Điên Cuồng Xây Dựng Thành Lĩnh Chủ
Chương 14
Di Sinh Sinh
2024-08-17 19:12:11
Khi hai người trở về lãnh địa, ngọn lửa chôn vùi trong đống tro tàn của cỏ và cây cối vẫn chưa được dập tắt hoàn toàn, cô đào thêm ít cỏ tranh, thổi vài hơi vào mồi lửa, ngọn lửa nhỏ bùng cháy lên.
Sau khi lửa cháy lớn hơn, cô lấy rìu ra bổ củi, ngọn lửa càng thêm cháy hừng hực.
Vách đá dựa bên thác nước, lại có cả gió đêm, trời về khuya càng thêm lạnh.
Đỗ Mỹ ôm tay ngồi bên đống lửa sưởi ấm, vừa ngồi vừa đánh giá lãnh địa này. Trong đây có bảy tám gian nhà tranh, một phòng giao dịch và hai kho hàng.
Tuy đơn sơ nhưng lại mang đến cảm giác an toàn.
Trong thế giới chưa hiểu rõ này, có thể có một chỗ dung thân đã thật quá may mắn.
Đỗ Mỹ một lần nữa cảm thán mình đã đúng đắn khi vọt vào rừng rậm, mặc dù suýt đã bị chó sói cắn vài lần, thậm chí còn có một vết thương sâu trên cánh tay do cành cây quệt trúng.
Nhưng tất cả điều đó đều đáng giá.
Sưởi ấm ấm áp rồi, Đỗ Mỹ chạy đến chỗ Phó Linh: "Trưởng thôn, có cần tôi làm gì không?"
Cô vừa mới kiểm tra thông tin nhân vật của mình, biết bây giờ mình là thôn dân trong lãnh địa này, Phó Linh chính là thôn trưởng ở đây.
Phó Linh đang bỏ vật tư vào nhà kho, khi nghe thấy lời này, cô liếc sang bên hai mảnh đất canh tác, lá củ cải đã mọc rất cao, có thể mơ hồ trông thấy củ cải lộ ra dưới lớp lá xanh lục, hình như đã có thể thu thập được rồi?
Phó Linh không chắc chắn, hệ thống cũng không hiển thị găng tay trắng.
Cô lấy thẻ kỹ năng nông nghiệp trước đó ra đưa cho Đỗ Mỹ: "Dùng thẻ kỹ năng này, đi xem củ cải trên ruộng đằng kia đã thu hoạch được chưa?”
Đỗ Mỹ nhận lấy thẻ kỹ năng, thấy trong bảng trò chơi của mình có thêm một thẻ kỹ năng, cô ấy nhấp vào để sử dụng.
[Chúc mừng người chơi đã sử dụng Thẻ Nông nghiệp, nhận được danh hiệu Nông dân.]
[Chúc mừng người chơi đã trở thành nông dân, tặng thưởng Liềm x1]
Đỗ Mỹ xem xét kỹ hơn vai trò của danh hiệu Nông dân này, danh hiệu này cho cô ấy thêm 20% điểm kinh nghiệm mỗi khi cô ấy trồng trọt. Còn lưỡi liềm, nó giúp cô ấy thu hoạch được thêm 5% tổng sản lượng.
Cô ấy nói với Phó Linh những gì cô ấy đã phát hiện ra.
Phó Linh hài lòng gật đầu, dưới tác dụng phụ trợ của Thẻ nông nghiệp, cộng thêm thiên phú của của danh hiệu Nông dân, mỗi lần trồng trọt Đỗ Mỹ sẽ nhận được thêm 40% thưởng cho mỗi mảnh đất trồng.
Phó Linh hưng phấn nói: "Vậy cô nhanh chóng nhổ củ cải đi.”
Vừa lúc này cô cũng cần phải mang vật tư cất vào trong kho nên sang đó xem xét cùng.
Đỗ Mỹ đi đến bên cạnh khu trồng củ cải, trước tiên cúi xuống xem sự phát triển của nó, xác nhận rằng đã đến lúc có thể nhổ nó lên. Đỗ Mỹ rút liềm.
Ngay khi lấy liềm ra, Đỗ Mỹ thoáng dừng lại. Thu hoạch củ cải bằng liềm? Đùa đấy hả?
Đỗ Mỹ cười tự giễu, trò chơi này đã làm rối tung toàn bộ nhận thức của cô ấy.
Cô ấy tùy tay xoay lưỡi liềm, lúc chuẩn bị cất nó đi thì sống liềm chạm vào lá củ cải trên mặt đất, củ cải dưới chân ngoan ngoãn nhảy ra khỏi hố, chỉnh tề xếp bên chân cô ấy, ánh sáng trắng chợt lóe, cuối cùng nó xuất hiện ở trong kho hàng lãnh địa.
Sau khi lửa cháy lớn hơn, cô lấy rìu ra bổ củi, ngọn lửa càng thêm cháy hừng hực.
Vách đá dựa bên thác nước, lại có cả gió đêm, trời về khuya càng thêm lạnh.
Đỗ Mỹ ôm tay ngồi bên đống lửa sưởi ấm, vừa ngồi vừa đánh giá lãnh địa này. Trong đây có bảy tám gian nhà tranh, một phòng giao dịch và hai kho hàng.
Tuy đơn sơ nhưng lại mang đến cảm giác an toàn.
Trong thế giới chưa hiểu rõ này, có thể có một chỗ dung thân đã thật quá may mắn.
Đỗ Mỹ một lần nữa cảm thán mình đã đúng đắn khi vọt vào rừng rậm, mặc dù suýt đã bị chó sói cắn vài lần, thậm chí còn có một vết thương sâu trên cánh tay do cành cây quệt trúng.
Nhưng tất cả điều đó đều đáng giá.
Sưởi ấm ấm áp rồi, Đỗ Mỹ chạy đến chỗ Phó Linh: "Trưởng thôn, có cần tôi làm gì không?"
Cô vừa mới kiểm tra thông tin nhân vật của mình, biết bây giờ mình là thôn dân trong lãnh địa này, Phó Linh chính là thôn trưởng ở đây.
Phó Linh đang bỏ vật tư vào nhà kho, khi nghe thấy lời này, cô liếc sang bên hai mảnh đất canh tác, lá củ cải đã mọc rất cao, có thể mơ hồ trông thấy củ cải lộ ra dưới lớp lá xanh lục, hình như đã có thể thu thập được rồi?
Phó Linh không chắc chắn, hệ thống cũng không hiển thị găng tay trắng.
Cô lấy thẻ kỹ năng nông nghiệp trước đó ra đưa cho Đỗ Mỹ: "Dùng thẻ kỹ năng này, đi xem củ cải trên ruộng đằng kia đã thu hoạch được chưa?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đỗ Mỹ nhận lấy thẻ kỹ năng, thấy trong bảng trò chơi của mình có thêm một thẻ kỹ năng, cô ấy nhấp vào để sử dụng.
[Chúc mừng người chơi đã sử dụng Thẻ Nông nghiệp, nhận được danh hiệu Nông dân.]
[Chúc mừng người chơi đã trở thành nông dân, tặng thưởng Liềm x1]
Đỗ Mỹ xem xét kỹ hơn vai trò của danh hiệu Nông dân này, danh hiệu này cho cô ấy thêm 20% điểm kinh nghiệm mỗi khi cô ấy trồng trọt. Còn lưỡi liềm, nó giúp cô ấy thu hoạch được thêm 5% tổng sản lượng.
Cô ấy nói với Phó Linh những gì cô ấy đã phát hiện ra.
Phó Linh hài lòng gật đầu, dưới tác dụng phụ trợ của Thẻ nông nghiệp, cộng thêm thiên phú của của danh hiệu Nông dân, mỗi lần trồng trọt Đỗ Mỹ sẽ nhận được thêm 40% thưởng cho mỗi mảnh đất trồng.
Phó Linh hưng phấn nói: "Vậy cô nhanh chóng nhổ củ cải đi.”
Vừa lúc này cô cũng cần phải mang vật tư cất vào trong kho nên sang đó xem xét cùng.
Đỗ Mỹ đi đến bên cạnh khu trồng củ cải, trước tiên cúi xuống xem sự phát triển của nó, xác nhận rằng đã đến lúc có thể nhổ nó lên. Đỗ Mỹ rút liềm.
Ngay khi lấy liềm ra, Đỗ Mỹ thoáng dừng lại. Thu hoạch củ cải bằng liềm? Đùa đấy hả?
Đỗ Mỹ cười tự giễu, trò chơi này đã làm rối tung toàn bộ nhận thức của cô ấy.
Cô ấy tùy tay xoay lưỡi liềm, lúc chuẩn bị cất nó đi thì sống liềm chạm vào lá củ cải trên mặt đất, củ cải dưới chân ngoan ngoãn nhảy ra khỏi hố, chỉnh tề xếp bên chân cô ấy, ánh sáng trắng chợt lóe, cuối cùng nó xuất hiện ở trong kho hàng lãnh địa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro