Điên Cuồng Xây Dựng Thành Lĩnh Chủ
Chương 5
Di Sinh Sinh
2024-08-17 19:12:11
Phó Linh thấp giọng mắng Chủ Thần không phải là con người, thiết kế một trò chơi rác rưởi như vậy để chơi người ta.
Sau khi mắng xong, cô cam chịu số phận đứng dậy đi săn. Không có cách nào khác, cơn mưa này không biết khi nào mới ngừng rơi, cô không thể ngồi yên, ít nhất cũng phải ra ngoài săn bắn để tìm thức ăn và giảm bớt sự sụt giảm của giá trị sinh mệnh.
Phó Linh lại đi ra ngoài với cung tên trên lưng và con dao găm.
Lần này, có lẽ thể chất thần may mắn đã bắt đầu phát huy, không lâu sau khi đi ra ngoài, cô ấy gặp được một con gà rừng sặc sỡ, không biết đó có phải là giống gà rừng biến dị hay không mà trên đỉnh đầu nó còn có vài dòng chữ màu đỏ:
[Gà rừng: Cấp 1]
[Giá trị sinh mệnh: 50]
[Tấn công: 30]
Khi con gà rừng nhìn thấy Phó Linh, nó đột nhiên vỗ cánh bay thấp, sà về phía Phó Linh như một con gà chọi, miệng kêu không ngừng.
Tốt! Phó Linh cởi cung tên, lắp mũi tên, kéo căng dây cung. Cung tên đi kèm chức năng tự nhắm chuẩn mục tiêu rơi chính xác trên thân gà rừng,
Phó Linh nheo mắt lại -- bắn tên!
Mũi tên lướt gió mà đi, bắn trúng gà --- giá trị sinh mệnh -72.
Con gà rừng kêu gào ngay lập tức rơi xuống từ giữa không trung trở thành một con gà chết.
Phó Linh nhanh chóng chạy tới, găng tay trắng trên người giống như dụng cụ thu thập điểm tiêu chí, sau khi đập vào gà rừng ba cái, gà rừng biến mất.
[Nhận được thịt gà x10, lông gà x10, trứng gà x5, hạt giống củ cải x4.]
[Chúc mừng người chơi đã có được hạt giống, lãnh thổ của trưởng thôn đã mở khu vực canh tác, đất canh tác được thưởng x2.]
Một con gà trông nhỏ mà phần thưởng rất phong phú, thậm chí còn tặng thêm đồ cho lãnh địa. Nhưng Phó Linh không quan tâm đến chuyện này, vừa rồi cô đã dính mưa lại thêm đói khát nên giá trị sinh mệnh giảm xuống cực kỳ nhanh.
Mắt nhìn nó đã chuẩn bị rớt xuống đáy.
Ngay khi Phó Linh thu thập xong con gà rừng, mưa đã tạnh.
Nhưng giá trị sinh mệnh của cô sắp về 0, cô không nghĩ nhiều thêm, lập tức lấy trứng gà trong balo ra, đập vỡ rồi ăn sống.
Thời ở tận thế cái gì cô cũng từng ăn, ăn chút trứng sống không có gì khó!
Sau khi ăn liên tiếp năm quả trứng sống, Phó Linh cảm thấy an tâm khi giá trị sinh mệnh của cô từng bước hồi phục lại con số 100.
Giá trị sinh mệnh không tụt nữa, Phó Linh nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới đi kiểm tra những món đồ lúc nãy hạ gà rừng rớt xuống.
Trong nháy mắt này, cô đã rất vui vẻ. Bằng này vật phẩm rơi xuống khi đánh quái hoang dã đã là cực kỳ phong phú, người thiết kế trò chơi thực sự là một người tốt!
Trong balo sẵn có của trò chơi bao gồm 10 ô vuông, mỗi ô vuông chứa được 10 vật phẩm cùng loại. Hiện tại cô đã dùng bảy ô, trong đó ô thịt và lông gà đã đầy.
Phó Linh lấy thịt gà ra nhìn, một miếng nặng gần bằng một cân. Mười miếng thịt đủ để cô không bị đói trong hai ngày.
Sau khi mưa tạnh, mặt trời ló dạng, nhiệt độ tăng chậm.
Chiếc áo khoác mà Phó Linh mặc ở trên người còn khá hơn một chút, đó là chiếc áo làm từ chất liệu chống thấm nước dùng cho nhóm người có dị năng sống ở tận thế, nhưng quần thể thao bên dưới thì ướt đẫm, giày cũng chứa đầy nước và bùn đất.
Sau khi mắng xong, cô cam chịu số phận đứng dậy đi săn. Không có cách nào khác, cơn mưa này không biết khi nào mới ngừng rơi, cô không thể ngồi yên, ít nhất cũng phải ra ngoài săn bắn để tìm thức ăn và giảm bớt sự sụt giảm của giá trị sinh mệnh.
Phó Linh lại đi ra ngoài với cung tên trên lưng và con dao găm.
Lần này, có lẽ thể chất thần may mắn đã bắt đầu phát huy, không lâu sau khi đi ra ngoài, cô ấy gặp được một con gà rừng sặc sỡ, không biết đó có phải là giống gà rừng biến dị hay không mà trên đỉnh đầu nó còn có vài dòng chữ màu đỏ:
[Gà rừng: Cấp 1]
[Giá trị sinh mệnh: 50]
[Tấn công: 30]
Khi con gà rừng nhìn thấy Phó Linh, nó đột nhiên vỗ cánh bay thấp, sà về phía Phó Linh như một con gà chọi, miệng kêu không ngừng.
Tốt! Phó Linh cởi cung tên, lắp mũi tên, kéo căng dây cung. Cung tên đi kèm chức năng tự nhắm chuẩn mục tiêu rơi chính xác trên thân gà rừng,
Phó Linh nheo mắt lại -- bắn tên!
Mũi tên lướt gió mà đi, bắn trúng gà --- giá trị sinh mệnh -72.
Con gà rừng kêu gào ngay lập tức rơi xuống từ giữa không trung trở thành một con gà chết.
Phó Linh nhanh chóng chạy tới, găng tay trắng trên người giống như dụng cụ thu thập điểm tiêu chí, sau khi đập vào gà rừng ba cái, gà rừng biến mất.
[Nhận được thịt gà x10, lông gà x10, trứng gà x5, hạt giống củ cải x4.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Chúc mừng người chơi đã có được hạt giống, lãnh thổ của trưởng thôn đã mở khu vực canh tác, đất canh tác được thưởng x2.]
Một con gà trông nhỏ mà phần thưởng rất phong phú, thậm chí còn tặng thêm đồ cho lãnh địa. Nhưng Phó Linh không quan tâm đến chuyện này, vừa rồi cô đã dính mưa lại thêm đói khát nên giá trị sinh mệnh giảm xuống cực kỳ nhanh.
Mắt nhìn nó đã chuẩn bị rớt xuống đáy.
Ngay khi Phó Linh thu thập xong con gà rừng, mưa đã tạnh.
Nhưng giá trị sinh mệnh của cô sắp về 0, cô không nghĩ nhiều thêm, lập tức lấy trứng gà trong balo ra, đập vỡ rồi ăn sống.
Thời ở tận thế cái gì cô cũng từng ăn, ăn chút trứng sống không có gì khó!
Sau khi ăn liên tiếp năm quả trứng sống, Phó Linh cảm thấy an tâm khi giá trị sinh mệnh của cô từng bước hồi phục lại con số 100.
Giá trị sinh mệnh không tụt nữa, Phó Linh nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới đi kiểm tra những món đồ lúc nãy hạ gà rừng rớt xuống.
Trong nháy mắt này, cô đã rất vui vẻ. Bằng này vật phẩm rơi xuống khi đánh quái hoang dã đã là cực kỳ phong phú, người thiết kế trò chơi thực sự là một người tốt!
Trong balo sẵn có của trò chơi bao gồm 10 ô vuông, mỗi ô vuông chứa được 10 vật phẩm cùng loại. Hiện tại cô đã dùng bảy ô, trong đó ô thịt và lông gà đã đầy.
Phó Linh lấy thịt gà ra nhìn, một miếng nặng gần bằng một cân. Mười miếng thịt đủ để cô không bị đói trong hai ngày.
Sau khi mưa tạnh, mặt trời ló dạng, nhiệt độ tăng chậm.
Chiếc áo khoác mà Phó Linh mặc ở trên người còn khá hơn một chút, đó là chiếc áo làm từ chất liệu chống thấm nước dùng cho nhóm người có dị năng sống ở tận thế, nhưng quần thể thao bên dưới thì ướt đẫm, giày cũng chứa đầy nước và bùn đất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro