Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Hạ Nhược Tuyết,...
Ss Tần
2024-12-04 23:24:37
"Thôi bỏ đi, đủ dùng là được!"
Diệp Bắc Minh chẳng nghĩ nhiều.
Chỉ với một ý nghĩ, thần hồn đã tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn!
Xuất hiện trước mặt Hạ Nhược Tuyết!
Hạ Nhược Tuyết nhắm mắt, cả người yên lặng, không có bất kỳ dao động hô hấp nào!
"Nhược Tuyết, anh sẽ đưa em về!"
Một sợi thần hồn bay ra, tiến vào mi tâm của Hạ Nhược Tuyết, đi vào hải ý thức của cô ấy!
Xung quanh tối tăm vô tận, tĩnh lặng!
Giơ tay ra không thấy năm ngón tay, giống như một mảnh không gian thất lạc!
"Nhược Tuyết!"
Diệp Bắc Minh quát to, nhưng không có bất kỳ lời hồi đáp nào!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Nhóc con, triệu hồi thần phủ của cậu ra đây thử xem!"
Diệp Bắc Minh nghĩ thầm, triệu hồi thần phủ ra!
Chỉ có một thần phủ to bằng một ngôi miếu thổ địa, phát ra một tia sáng!
Giây tiếp theo.
"Kẻ nào? Dám đến nơi thanh tu của bổn đế, muốn chết à!" Một giọng nữ cực kỳ uy nghiêm vang lên.
Két!
Một tia sáng vàng chém tới, xé rách màn đêm!
Nhắm thẳng đến thần phủ của Diệp Bắc Minh, một khi thần phủ nổ tung, thần hồn của anh sẽ lạc ở đây suốt đời, vĩnh viễn ở trong bóng tối!
Diệp Bắc Minh ra tay luôn, Hỗn Độn đế huyết sôi trào!
Anh đấm ra một quyền!
Gào!
Một con huyết long xông lên, va chạm với tia sáng vàng kia, năng lượng nổ tung!
"Ơ? Khí tức ở cảnh giới Đại Năng tầng năm, thế mà lại có sức chiến đấu của cảnh giới Tế Đạo hả? Mặc kệ ngươi là ai, quấy rầy bổn đế thanh tu, ngươi vẫn phải chết!" Giọng nói của người phụ nữ cực kỳ lạnh lùng.
Trong bóng đêm vô tận, lộ ra một thân ảnh!
Vào khoảnh khắc trông thấy người này!
Diệp Bắc Minh cả kinh: "Dao Trì? Là cô à?"
Bóng hình trước mặt lại giống hệt với cơ thể mà Dao Trì từng ngưng tụ!
Chuyện gì vậy?
Người phụ nữ nhíu mày: "Dao Trì? Nữ nhân ngươi nói không liên quan với bổn đế!"
"Một kẻ vô dụng mà thôi, đường đường là đại đế, thế mà còn để người ta chém chết, đúng là nhục!"
Diệp Bắc Minh cấp tốc truyền âm: "Tiểu Tháp, đây là tình huống gì?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn chưa trả lời!
Người phụ nữ đã quát một tiếng: "Giết!"
Ống tay áo vung lên, mười mấy đạo kim quang cuốn tới!
Diệp Bắc Minh không hề sợ hãi, anh lao lên luôn: "Thần hồn của Nhược Tuyết đang ở đâu? Giao ra đây!"
Trận chiến bùng nổ!
Cùng lúc đó, cỗ xe thần mà Diệp Quỳnh đang ngồi đã về đến cổng lớn nhà họ Diệp ở Trung Châu!
Ở cửa nhà họ Diệp đang đầy người!
Cực kỳ náo nhiệt!
Một con phố dài một trăm nghìn mét, cơ hồ không có một khe hở!
Liếc mắt nhìn một cái, tất cả đều là những khuôn mặt hiếu kỳ!
Mấy ngàn vạn người tề tụ, chỉ để nhìn thấy người mang thể chất Hỗn Độn trong truyền thuyết!
"Mau nhìn kìa, thể chất Hỗn Độn về rồi!"
"Người đó có thể chất Hỗn Độn thật hả? Nghe nói, cậu ta đã mất tích một tỷ tám trăm triệu năm, nếu thật sự là cậu ta, thì với thể chất Hỗn Độn, cả nhà họ Diệp sẽ không có ai là đối thủ của cậu ta nhỉ!"
"Một khi người mang thể chất Hỗn Độn trưởng thành, có thể tăng lên một đại cảnh giới để giết địch!"
"Nếu thể chất Hỗn Độn tiến vào cảnh giới Tế Đạo tầng chín, thì trừ phi là Đại Đế đích thân ra tay, bằng không, thua thế nào còn không biết ấy chứ!"
Rất nhiều người đang bàn tán.
Diệp Quỳnh nhíu mày, cô ta không ngờ lại đông người thế này!
Quay đầu hạ lệnh một tiếng: "Tất cả đừng dừng lại, cứ đi vào gia tộc trước đã rồi nói sau!"
Mấy lão giả cảnh giới Tế Đạo gật đầu, điều khiển xe thần, tính đi vòng qua đám người ở cửa nhà họ Diệp!
"Đứng lại!"
Một thiếu niên trông khoảng mười hai, mười ba tuổi bước ra chặn thần xa lại, rồi kiêu ngạo nhìn Diệp Quỳnh: "Diệp Quỳnh, cô không thấy mọi người đang chờ à?"
"Mọi người đã đợi mấy canh giờ để thấy người có thể chất Hỗn Độn trở về! Không lộ diện cho mọi người nhìn thấy à?"
"Diệp Phong, anh đừng có mà gây sự!"
Diệp Quỳnh nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt.
Diệp Phong!
Chữ phong trong kẻ điên!
Một thằng điên hàng thật giá thật!
Đừng thấy vẻ ngoài anh ta trông giống thiếu niên, trên thực tế anh ta đã hơn ba tỷ tuổi rồi!
Thực lực đã đạt đến cảnh giới Tế Đạo tầng ba, so ra còn cao hơn Diệp Quỳnh một cảnh giới nhỏ!
Diệp Phong, người như tên, anh ta là một tên cực kỳ điên và ngang ngược ở nhà họ Diệp!
Người thì có gương mặt thiếu niên vô hại, nhưng làm việc thì cực kỳ tàn nhẫn, khiến người ta khiếp sợ!
Những người khác trong nhà họ Diệp sợ Diệp Phong, Diệp Quỳnh không sợ: "Diệp Phong, Bắc Minh đi đường mệt nhọc, bây giờ mệt rồi!"
"Tối nay còn có bữa tiệc gia đình, đón gió tẩy trần cho anh ấy!"
"Bây giờ để anh ấy về nghỉ ngơi, tối mọi người gặp anh ấy cũng được!"
Diệp Phong nhếch mép cười: "Bắc Minh cơ à? Diệp Quỳnh, cô gọi thân mật thế!"
"Tôi nghe nói, suốt quãng đường hai người toàn ở trong xe thần, bên trong còn liên tục phát ra những tiếng rên rỉ!"
"Có phải hai người, đã... hửm?"
Nháy mắt ra hiệu!
Vẻ mặt kiểu tôi hiểu mà!
Những người hóng chuyện đang đứng xung quanh lập tức nở nụ cười châm chọc!
Rồi nhìn Diệp Quỳnh với vẻ cợt nhả!
Diệp Quỳnh trầm mặt: "Diệp Phong, anh nói linh tinh cái gì đấy? Bắc Minh là người nhà họ Diệp, sao chúng tôi có thể phát sinh cái loại chuyện đấy được!"
"Loại chuyện đấy? Loại chuyện nào vậy?"
Diệp Phong nhếch môi cười: "Tôi còn chưa nói, sao cô đã tự khai rồi vậy?"
"Anh!"
Diệp Quỳnh tức run người.
Không muốn để ý đến Diệp Phong nữa!
Tên này là một tên điên! Đồ thần kinh!
"Chúng ta đi!"
Cô ta quay đầu quát một tiếng, xe thần chuẩn bị vòng qua Diệp Phong, đi vào nhà họ Diệp!
Diệp Phong cười lạnh: "Tôi đã cho các cô đi chưa? Muốn đi cũng được thôi, để tên có thể chất Hỗn Độn ra đây chào tôi trước đã!"
Anh ta lướt một cái!
Đã vòng qua Diệp Quỳnh một cách quỷ mị, rồi dừng trước xe thần!
Đánh một quyền vào xe thần!
"Diệp Phong, anh làm cái gì vậy?" Diệp Quỳnh giật mình, cô ta biết Diệp Phong rất điên, nhưng không ngờ anh ta lại dám phá hủy xe ngựa của cô ta ngay trước mặt mọi người!
Bùm!
Một tiếng nổ vang lên, xe ngựa nổ tung!
Trước đó, Diệp Bắc Minh đang đại chiến mấy trăm hiệp với người phụ nữ cực giống Dao Trì trong hải ý thức của Hạ Nhược Tuyết, anh đang đánh cho đối phương chật vật lùi lại!
Huyết long và ma long cùng lao ra, khống chế người phụ nữ!
Anh đang định hỏi tung tích về thần hồn Hạ Nhược Tuyết!
Đột nhiên.
Xe ngựa nổ tung, cơ thể anh cảm nhận được nguy hiểm!
Thần hồn nhanh chóng lùi ra, ra khỏi hải ý thức đang bị lạc của Hạ Nhược Tuyết, rồi rời khỏi nghĩa địa Hỗn Độn!
"Đệt! Mẹ nó, đứa nào làm đấy?"
Diệp Bắc tức xanh cả mặt, mắt thấy sắp hỏi ra tung tích thần hồn bị lạc của Hạ Nhược Tuyết!
Thế mà lại bị người khác làm gián đoạn!
Một cỗ căm giận ngút trời bùng lên trong lòng Diệp Bắc Minh!
Đôi mắt anh lạnh lẽo, có xúc động muốn giết người!
Xoẹt!
Con ngươi lạnh lùng tập trung vào Diệp Phong vừa đấm một quyền làm nổ xe thần!
"Chậc chậc chậc! Cậu chính là người có thể chất Hỗn Độn đó hả? Trông cũng chẳng có gì đặc biệt!" Có vẻ Diệp Phong vẫn chưa cảm nhận được tính nghiêm trọng của sự việc, anh ta đùa cợt đánh giá Diệp Bắc Minh.
Không chỉ anh ta, các thành viên nhà họ Diệp ở xung quanh cũng hướng mắt vào Diệp Bắc Minh!
Liên tục liếc
Diệp Bắc Minh tức run cả người: "Anh là người đánh nát xe thần, phải không?"
"Là tôi đấy, thì sao?"
Diệp Phong nhếch môi cười.
"Thì sao hả? Tôi phải giết chết anh!" Diệp Bắc Minh cực kỳ căm phẫn.
Khí tức vô cùng cuồng bạo bùng lên như hồng hoang mãnh thú, kình khí khủng bố thổi quét toàn bộ không gian!
Một bước!
Đứng trước mặt Diệp Phong!
Diệp Bắc Minh giơ tay lên chộp lấy đầu Diệp Phong!
Diệp Phong sợ đến nỗi run rẩy, khi anh ta phản ứng lại, năm ngón tay của Diệp Bắc Minh đã chộp vào đầu anh ta, rồi xách anh ta lên như xách một con gà con!
Rầm!!
Một tiếng rầm vang lên, Diệp Phong bị đập mạnh xuống đấy, hộc máu!
"Này..."
Tất cả mọi người nhà họ Diệp ngây người!
Diệp Bắc Minh tức run cả người: "Ai bảo anh động vào tôi hả?"
Chỉ còn một xíu nữa thôi!
Con mẹ nó chỉ còn chút nữa là xong!
Bụp! Bụp! Bụp! Bụp...
Diệp Bắc Minh cực kỳ phẫn nộ, khùng luôn!
Anh cầm Diệp Phong như cầm một con chó chết, rồi điên cuồng đập xuống đất!
Diệp Phong đau chết ngất luôn, anh ta có thể cảm nhận được xương cốt toàn thân gãy nát, máu thịt gần như thành thịt nhão, từng tấc gân mạch đứt đoạn, cảm giác tử vong lan ra toàn thân!
Anh ta là kẻ điên, sao lại có người còn điên hơn anh ta vậy?
Đột nhiên, một giọng nói cực kỳ uy nghiêm vang lên: "Diệp Bắc Minh, dừng tay!"
Diệp Bắc Minh mặc kệ!
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, máu thịt Diệp Phong đã bung bét!
Chỉ còn lại bộ xương, cực kỳ thê thảm!
"Diệp Bắc Minh, lời lão phu nói mà cậu cũng dám không nghe! Cậu thật sự nghĩ cậu có thể chất Hỗn Độn thì không ai dám động vào cậu hả?" Giọng nói uy nghiêm vang lên.
Một lão giả tóc bạc trắng, như một con sư tử!
Ông ta chợt xuất hiện trước người Diệp Bắc Minh, đưa tay ra ấn xuống vai anh!
"Quỳ xuống!"
Khí tức của cảnh giới Tế Đạo tầng tám bùng nổ dữ dội!
Diệp Bắc Minh chẳng nghĩ nhiều.
Chỉ với một ý nghĩ, thần hồn đã tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn!
Xuất hiện trước mặt Hạ Nhược Tuyết!
Hạ Nhược Tuyết nhắm mắt, cả người yên lặng, không có bất kỳ dao động hô hấp nào!
"Nhược Tuyết, anh sẽ đưa em về!"
Một sợi thần hồn bay ra, tiến vào mi tâm của Hạ Nhược Tuyết, đi vào hải ý thức của cô ấy!
Xung quanh tối tăm vô tận, tĩnh lặng!
Giơ tay ra không thấy năm ngón tay, giống như một mảnh không gian thất lạc!
"Nhược Tuyết!"
Diệp Bắc Minh quát to, nhưng không có bất kỳ lời hồi đáp nào!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: "Nhóc con, triệu hồi thần phủ của cậu ra đây thử xem!"
Diệp Bắc Minh nghĩ thầm, triệu hồi thần phủ ra!
Chỉ có một thần phủ to bằng một ngôi miếu thổ địa, phát ra một tia sáng!
Giây tiếp theo.
"Kẻ nào? Dám đến nơi thanh tu của bổn đế, muốn chết à!" Một giọng nữ cực kỳ uy nghiêm vang lên.
Két!
Một tia sáng vàng chém tới, xé rách màn đêm!
Nhắm thẳng đến thần phủ của Diệp Bắc Minh, một khi thần phủ nổ tung, thần hồn của anh sẽ lạc ở đây suốt đời, vĩnh viễn ở trong bóng tối!
Diệp Bắc Minh ra tay luôn, Hỗn Độn đế huyết sôi trào!
Anh đấm ra một quyền!
Gào!
Một con huyết long xông lên, va chạm với tia sáng vàng kia, năng lượng nổ tung!
"Ơ? Khí tức ở cảnh giới Đại Năng tầng năm, thế mà lại có sức chiến đấu của cảnh giới Tế Đạo hả? Mặc kệ ngươi là ai, quấy rầy bổn đế thanh tu, ngươi vẫn phải chết!" Giọng nói của người phụ nữ cực kỳ lạnh lùng.
Trong bóng đêm vô tận, lộ ra một thân ảnh!
Vào khoảnh khắc trông thấy người này!
Diệp Bắc Minh cả kinh: "Dao Trì? Là cô à?"
Bóng hình trước mặt lại giống hệt với cơ thể mà Dao Trì từng ngưng tụ!
Chuyện gì vậy?
Người phụ nữ nhíu mày: "Dao Trì? Nữ nhân ngươi nói không liên quan với bổn đế!"
"Một kẻ vô dụng mà thôi, đường đường là đại đế, thế mà còn để người ta chém chết, đúng là nhục!"
Diệp Bắc Minh cấp tốc truyền âm: "Tiểu Tháp, đây là tình huống gì?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục còn chưa trả lời!
Người phụ nữ đã quát một tiếng: "Giết!"
Ống tay áo vung lên, mười mấy đạo kim quang cuốn tới!
Diệp Bắc Minh không hề sợ hãi, anh lao lên luôn: "Thần hồn của Nhược Tuyết đang ở đâu? Giao ra đây!"
Trận chiến bùng nổ!
Cùng lúc đó, cỗ xe thần mà Diệp Quỳnh đang ngồi đã về đến cổng lớn nhà họ Diệp ở Trung Châu!
Ở cửa nhà họ Diệp đang đầy người!
Cực kỳ náo nhiệt!
Một con phố dài một trăm nghìn mét, cơ hồ không có một khe hở!
Liếc mắt nhìn một cái, tất cả đều là những khuôn mặt hiếu kỳ!
Mấy ngàn vạn người tề tụ, chỉ để nhìn thấy người mang thể chất Hỗn Độn trong truyền thuyết!
"Mau nhìn kìa, thể chất Hỗn Độn về rồi!"
"Người đó có thể chất Hỗn Độn thật hả? Nghe nói, cậu ta đã mất tích một tỷ tám trăm triệu năm, nếu thật sự là cậu ta, thì với thể chất Hỗn Độn, cả nhà họ Diệp sẽ không có ai là đối thủ của cậu ta nhỉ!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Một khi người mang thể chất Hỗn Độn trưởng thành, có thể tăng lên một đại cảnh giới để giết địch!"
"Nếu thể chất Hỗn Độn tiến vào cảnh giới Tế Đạo tầng chín, thì trừ phi là Đại Đế đích thân ra tay, bằng không, thua thế nào còn không biết ấy chứ!"
Rất nhiều người đang bàn tán.
Diệp Quỳnh nhíu mày, cô ta không ngờ lại đông người thế này!
Quay đầu hạ lệnh một tiếng: "Tất cả đừng dừng lại, cứ đi vào gia tộc trước đã rồi nói sau!"
Mấy lão giả cảnh giới Tế Đạo gật đầu, điều khiển xe thần, tính đi vòng qua đám người ở cửa nhà họ Diệp!
"Đứng lại!"
Một thiếu niên trông khoảng mười hai, mười ba tuổi bước ra chặn thần xa lại, rồi kiêu ngạo nhìn Diệp Quỳnh: "Diệp Quỳnh, cô không thấy mọi người đang chờ à?"
"Mọi người đã đợi mấy canh giờ để thấy người có thể chất Hỗn Độn trở về! Không lộ diện cho mọi người nhìn thấy à?"
"Diệp Phong, anh đừng có mà gây sự!"
Diệp Quỳnh nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt.
Diệp Phong!
Chữ phong trong kẻ điên!
Một thằng điên hàng thật giá thật!
Đừng thấy vẻ ngoài anh ta trông giống thiếu niên, trên thực tế anh ta đã hơn ba tỷ tuổi rồi!
Thực lực đã đạt đến cảnh giới Tế Đạo tầng ba, so ra còn cao hơn Diệp Quỳnh một cảnh giới nhỏ!
Diệp Phong, người như tên, anh ta là một tên cực kỳ điên và ngang ngược ở nhà họ Diệp!
Người thì có gương mặt thiếu niên vô hại, nhưng làm việc thì cực kỳ tàn nhẫn, khiến người ta khiếp sợ!
Những người khác trong nhà họ Diệp sợ Diệp Phong, Diệp Quỳnh không sợ: "Diệp Phong, Bắc Minh đi đường mệt nhọc, bây giờ mệt rồi!"
"Tối nay còn có bữa tiệc gia đình, đón gió tẩy trần cho anh ấy!"
"Bây giờ để anh ấy về nghỉ ngơi, tối mọi người gặp anh ấy cũng được!"
Diệp Phong nhếch mép cười: "Bắc Minh cơ à? Diệp Quỳnh, cô gọi thân mật thế!"
"Tôi nghe nói, suốt quãng đường hai người toàn ở trong xe thần, bên trong còn liên tục phát ra những tiếng rên rỉ!"
"Có phải hai người, đã... hửm?"
Nháy mắt ra hiệu!
Vẻ mặt kiểu tôi hiểu mà!
Những người hóng chuyện đang đứng xung quanh lập tức nở nụ cười châm chọc!
Rồi nhìn Diệp Quỳnh với vẻ cợt nhả!
Diệp Quỳnh trầm mặt: "Diệp Phong, anh nói linh tinh cái gì đấy? Bắc Minh là người nhà họ Diệp, sao chúng tôi có thể phát sinh cái loại chuyện đấy được!"
"Loại chuyện đấy? Loại chuyện nào vậy?"
Diệp Phong nhếch môi cười: "Tôi còn chưa nói, sao cô đã tự khai rồi vậy?"
"Anh!"
Diệp Quỳnh tức run người.
Không muốn để ý đến Diệp Phong nữa!
Tên này là một tên điên! Đồ thần kinh!
"Chúng ta đi!"
Cô ta quay đầu quát một tiếng, xe thần chuẩn bị vòng qua Diệp Phong, đi vào nhà họ Diệp!
Diệp Phong cười lạnh: "Tôi đã cho các cô đi chưa? Muốn đi cũng được thôi, để tên có thể chất Hỗn Độn ra đây chào tôi trước đã!"
Anh ta lướt một cái!
Đã vòng qua Diệp Quỳnh một cách quỷ mị, rồi dừng trước xe thần!
Đánh một quyền vào xe thần!
"Diệp Phong, anh làm cái gì vậy?" Diệp Quỳnh giật mình, cô ta biết Diệp Phong rất điên, nhưng không ngờ anh ta lại dám phá hủy xe ngựa của cô ta ngay trước mặt mọi người!
Bùm!
Một tiếng nổ vang lên, xe ngựa nổ tung!
Trước đó, Diệp Bắc Minh đang đại chiến mấy trăm hiệp với người phụ nữ cực giống Dao Trì trong hải ý thức của Hạ Nhược Tuyết, anh đang đánh cho đối phương chật vật lùi lại!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Huyết long và ma long cùng lao ra, khống chế người phụ nữ!
Anh đang định hỏi tung tích về thần hồn Hạ Nhược Tuyết!
Đột nhiên.
Xe ngựa nổ tung, cơ thể anh cảm nhận được nguy hiểm!
Thần hồn nhanh chóng lùi ra, ra khỏi hải ý thức đang bị lạc của Hạ Nhược Tuyết, rồi rời khỏi nghĩa địa Hỗn Độn!
"Đệt! Mẹ nó, đứa nào làm đấy?"
Diệp Bắc tức xanh cả mặt, mắt thấy sắp hỏi ra tung tích thần hồn bị lạc của Hạ Nhược Tuyết!
Thế mà lại bị người khác làm gián đoạn!
Một cỗ căm giận ngút trời bùng lên trong lòng Diệp Bắc Minh!
Đôi mắt anh lạnh lẽo, có xúc động muốn giết người!
Xoẹt!
Con ngươi lạnh lùng tập trung vào Diệp Phong vừa đấm một quyền làm nổ xe thần!
"Chậc chậc chậc! Cậu chính là người có thể chất Hỗn Độn đó hả? Trông cũng chẳng có gì đặc biệt!" Có vẻ Diệp Phong vẫn chưa cảm nhận được tính nghiêm trọng của sự việc, anh ta đùa cợt đánh giá Diệp Bắc Minh.
Không chỉ anh ta, các thành viên nhà họ Diệp ở xung quanh cũng hướng mắt vào Diệp Bắc Minh!
Liên tục liếc
Diệp Bắc Minh tức run cả người: "Anh là người đánh nát xe thần, phải không?"
"Là tôi đấy, thì sao?"
Diệp Phong nhếch môi cười.
"Thì sao hả? Tôi phải giết chết anh!" Diệp Bắc Minh cực kỳ căm phẫn.
Khí tức vô cùng cuồng bạo bùng lên như hồng hoang mãnh thú, kình khí khủng bố thổi quét toàn bộ không gian!
Một bước!
Đứng trước mặt Diệp Phong!
Diệp Bắc Minh giơ tay lên chộp lấy đầu Diệp Phong!
Diệp Phong sợ đến nỗi run rẩy, khi anh ta phản ứng lại, năm ngón tay của Diệp Bắc Minh đã chộp vào đầu anh ta, rồi xách anh ta lên như xách một con gà con!
Rầm!!
Một tiếng rầm vang lên, Diệp Phong bị đập mạnh xuống đấy, hộc máu!
"Này..."
Tất cả mọi người nhà họ Diệp ngây người!
Diệp Bắc Minh tức run cả người: "Ai bảo anh động vào tôi hả?"
Chỉ còn một xíu nữa thôi!
Con mẹ nó chỉ còn chút nữa là xong!
Bụp! Bụp! Bụp! Bụp...
Diệp Bắc Minh cực kỳ phẫn nộ, khùng luôn!
Anh cầm Diệp Phong như cầm một con chó chết, rồi điên cuồng đập xuống đất!
Diệp Phong đau chết ngất luôn, anh ta có thể cảm nhận được xương cốt toàn thân gãy nát, máu thịt gần như thành thịt nhão, từng tấc gân mạch đứt đoạn, cảm giác tử vong lan ra toàn thân!
Anh ta là kẻ điên, sao lại có người còn điên hơn anh ta vậy?
Đột nhiên, một giọng nói cực kỳ uy nghiêm vang lên: "Diệp Bắc Minh, dừng tay!"
Diệp Bắc Minh mặc kệ!
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, máu thịt Diệp Phong đã bung bét!
Chỉ còn lại bộ xương, cực kỳ thê thảm!
"Diệp Bắc Minh, lời lão phu nói mà cậu cũng dám không nghe! Cậu thật sự nghĩ cậu có thể chất Hỗn Độn thì không ai dám động vào cậu hả?" Giọng nói uy nghiêm vang lên.
Một lão giả tóc bạc trắng, như một con sư tử!
Ông ta chợt xuất hiện trước người Diệp Bắc Minh, đưa tay ra ấn xuống vai anh!
"Quỳ xuống!"
Khí tức của cảnh giới Tế Đạo tầng tám bùng nổ dữ dội!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro