Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch)
Hoán Huyết Châu...
Nguyệt Trung Âm
2024-09-11 10:52:19
Khi nắm Hoán Huyết Châu, Lục Trường Sinh cảm thấy man mát, lành lạnh.
Hoán Huyết Châu này chính là bảo vật vô giá, Lục Trường Sinh không muốn trì hoãn kẻo đêm dài lắm mộng.
Lục Trường Sinh lấy dao găm ra, hắn cũng để lộ cánh tay mình.
Hắn nhẹ nhàng vạch một cái.
"Xì."
Cánh tay bị cắt thành một vết thương, máu tươi giàn giụa.
Lục Trường Sinh lập tức đặt Hoán Huyết Châu vào vết thương.
Một cảnh tượng thần kỳ đã xảy ra.
Hoán Huyết Châu vừa gặp máu tươi đã lập tức "hòa tan" một cách nhanh chóng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Dường như nó đã hòa hẳn vào máu, chảy khắp toàn thân cùng với huyết quản.
Lục Trường Sinh nhắm mắt, hẳn cẩn thận lĩnh hội tác dụng của Hoán Huyết Châu.
Hắn có thể mơ hồ cảm nhận được một luồng khí tức lạnh như băng đang chầm chậm bám vào trái tim.
"Thịch thịch thịch."
Theo mỗi một nhịp tim đập, khí tức lạnh lẽo này sẽ tản ra, nhanh chóng chảy khắp cơ thể.
Trong khi khí tức lạnh lẽo kia không ngừng làn tràn khắp nơi, Lục Trường Sinh cũng theo đó mà cảm giác được thân thể mình như đang được loại bỏ từng chút, từng chút tạp chất một cách rất rõ ràng.
Thậm chí, hắn còn thử vận chuyển khí huyết một lần.
"Rầm."
Khí huyết lại bắt đầu tăng lên, chuyện này đúng là khó mà tin nổi.
Phải biết rằng khí huyết của Lục Trường Sinh đã tới cực hạn, theo lý thuyết, ngoại trừ cảnh giới Thần Lực ra thì không còn khả năng để tăng lên nữa.
Nhưng sự thật đang ở ngay trước mắt hắn.
Lục Trường Sinh sử dụng Hoán Huyết Châu xong, khí huyết đã lên đến mức cực hạn lại có thể tăng lên thêm một lần nữa.
Tuy vậy, Lục Trường Sinh cũng thoáng hiểu ra nguyên nhân.
"Muốn lên cảnh giới Thần Lực phải mở ra Sinh Tử Huyền Quan, dịch tủy hoán huyết, thay da đổi thịt."
"Nhưng chỉ cần dựa vào Hoán Huyết Châu là có thể ‘hoán huyết’ luôn, như vậy tương đương với việc dịch tủy hoán huyết đã được hoàn thành một nửa từ sớm."
"Có Hoán Huyết Châu đúng là dễ lên cảnh giới Thần Lực hơn hẳn."
Viên Hoán Huyết Châu trong cơ thể Lục Trường Sinh đúng là chí bảo vô thượng, chẳng trách biết bao nhiêu người đều muốn tranh cướp lấy nó.
Dựa theo tốc độ và hiệu suất bây giờ của Hoán Huyết Châu, nếu Lục Trường Sinh muốn hoàn thành thay máu hoàn toàn thì chí ít cũng cần tới một tháng.
Trong vòng một tháng này, tố chất thân thể của Lục Trường Sinh cũng sẽ tăng lên toàn bộ theo Hoán Huyết Châu.
Đây là ý nghĩa khác của việc thay da đổi thịt.
Lục Trường Sinh thử tu luyện Hàn Băng Đoàn Cốt công một lần nữa.
Hắn nhận ra hiệu suất tu luyện Hàn Băng Đoàn Cốt công cũng tăng lên rất nhiều.
Rõ ràng là không có băng, cũng không có dược thiện, thế nhưng hiệu suất đang thật sự tăng lên.
"Điểm mấu chốt của Hoán Huyết Châu chính là dường như nó không làm ảnh hưởng tới việc tiếp tục dịch tủy hoán huyết của ta sau này, khi mở ra Sinh Tử Huyền Quan."
"Nói cách khác, nếu sau này ta đả thông được Sinh Tử Huyền Quan, dịch tủy hoán huyết, như vậy thật ra là ta đã thay máu tới tận hai lần."
"Mỗi một lần thay máu, tố chất thân thể đều sẽ có sự tăng trưởng. Một khi ta thành tựu được cảnh giới Thần Lực thì nhờ hai lần thay máu này, thực lực có thể vượt xa những kẻ cùng cấp!"
Lục Trường Sinh rất hài lòng.
Thu hoạch từ chuyến đi tới Cao Gia Bảo này đúng là quá lớn!
Ngày hôm sau, Lục Trường Sinh dậy từ rất sớm.
Dù cho hôm qua hắn ngủ rất muộn nhưng có lẽ là vì vẫn luôn thay máu liên tục nên tinh thần của Lục Trường Sinh vẫn rất phấn chấn, sinh lực dồi dào, không có bất kỳ cảm giác uể oải nào.
Hạ nhân của Cao Gia Bảo bưng bữa sáng tới.
Sau khi Lục Trường Sinh hầu hạ sư phụ ăn điểm tâm xong, cả đoàn người đi tới phủ Bảo chủ để nói lời từ biệt.
Đến phủ Bảo chủ, không thấy Cao Chiêm Hổ ra đón tiếp Ngô Cảnh mà là phu nhân của hắn.
Đối phương nói Cao Chiêm Hổ có việc, không tiện tiễn đưa đoàn người của Ngô Cảnh.
Điều này khiến cho Ngô Cảnh khá tức giận.
Tất nhiên là Lục Trường Sinh biết Cao Chiêm Hổ đã chết.
Nhìn bề ngoài, Cao phu nhân vẫn rất bình tĩnh, thế nhưng Lục Trường Sinh có thể nhận ra sự hoảng hốt và uể oải trong mắt đối phương.
Có lẽ Cao phu nhân đã nhận được ra sự bất thường trong việc đám người Cao Chiêm Hổ mất tích rồi.
Lục Trường Sinh không muốn ở lâu thêm nên khuyên sư phụ hãy mau chóng rời đi.
Ngay sau đó, mọi người lên xe ngựa, chậm rãi rời khỏi Cao Gia Bảo.
Trên đường đi, có vẻ như các học đồ vẫn còn lưu luyến cuộc sống ở Cao Gia Bảo.
Chỉ có một ngày ngắn ngủi thôi mà sự xa hoa của Cao Gia Bảo đã khiến bọn họ lưu luyến quên lối về rồi.
Cả quãng đường đều không có gì xảy ra, mọi người thuận lợi về tới Diệu Thủ Viên.
Ngô Cảnh không được tôn trọng ở Cao Gia Bảo nên cũng trút giận lên mấy học đồ.
Lục Trường Sinh vẫn luôn tiếp tục thay máu, mỗi ngày, sức ăn của hắn lại tăng thêm rất nhiều.
Bản thân Lục Trường Sinh cũng là dược sư nên hắn biết vì thân thể đang "hoán huyết" nên cần bổ sung rất nhiều dinh dưỡng.
Vậy nên hắn mua một ít thuốc bổ để bổ sung những thứ cần thiết cho cơ thể.
Cứ như thế, thời gian hai mươi ngày cũng qua trong thoáng chốc.
"Lạc Diệp Đao pháp viên mãn, cộng 3 điểm ngộ tính."
"Bách Thắng Quyền pháp viên mãn, cộng 3 điểm ngộ tính."
"Cửu Cung Bộ viên mãn, cộng 3 điểm ngộ tính."
Ngày hôm đó, từng hàng chữ nhỏ lần lượt hiện lên trước mắt Lục Trường Sinh.
"Rốt cuộc vũ kỹ cũng viên mãn rồi."
"Những vũ kỹ này quả nhiên thấp nhất cũng là vũ kỹ cấp ba, bằng không, dựa vào ngộ tính của ta lúc này, không thể nào tốn tận hai mươi ngày mới viên mãn được một loại vũ kỹ."
Lục Trường Sinh không quá bất ngờ, hắn mở bảng thuộc tính ra để xem tình hình.
Ký chủ: Lục Trường Sinh.
Ngộ tính: 265
Hàn Băng Đoàn Cốt công: Tầng thứ năm.
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Chưa nhập môn.
Trong hơn hai mươi ngày này, Lục Trường Sinh đã luyện mười loại vũ kỹ cấp ba đạt tới viên mãn, có được thêm 30 điểm ngộ tính.
Vì thế, trên bảng kỹ năng, ngộ tính của Lục Trường Sinh đã lên tới 265 điểm.
Hoán Huyết Châu này chính là bảo vật vô giá, Lục Trường Sinh không muốn trì hoãn kẻo đêm dài lắm mộng.
Lục Trường Sinh lấy dao găm ra, hắn cũng để lộ cánh tay mình.
Hắn nhẹ nhàng vạch một cái.
"Xì."
Cánh tay bị cắt thành một vết thương, máu tươi giàn giụa.
Lục Trường Sinh lập tức đặt Hoán Huyết Châu vào vết thương.
Một cảnh tượng thần kỳ đã xảy ra.
Hoán Huyết Châu vừa gặp máu tươi đã lập tức "hòa tan" một cách nhanh chóng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Dường như nó đã hòa hẳn vào máu, chảy khắp toàn thân cùng với huyết quản.
Lục Trường Sinh nhắm mắt, hẳn cẩn thận lĩnh hội tác dụng của Hoán Huyết Châu.
Hắn có thể mơ hồ cảm nhận được một luồng khí tức lạnh như băng đang chầm chậm bám vào trái tim.
"Thịch thịch thịch."
Theo mỗi một nhịp tim đập, khí tức lạnh lẽo này sẽ tản ra, nhanh chóng chảy khắp cơ thể.
Trong khi khí tức lạnh lẽo kia không ngừng làn tràn khắp nơi, Lục Trường Sinh cũng theo đó mà cảm giác được thân thể mình như đang được loại bỏ từng chút, từng chút tạp chất một cách rất rõ ràng.
Thậm chí, hắn còn thử vận chuyển khí huyết một lần.
"Rầm."
Khí huyết lại bắt đầu tăng lên, chuyện này đúng là khó mà tin nổi.
Phải biết rằng khí huyết của Lục Trường Sinh đã tới cực hạn, theo lý thuyết, ngoại trừ cảnh giới Thần Lực ra thì không còn khả năng để tăng lên nữa.
Nhưng sự thật đang ở ngay trước mắt hắn.
Lục Trường Sinh sử dụng Hoán Huyết Châu xong, khí huyết đã lên đến mức cực hạn lại có thể tăng lên thêm một lần nữa.
Tuy vậy, Lục Trường Sinh cũng thoáng hiểu ra nguyên nhân.
"Muốn lên cảnh giới Thần Lực phải mở ra Sinh Tử Huyền Quan, dịch tủy hoán huyết, thay da đổi thịt."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nhưng chỉ cần dựa vào Hoán Huyết Châu là có thể ‘hoán huyết’ luôn, như vậy tương đương với việc dịch tủy hoán huyết đã được hoàn thành một nửa từ sớm."
"Có Hoán Huyết Châu đúng là dễ lên cảnh giới Thần Lực hơn hẳn."
Viên Hoán Huyết Châu trong cơ thể Lục Trường Sinh đúng là chí bảo vô thượng, chẳng trách biết bao nhiêu người đều muốn tranh cướp lấy nó.
Dựa theo tốc độ và hiệu suất bây giờ của Hoán Huyết Châu, nếu Lục Trường Sinh muốn hoàn thành thay máu hoàn toàn thì chí ít cũng cần tới một tháng.
Trong vòng một tháng này, tố chất thân thể của Lục Trường Sinh cũng sẽ tăng lên toàn bộ theo Hoán Huyết Châu.
Đây là ý nghĩa khác của việc thay da đổi thịt.
Lục Trường Sinh thử tu luyện Hàn Băng Đoàn Cốt công một lần nữa.
Hắn nhận ra hiệu suất tu luyện Hàn Băng Đoàn Cốt công cũng tăng lên rất nhiều.
Rõ ràng là không có băng, cũng không có dược thiện, thế nhưng hiệu suất đang thật sự tăng lên.
"Điểm mấu chốt của Hoán Huyết Châu chính là dường như nó không làm ảnh hưởng tới việc tiếp tục dịch tủy hoán huyết của ta sau này, khi mở ra Sinh Tử Huyền Quan."
"Nói cách khác, nếu sau này ta đả thông được Sinh Tử Huyền Quan, dịch tủy hoán huyết, như vậy thật ra là ta đã thay máu tới tận hai lần."
"Mỗi một lần thay máu, tố chất thân thể đều sẽ có sự tăng trưởng. Một khi ta thành tựu được cảnh giới Thần Lực thì nhờ hai lần thay máu này, thực lực có thể vượt xa những kẻ cùng cấp!"
Lục Trường Sinh rất hài lòng.
Thu hoạch từ chuyến đi tới Cao Gia Bảo này đúng là quá lớn!
Ngày hôm sau, Lục Trường Sinh dậy từ rất sớm.
Dù cho hôm qua hắn ngủ rất muộn nhưng có lẽ là vì vẫn luôn thay máu liên tục nên tinh thần của Lục Trường Sinh vẫn rất phấn chấn, sinh lực dồi dào, không có bất kỳ cảm giác uể oải nào.
Hạ nhân của Cao Gia Bảo bưng bữa sáng tới.
Sau khi Lục Trường Sinh hầu hạ sư phụ ăn điểm tâm xong, cả đoàn người đi tới phủ Bảo chủ để nói lời từ biệt.
Đến phủ Bảo chủ, không thấy Cao Chiêm Hổ ra đón tiếp Ngô Cảnh mà là phu nhân của hắn.
Đối phương nói Cao Chiêm Hổ có việc, không tiện tiễn đưa đoàn người của Ngô Cảnh.
Điều này khiến cho Ngô Cảnh khá tức giận.
Tất nhiên là Lục Trường Sinh biết Cao Chiêm Hổ đã chết.
Nhìn bề ngoài, Cao phu nhân vẫn rất bình tĩnh, thế nhưng Lục Trường Sinh có thể nhận ra sự hoảng hốt và uể oải trong mắt đối phương.
Có lẽ Cao phu nhân đã nhận được ra sự bất thường trong việc đám người Cao Chiêm Hổ mất tích rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Trường Sinh không muốn ở lâu thêm nên khuyên sư phụ hãy mau chóng rời đi.
Ngay sau đó, mọi người lên xe ngựa, chậm rãi rời khỏi Cao Gia Bảo.
Trên đường đi, có vẻ như các học đồ vẫn còn lưu luyến cuộc sống ở Cao Gia Bảo.
Chỉ có một ngày ngắn ngủi thôi mà sự xa hoa của Cao Gia Bảo đã khiến bọn họ lưu luyến quên lối về rồi.
Cả quãng đường đều không có gì xảy ra, mọi người thuận lợi về tới Diệu Thủ Viên.
Ngô Cảnh không được tôn trọng ở Cao Gia Bảo nên cũng trút giận lên mấy học đồ.
Lục Trường Sinh vẫn luôn tiếp tục thay máu, mỗi ngày, sức ăn của hắn lại tăng thêm rất nhiều.
Bản thân Lục Trường Sinh cũng là dược sư nên hắn biết vì thân thể đang "hoán huyết" nên cần bổ sung rất nhiều dinh dưỡng.
Vậy nên hắn mua một ít thuốc bổ để bổ sung những thứ cần thiết cho cơ thể.
Cứ như thế, thời gian hai mươi ngày cũng qua trong thoáng chốc.
"Lạc Diệp Đao pháp viên mãn, cộng 3 điểm ngộ tính."
"Bách Thắng Quyền pháp viên mãn, cộng 3 điểm ngộ tính."
"Cửu Cung Bộ viên mãn, cộng 3 điểm ngộ tính."
Ngày hôm đó, từng hàng chữ nhỏ lần lượt hiện lên trước mắt Lục Trường Sinh.
"Rốt cuộc vũ kỹ cũng viên mãn rồi."
"Những vũ kỹ này quả nhiên thấp nhất cũng là vũ kỹ cấp ba, bằng không, dựa vào ngộ tính của ta lúc này, không thể nào tốn tận hai mươi ngày mới viên mãn được một loại vũ kỹ."
Lục Trường Sinh không quá bất ngờ, hắn mở bảng thuộc tính ra để xem tình hình.
Ký chủ: Lục Trường Sinh.
Ngộ tính: 265
Hàn Băng Đoàn Cốt công: Tầng thứ năm.
Bí pháp Cửu Tự Lôi Âm: Chưa nhập môn.
Trong hơn hai mươi ngày này, Lục Trường Sinh đã luyện mười loại vũ kỹ cấp ba đạt tới viên mãn, có được thêm 30 điểm ngộ tính.
Vì thế, trên bảng kỹ năng, ngộ tính của Lục Trường Sinh đã lên tới 265 điểm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro