Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Dạ tiệc từ thiệ...
Ss Tần
2024-12-04 23:24:37
Mục đích thật sự của Diệp Bắc Minh chỉ là để đến gần cô ta!
Ngụy Yên Viên là viên ngọc quý trong tay nhà họ Ngụy, được vô số người cưng chiều ở Long Đô, người theo đuổi cũng đếm không kể xiết.
Cô không cho rằng với vẻ đẹp của mình lại không hấp dẫn nổi Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh giả bộ lạnh lùng như vậy chỉ là để hấp dẫn cô ta thôi!
‘Ha ha, tưởng rằng tôi là người phụ nữ ngu si hay não tàn trong bộ phim thần tượng? Trò lừa bịp vặt này tôi đã nhìn thấu hết tất cả rồi!’, Ngụy Yên Nhiên cười trong âm thầm.
Trong lòng đầy kiêu ngạo!
Cô cho rằng nếu không có gì bất ngờ xảy ra.
Trong ba phút, Diệp Bắc Minh chắc chắn sẽ tìm cơ hội bắt chuyện với cô ta.
Nhưng sau khi Diệp Bắc Minh lên Rolls Royce, anh ngồi vào bên trong, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Năm phút...
Mười phút sau, Diệp Bắc Minh cũng không có ý mở miệng nói chuyện.
‘Ơ? Kỳ quái vậy?’
Trong lòng Ngụy Yên Nhiên tò mò.
Cô ta nhàm chán lướt điện thoại, trên thực tế đang lén quan sát Diệp Bắc Minh: ‘Chẳng lẽ mình đoán sai?’
'Không được! Ngụy Yên Nhiên, làm sao cô có thể có suy nghĩ này, không được rơi vào bẫy của người ta!’
‘Đây là một tên dân chơi thủ đoạn cao! Đáng tiếc người anh đụng phải lại là tôi’.
Ngụy Yên Nhiên thầm nghĩ.
Tốc độ Rolls Royce rất nhanh, bởi vì có giấy phép đặc thù.
Cả đường đèn xanh, sau khi rẽ vài lần, đi đến một khu biệt thự trên đường vành đai.
Xe vừa mới dừng lại.
Một người giúp việc đã ở đây chờ từ lâu: “Chào mừng cô về nhà!”
Ngụy Yên Nhiên đi xuống xe.
Diệp Bắc Minh đi theo xuống.
“Dẫn anh ta đi tắm, đổi một bộ quần áo”, Ngụy Yên Nhiên chỉ vào Diệp Bắc Minh, xoay người đi vào biệt thự.
Diệp Bắc Minh cau mày: “Còn phải tắm?”
Ngụy Yên Nhiên cũng không quay đầu lại, giống như một nữ vương: “Hôm nay là tiệc từ thiện, trang phục này của anh không thể đi vào được”.
“Anh không tắm thay quần áo cũng được thôi, tối nay anh chắc chắn không thể nhìn thấy Diệp Minh Viễn”.
“Được rồi”.
Diệp Bắc Minh đồng ý.
Ngụy Yên Nhiên đi về phía biệt thự, khóe miệng nhếch lên nụ cười, khẽ nói: “Oắt con, tôi mà không trị được anh?”
Một giờ sau, Diệp Bắc Minh tắm xong, thay sang một bộ vest sạch sẽ.
Lúc anh xuất hiện trước mặt Ngụy Yên Nhiên, cô ta ngây người!
Đẹp trai!
Quá đẹp trai!
Diệp Bắc Minh ở trên tàu cao tốc để tóc mái che kín hơn nửa lông mày.
Sau khi thay sang bộ vest, còn có chuyên viên cắt tóc tạo kiểu cho anh.
Kết hợp với bộ vest, trong nháy mắt từ một thanh niên trẻ tuổi hóa thành đại thiếu gia nhà giàu!
Đặc biệt là sâu trong mắt Diệp Bắc Minh, dáng vẻ hờ hững và lạnh lùng suýt chút nữa đánh trúng tim Ngụy Yên Nhiên: “Khụ… Anh… quá…”
Chữ ‘đẹp trai’ suýt chút nữa bật thốt lên.
“Có đi hay không?”
Diệp Bắc Minh cau mày.
Ngụy Yên Nhiên nuốt nước miếng, suýt chút nữa bị phát hiện.
Cô ta thẹn quá hóa giận, trợn mắt nhìn Diệp Bắc Minh: “Anh gấp cái gì?”
“Dạ tiệc từ thiện bắt đầu từ sáu giờ, năm rưỡi chúng ta đến cũng kịp”.
“Bây giờ còn hơn một tiếng nữa, chờ đi!”
Cô ta xoay người chạy về phòng mình, chỉ còn lại Diệp Bắc Minh đứng trong phòng khách.
Một tiếng sau, Ngụy Yên Nhiên lại xuất hiện,
Cô ta thay sang bộ lễ phục dạ hội cao cấp, toàn thân nhìn ra khí chất, giống như đại minh tinh bước ra từ trong tivi.
Cô ta bước xuống từ cầu thang hình tròn trong biệt thự.
Diệp Bắc Minh ngồi ở trên ghế sofa, ngay cả mí mắt cũng không ngẩng lên.
‘Tên khốn này, không nhìn thấy mình sao?’
Ngụy Yên Nhiên có chút nổi nóng: “Này, anh tên gì?”
Đến bây giờ cô ta cũng không biết tên của Diệp Bắc Minh.
“Điều này có quan trọng không?”
“Được, tôi không hỏi! Đi thôi!”
Ngụy Yên Nhiên chịu khuất phục, cảm giác không vui.
‘Trông cũng đẹp trai, nhưng lại không biết đối nhân xử thế! Tính cách như vậy mà không biết đối nhân xử thể, làm sao lăn lộn được ở Long Đô? Một bình hoa mà thôi’, Ngụy Yên Nhiên âm thầm lắc đầu.
Hai người một trước một sau lên Rolls Royce, đi về phía dạ tiệc từ thiện.
Dọc theo đường đi, Diệp Bắc Minh vẫn không nói câu nào.
Ngụy Yên Nhiên đã bắt đầu hoài nghi bản thân, trong lòng thầm nghĩ: ‘Chẳng lẽ tên nhãi này thật sự đến tìm Diệp Minh Viễn? Thân phận của Diệp Minh Viễn rất cao, ở Long Đô cũng là nhân vật hàng đầu, so với địa vị của bố mình thì còn cao hơn hẳn nửa cái đầu cơ, một tên nhãi Giang Nam làm sao quen biết được Diệp Minh Viễn?’
Ngụy Yên Nhiên không thể nào nghĩ ra được.
Lúc này, Rolls Royce đã tới dạ tiệc từ thiện.
Sau khi Ngụy Yên Nhiên xuống xe đã cảnh cáo một câu: “Anh tùy tiện tìm một chỗ đợi là được, đến lúc đó Diệp Minh Viễn sẽ xuất hiện”.
“Được’.
Diệp Bắc Minh nhanh nhẹn tìm một góc không ai để ý đến ngồi xuống.
Ngụy Yên Nhiên thì vào nhóm thanh niên Long Đô, bắt đầu nói chuyện.
“Yên Nhiên, đó là ai vậy?”
“Trông thật đẹp trai, đến cùng cậu à?”
“Chẳng lẽ là bạn trai của cậu?”
“Ha ha, tầm mắt cậu cao như vậy, Long Đô có bao nhiêu người theo đuổi cậu, cậu đều không chịu, sao hôm nay lại dẫn một cậu nam đến tham gia dạ tiệc vậy?”
Mấy cô gái trong nhóm Ngụy Yên Nhiên đều cười trêu ghẹo.
Bọn họ rất có khí chất, đều là con gái của những người đứng đầu.
Hoặc là xuất thân cao quý, bố mẹ đảm nhiệm chức vụ quan trọng.
Hoặc là đến từ thế gia.
Không có ai là người tầm thường.
Ngụy Yên Viên là viên ngọc quý trong tay nhà họ Ngụy, được vô số người cưng chiều ở Long Đô, người theo đuổi cũng đếm không kể xiết.
Cô không cho rằng với vẻ đẹp của mình lại không hấp dẫn nổi Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh giả bộ lạnh lùng như vậy chỉ là để hấp dẫn cô ta thôi!
‘Ha ha, tưởng rằng tôi là người phụ nữ ngu si hay não tàn trong bộ phim thần tượng? Trò lừa bịp vặt này tôi đã nhìn thấu hết tất cả rồi!’, Ngụy Yên Nhiên cười trong âm thầm.
Trong lòng đầy kiêu ngạo!
Cô cho rằng nếu không có gì bất ngờ xảy ra.
Trong ba phút, Diệp Bắc Minh chắc chắn sẽ tìm cơ hội bắt chuyện với cô ta.
Nhưng sau khi Diệp Bắc Minh lên Rolls Royce, anh ngồi vào bên trong, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Năm phút...
Mười phút sau, Diệp Bắc Minh cũng không có ý mở miệng nói chuyện.
‘Ơ? Kỳ quái vậy?’
Trong lòng Ngụy Yên Nhiên tò mò.
Cô ta nhàm chán lướt điện thoại, trên thực tế đang lén quan sát Diệp Bắc Minh: ‘Chẳng lẽ mình đoán sai?’
'Không được! Ngụy Yên Nhiên, làm sao cô có thể có suy nghĩ này, không được rơi vào bẫy của người ta!’
‘Đây là một tên dân chơi thủ đoạn cao! Đáng tiếc người anh đụng phải lại là tôi’.
Ngụy Yên Nhiên thầm nghĩ.
Tốc độ Rolls Royce rất nhanh, bởi vì có giấy phép đặc thù.
Cả đường đèn xanh, sau khi rẽ vài lần, đi đến một khu biệt thự trên đường vành đai.
Xe vừa mới dừng lại.
Một người giúp việc đã ở đây chờ từ lâu: “Chào mừng cô về nhà!”
Ngụy Yên Nhiên đi xuống xe.
Diệp Bắc Minh đi theo xuống.
“Dẫn anh ta đi tắm, đổi một bộ quần áo”, Ngụy Yên Nhiên chỉ vào Diệp Bắc Minh, xoay người đi vào biệt thự.
Diệp Bắc Minh cau mày: “Còn phải tắm?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngụy Yên Nhiên cũng không quay đầu lại, giống như một nữ vương: “Hôm nay là tiệc từ thiện, trang phục này của anh không thể đi vào được”.
“Anh không tắm thay quần áo cũng được thôi, tối nay anh chắc chắn không thể nhìn thấy Diệp Minh Viễn”.
“Được rồi”.
Diệp Bắc Minh đồng ý.
Ngụy Yên Nhiên đi về phía biệt thự, khóe miệng nhếch lên nụ cười, khẽ nói: “Oắt con, tôi mà không trị được anh?”
Một giờ sau, Diệp Bắc Minh tắm xong, thay sang một bộ vest sạch sẽ.
Lúc anh xuất hiện trước mặt Ngụy Yên Nhiên, cô ta ngây người!
Đẹp trai!
Quá đẹp trai!
Diệp Bắc Minh ở trên tàu cao tốc để tóc mái che kín hơn nửa lông mày.
Sau khi thay sang bộ vest, còn có chuyên viên cắt tóc tạo kiểu cho anh.
Kết hợp với bộ vest, trong nháy mắt từ một thanh niên trẻ tuổi hóa thành đại thiếu gia nhà giàu!
Đặc biệt là sâu trong mắt Diệp Bắc Minh, dáng vẻ hờ hững và lạnh lùng suýt chút nữa đánh trúng tim Ngụy Yên Nhiên: “Khụ… Anh… quá…”
Chữ ‘đẹp trai’ suýt chút nữa bật thốt lên.
“Có đi hay không?”
Diệp Bắc Minh cau mày.
Ngụy Yên Nhiên nuốt nước miếng, suýt chút nữa bị phát hiện.
Cô ta thẹn quá hóa giận, trợn mắt nhìn Diệp Bắc Minh: “Anh gấp cái gì?”
“Dạ tiệc từ thiện bắt đầu từ sáu giờ, năm rưỡi chúng ta đến cũng kịp”.
“Bây giờ còn hơn một tiếng nữa, chờ đi!”
Cô ta xoay người chạy về phòng mình, chỉ còn lại Diệp Bắc Minh đứng trong phòng khách.
Một tiếng sau, Ngụy Yên Nhiên lại xuất hiện,
Cô ta thay sang bộ lễ phục dạ hội cao cấp, toàn thân nhìn ra khí chất, giống như đại minh tinh bước ra từ trong tivi.
Cô ta bước xuống từ cầu thang hình tròn trong biệt thự.
Diệp Bắc Minh ngồi ở trên ghế sofa, ngay cả mí mắt cũng không ngẩng lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
‘Tên khốn này, không nhìn thấy mình sao?’
Ngụy Yên Nhiên có chút nổi nóng: “Này, anh tên gì?”
Đến bây giờ cô ta cũng không biết tên của Diệp Bắc Minh.
“Điều này có quan trọng không?”
“Được, tôi không hỏi! Đi thôi!”
Ngụy Yên Nhiên chịu khuất phục, cảm giác không vui.
‘Trông cũng đẹp trai, nhưng lại không biết đối nhân xử thế! Tính cách như vậy mà không biết đối nhân xử thể, làm sao lăn lộn được ở Long Đô? Một bình hoa mà thôi’, Ngụy Yên Nhiên âm thầm lắc đầu.
Hai người một trước một sau lên Rolls Royce, đi về phía dạ tiệc từ thiện.
Dọc theo đường đi, Diệp Bắc Minh vẫn không nói câu nào.
Ngụy Yên Nhiên đã bắt đầu hoài nghi bản thân, trong lòng thầm nghĩ: ‘Chẳng lẽ tên nhãi này thật sự đến tìm Diệp Minh Viễn? Thân phận của Diệp Minh Viễn rất cao, ở Long Đô cũng là nhân vật hàng đầu, so với địa vị của bố mình thì còn cao hơn hẳn nửa cái đầu cơ, một tên nhãi Giang Nam làm sao quen biết được Diệp Minh Viễn?’
Ngụy Yên Nhiên không thể nào nghĩ ra được.
Lúc này, Rolls Royce đã tới dạ tiệc từ thiện.
Sau khi Ngụy Yên Nhiên xuống xe đã cảnh cáo một câu: “Anh tùy tiện tìm một chỗ đợi là được, đến lúc đó Diệp Minh Viễn sẽ xuất hiện”.
“Được’.
Diệp Bắc Minh nhanh nhẹn tìm một góc không ai để ý đến ngồi xuống.
Ngụy Yên Nhiên thì vào nhóm thanh niên Long Đô, bắt đầu nói chuyện.
“Yên Nhiên, đó là ai vậy?”
“Trông thật đẹp trai, đến cùng cậu à?”
“Chẳng lẽ là bạn trai của cậu?”
“Ha ha, tầm mắt cậu cao như vậy, Long Đô có bao nhiêu người theo đuổi cậu, cậu đều không chịu, sao hôm nay lại dẫn một cậu nam đến tham gia dạ tiệc vậy?”
Mấy cô gái trong nhóm Ngụy Yên Nhiên đều cười trêu ghẹo.
Bọn họ rất có khí chất, đều là con gái của những người đứng đầu.
Hoặc là xuất thân cao quý, bố mẹ đảm nhiệm chức vụ quan trọng.
Hoặc là đến từ thế gia.
Không có ai là người tầm thường.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro