưa nói hết lời, gáy mình đã bị người ta vỗ mạnh, “Đuổi theo lâu như thế, ngay cả sợi tóc cũng không sờ được, sao ta lại có thể sinh ra một đứa con trai vô dụng như ngươi cơ chứ!”
Quý Ngôn Tổ cao lớn thô kệch chỉ biết tủi thân sờ ót mình, tức giận không dám nói, trừng mắt trừng Quý Vô Tiễn.
Quý Vô Tiễn cười rất gợi đòn, Quý Ngôn Tổ chỉ vào hắn, uy hiếp nói: “Người chờ đó, ta đi tìm vợ ta!”
Quý tiểu công gia cười không nổi nữa.
Trong mắt người ngoài, Quý tiểu công gia được nhận muôn vàn sủng ái, nhưng trên thực tế, hắn lại bị Quý công gia và công gia phu nhân cùng nhau song kiếm hợp bích đánh từ nhỏ tới lớn, Quý công gia đánh không được Quý tiểu công gia, nhưng Quý phu nhân thân thủ nghịch thiên, Quý tiểu công gia hoàn toàn không phải đối thủ.
Hắn chính là ‘tai nạn ngoài ý muốn’ trong ‘tình yêu đích thực’ của bọn họ.
“Coi cái nết kìa!”
Đầu Quý công gia lại bị đánh một cái, Quý lão công gia đánh người xong, nhìn về phía Quý Vô Tiễn, “Vô Tiễn à, hôm nay con sang Thẩm gia chơi hả, Tô muội muội có còn xinh đẹp đáng yêu như khi còn bé không? Bộ dạng nàng quả thật rất đáng yêu, ta cũng thích, nhưng nàng đã được định thân cùng hoàng thất, trên người đã có hôn ước, là thái tử phi nội định, ngươi đã lớn rồi, không thể giống như trước kia đi theo sau mông người ta nữa, không thể lúc nào cũng hành xử theo cảm tính được.”
Quý Vô Tiễn cũng không ngắt lời, chỉ nhìn Quý Tường Hóa tận tình khuyên nhủ, trên mặt là biểu cảm không đành lòng chia rẽ cặp đôi trẻ.
Quý Vô Tiễn nghe ông nói xong, vô cùng nghiêm túc gật gật đầu, “Con biết.”
Quý Tường Hóa thấy Quý Vô Tiễn vậy mà lại nghe mình khuyên nhủ, vui mừng nói, “Ta biết mà, đại tôn tử của ta thật hiểu chuyện, để ta bảo Quý thúc ngươi đánh cho ngươi một túi vàng...”
Quý Vô Tiễn ngắt lời Quý Tường Hóa, “Tổ phụ, những lời kia người không cần nói với ta, người nên tìm công tử tới, nói với hắn ấy.”
“Chuyện này thì liên quan gì tới công tử? Ngươi đừng có chuyện gì cũng kéo lên người công tử, ngươi cho rằng ngươi làm như vậy, ta và mẫu thân ngươi sẽ tha cho ngươi sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quý Ngôn Tổ chỉ vào Quý Vô Tiễn, trên mặt là biểu cảm tiếc tiền vì Quý Tường Hóa nói sẽ cho Quý Vô Tiễn một túi vàng.
Hắn cực khổ kiếm bạc, cha hắn lại sảng khoái cho nhi tử của hắn như vậy, hắn còn không thể nói, không đánh nhi tử một trận, hắn không thể nguôi cơn giận này.
Quý Vô Tiễn không để ý tới uy hiếp của Quý Ngôn Tổ, vẻ mặt cười xấu xa, trên mặt đều là thần bí, “Bởi vì người thích Tô muội muội không phải là ta, là công tử.”
“Ngươi nói cái gì?”
Phụ tử Quý Tường Hóa, Quý Ngôn Tổ, hiếm khi ăn ý đồng thanh, ngay cả biểu cảm cũng giống nhau.
Quý Vô Tiễn ho nhẹ hai tiếng, “Ta nói, người có ý với Tô muội muội không phải ta, mà là công tử.”
Quý Tường Hóa và Quý Ngôn Tổ bốn mắt nhìn nhau, từ thần sắc đối phương biết được, mình không phải bị ảo giác.
“Công tử có biết hôn sự của Thái tử và Tô gia tiểu thư không?”
Quý Vô Tiễn nhìn Quý lão gia tử hỏi lại: “Vốn không biết, nhưng ta đã nói cho hắn biết rồi.”
“Công tử nói như thế nào?”
Quý Vô Tiễn thấy Quý Ngôn Tổ căng thẳng, hai tay đặt ở phía sau, hất cằm, vẻ mặt kiêu ngạo không kiềm chế được, bắt đầu úp úp mở mở.
“Lão tử hỏi ——”
Quý Vô Tiễn vẻ mặt kiêu ngạo, “Nếu người lại muốn hung dữ uy hiếp con, con sẽ không nói gì cả!”
Lời Quý Vô Tiễn nói, làm cho Quý Ngôn Tổ lại bị đánh một cái vào ót, “Ngươi câm miệng cho ta!”
“Vô Tiễn, công tử nói như thế nào vậy?”
Quý lão gia tử mang theo khuôn mặt râu ria, so với trước kia còn ôn hòa hơn.
“Ngọc bội của công tử cũng đã đưa cho nàng rồi, người nói công tử nói như thế nào?”
“Ngọc... ngọc bội...”
Quý Ngôn Tổ lắp bắp, “Công tử thật, thật sự đưa ngọc bội cho... cho nàng rồi?”
“Đưa... đưa rồi.” Quý Vô Tiễn cố ý lắp bắp trêu Quý Ngôn Tổ, nhưng Quý Ngôn Tổ hiện tại đã không còn tâm tư giáo dục hắn nữa.
Hắn và Quý Tường Hóa đối diện nhau, lại nhìn nhau, nhìn một hồi, trên mặt hai người đều nở nụ cười, một bộ giống như sự vui mừng của người cha già khi gả được nữ nhi tuổi tác đã lớn của mình ra ngoài.
“Thật tốt quá, xuân tâm của công tử, rốt cục cũng nảy mầm rồi!” Quý Ngôn Tổ vỗ tay từ trên ghế đứng lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ta muốn nói cho Tạ lão gia tử biết tin tức tốt này!” Quý Tường Hóa mở giấy Tuyên Thành ra, cầm bút lông, lại hưng phấn không biết hạ bút viết như thế nào.
Quý Ngôn Tổ chỉ Quý Vô Tiễn, “Ngươi thiếu chút nữa đã hủy một mối nhân duyên tốt của công tử, may mà công tử đối với Tô cô nương tình căn thâm chủng, cũng không dao động vì dăm ba câu của ngươi.”
Quý Vô Tiễn: “...” Hắn hủy nhân duyên của công tử từ khi nào vậy? Hắn luôn trợ giúp công tử không phải sao?
Quý Tường Hóa: “Cửa hôn sự này qua hơn mười năm cũng không ai nhắc tới, Hoàng hậu còn đang tìm kiếm người phù hợp với vị trí Thái tử phi, có thể thấy được nàng cũng không hài lòng đối với hôn sự này, từ hôn là chuyện sớm muộn, hơn nữa Thái tử lại háo sắc, Tô cô nương gả qua, cũng là bị chậm trễ, công tử đây là cứu người trong nước lửa rồi đây.”
Quý Vô Tiễn ngơ ngác: “....” Các người vừa rồi không phải nói như vậy đâu.
Vì cái gì hắn thích thì không được cướp, công tử thích thì lại có thể?
Không, hắn càng muốn biết, hắn có phải là con ruột không? Thật sự có phải là con ruột không?
“Ta có phải là con ruột, cháu ruột của Quý gia không đó?”
Quý Vô Tiễn cảm thấy mình bị một vạn điểm bạo kích.
“Công tử và tiểu cô nương Tô gia quen biết từ khi nào vậy? Tô gia cô nương đã làm gì hắn? Đó có phải là tình yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên không?” Quý Ngôn Tổ bát quái hỏi liên tục, hoàn toàn không để ý tới tâm tình của Quý Vô Tiễn.
Quý Vô Tiễn: “...”
Hắn khẳng định mình không phải là con ruột, hắn là nhặt được.
Quý Ngôn Tổ nghĩ đến cái gì, xoay người lại tiến đến bên người Quý Tường Hóa, nghiêm túc nói: “Cha, thái tử bọn họ chính là ỷ thế hiếp người, chúng ta phải nghĩ cách, tuyệt đối không thể để cho người ta hủy nhân duyên của công tử.”
Quý Tường Hóa gật đầu, vạn phần đồng ý vỗ vỗ vai Quý Ngôn Tổ, “Chờ ta cùng Tạ lão gia tử thương lượng một chút, nếu bọn họ muốn lấy quyền áp người, giành người với công tử, thì chúng ta tạo phản!”
Quý Vô Tiễn tam quan vỡ vụn, quả thực không biết nói gì.
“Hai người không cần xúc động, việc này còn chưa đâu vào đâu nữa, Tô muội muội người ta đối với công tử căn bản cũng không có ý kia, hơn nữa, mọi người không phải vẫn luôn nói cô nương thì phải để ý tới nhân phẩm nhất còn gì?”
“Nàng cũng đã nhận ngọc bội của công tử rồi!”
Quý Ngôn Tổ nói xong, Quý Tường Hóa rất nhanh lại trung khí mười phần tiếp lời: “Mắt nhìn người của công tử, khẳng định không sai được!”
Sau đó hai người lại đồng thanh nói: “Nếu ngươi bằng được một nửa của công tử, chúng ta cũng không cần nhọc lòng như vậy!”
Quý Vô Tiễn cảm thấy mình cần được yên tĩnh.
“Tóm lại, chuyện này nói ra rất dài dòng. Còn nữa, cha, cha ngàn vạn lần không được để mẫu thân biết chuyện này.”
Hắn sợ lỡ đâu bà lại bị chập dây thần kinh nào, lén lút ‘giải quyết’ thái tử điện hạ, hoặc là đóng gói cô nương nhà người ta đưa đến giường Tạ Vân Dịch, còn hạ dược gì đó, dù sao, với một người tín ngưỡng công tử tối thượng như mẫu thân hắn, những chuyện này, bà đều có thể làm được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro