Một đêm thật dà...
Khiết Vãn
2024-11-11 20:57:05
Nói xong câu đó Lâm Duệ như biến thành một người khác. Anh không còn vẻ dịu dàng như thường ngày mà trở thành con dã thú thô bạo dùng sức xâm chiếm người dưới thân.
Tri Vãn chịu sự xâm nhập thô bạo của anh, vừa đau đớn vừa hạnh phúc khó tả. Cả người cô vô lực nắm chặt ga giường, hai bàn chân co quắp mặc anh thay đổi các tư thế.
Lâm Duệ vùi mặt vào bầu ngực của cô tham lam liếm mút. Nơi căng đầy của Tri Vãn như có mê lực quyến rũ anh. Lâm Duệ chơi ác cố tình cạ nhẹ răng vào hai điểm hồng nhô lên trước ngực cô, Tri Vãn lập tức thét lên đầy sung sướng.
"A…ưm ngứa quá…" Hai mắt Tri Vãn nhắm nghiền đê mê, cổ họng bất giác thốt ra tiếng rên rỉ kiều mỹ.
Tiếng rên của cô rơi thẳng vào tâm trí Lâm Duệ. Sợi dây lí trí cuối cùng của anh đứt phựt. Anh hung hăng nhào nặn bầu ngực căng tròn của cô, một bên cúi xuống cắn mút nhiệt tình. Đôi môi nóng rực của anh quét qua mỗi tấc da tấc thịt trên người cô, mỗi nơi đều để lại dấu vết.
Anh cẩn thận nhét một chiếc gối vào lưng cô, cúi xuống nhẹ nhàng tách hai chân cô ra, nơi tư mật không gì che đậy liền hiện ra rõ ràng. Màu hồng hồng của da non bên cạnh động thịt nhỏ bé, hạt trân châu nằm ở sâu thẳm bên trong nơi bí hiểm nhất. Bàn tay Lâm Duệ khẽ vuốt ve qua chỗ ấy, Tri Vãn lập tức run bần bật.
Cô toan khép chân lại thì bị anh dùng thêm sức tách hai chân ra. Lâm Duệ cúi người xuống, hôn một đường từ cổ chân cô đến bắp đùi. Da thịt thiếu nữ đỏ bừng trước sự thân mật tuyệt đối này. Dừng bước trước động thịt nhỏ hẹp, Lâm Duệ đột nhiên nhoài người dậy nhìn thẳng vào cô.
Hai mắt anh híp lại bày ra một dáng vẻ lưu manh: "Hôm nay để tôi xem, Tri Vãn của chúng ta có vị gì?"
Không chờ Tri Vãn kịp hiểu câu nói vừa rồi, Lâm Duệ cúi người xuống vùi mặt vào nơi riêng tư nhất của cô. Đầu lưỡi anh vươn ra quét qua nơi da thịt non mềm.
"Đừng ở chỗ đó….a…."
Tri Vãn chỉ kịp hét lên một tiếng rồi ngã phịch xuống giường vì sung sướng. Khoái cảm ập đến quá bất ngờ khiến cô choáng váng. Hai tay cô bấu chặt vào ga giường, bàn chân bất giác kẹp chặt đầu anh.
Nơi tư mật của Tri Vãn đang được Lâm Duệ chăm sóc đặc biệt, anh hôn lên đường viền phía trong cô, vươn đầu lưỡi chạm vào hạt trân châu của cô, hơi dùng sức day mạnh.
Lần đầu tiên trong đời, Tri Vãn nếm mùi hoan ái thật sự. Cảm giác phấn khích trong lòng như dâng lên, cô cắn môi ép bản thân không phát ra những tiếng rên rỉ phóng đãng.
"Thoải mái không?" Lâm Duệ ngắm nhìn gương mặt bị dục vọng chèn ép của cô, thấp giọng nói.
"Ư ưm.. thoải mái…"
"Vậy biểu hiện một chút tôi xem nào." Anh tàn ác cắn nhẹ vào đùi trong của cô, lại bất ngờ cúi xuống ngậm lấy nơi tư mật mà hôn mút.
"A a.. ưm! Chậm một chút, em không chịu nổi nữa, ư.. ưm…"
Màn dạo đầu xong xuôi, Tri Vãn như người mất hồn đang nằm thở hổn hển. Trên người cô khắp nơi đều là dấu hôn đỏ bừng của anh. Lâm Duệ thoả mãn ngắm nhìn tác phẩm của mình, rồi như rất hài lòng cúi xuống thưởng cho cô một nụ hôn.
"Vãn Vãn ngoan quá!"
Tri Vãn thẹn thùng không dám nhìn anh, cô vơ lấy chiếc chăn bên cạnh toan đắp lên cơ thể trần truồng.
"Đồ không có lương tâm nhà em." Lâm Duệ âm thầm trách móc, "Bản thân thỏa mãn rồi liền không nghĩ đến người khác, tôi vẫn còn chưa ăn no đâu."
Cô nhìn chằm chằm Lâm Duệ, đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.
Trong bóng tối mờ ảo, Lâm Duệ với tay về phía ngăn tủ đầu giường lấy ra một gói nhỏ màu bạc. Anh kéo chân Tri Vãn về phía mình, đè ép cô dưới thân. Bàn tay thon dài đưa gói nhỏ đến bên môi xé rách.
Xong việc, anh mỉm cười ngắm nhìn biểu cảm ngơ ngác trên mặt cô. Một tay anh nhanh chóng bọc lấy tính khí nóng rực của mình, tay kia trìu mến vuốt ve khuôn mặt Tri Vãn: "Nhóc con! Đêm còn dài, chúng ta cứ từ từ chơi."
Mang theo giọng điệu cười cợt, Lâm Duệ cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Anh điên cuồng cắn mút từng tấc da thịt trên người Tri Vãn, ngậm lấy bầu ngực căng tròn của cô, phun ra nuốt vào theo tiết tấu nhanh mạnh. Dường như vẫn thấy chưa thỏa mãn, đôi bàn tay hư hỏng còn thô bạo nhào nặn đôi gò bồng.
Anh vừa hôn vừa nhanh chóng tách hai chân cô ra, dừng lại một chút trước động thịt nhỏ hẹp, anh chị một ngón tay mình vào.
Cơ thể Tri Vãn bất ngờ bị xâm chiếm bởi vật thể lạ. Cô trợn tròn mắt ngạc nhiên, khó chịu ưỡn cao ngực.
Phía dưới của Tri Vãn hút chặt lấy ngón tay Lâm Duệ. Cảm giác ấm áp, trơn trượt bao quanh khiến Lâm Duệ gầm lên thật khẽ. Anh chậm rãi chờ cho Tri Vãn quen với sự xâm nhập, từng chút từng chút cho thêm một ngón tay vào.
Ngón tay Lâm Duệ khẽ trêu đùa động thịt nhỏ của cô, anh day khẽ viên trân châu trước mặt. Nơi đó của Tri Vãn vì khoái cảm dục vọng chi phối mà không ngừng hút chặt lấy hai ngón tay anh.
"Xem kìa! Ngay cả nơi đó của em cũng yêu thích anh." Lâm Duệ mở miệng trêu chọc, còn không biết xấu hổ hơi dùng sức thúc sâuu vào bên trong cô.
Tri Vãn chịu sự xâm nhập thô bạo của anh, vừa đau đớn vừa hạnh phúc khó tả. Cả người cô vô lực nắm chặt ga giường, hai bàn chân co quắp mặc anh thay đổi các tư thế.
Lâm Duệ vùi mặt vào bầu ngực của cô tham lam liếm mút. Nơi căng đầy của Tri Vãn như có mê lực quyến rũ anh. Lâm Duệ chơi ác cố tình cạ nhẹ răng vào hai điểm hồng nhô lên trước ngực cô, Tri Vãn lập tức thét lên đầy sung sướng.
"A…ưm ngứa quá…" Hai mắt Tri Vãn nhắm nghiền đê mê, cổ họng bất giác thốt ra tiếng rên rỉ kiều mỹ.
Tiếng rên của cô rơi thẳng vào tâm trí Lâm Duệ. Sợi dây lí trí cuối cùng của anh đứt phựt. Anh hung hăng nhào nặn bầu ngực căng tròn của cô, một bên cúi xuống cắn mút nhiệt tình. Đôi môi nóng rực của anh quét qua mỗi tấc da tấc thịt trên người cô, mỗi nơi đều để lại dấu vết.
Anh cẩn thận nhét một chiếc gối vào lưng cô, cúi xuống nhẹ nhàng tách hai chân cô ra, nơi tư mật không gì che đậy liền hiện ra rõ ràng. Màu hồng hồng của da non bên cạnh động thịt nhỏ bé, hạt trân châu nằm ở sâu thẳm bên trong nơi bí hiểm nhất. Bàn tay Lâm Duệ khẽ vuốt ve qua chỗ ấy, Tri Vãn lập tức run bần bật.
Cô toan khép chân lại thì bị anh dùng thêm sức tách hai chân ra. Lâm Duệ cúi người xuống, hôn một đường từ cổ chân cô đến bắp đùi. Da thịt thiếu nữ đỏ bừng trước sự thân mật tuyệt đối này. Dừng bước trước động thịt nhỏ hẹp, Lâm Duệ đột nhiên nhoài người dậy nhìn thẳng vào cô.
Hai mắt anh híp lại bày ra một dáng vẻ lưu manh: "Hôm nay để tôi xem, Tri Vãn của chúng ta có vị gì?"
Không chờ Tri Vãn kịp hiểu câu nói vừa rồi, Lâm Duệ cúi người xuống vùi mặt vào nơi riêng tư nhất của cô. Đầu lưỡi anh vươn ra quét qua nơi da thịt non mềm.
"Đừng ở chỗ đó….a…."
Tri Vãn chỉ kịp hét lên một tiếng rồi ngã phịch xuống giường vì sung sướng. Khoái cảm ập đến quá bất ngờ khiến cô choáng váng. Hai tay cô bấu chặt vào ga giường, bàn chân bất giác kẹp chặt đầu anh.
Nơi tư mật của Tri Vãn đang được Lâm Duệ chăm sóc đặc biệt, anh hôn lên đường viền phía trong cô, vươn đầu lưỡi chạm vào hạt trân châu của cô, hơi dùng sức day mạnh.
Lần đầu tiên trong đời, Tri Vãn nếm mùi hoan ái thật sự. Cảm giác phấn khích trong lòng như dâng lên, cô cắn môi ép bản thân không phát ra những tiếng rên rỉ phóng đãng.
"Thoải mái không?" Lâm Duệ ngắm nhìn gương mặt bị dục vọng chèn ép của cô, thấp giọng nói.
"Ư ưm.. thoải mái…"
"Vậy biểu hiện một chút tôi xem nào." Anh tàn ác cắn nhẹ vào đùi trong của cô, lại bất ngờ cúi xuống ngậm lấy nơi tư mật mà hôn mút.
"A a.. ưm! Chậm một chút, em không chịu nổi nữa, ư.. ưm…"
Màn dạo đầu xong xuôi, Tri Vãn như người mất hồn đang nằm thở hổn hển. Trên người cô khắp nơi đều là dấu hôn đỏ bừng của anh. Lâm Duệ thoả mãn ngắm nhìn tác phẩm của mình, rồi như rất hài lòng cúi xuống thưởng cho cô một nụ hôn.
"Vãn Vãn ngoan quá!"
Tri Vãn thẹn thùng không dám nhìn anh, cô vơ lấy chiếc chăn bên cạnh toan đắp lên cơ thể trần truồng.
"Đồ không có lương tâm nhà em." Lâm Duệ âm thầm trách móc, "Bản thân thỏa mãn rồi liền không nghĩ đến người khác, tôi vẫn còn chưa ăn no đâu."
Cô nhìn chằm chằm Lâm Duệ, đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc.
Trong bóng tối mờ ảo, Lâm Duệ với tay về phía ngăn tủ đầu giường lấy ra một gói nhỏ màu bạc. Anh kéo chân Tri Vãn về phía mình, đè ép cô dưới thân. Bàn tay thon dài đưa gói nhỏ đến bên môi xé rách.
Xong việc, anh mỉm cười ngắm nhìn biểu cảm ngơ ngác trên mặt cô. Một tay anh nhanh chóng bọc lấy tính khí nóng rực của mình, tay kia trìu mến vuốt ve khuôn mặt Tri Vãn: "Nhóc con! Đêm còn dài, chúng ta cứ từ từ chơi."
Mang theo giọng điệu cười cợt, Lâm Duệ cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Anh điên cuồng cắn mút từng tấc da thịt trên người Tri Vãn, ngậm lấy bầu ngực căng tròn của cô, phun ra nuốt vào theo tiết tấu nhanh mạnh. Dường như vẫn thấy chưa thỏa mãn, đôi bàn tay hư hỏng còn thô bạo nhào nặn đôi gò bồng.
Anh vừa hôn vừa nhanh chóng tách hai chân cô ra, dừng lại một chút trước động thịt nhỏ hẹp, anh chị một ngón tay mình vào.
Cơ thể Tri Vãn bất ngờ bị xâm chiếm bởi vật thể lạ. Cô trợn tròn mắt ngạc nhiên, khó chịu ưỡn cao ngực.
Phía dưới của Tri Vãn hút chặt lấy ngón tay Lâm Duệ. Cảm giác ấm áp, trơn trượt bao quanh khiến Lâm Duệ gầm lên thật khẽ. Anh chậm rãi chờ cho Tri Vãn quen với sự xâm nhập, từng chút từng chút cho thêm một ngón tay vào.
Ngón tay Lâm Duệ khẽ trêu đùa động thịt nhỏ của cô, anh day khẽ viên trân châu trước mặt. Nơi đó của Tri Vãn vì khoái cảm dục vọng chi phối mà không ngừng hút chặt lấy hai ngón tay anh.
"Xem kìa! Ngay cả nơi đó của em cũng yêu thích anh." Lâm Duệ mở miệng trêu chọc, còn không biết xấu hổ hơi dùng sức thúc sâuu vào bên trong cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro