Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Đứng thứ hai bả...

Ss Tần

2024-12-04 23:24:37

Nửa ngày sau, Diệp Bắc Minh đi tới bên ngoài hang Thần Ma.

Phía trước ma khí ngút trời, quỷ khí dày đặc!

Có vô số thung lũng và khe núi, rõ ràng đang là buổi trưa, lúc dương khí mạnh nhất nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác u ám!

Trùng hợp thay, ngoài đám người Diệp Bắc Minh, còn có một nhóm người khác đang đứng ở ngoài hang Thần Ma!

"Tiểu thư, còn có người khác tới!"

Một ông lão mặc áo xám bước tới chỗ người phụ nữ đeo khăn che mặt.

Người phụ nữ mặc một chiếc áo choàng lớn, cả người ẩn dưới tấm áo choàng: "Không cần phải để ý đến bọn họ, có rất nhiều con đường vào hang Thần Ma, chúng ta chưa chắc sẽ đi cùng một con đường!"

Ngẩng đầu lên.

Nhìn lên bầu trời!

Vào buổi trưa, âm khí trong hang Thần Ma yếu nhất!

"Đi!"

Người phụ nữ mặc áo choàng quát khẽ, cả nhóm nhanh chóng tiến vào hang Thần Ma!

Lạc Lâm nhịn không được: "Anh Bắc Minh, chúng ta cũng đi thôi!"

Diệp Quỳnh tiến lên đứng trước mặt Diệp Bắc Minh: "Bắc Minh, nghe tôi khuyên đi, đừng đi vào!"

"Tôi luôn cảm thấy có gì đó không ổn, hơn nữa bản thân hang Thần Ma cũng là một nơi nguy hiểm, cậu..."

Lạc Lâm trực tiếp ngắt lời: "Anh Bắc Minh, sợ gì chứ?"

"Ngoại trừ tôi ra, còn có bốn người khác ở cảnh giới Tế Đạo cấp sáu, cho dù gặp phải quái vật mạnh mẽ nào đó, chẳng lẽ chúng ta không thể chạy trốn được sao?"

Vẻ mặt Diệp Bắc Minh tự tin: "Diệp Quỳnh, có phải cô quá cẩn thận không?"

Anh đề nghị: “Hay là cô quay về đi?”

"Đúng vậy!"

Lạc Lâm mỉm cười gật đầu: "Diệp Quỳnh, nếu cô sợ thì cứ về đi!"

"Cô biết tại sao tôi là người xếp thứ 13 trên bảng xếp hạng Đế Huyết, còn cô lại xếp ngoài thứ 50 không?"

"Bởi vì cô quá nhát gan, không có can đảm!"

"Bắc Minh, tôi thật sự cảm thấy có gì đó không đúng!" Lông mày của Diệp Quỳnh nhíu chặt.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, không hề nghe: "Tôi đã quyết định!"

Nói xong, anh trực tiếp dẫn đầu tiến vào hang Thần Ma!

Lạc Lâm liếc nhìn.

Bốn ông lão cảnh giới Tế Đạo nhanh chóng đi theo!

Cô ta chặn trước mặt Diệp Quỳnh, khuôn mặt xinh đẹp đột nhiên trở nên lạnh lùng: "Diệp Quỳnh, đây là chuyện giữa tôi và anh Bắc Minh, nếu cô biết điều thì cút khỏi đây cho tôi!"

"Nếu phá hoại việc tốt của tôi, tôi cam đoan sẽ khiến cô hối hận!"

Diệp Quỳnh nghiêm nghị nói: "Lạc Lâm, Bắc Minh rất quan trọng đối với nhà họ Diệp, nếu cô dám làm tổn thương cậu ấy, tôi cam đoan nhà họ Diệp sẽ không tha cho cô đâu!"

Lạc Lâm sửng sốt.

Đột nhiên cô ta cười lớn!

"Ha ha, Diệp Quỳnh, cô đang nghĩ gì vậy, làm sao tôi có thể làm tổn thương anh Bắc Minh được?"

"Có phải cô đã quá nhạy cảm rồi không? Quên đi, tôi khuyên cô nên quay về đi, đừng cản trở chúng tôi vun bồi tình cảm!"

Nói xong cô ta nhanh chóng đi theo!

"Tiểu thư, nên làm gì bây giờ?"

Sau khi Lạc Lâm rời đi, một ông lão từ phía sau Diệp Quỳnh tiến tới.

Sắc mặt Diệp Quỳnh liên tục thay đổi: "Đi theo, dù thế nào cũng không thể để Bắc Minh xảy ra chuyện được!"

Vừa đi được không xa, Diệp Bắc Minh phát hiện bốn người cảnh giới Tế Đạo cấp sáu do Lạc Lâm phái tới đang theo sát xung quanh anh như hình với bóng!

Trông giống như đang bảo vệ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trên thực tế lại có ý đồ chặn đứng mọi lối thoát của anh!

"Ha ha, tiểu Tháp, xem ra bọn họ muốn chơi thật rồi!" Diệp Bắc Minh âm thầm cười nói.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Những người này không phải là đối thủ của cậu, Lạc Lâm là một người phụ nữ rất có tâm kế, không ngu ngốc như vậy!"

"Cậu cẩn thận trong hang Thần Ma còn có những nguy hiểm khác, có thể là đồng bọn của cô ta!"

"Biết."

Diệp Bắc Minh âm thầm gật đầu.

Lúc này, Lạc Lâm rốt cuộc đuổi kịp: "Anh Bắc Minh, sao anh lại đi nhanh như vậy!"

Phía sau Lạc Lâm, Diệp Quỳnh dẫn theo năm ông lão cảnh giới Tế Đạo cấp ba, cấp bốn, sắc mặt Diệp Bắc Minh hơi thay đổi!

"Tại sao cô lại vào đây?"

"Tôi sẽ bảo vệ cậu!"

“Tôi thực sự không cần cô bảo vệ…”

Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật.

Diệp Quỳnh đi theo lại khiến anh cảm thấy vướng bận!

"Đừng nói nhảm nữa! Nếu cậu nhất quyết muốn khám phá hang Thần Ma, tôi sẽ không hỏi mục đích của cậu! Tôi sẽ theo cậu suốt hành trình, nếu có nguy hiểm gì, tôi sẽ phái người đưa cậu đi ngay lập tức, cậu không có quyền từ chối việc này!"

Nghe giọng điệu nghiêm túc của Diệp Quỳnh.

Diệp Bắc Minh sửng sốt, giọng điệu này rất giống với mấy sư tỷ của anh!

Ngày thường các sư tỷ đều rất dịu dàng!

Một khi anh gặp nguy hiểm, họ lập tức trở nên quyết đoán!

"Anh Bắc Minh, chúng ta đi thôi!"

Lạc Lâm tiến lên, chủ động ôm lấy cánh tay Diệp Bắc Minh: "Tôi biết một con đường có thể an toàn nhanh chóng tiến vào hang Thần Ma!"

Diệp Bắc Minh nở một nụ cười: "Được, chúng ta cùng nhau đi!"

Sâu trong đôi mắt đẹp của Lạc Lâm hiện lên một tia kiêu ngạo!

'Ha ha, cắn câu, tôi biết ngay không ai có thể chống cự được vẻ đẹp của bổn tiểu thư!'

Nhìn hai người thân thiết như vậy.

Diệp Quỳnh bỗng nhiên lo lắng: "Này, Diệp Bắc Minh, cậu làm sao vậy?"

"Không phải cậu định từ hôn sao? Tại sao đột nhiên..."

Diệp Bắc Minh quay người, nhàn nhạt liếc nhìn Diệp Quỳnh: "Liên quan gì tới cô!"

"Cô trở về đi, nơi này không có việc của cô, để tôi và Lâm Nhi trải nghiệm cuộc sống của chúng tôi!"

"Diệp Quỳnh, tại sao cô lại không biết xấu hổ như vậy, còn không chịu đi?"

Lạc Lâm liếc nhìn Diệp Quỳnh đầy khiêu khích.

"Tôi..."

Vẻ mặt Diệp Quỳnh lo lắng.

Cô ta nhanh chóng lao về phía trước, vươn tay kéo lấy Diệp Bắc Minh: "Bắc Minh, cậu nghe tôi nói!"

"Ở đây thật sự có vấn đề, nếu như cậu thật sự muốn tiến vào hang Thần Ma, sau khi trở về nhà họ Diệp tôi sẽ mang thêm một ít trưởng lão cảnh giới Tế Đạo tới!"

"Tôi hứa sẽ đưa cậu vào, hôm nay cậu quay về với tôi trước đã!"

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Diệp Quỳnh, Diệp Bắc Minh cau mày!

Trong đầu anh vang lên giọng nói của Tháp Càn Khôn Trấn Ngục: "Nhóc con, Diệp Quỳnh này không hiểu lời nói của cậu!"

Diệp Bắc Minh âm thầm lắc đầu, truyền âm: "Quên đi, cũng vì cô ấy quan tâm tới tôi."

"Nếu cô ấy đã nhất quyết muốn đi theo, lát nữa thật sự đánh nhau thì đưa cô ấy vào tháp!"

"Được!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp lại rồi rơi vào im lặng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Bắc Minh không nói nhiều, tránh ra và lùi lại một bước!

"Tôi, Diệp Bắc Minh, hôm nay nhất định phải tiến vào hang Thần Ma!"

Quay đầu và tiến về phía trước!

Nhìn thấy cảnh tượng này!

Trong lòng Lạc Lâm càng nhạo báng hơn: 'Ha ha, tên vô dụng này, đúng là nhìn thấy phụ nữ thì không đi được nữa!'

'Lát nữa bị anh Hình Tôn bắt giữ, để xem tôi tra tấn anh đến chết như thế nào!'

"Anh Bắc Minh, đợi em với!"

Nhanh chóng theo sau!

"Chúng ta cũng đi thôi!"

Diệp Quỳnh cắn răng.



Cùng lúc đó, ở lối vào hang Thần Ma.

Phía sau Diệp Tiên Phàm, có mười mấy bóng người đi tới!

Ôn lão lưng còng từ bên cạnh đi ra, quỳ một chân xuống: "Đại nhân, Diệp Bắc Minh đã tiến vào hang Thần Ma!"

"Tuy nhiên, có một chút rắc rối!"

"Có chuyện gì vậy?"

Diệp Tiên Phàm cau mày.

Ông lão lưng còng nói: “Hình như thánh nữ của Hỗn Nguyên Tông cũng ở bên trong!”

"Người xếp thứ 3 bảng xếp hạng Đế Huyết, xếp tố 2 bảng thần nữ Trung Châu, Triệu Thanh Tuyệt?" Diệp Tiên Phàm giật mình.

...

Một canh giờ sau, phía trước truyền đến tiếng đánh nhau, kèm theo tiếng gầm gừ của một con quái vật không rõ danh tính!

Sau một thời gian, âm thanh của cuộc chiến đã dừng lại!

Diệp Bắc Minh cau mày.

Phía trước là con đường nhất định phải đi qua trên vị trí bản đồ của Diệp Tiêu Dao, không thể đi vòng qua được!

Suy nghĩ một lát, anh tiến về phía trước.

"Dừng lại!"

Ngay khi họ bước vào một khe núi, một tiếng hét nhỏ vang lên.

Đó là ông lão mặc áo xám ở lối vào hang Thần Ma!

Phía sau ông ta mấy trăm mét, có một thi thể khổng lồ nằm đó, thân hình như rồng, nhưng bụng lại mọc ra hàng trăm tay chân, đầu đã bị chặt đứt!

Bên dưới thân thể nó có một vũng ma huyết màu đen!

Người phụ nữ mặc áo choàng cầm trong tay một viên nội đan màu đen, thu vào trong nhẫn chứa vật!

"Nhìn cái gì? Còn không mau cút đi! Chúng tôi đi đường này trước, các người đi đường khác đi!"

Ông lão mặc áo vải lanh quát khẽ.

Diệp Bắc Minh cười lạnh: "Hang Thần Ma là của nhà ông à? Ông có thể đi, còn tôi thì không sao?"

"Nhóc con, cậu đang kiếm chuyện đúng không?"

Sắc mặt ông lão mặc áo vải lanh tối sầm lại.

Hơi thở của cảnh giới Tế Đạo cấp sáu đột nhiên đánh úp lại!

Diệp Bắc Minh phớt lờ áp lực và vượt qua ông lão mặc áo vải lanh!

Anh tiến về phía trước!

"Nhóc con, tôi thấy cậu đang tìm cái chết!"

Ông lão mặc áo vải lanh hét lớn, tiến lên một bước và chuẩn bị ra tay!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0