Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Nhà họ Diệp, to...
Ss Tần
2024-12-04 23:24:37
"Cái gì?"
Trong đại sảnh của Trần gia Tử Vi Đế Tộc, mọi người hết sức ngạc nhiên!
"Vũ Nhu, con đùa gì vậy?"
"Bọn ta biết Diệp Bắc Minh có thể chất Hỗn Độn, nhưng con đừng quên Tiêu Hùng đang ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín đỉnh phong, nếu không phải do bị phép tắc của Nguyên Thủy Chân Giới hạn chế, có khi ông ta đã tiến vào cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng rồi!"
"Đúng vậy, thể chất Hỗn Độn rất mạnh, nhưng giờ cậu ta còn chưa trưởng thành, sao có thể là đối thủ của Tiêu Hùng được!"
Rất nhiều người nhà họ Trần nhao nhao nói.
Họ hoàn toàn không tin, Tiêu Hùng thua thảm ư?
Đùa gì vậy!
Đối diện với nghi ngờ của mọi người, Trần Vũ Nhu vẫn giữ vẻ mặt bình thản, không hề dao động!
"Ha ha!"
Một tiếng cười lạnh vang lên, mọi người nhíu mày nhìn sang.
Chỉ thấy.
Một thiếu nữ váy xanh lên tiếng: "Lão tổ, cháu đã bảo rồi mà, không nên để Trần Vũ Nhu đi vào Vô Căn Chi Địa!"
"Người xem cô ta còn đi giúp người ngoài che giấu tin tức, đúng là ăn cây táo rào cây sung!"
"Chắc không phải cô nghĩ, cô giúp thể chất Hỗn Độn giấu diếm một vài tin tức, thì anh ta sẽ coi trọng cô đấy chứ?"
"Cô cũng không nhìn lại mặt mình đi, cô nghĩ anh ta sẽ để mắt đến cô sao?"
Mặt Trần Vũ Nhu trầm xuống: "Trần Vũ Phân, cô nói linh tinh gì vậy?"
"Tôi không có bất kỳ suy nghĩ không an phận nào với Diệp công tử!"
"Ha ha ha... Sốt ruột rồi kìa! Người xem cô ta sốt ruột rồi kìa!" Trần Vũ Phân che miệng cười trộm: "Tôi còn chưa nói gì, cô đã tự khai rồi à?"
"Cô thích tên thể chất Hỗn Độn đó thật hả? Buồn cười quá! Ha ha ha..."
Cô ta cười ngặt nghẽo!
Trần Vũ Nhu cắn răng, ánh mắt bừng lên lửa giận: "Cô đừng có mà ăn nói bậy bạ!"
Trần Vũ Phân lắc đầu: "Lão tổ đang ở đây, mọi người cũng không mù!"
"Cô phản ứng như vậy, cô bảo tôi nói bậy? Lúc chó bị giẫm vào đuôi, nó sẽ nhảy cẫng lên đấy!"
"Được rồi, Vũ Phân, cháu im miệng đi!"
Một tiếng quát vang lên!
Trần Vũ Phân ngậm miệng!
"Vũ Nhu, rốt cuộc đã xảy chuyện gì trong Vô Căn Chi Địa?"
"Con ủng hộ và tin tưởng Diệp Bắc Minh như vậy, có phải còn chuyện gì bọn ta không biết đúng không? Còn cả những người đi vào Vô Căn Chi Địa nữa, họ có còn sống không?" Lão giả gầy khô nhíu mày.
Trần Thiên Trì, lão giả Tử Vi Đế Tộc, cảnh giới Tế Đạo tầng chín!
Trần Vũ Nhu vẫn lắc đầu: "Lão tổ, xin người đừng hỏi nữa!"
Cô ta nói với giọng chắc chắn: "Người chỉ cần nhớ một điều, nếu Diệp công tử thật sự đánh với Tiêu Hùng, Tiêu Hùng nhất định sẽ thua!"
...
Nhà họ Tiêu hôm nay cực kỳ náo nhiệt.
Tin tức một trong những lão tổ của nhà họ Tiêu, Tiêu Hùng, cảnh giới Tế Đạo tầng chín, ước chiến với người có thể chất Hỗn Độn nhà họ Diệp vừa truyền ra!
Toàn bộ Nguyên Thủy Chân Giới rúng động!
Người của các thế lực, tông môn, gia tộc Đế Huyết ở Nam Đại Lục, Bắc Cảnh, Tây Thổ, Đông Đảo, Trung Châu, lũ lượt kéo đến!
Chỉ còn hai canh giờ nữa là đến giờ ngọ, người của các thế lực gần như đã đến đủ!
Tuyết tộc ở Trung Châu!
Tộc Bất Hủ ở Nam Đại Lục!
Tử Vi Đế Tộc ở Nam Đại Lục!
Nhà họ Cổ ở Đông đảo!
Hỗn Nguyên tông ở Bắc Cảnh!
Số lượng người đổ về thật sự quá đông, mấy trăm triệu người kéo đến nhà họ Tiêu!
Cho dù có là gia tộc Đế Huyết, thì cũng không tiếp đãi nổi nhiều người như vậy!
Sau nhiều tầng sàng lọc, chỉ một phần mười trong số đó có tư cách tiến vào võ trường của nhà họ Tiêu!
Những tu võ giả khác, bị chặn hết ở bên ngoài nhà họ Tiêu.
Ở võ trường, nhà họ Tiêu đã xây một võ đài, rộng mười nghìn mét.
Đủ loại trận pháp cấp Đế được bày bố, dù cảnh giới Tế Đạo tầng chín có chiến đấu hết sức trên võ đài thì cũng không phá hủy được võ đài.
"Sắp đến giữa trưa rồi, sao thể chất Hỗn Độn nhà họ Diệp vẫn chưa tới nhỉ?"
"Đúng vậy! Mọi người đã đến đây cả rồi, chẳng lẽ thể chất Hỗn Độn sợ rồi?"
Mọi người xì xào bàn tán.
Sau đó, cả đám nhao nhao ngẩng đầu lên, nhìn sang phía nhà họ Diệp!
Diệp Thí Thiên đang ngồi trên ghế thái sư, nhắm mắt dưỡng thần!
Diệp Quỳnh ở bên cạnh, xem giờ: "Lão tổ, còn nửa canh giờ nữa là đến chính ngọ, sao Bắc Minh còn chưa về nhỉ?"
"Chắc không phải, anh ta không đến đấy chứ?"
Diệp Thí Thiên chẳng thèm hé mắt: "Diệp Quỳnh, cháu cùng vào Vô Căn Chi Địa với thằng bé, chẳng lẽ cháu không hiểu nó à?"
Diệp Quỳnh ngẩn ra, sau đó mỉm cười như đã hiểu: "Cũng phải!"
Thời gian thấm thoát trôi qua!
Khi sắp đến giữa trưa.
Một thanh niên chậm rãi đứng dậy, bay lên trời: "Diệp tiền bối, sao chàng trai có thể chất Hỗn Độn nhà ngài vẫn chưa tới? Mọi người đều muốn chứng kiến thực lực của thể chất Hỗn Độn một chút!"
"Nhưng thể chất Hỗn Độn cứ chậm trễ không xuất hiện, chắc không phải là sợ rồi đấy chứ?"
Xoẹt!
Mọi người tập trung nhìn!
"Đây là?"
Một gương mặt xa lạ, còn rất trẻ.
"Cậu ta tên Cổ Nhất Minh, thánh tử mà nhà họ Cổ bí mật bồi dưỡng! Thảo nào không đi Vô Căn Chi Địa, đã đến cảnh giới Tế Đạo tầng bảy rồi kìa!" Một lão giả giọng ồm ồm nói.
Mọi người kinh ngạc!
"Nhà họ Cổ lén bồi dưỡng một Thánh tử? Lại còn lên đến cảnh giới Tế Đạo tầng bảy rồi!"
"Nhà họ Cổ dã tâm không nhỏ nhỉ, nếu không phải hôm nay thể chất Hỗn Độn sẽ đánh một trận tử chiến với Tiêu Hùng, thì e là họ vẫn đang giấu cậu ta đi!"
Một số lão giả của Tuyết tộc và tộc Bất Hủ híp mắt.
Hàng tỉ ánh mắt tập trung vào Cổ Nhất Minh, anh ta không hề sợ hãi, cứ thế nhìn Diệp Thí Thiên một cách tự nhiên nhàn nhã!
Diệp Thí Thiên chỉ có một câu: "Chưa đến giờ, đừng vội!"
Kỳ thực, trong lòng ông ấy cũng đang đánh trống bùm bùm!
'Minh Nhi ơi, thằng nhóc này, sắp đến chính ngọ rồi đấy! Nếu đến giờ mà thằng bé còn chưa đến, e là sẽ bị xử thua luôn!'
'Lần này, nhà họ Diệp mất hết thể diện rồi... haiz, thôi bỏ đi! Có mất mặt thì cũng là lão phu mất mặt, còn hơn là Minh Nhi bỏ mạng!'
Diệp Thí Thiên thầm lắc đầu.
Trong đám người ở nhóm Tử Vi Đế Tộc.
Trần Vũ Phân lạnh lùng bảo: "Trần Vũ Nhu, chẳng phải cô bảo Tiêu Hùng sẽ thua thảm sao?"
"Sao nào? Sao thể chất Hỗn Độn vẫn chưa đến? Tôi thấy anh ta sợ rồi thì có!"
Trần Vũ Nhu quát: "Trần Vũ Phân, cô câm mồm cho tôi!"
"Ơ ơ ơ, cô lại sốt ruột rồi!"
Trần Vũ Phân cười rất vui: "Chỉ còn một khắc đồng hồ nữa thôi, tên có thể chất Hỗn Độn kia sẽ không xuất hiện đâu!"
'Diệp công tử... anh không đến thật à?' Trần Vũ Nhu nắm chặt tay.
Một khắc sau.
Trong đám người nhà họ Tiêu, một lão giả già nua trông như sư tử bước ra!
Ông ta đi lên võ đài giữa trung tâm võ trường!
Nhìn khắp xung quanh!
Giọng nói như sấm rền vang lên: "Đã đến giờ! Thể chất Hỗn Độn nhà họ Diệp vẫn không xuất hiện, xem ra thể chất Hỗn Độn vô địch trong truyền thuyết, biết sợ rồi!"
Tiêu Hùng thầm thấy buồn cười, ông ta đã đoán trước được là Diệp Bắc Minh không dám tới!
"Ước chiến, là Diệp Bắc Minh đồng ý!"
"Thời gian, cậu ta cũng đồng ý!"
"Những người bạn từ các tông môn, từ các chủng tộc Đế huyết đều đến hết rồi!"
"Chỉ có mỗi Diệp Bắc Minh, là không xuất hiện!"
Ánh mắt ông ta trầm xuống, nhìn chằm chằm Diệp Thí Thiên: "Diệp Thí Thiên, ông thân là lão tổ cảnh giới Tế Đạo nhà họ Diệp!"
"Có phải ông nên đứng ra cho mọi người một lời giải thích không?"
"Diệp Bắc Minh không dám đến, hay là, ông lên đài đánh với lão phu đi?"
"Để lão phu xem xem, có phải xương cốt của nhà họ Diệp đều mềm thế không!"
"Ha ha ha!"
Toàn trường cười vang!
Hài cực!
Diệp Thí Thiên sa sầm mặt, vỗ bàn đứng dậy: "Tiêu Hùng, đánh thì đánh, ông tưởng lão phu sợ à?"
Ông ấy đang định lao lên võ đài!
Một giọng nói lạnh lùng vang vọng khắp nhà họ Tiêu: "Lão tổ, giết con hàng này, còn cần người ra tay à?"
Trong đại sảnh của Trần gia Tử Vi Đế Tộc, mọi người hết sức ngạc nhiên!
"Vũ Nhu, con đùa gì vậy?"
"Bọn ta biết Diệp Bắc Minh có thể chất Hỗn Độn, nhưng con đừng quên Tiêu Hùng đang ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín đỉnh phong, nếu không phải do bị phép tắc của Nguyên Thủy Chân Giới hạn chế, có khi ông ta đã tiến vào cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng rồi!"
"Đúng vậy, thể chất Hỗn Độn rất mạnh, nhưng giờ cậu ta còn chưa trưởng thành, sao có thể là đối thủ của Tiêu Hùng được!"
Rất nhiều người nhà họ Trần nhao nhao nói.
Họ hoàn toàn không tin, Tiêu Hùng thua thảm ư?
Đùa gì vậy!
Đối diện với nghi ngờ của mọi người, Trần Vũ Nhu vẫn giữ vẻ mặt bình thản, không hề dao động!
"Ha ha!"
Một tiếng cười lạnh vang lên, mọi người nhíu mày nhìn sang.
Chỉ thấy.
Một thiếu nữ váy xanh lên tiếng: "Lão tổ, cháu đã bảo rồi mà, không nên để Trần Vũ Nhu đi vào Vô Căn Chi Địa!"
"Người xem cô ta còn đi giúp người ngoài che giấu tin tức, đúng là ăn cây táo rào cây sung!"
"Chắc không phải cô nghĩ, cô giúp thể chất Hỗn Độn giấu diếm một vài tin tức, thì anh ta sẽ coi trọng cô đấy chứ?"
"Cô cũng không nhìn lại mặt mình đi, cô nghĩ anh ta sẽ để mắt đến cô sao?"
Mặt Trần Vũ Nhu trầm xuống: "Trần Vũ Phân, cô nói linh tinh gì vậy?"
"Tôi không có bất kỳ suy nghĩ không an phận nào với Diệp công tử!"
"Ha ha ha... Sốt ruột rồi kìa! Người xem cô ta sốt ruột rồi kìa!" Trần Vũ Phân che miệng cười trộm: "Tôi còn chưa nói gì, cô đã tự khai rồi à?"
"Cô thích tên thể chất Hỗn Độn đó thật hả? Buồn cười quá! Ha ha ha..."
Cô ta cười ngặt nghẽo!
Trần Vũ Nhu cắn răng, ánh mắt bừng lên lửa giận: "Cô đừng có mà ăn nói bậy bạ!"
Trần Vũ Phân lắc đầu: "Lão tổ đang ở đây, mọi người cũng không mù!"
"Cô phản ứng như vậy, cô bảo tôi nói bậy? Lúc chó bị giẫm vào đuôi, nó sẽ nhảy cẫng lên đấy!"
"Được rồi, Vũ Phân, cháu im miệng đi!"
Một tiếng quát vang lên!
Trần Vũ Phân ngậm miệng!
"Vũ Nhu, rốt cuộc đã xảy chuyện gì trong Vô Căn Chi Địa?"
"Con ủng hộ và tin tưởng Diệp Bắc Minh như vậy, có phải còn chuyện gì bọn ta không biết đúng không? Còn cả những người đi vào Vô Căn Chi Địa nữa, họ có còn sống không?" Lão giả gầy khô nhíu mày.
Trần Thiên Trì, lão giả Tử Vi Đế Tộc, cảnh giới Tế Đạo tầng chín!
Trần Vũ Nhu vẫn lắc đầu: "Lão tổ, xin người đừng hỏi nữa!"
Cô ta nói với giọng chắc chắn: "Người chỉ cần nhớ một điều, nếu Diệp công tử thật sự đánh với Tiêu Hùng, Tiêu Hùng nhất định sẽ thua!"
...
Nhà họ Tiêu hôm nay cực kỳ náo nhiệt.
Tin tức một trong những lão tổ của nhà họ Tiêu, Tiêu Hùng, cảnh giới Tế Đạo tầng chín, ước chiến với người có thể chất Hỗn Độn nhà họ Diệp vừa truyền ra!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Toàn bộ Nguyên Thủy Chân Giới rúng động!
Người của các thế lực, tông môn, gia tộc Đế Huyết ở Nam Đại Lục, Bắc Cảnh, Tây Thổ, Đông Đảo, Trung Châu, lũ lượt kéo đến!
Chỉ còn hai canh giờ nữa là đến giờ ngọ, người của các thế lực gần như đã đến đủ!
Tuyết tộc ở Trung Châu!
Tộc Bất Hủ ở Nam Đại Lục!
Tử Vi Đế Tộc ở Nam Đại Lục!
Nhà họ Cổ ở Đông đảo!
Hỗn Nguyên tông ở Bắc Cảnh!
Số lượng người đổ về thật sự quá đông, mấy trăm triệu người kéo đến nhà họ Tiêu!
Cho dù có là gia tộc Đế Huyết, thì cũng không tiếp đãi nổi nhiều người như vậy!
Sau nhiều tầng sàng lọc, chỉ một phần mười trong số đó có tư cách tiến vào võ trường của nhà họ Tiêu!
Những tu võ giả khác, bị chặn hết ở bên ngoài nhà họ Tiêu.
Ở võ trường, nhà họ Tiêu đã xây một võ đài, rộng mười nghìn mét.
Đủ loại trận pháp cấp Đế được bày bố, dù cảnh giới Tế Đạo tầng chín có chiến đấu hết sức trên võ đài thì cũng không phá hủy được võ đài.
"Sắp đến giữa trưa rồi, sao thể chất Hỗn Độn nhà họ Diệp vẫn chưa tới nhỉ?"
"Đúng vậy! Mọi người đã đến đây cả rồi, chẳng lẽ thể chất Hỗn Độn sợ rồi?"
Mọi người xì xào bàn tán.
Sau đó, cả đám nhao nhao ngẩng đầu lên, nhìn sang phía nhà họ Diệp!
Diệp Thí Thiên đang ngồi trên ghế thái sư, nhắm mắt dưỡng thần!
Diệp Quỳnh ở bên cạnh, xem giờ: "Lão tổ, còn nửa canh giờ nữa là đến chính ngọ, sao Bắc Minh còn chưa về nhỉ?"
"Chắc không phải, anh ta không đến đấy chứ?"
Diệp Thí Thiên chẳng thèm hé mắt: "Diệp Quỳnh, cháu cùng vào Vô Căn Chi Địa với thằng bé, chẳng lẽ cháu không hiểu nó à?"
Diệp Quỳnh ngẩn ra, sau đó mỉm cười như đã hiểu: "Cũng phải!"
Thời gian thấm thoát trôi qua!
Khi sắp đến giữa trưa.
Một thanh niên chậm rãi đứng dậy, bay lên trời: "Diệp tiền bối, sao chàng trai có thể chất Hỗn Độn nhà ngài vẫn chưa tới? Mọi người đều muốn chứng kiến thực lực của thể chất Hỗn Độn một chút!"
"Nhưng thể chất Hỗn Độn cứ chậm trễ không xuất hiện, chắc không phải là sợ rồi đấy chứ?"
Xoẹt!
Mọi người tập trung nhìn!
"Đây là?"
Một gương mặt xa lạ, còn rất trẻ.
"Cậu ta tên Cổ Nhất Minh, thánh tử mà nhà họ Cổ bí mật bồi dưỡng! Thảo nào không đi Vô Căn Chi Địa, đã đến cảnh giới Tế Đạo tầng bảy rồi kìa!" Một lão giả giọng ồm ồm nói.
Mọi người kinh ngạc!
"Nhà họ Cổ lén bồi dưỡng một Thánh tử? Lại còn lên đến cảnh giới Tế Đạo tầng bảy rồi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nhà họ Cổ dã tâm không nhỏ nhỉ, nếu không phải hôm nay thể chất Hỗn Độn sẽ đánh một trận tử chiến với Tiêu Hùng, thì e là họ vẫn đang giấu cậu ta đi!"
Một số lão giả của Tuyết tộc và tộc Bất Hủ híp mắt.
Hàng tỉ ánh mắt tập trung vào Cổ Nhất Minh, anh ta không hề sợ hãi, cứ thế nhìn Diệp Thí Thiên một cách tự nhiên nhàn nhã!
Diệp Thí Thiên chỉ có một câu: "Chưa đến giờ, đừng vội!"
Kỳ thực, trong lòng ông ấy cũng đang đánh trống bùm bùm!
'Minh Nhi ơi, thằng nhóc này, sắp đến chính ngọ rồi đấy! Nếu đến giờ mà thằng bé còn chưa đến, e là sẽ bị xử thua luôn!'
'Lần này, nhà họ Diệp mất hết thể diện rồi... haiz, thôi bỏ đi! Có mất mặt thì cũng là lão phu mất mặt, còn hơn là Minh Nhi bỏ mạng!'
Diệp Thí Thiên thầm lắc đầu.
Trong đám người ở nhóm Tử Vi Đế Tộc.
Trần Vũ Phân lạnh lùng bảo: "Trần Vũ Nhu, chẳng phải cô bảo Tiêu Hùng sẽ thua thảm sao?"
"Sao nào? Sao thể chất Hỗn Độn vẫn chưa đến? Tôi thấy anh ta sợ rồi thì có!"
Trần Vũ Nhu quát: "Trần Vũ Phân, cô câm mồm cho tôi!"
"Ơ ơ ơ, cô lại sốt ruột rồi!"
Trần Vũ Phân cười rất vui: "Chỉ còn một khắc đồng hồ nữa thôi, tên có thể chất Hỗn Độn kia sẽ không xuất hiện đâu!"
'Diệp công tử... anh không đến thật à?' Trần Vũ Nhu nắm chặt tay.
Một khắc sau.
Trong đám người nhà họ Tiêu, một lão giả già nua trông như sư tử bước ra!
Ông ta đi lên võ đài giữa trung tâm võ trường!
Nhìn khắp xung quanh!
Giọng nói như sấm rền vang lên: "Đã đến giờ! Thể chất Hỗn Độn nhà họ Diệp vẫn không xuất hiện, xem ra thể chất Hỗn Độn vô địch trong truyền thuyết, biết sợ rồi!"
Tiêu Hùng thầm thấy buồn cười, ông ta đã đoán trước được là Diệp Bắc Minh không dám tới!
"Ước chiến, là Diệp Bắc Minh đồng ý!"
"Thời gian, cậu ta cũng đồng ý!"
"Những người bạn từ các tông môn, từ các chủng tộc Đế huyết đều đến hết rồi!"
"Chỉ có mỗi Diệp Bắc Minh, là không xuất hiện!"
Ánh mắt ông ta trầm xuống, nhìn chằm chằm Diệp Thí Thiên: "Diệp Thí Thiên, ông thân là lão tổ cảnh giới Tế Đạo nhà họ Diệp!"
"Có phải ông nên đứng ra cho mọi người một lời giải thích không?"
"Diệp Bắc Minh không dám đến, hay là, ông lên đài đánh với lão phu đi?"
"Để lão phu xem xem, có phải xương cốt của nhà họ Diệp đều mềm thế không!"
"Ha ha ha!"
Toàn trường cười vang!
Hài cực!
Diệp Thí Thiên sa sầm mặt, vỗ bàn đứng dậy: "Tiêu Hùng, đánh thì đánh, ông tưởng lão phu sợ à?"
Ông ấy đang định lao lên võ đài!
Một giọng nói lạnh lùng vang vọng khắp nhà họ Tiêu: "Lão tổ, giết con hàng này, còn cần người ra tay à?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro