Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Thiên tài trong...
Ss Tần
2024-12-04 23:24:37
"Đừng nói là chín người này, dù có là chín mươi thiên tài,
chín trăm thiên tài, thì cũng không quan trọng bằng một mình con!"
Lo Diệp Bắc Minh có áp lực tâm lý!
Diệp Thí Thiên lại bổ sung thêm một câu: "Minh Nhi, con yên tâm!"
"Lão tổ đã cho họ đủ lợi ích rồi, cho dù họ ngã xuống ở Vô Căn Chi Địa thật, nhà họ Diệp sẽ nuôi cả nhà họ cả đời!"
"Mấy người các cậu, tự giới thiệu qua đi!"
Một thanh niên tiên phong bước ra một bước: "Thánh tử, tôi tên Diệp Đông, cảnh giới Tế Đạo tầng năm, đỉnh phong! Sở trường là tìm kiếm, dẫn đường, vẽ bản đồ!"
"Thánh tử, tôi tên là Diệp U U, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, giỏi y thuật và nấu ăn!"
"Thánh tử, tôi tên là Diệp Khang, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, sở trường là phòng ngự và trận pháp!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Hữu Niên, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, sở trường không gian thần thông!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Lỗi, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, sở trường chém giết, huyết chiến đến cùng!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Mông, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, không sợ đau, không sợ chết, có việc bẩn thỉu mệt nhọc gì, thánh tử cứ việc ra lệnh!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Trọng, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, tôi là tử sĩ thiếp thân của ngài!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Hưu, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, cũng là tử sĩ thiếp thân của ngài!"
Tám người giới thiệu xong rất nhanh.
Cuối cùng, Diệp Quỳnh bước lên một bước: "Diệp Quỳnh, cảnh giới Tế Đạo tầng ba!"
Tám người ở cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, cộng với Diệp Quỳnh ở cảnh giới Tế Đạo tầng ba!
Dựa theo quy tắc của Vô Căn Chi Địa, sức chiến đấu gần như đạt đến đỉnh điểm!
"Xem ra, Vô Căn Chi Địa nguy hiểm hơn mình tưởng nhiều! Không thì, lão tổ sẽ không chú trọng như vậy!" Diệp Bắc Minh nghĩ tới đây.
Anh nhìn Diệp Quỳnh một cái!
"Lão tổ, với thực lực của Diệp Quỳnh, cô ấy đi theo bọn con liệu có nguy hiểm không?"
Anh vừa nói vậy.
Diệp Quỳnh đỏ mặt, hơi giận: "Diệp Bắc Minh, anh đừng có mà coi thường người khác!"
Diệp Bắc Minh buồn bực lắc đầu: "Tôi đang bảo vệ cô đấy, sao lòng tốt lại thành lòng lang dạ thú rồi vậy?"
"Ai cần anh bảo vệ! Đến lúc đó, còn chưa biết ai bảo vệ ai đâu!"
Diệp Quỳnh đỏ hồng mặt, đáp lại một câu.
Diệp Thí Thiên cười: "Minh Nhi, Diệp Quỳnh đi cùng con, sẽ có tác dụng lớn đấy!"
"Đừng hỏi nhiều, đến lúc đó con sẽ biết!"
Diệp Bắc Minh lại nhìn Diệp Quỳnh một cái, rồi gật đầu.
"Xuất phát!"
Diệp Thí Thiên vung tay bố trí một truyền tống trận!
Mở ra một khe nứt không gian!
Ông ta dẫn theo mấy người nhảy vào trong!
Khu vực trung tâm nhất của Trung Châu, trên bầu trời quảng trường Vô Căn, đã đông nghịt người!
Ở khu vực trung tâm nhất của quảng trường, một tế đàn đỏ như máu đứng sừng sững!
Đột nhiên, một khe nứt không gian mở ra, Diệp Thí Thiên đưa đám Diệp Bắc Minh đi ra!
Xoẹt!
Trong nháy mắt, vô số ánh mắt đổ về phía họ!
"Người nhà họ Diệp đến rồi!"
"Người kia chính là Diệp Bắc Minh, thánh tử nhà họ Diệp, đúng không? Nghe nói cậu ta có thể chất Hỗn Độn, không biết có thật không?"
"Chắc là thật, thể chất Hỗn Độn đấy! Trước đó, ở Nam đại lục, Diệp Bắc Minh đã gây ra không ít náo động! Hôm qua Diệp Thí Thiên còn một mình xông vào đế cung Hồng Hoang, nhà họ Cổ, Tuyết tộc, để đòi lại danh dự cho Diệp Bắc Minh cơ mà!"
Hàng tỉ ánh mắt đổ dồn vào Diệp Bắc Minh.
Mọi người xì xào bàn tán!
Vẻ mặt của các thành viên nhà họ Cổ và Tuyết tộc đều hơi khó coi.
"Minh Nhi, đến đây ngồi đi!"
Diệp Thí Thiên bước đi mạnh mẽ, đi thẳng đến khu vực chính giữa quảng trường.
Chỗ đó có một khu nghỉ ngơi!
Ông ấy tìm ngay một chỗ nổi bật nhất, thư thả ngồi xuống, rồi vẫy tay gọi Diệp Bắc Minh tới!
Bỗng nhiên, Diệp Bắc Minh nhíu mày, nhìn sang một phía nào đó!
Chỉ thấy.
Một thiếu niên tầm mười sáu mười bảy tuổi, đôi mắt mang theo vẻ âm u không thuộc về mình, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Như rắn độc!
Diệp Thí Thiên hỏi: "Minh Nhi, sao vậy?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Lão tổ, con có một dự cảm không tốt, có người như rắn độc nhìn chằm chằm con!"
"Ồ?"
Diệp Thí Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó ra tay luôn ngay trước mặt tất cả mọi người.
Vèo!
Nhoằng một cái, bóng dáng ông ta đã đến trước mặt thiếu niên kia, sau đó đưa tay bóp cổ cậu ta!
Mọi người giật mình!
Bên cạnh thiếu niên là một lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đỉnh phong, ông ta hít một ngụm khí lạnh: "Diệp tiền bối, ngài... ngài đang làm gì vậy?"
Diệp Thí Thiên lạnh lùng nói: "Vừa rồi, Minh Nhi nhà ta cảm nhận được một khí tức âm lãnh!"
"Nhóc con, là cậu nhỉ? Cậu có địch ý với Minh Nhi nhà tôi!"
Thiếu niên bị ngạt khí đỏ bừng mặt!
Đây không phải ai khác mà chính là một sợi tàn hồn còn sót lại, xong trọng sinh của Bất Hủ Bất Bại!
Lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đứng bên cạnh, chính là sư phụ của anh ta!
Bất Hủ Bất Bại vốn định, đi vào Vô Căn Chi Địa tìm cơ duyên!
Không ngờ lại gặp Diệp Bắc Minh, thù sát thân không thể che giấu được, vừa mới lộ ra một tia sát ý lạnh lẽo đã bị phát hiện rồi!
Bất Hủ Bất Bại nuốt ngụm nước miếng, toàn thân run rẩy: "Tiền bối, ngài hiểu lầm rồi, tôi không có..."
"Không có ư? Cậu đang bảo Minh Nhi nhà tôi hiểu lầm cậu à?" Diệp Thí Thiên nheo mắt.
"Không!"
Bất Hủ Bất Bại cả kinh!
"Thế thì cậu đi chết đi!"
Diệp Thí Thiên bóp chặt năm ngón tay, trực tiếp bóp nát đầu của Bất Hủ Bất Bại!
Thần hồn tan biến!
"Đồ nhi!"
Lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đứng bên cạnh, bi phẫn gào lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu!
Diệp Thí Thiên liếc ông ta một cái: "Để trừ hậu hoạn, ông cũng lên đường cùng tên đó đi!"
Lão giả kinh hãi bay lên không, quay người tính chạy!
"Phá!"
Diệp Thí Thiên cường thế đến cực điểm, đánh ra một quyền!
Bụp!
Một làn huyết vụ nổ tung, lão giả mất mạng!
Bất Hủ Bất Bại và lão giả chết rồi, Diệp Bắc Minh cũng không biết, hai người đó muốn tìm anh báo thù!
Chứng kiến cảnh này!
"Hít!"
Mọi người trên quảng trường hít một ngụm khí lạnh!
Họ sợ sệt nhìn Diệp Thí Thiên, Diệp Thí Thiên thì chậm rãi quay lại bên cạnh Diệp Bắc Minh, rồi lạnh lùng quét mắt nhìn xung quanh: "Minh Nhi, con hãy nhìn kỹ xem, những ai có khả năng trở thành kẻ địch của con!
"Hoặc, những ai khiến con cảm thấy không thoải mái, có địch ý với con!"
"Con nói ra, lão tổ sẽ giết trước cho con!"
Lời vừa dứt.
Toàn trường im như tờ!
Tất cả mọi người cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt Diệp Thí Thiên!
Cường thế, cmn quá cường thế!
Vấn đề là người ta ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín đỉnh phong, không có bất kỳ ai dám phản bác câu này!
Mặt Diệp Bắc Minh nong nóng: 'Hóa ra làm nhị thế tổ là cảm giác này à? Mình ngại quá!'
Anh vội vàng lắc đầu: "Lão tổ, con hết rồi, con thấy mọi người đều rất thân thiện!"
Bất chợt, trên trời cao vang lên một tràng cười lớn!
"Ha ha ha ha ha! Diệp lão ma, ông bênh người mình thật đấy!"
"Người ta chỉ nhìn Thánh tử nhà ông một cái, ông đã giết người ta rồi? Ông không sợ, mất thân phận à!"
Câu này vừa vang lên, toàn trường chấn động!
Ai mà to gan thế? Dám nói chuyện với Diệp Thí Thiên như vậy!
Ánh mắt Diệp Thí Thiên trầm xuống: "Tiêu lão ma, đừng giả thần giả quỷ nữa, tôi biết ông đến rồi!"
"Lăn ra đây!"
Đánh ra một quyền!
Phanh!
Bầu trời ở quảng trường Vô Căn chấn động dữ dội!
Không gian nứt ra một cái lỗ, một lão giả như sư tử khoanh tay đứng đó!
Sau lưng ông ta cũng có một đám người, trong đó có một thanh niên yêu dị nhìn xuống phía dưới với ánh mắt lạnh lùng kiêu ngạo!
"Nhà họ Tiêu!"
"Tổ tiên nhà họ từng có hai vị Đại Đế, có hai kiện Đại Đế chi binh! Một kiện tọa trấn ở gia tộc, kiện còn lại có thể mang theo!"
"Vị này chắc là Thánh tử nhà họ Tiêu, người đứng đầu trên bảng Đế huyết!"
"Được xưng là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt!"
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía thanh niên yêu dị nhà họ Tiêu: "Tiêu Đế!"
Tiêu Đế không để ý đến tiếng thảo luận của mọi người, đôi mắt lạnh lùng khóa chặt Diệp Bắc Minh: "Cậu chính là người có Hỗn Độn đế thể đó hả? Nghe nói, cậu có thể giết chết cảnh giới Tế Đạo tầng tám, bản công tử muốn đánh với cậu một trận!"
Tên đó cực kỳ ngạo mạn ngoắc ngoắc tay với Diệp Bắc Minh!
Như là ra lệnh: "Cậu, bước ra khỏi hàng đi!"
Lo Diệp Bắc Minh có áp lực tâm lý!
Diệp Thí Thiên lại bổ sung thêm một câu: "Minh Nhi, con yên tâm!"
"Lão tổ đã cho họ đủ lợi ích rồi, cho dù họ ngã xuống ở Vô Căn Chi Địa thật, nhà họ Diệp sẽ nuôi cả nhà họ cả đời!"
"Mấy người các cậu, tự giới thiệu qua đi!"
Một thanh niên tiên phong bước ra một bước: "Thánh tử, tôi tên Diệp Đông, cảnh giới Tế Đạo tầng năm, đỉnh phong! Sở trường là tìm kiếm, dẫn đường, vẽ bản đồ!"
"Thánh tử, tôi tên là Diệp U U, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, giỏi y thuật và nấu ăn!"
"Thánh tử, tôi tên là Diệp Khang, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, sở trường là phòng ngự và trận pháp!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Hữu Niên, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, sở trường không gian thần thông!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Lỗi, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, sở trường chém giết, huyết chiến đến cùng!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Mông, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, không sợ đau, không sợ chết, có việc bẩn thỉu mệt nhọc gì, thánh tử cứ việc ra lệnh!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Trọng, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, tôi là tử sĩ thiếp thân của ngài!"
"Thánh tử, tôi tên Diệp Hưu, cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, cũng là tử sĩ thiếp thân của ngài!"
Tám người giới thiệu xong rất nhanh.
Cuối cùng, Diệp Quỳnh bước lên một bước: "Diệp Quỳnh, cảnh giới Tế Đạo tầng ba!"
Tám người ở cảnh giới Tế Đạo tầng năm đỉnh phong, cộng với Diệp Quỳnh ở cảnh giới Tế Đạo tầng ba!
Dựa theo quy tắc của Vô Căn Chi Địa, sức chiến đấu gần như đạt đến đỉnh điểm!
"Xem ra, Vô Căn Chi Địa nguy hiểm hơn mình tưởng nhiều! Không thì, lão tổ sẽ không chú trọng như vậy!" Diệp Bắc Minh nghĩ tới đây.
Anh nhìn Diệp Quỳnh một cái!
"Lão tổ, với thực lực của Diệp Quỳnh, cô ấy đi theo bọn con liệu có nguy hiểm không?"
Anh vừa nói vậy.
Diệp Quỳnh đỏ mặt, hơi giận: "Diệp Bắc Minh, anh đừng có mà coi thường người khác!"
Diệp Bắc Minh buồn bực lắc đầu: "Tôi đang bảo vệ cô đấy, sao lòng tốt lại thành lòng lang dạ thú rồi vậy?"
"Ai cần anh bảo vệ! Đến lúc đó, còn chưa biết ai bảo vệ ai đâu!"
Diệp Quỳnh đỏ hồng mặt, đáp lại một câu.
Diệp Thí Thiên cười: "Minh Nhi, Diệp Quỳnh đi cùng con, sẽ có tác dụng lớn đấy!"
"Đừng hỏi nhiều, đến lúc đó con sẽ biết!"
Diệp Bắc Minh lại nhìn Diệp Quỳnh một cái, rồi gật đầu.
"Xuất phát!"
Diệp Thí Thiên vung tay bố trí một truyền tống trận!
Mở ra một khe nứt không gian!
Ông ta dẫn theo mấy người nhảy vào trong!
Khu vực trung tâm nhất của Trung Châu, trên bầu trời quảng trường Vô Căn, đã đông nghịt người!
Ở khu vực trung tâm nhất của quảng trường, một tế đàn đỏ như máu đứng sừng sững!
Đột nhiên, một khe nứt không gian mở ra, Diệp Thí Thiên đưa đám Diệp Bắc Minh đi ra!
Xoẹt!
Trong nháy mắt, vô số ánh mắt đổ về phía họ!
"Người nhà họ Diệp đến rồi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Người kia chính là Diệp Bắc Minh, thánh tử nhà họ Diệp, đúng không? Nghe nói cậu ta có thể chất Hỗn Độn, không biết có thật không?"
"Chắc là thật, thể chất Hỗn Độn đấy! Trước đó, ở Nam đại lục, Diệp Bắc Minh đã gây ra không ít náo động! Hôm qua Diệp Thí Thiên còn một mình xông vào đế cung Hồng Hoang, nhà họ Cổ, Tuyết tộc, để đòi lại danh dự cho Diệp Bắc Minh cơ mà!"
Hàng tỉ ánh mắt đổ dồn vào Diệp Bắc Minh.
Mọi người xì xào bàn tán!
Vẻ mặt của các thành viên nhà họ Cổ và Tuyết tộc đều hơi khó coi.
"Minh Nhi, đến đây ngồi đi!"
Diệp Thí Thiên bước đi mạnh mẽ, đi thẳng đến khu vực chính giữa quảng trường.
Chỗ đó có một khu nghỉ ngơi!
Ông ấy tìm ngay một chỗ nổi bật nhất, thư thả ngồi xuống, rồi vẫy tay gọi Diệp Bắc Minh tới!
Bỗng nhiên, Diệp Bắc Minh nhíu mày, nhìn sang một phía nào đó!
Chỉ thấy.
Một thiếu niên tầm mười sáu mười bảy tuổi, đôi mắt mang theo vẻ âm u không thuộc về mình, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Như rắn độc!
Diệp Thí Thiên hỏi: "Minh Nhi, sao vậy?"
Diệp Bắc Minh nhíu mày: "Lão tổ, con có một dự cảm không tốt, có người như rắn độc nhìn chằm chằm con!"
"Ồ?"
Diệp Thí Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó ra tay luôn ngay trước mặt tất cả mọi người.
Vèo!
Nhoằng một cái, bóng dáng ông ta đã đến trước mặt thiếu niên kia, sau đó đưa tay bóp cổ cậu ta!
Mọi người giật mình!
Bên cạnh thiếu niên là một lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đỉnh phong, ông ta hít một ngụm khí lạnh: "Diệp tiền bối, ngài... ngài đang làm gì vậy?"
Diệp Thí Thiên lạnh lùng nói: "Vừa rồi, Minh Nhi nhà ta cảm nhận được một khí tức âm lãnh!"
"Nhóc con, là cậu nhỉ? Cậu có địch ý với Minh Nhi nhà tôi!"
Thiếu niên bị ngạt khí đỏ bừng mặt!
Đây không phải ai khác mà chính là một sợi tàn hồn còn sót lại, xong trọng sinh của Bất Hủ Bất Bại!
Lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đứng bên cạnh, chính là sư phụ của anh ta!
Bất Hủ Bất Bại vốn định, đi vào Vô Căn Chi Địa tìm cơ duyên!
Không ngờ lại gặp Diệp Bắc Minh, thù sát thân không thể che giấu được, vừa mới lộ ra một tia sát ý lạnh lẽo đã bị phát hiện rồi!
Bất Hủ Bất Bại nuốt ngụm nước miếng, toàn thân run rẩy: "Tiền bối, ngài hiểu lầm rồi, tôi không có..."
"Không có ư? Cậu đang bảo Minh Nhi nhà tôi hiểu lầm cậu à?" Diệp Thí Thiên nheo mắt.
"Không!"
Bất Hủ Bất Bại cả kinh!
"Thế thì cậu đi chết đi!"
Diệp Thí Thiên bóp chặt năm ngón tay, trực tiếp bóp nát đầu của Bất Hủ Bất Bại!
Thần hồn tan biến!
"Đồ nhi!"
Lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đứng bên cạnh, bi phẫn gào lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu!
Diệp Thí Thiên liếc ông ta một cái: "Để trừ hậu hoạn, ông cũng lên đường cùng tên đó đi!"
Lão giả kinh hãi bay lên không, quay người tính chạy!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Phá!"
Diệp Thí Thiên cường thế đến cực điểm, đánh ra một quyền!
Bụp!
Một làn huyết vụ nổ tung, lão giả mất mạng!
Bất Hủ Bất Bại và lão giả chết rồi, Diệp Bắc Minh cũng không biết, hai người đó muốn tìm anh báo thù!
Chứng kiến cảnh này!
"Hít!"
Mọi người trên quảng trường hít một ngụm khí lạnh!
Họ sợ sệt nhìn Diệp Thí Thiên, Diệp Thí Thiên thì chậm rãi quay lại bên cạnh Diệp Bắc Minh, rồi lạnh lùng quét mắt nhìn xung quanh: "Minh Nhi, con hãy nhìn kỹ xem, những ai có khả năng trở thành kẻ địch của con!
"Hoặc, những ai khiến con cảm thấy không thoải mái, có địch ý với con!"
"Con nói ra, lão tổ sẽ giết trước cho con!"
Lời vừa dứt.
Toàn trường im như tờ!
Tất cả mọi người cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt Diệp Thí Thiên!
Cường thế, cmn quá cường thế!
Vấn đề là người ta ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín đỉnh phong, không có bất kỳ ai dám phản bác câu này!
Mặt Diệp Bắc Minh nong nóng: 'Hóa ra làm nhị thế tổ là cảm giác này à? Mình ngại quá!'
Anh vội vàng lắc đầu: "Lão tổ, con hết rồi, con thấy mọi người đều rất thân thiện!"
Bất chợt, trên trời cao vang lên một tràng cười lớn!
"Ha ha ha ha ha! Diệp lão ma, ông bênh người mình thật đấy!"
"Người ta chỉ nhìn Thánh tử nhà ông một cái, ông đã giết người ta rồi? Ông không sợ, mất thân phận à!"
Câu này vừa vang lên, toàn trường chấn động!
Ai mà to gan thế? Dám nói chuyện với Diệp Thí Thiên như vậy!
Ánh mắt Diệp Thí Thiên trầm xuống: "Tiêu lão ma, đừng giả thần giả quỷ nữa, tôi biết ông đến rồi!"
"Lăn ra đây!"
Đánh ra một quyền!
Phanh!
Bầu trời ở quảng trường Vô Căn chấn động dữ dội!
Không gian nứt ra một cái lỗ, một lão giả như sư tử khoanh tay đứng đó!
Sau lưng ông ta cũng có một đám người, trong đó có một thanh niên yêu dị nhìn xuống phía dưới với ánh mắt lạnh lùng kiêu ngạo!
"Nhà họ Tiêu!"
"Tổ tiên nhà họ từng có hai vị Đại Đế, có hai kiện Đại Đế chi binh! Một kiện tọa trấn ở gia tộc, kiện còn lại có thể mang theo!"
"Vị này chắc là Thánh tử nhà họ Tiêu, người đứng đầu trên bảng Đế huyết!"
"Được xưng là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt!"
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía thanh niên yêu dị nhà họ Tiêu: "Tiêu Đế!"
Tiêu Đế không để ý đến tiếng thảo luận của mọi người, đôi mắt lạnh lùng khóa chặt Diệp Bắc Minh: "Cậu chính là người có Hỗn Độn đế thể đó hả? Nghe nói, cậu có thể giết chết cảnh giới Tế Đạo tầng tám, bản công tử muốn đánh với cậu một trận!"
Tên đó cực kỳ ngạo mạn ngoắc ngoắc tay với Diệp Bắc Minh!
Như là ra lệnh: "Cậu, bước ra khỏi hàng đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro