Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Tôi là điểm yếu...
Ss Tần
2024-12-04 23:24:37
Sở Sở và Sở Vị Ương sợ toát mồ hôi lạnh!
Cả hai quỳ xuống! Kêu cái bụp!
Sở Vị Ương vội vàng lên tiếng: "Bà bà, nếu chúng tôi mà quen thể chất Hỗn Độn! Chúng tôi đã dâng cho ngài từ lâu rồi!"
"Chúng tôi chỉ đang kích động thôi! Bà bà, chúc mừng ngài đã phát hiện ra thể chất Hỗn Độn, ngài có thể tiến vào cảnh giới Đại Đế rồi!"
Sở Sở gật đầu theo: "Bà bà, việc này không nên chậm trễ, ngài còn chờ gì nữa? Mau đến đấu trường võ thuật thôi!"
Tuy Thiên Ma Đồng Lão có nghi nghi!
Nhưng lại không tìm được lý do!
Chắc không có chuyện hai cô gái này quen được thể chất Hỗn Độn đâu nhỉ?
"Hừ! Xem như các ngươi còn biết hiếu thuận!"
Thiên Ma Đồng Lão nhếch mép cười: "Nếu bản đồng lão lấy được cốt tủy của thể chất Hỗn Độn, và bước chân vào cảnh giới Đại Đế!"
"Đương nhiên, hai ngươi sẽ không cần phải chết!"
"Khà khà khà! Nể tình hai ngươi miệng ngọt, bản đồng lão đồng ý với hai ngươi!"
"Nếu bản đồng lão lấy được cốt tủy của thể chất Hỗn Độn, tiến vào cảnh giới Đại Đế, ta sẽ chính thức thu hai ngươi làm đệ tử!"
"Cảm ơn bà bà!"
Sở Sở và Sở Vị Ương quỳ xuống dập đầu!
Nhưng trong đôi mắt xinh đẹp của hai chị em lại tràn ngập mừng rỡ: 'Cuối cùng cũng sắp được gặp Diệp đại ca rồi!'
...
Cùng lúc đó, trong một cung điện uy nghiêm.
"Dao Hi đến Đấu trường võ thuật á?"
"Diệp Bắc Minh nhảy xuống Tử Đấu Trường, chém chết một Ngụy Đế cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng chín?"
"Con gái của Tam Dương Đại Đế bị cậu ta giết rồi? Thế chẳng phải tên nhóc này đã hoàn toàn đắc tội với nhà họ Tần à?"
"Tình hình Diệp Bắc Minh thế nào? Dao Hi có tiếp xúc với Diệp Bắc Minh không?"
Dao Trì mở mắt ra, nghe báo cáo từ thuộc hạ!
"Thưa chủ nhân, Dao Hi điện hạ chưa tiếp xúc với Diệp Bắc Minh, trái lại Đệ Nhất Ấu Chỉ đã đi tiếp xúc với người này, chỉ có điều bị cho ăn bế môn canh!" Một thị nữ trả lời.
Dao Trì ngẩn người!
Một lúc sau, cuối cùng lại cười lạnh: "Ha ha! Cậu ta vẫn cái tính đó, Đệ Nhất Ấu Chỉ rất hâm mộ kẻ mạnh!"
"Nhưng chắc là Diệp Bắc Minh không vừa mắt cô ta đâu, cứ theo dõi rồi về báo cáo tiếp!"
"Vâng!"
Thị nữ vội vàng chạy xuống.
Dao Trì liếc mắt nhìn hướng gió sau bình phong, sau đó lạnh nhạt bật ra một câu: "Cô ra đây đi!"
Một bóng dáng xinh đẹp chậm rãi đi ra, người đó chính là Bất Hủ Nhan.
Cô ta hơi lo lắng: "Tình hình ở Đấu trường võ thuật phức tạp như vậy, Diệp công tử sẽ không có chuyện gì chứ?"
Dao Trì trợn trắng mắt: "Cô theo tôi tới Đế Cung lâu vậy rồi, mà vẫn chưa quên được cậu ta à?"
"Rốt cuộc tên đó có gì tốt mà làm cô nhớ mãi không quên vậy!"
Bất Hủ Nhan không khách khí nói thẳng: "Lần trước lúc cô nhập tọa, cô cũng lẩm bẩm tên anh ấy còn gì?"
"Nói linh tinh!"
Dao Trì dựng mày, mặc dù biểu hiện cực kỳ uy nghiêm!
Nhưng sâu trong đôi mắt xinh đẹp lại xoẹt qua một tia hoảng loạn khó nhận ra: "Đó là vì tên nhóc đó quá ghê tởm, lúc tôi đang diệt tâm ma, thì nhớ đến chuyện xấu mà cậu ta làm thôi!"
"Chuyện xấu?"
Bất Hủ Nhan hơi nghi hoặc: "Anh ấy đã làm chuyện xấu gì với cô vậy?"
Mặt Dao Trì lạnh lùng kiêu ngạo: "Không liên quan đến cô, cô hãy nhớ lấy sứ mệnh của mình!"
"Tôi đưa cô tới vị diện cấp chín, không phải để cô nhớ nhung đàn ông đâu!"
Đột nhiên.
"Báo!"
Một thị nữ khác chạy nhanh vào, rồi quỳ một gối xuống: "Chủ nhân, có tin từ Đấu trường võ thuật truyền về, không ngờ tên Diệp Bắc Minh đó lại là thể chất Hỗn Độn, bây giờ khắp Đấu trường võ thuật đang truyền tin này đi một cách chóng mặt!"
"Người ở các thế lực lớn đang đổ về Đấu trường võ thuật!"
Dao Trì lập tức đứng phắt dậy: "Hỏng rồi! Một khi tin về thể chất Hỗn Độn truyền ra ngoài, toàn bộ vị diện cấp chín sẽ chấn động!"
"Chắc chắn mọi người sẽ không tiếc bất cứ giá nào, để có được thể chất Hỗn Độn! Tên nhóc này gặp nguy rồi!"
"Đi, mau đến Đấu trường võ thuật!"
Dao Trì không thể lạnh nhạt được nữa, vội vàng lao ra ngoài.
...
Bắt đầu từ sáng sớm.
Truyền tống trận tại Đấu trường võ thuật đã lóe sáng liên tục, rất nhiều thế lực ùn ùn kéo đến!
Quảng trường bên ngoài Đấu trường võ thuật, cơ hồ không còn chỗ đứng!
Tất cả các phòng riêng, phòng nghỉ đều kín chỗ!
Bên ngoài phòng nghỉ mà Diệp Bắc Minh ở, hết tu võ giả này đến tu võ giả khác làm như vô tình đi qua, nhưng ánh mắt họ toàn nhìn về phía gian phòng mà Diệp Bắc Minh đang ở, cả đám hận không có năng lực nhìn xuyên thấu để quan sát toàn bộ tình hình bên trong!
Trong phòng khách của phòng nghỉ!
Diệp Quỳnh nhìn ra Tử Đấu Trường ngoài kia qua chiếc cửa sổ sát đất lớn.
Thu hết hình ảnh về khán đài Tử Đấu Trường bên dưới!
"Bắc Minh, anh xem kìa! Hầu như tất cả mọi người đều đang nhìn về phía chúng ta... Anh không nên để lộ tin anh là thể chất Hỗn Độn, quá mạo hiểm!"
Diệp Quỳnh toát mồ hôi lạnh.
Chiếc cửa sổ ở phòng khách là loại chỉ nhìn được từ một phía!
Nhưng đối mặt với hành triệu ánh mắt, Diệp Quỳnh cảm giác da đầu tê dại!
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Yên tâm, những người này sẽ không đe dọa đến sự an toàn của cô được đâu!"
"Tôi không lo lắng cho mình!"
Diệp Quỳnh nắm lấy cổ tay Diệp Bắc Minh: "Bắc Minh, mười mấy nữ nhân kia chắc hẳn rất quan trọng với anh nhỉ?"
"Anh đã giấu mình suốt bao lâu, vậy mà vì hai người trong số họ, anh còn không tiếc để lộ bản thân!"
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lát, gật đầu: "Nếu được, tôi sẽ bảo vệ họ bằng cả tính mạng!"
Nghe được đáp án!
Ánh mắt Diệp Quỳnh thoáng qua nét mất mát.
Cô ta cắn môi!
Đang định cất lời.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên: "Vào đi!"
Cao Bạch Hạc đẩy cửa bước vào, bên ngoài lập tức có vô số ánh mắt nhìn vào, hành lang ngoài cửa phòng đã sớm chật ních các tu võ giả của các bên thế lực!
Vào khoảnh khắc cánh cửa hé mở, những ánh mắt nham hiểm lập tức quét qua người Diệp Bắc Minh!
"Tên nhóc này chính là thể chất Hỗn Độn hả?"
"Trông trẻ thế!"
"Khí linh trong tay tôi có phản ứng rồi, cậu ta đúng là thể chất Hỗn Độn!"
Ngoài cửa bàn tán sôi nổi.
Cao Bạch Hạc vào cửa xong thì đóng rầm một cái!
"Cậu thế mà lại là thể chất Hỗn Độn? Cậu bất cẩn quá rồi đấy, sao cậu có thể để lộ chuyện này cơ chứ!"
"Nếu cậu gia nhập Võ Tông ngay từ đầu, Võ Tông còn bảo vệ cậu được!"
"Giờ xem ra, e là không được rồi!"
Ánh mắt Cao Bạch Hạc hơi phức tạp: "Những thế lực bên ngoài đều tới đây vì cậu!"
"Lần này, bọn họ đã quyết tâm phải có được thể chất Hỗn Độn, các vị cấp cao của Võ Tông áp lực rất lớn!"
Diệp Bắc Minh cười nhẹ: "Cao tiền bối, ngài yên tâm!"
"Không phải tôi muốn gia nhập Võ Tông đâu!"
Cao Bạch Hạc sửng sốt, sau đó gật đầu: "Nói đi, cậu gọi tôi tới có việc gì?"
Diệp Bắc Minh nhìn Diệp Quỳnh một cái: "Cao tiền bối, xin ngài hãy nhận Diệp Quỳnh làm đệ tử!"
"Cô ta?"
Cao Bạch Hạc nhíu mày!
Ông ta nhìn sang Diệp Quỳnh: "Tư chất của cô ta bình thường, làm đệ tử của lão phu thì hơi khó..."
"Tiền bối, đây là thỉnh cầu của tôi!"
Diệp Bắc Minh nghiêm túc nhìn ông ta.
Nét mặt Diệp Quỳnh thay đổi: "Bắc Minh, anh định làm gì vậy?"
Cao Bạch Hạc thản nhiên nói: "Cậu muốn để lão phu bảo vệ cô ta!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Vâng! Xin tiền bối nhất định phải nhận Diệp Quỳnh làm đệ tử, tiếp theo đám người ngoài kia, tôi tự có cách giải quyết!"
Cao Bạch Hạc trầm mặc, một lát sau ông ta nhíu mày nói: "Cậu dựa vào đâu mà nghĩ tôi sẽ đồng ý với cậu?"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Dựa vào việc tôi là thể chất Hỗn Độn!"
"Nếu hôm nay tôi không chết, thì tương đương với việc tiền bối đã kết một thiện duyên cho Võ Tông, không phải sao?"
Im lặng!
Vài giây sau!
"Ha ha ha ha!"
Cao Bạch Hạc cười to: "Nhóc con, cậu cũng có chút khí phách đấy!"
"Cô nhóc này, lão phu sẽ nhận! Lão phu sẽ bảo đảm an toàn cho cô ta!"
Diệp Bắc Minh nhắc nhở một câu: "Diệp Quỳnh, còn không bái sư đi?"
Diệp Quỳnh lắc đầu: "Bắc Minh, anh định làm gì vậy? Anh định một mình đối mặt với nguy hiểm sao?"
"Không được, tôi phải cùng anh đương đầu!"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Yên tâm, tôi có tính toán của mình!"
"Xem tình hình trước mắt, nếu đám người bên ngoài dùng cô để uy hiếp tôi, cô mới là điểm yếu lớn nhất của tôi!"
"Bái Cao tiền bối làm sư phụ, bọn họ sẽ không thể lợi dụng cô để uy hiếp tôi được nữa!"
Diệp Quỳnh ngẩn ra!
Sau đó.
Hai má đỏ bừng!
'Anh ấy bảo mình mới là điểm yếu lớn nhất của anh ấy?'
Trái tim nhỏ của Diệp Quỳnh đập bang bang: "Nhưng, anh..."
"Nghe lời!"
Diệp Bắc Minh nghiêm giọng.
Diệp Quỳnh gật đầu trong vô thức, sau đó cô ta quay người đi đến trước mặt Cao Bạch Hạc, rồi quỳ xuống: "Sư phụ ở trên, xin nhận của đồ nhi một lạy!"
Một khắc đồng hồ sau.
Nhìn theo bóng lưng Cao Bạch Hạc và Diệp Quỳnh rời đi!
Trong đầu anh vang lên một giọng nói: "Nhóc con! Sở Sở và Sở Vị Ương tới rồi, bản tháp đã cảm nhận được khí tức của họ!"
Cả hai quỳ xuống! Kêu cái bụp!
Sở Vị Ương vội vàng lên tiếng: "Bà bà, nếu chúng tôi mà quen thể chất Hỗn Độn! Chúng tôi đã dâng cho ngài từ lâu rồi!"
"Chúng tôi chỉ đang kích động thôi! Bà bà, chúc mừng ngài đã phát hiện ra thể chất Hỗn Độn, ngài có thể tiến vào cảnh giới Đại Đế rồi!"
Sở Sở gật đầu theo: "Bà bà, việc này không nên chậm trễ, ngài còn chờ gì nữa? Mau đến đấu trường võ thuật thôi!"
Tuy Thiên Ma Đồng Lão có nghi nghi!
Nhưng lại không tìm được lý do!
Chắc không có chuyện hai cô gái này quen được thể chất Hỗn Độn đâu nhỉ?
"Hừ! Xem như các ngươi còn biết hiếu thuận!"
Thiên Ma Đồng Lão nhếch mép cười: "Nếu bản đồng lão lấy được cốt tủy của thể chất Hỗn Độn, và bước chân vào cảnh giới Đại Đế!"
"Đương nhiên, hai ngươi sẽ không cần phải chết!"
"Khà khà khà! Nể tình hai ngươi miệng ngọt, bản đồng lão đồng ý với hai ngươi!"
"Nếu bản đồng lão lấy được cốt tủy của thể chất Hỗn Độn, tiến vào cảnh giới Đại Đế, ta sẽ chính thức thu hai ngươi làm đệ tử!"
"Cảm ơn bà bà!"
Sở Sở và Sở Vị Ương quỳ xuống dập đầu!
Nhưng trong đôi mắt xinh đẹp của hai chị em lại tràn ngập mừng rỡ: 'Cuối cùng cũng sắp được gặp Diệp đại ca rồi!'
...
Cùng lúc đó, trong một cung điện uy nghiêm.
"Dao Hi đến Đấu trường võ thuật á?"
"Diệp Bắc Minh nhảy xuống Tử Đấu Trường, chém chết một Ngụy Đế cảnh giới Tế Đạo Chi Thượng tầng chín?"
"Con gái của Tam Dương Đại Đế bị cậu ta giết rồi? Thế chẳng phải tên nhóc này đã hoàn toàn đắc tội với nhà họ Tần à?"
"Tình hình Diệp Bắc Minh thế nào? Dao Hi có tiếp xúc với Diệp Bắc Minh không?"
Dao Trì mở mắt ra, nghe báo cáo từ thuộc hạ!
"Thưa chủ nhân, Dao Hi điện hạ chưa tiếp xúc với Diệp Bắc Minh, trái lại Đệ Nhất Ấu Chỉ đã đi tiếp xúc với người này, chỉ có điều bị cho ăn bế môn canh!" Một thị nữ trả lời.
Dao Trì ngẩn người!
Một lúc sau, cuối cùng lại cười lạnh: "Ha ha! Cậu ta vẫn cái tính đó, Đệ Nhất Ấu Chỉ rất hâm mộ kẻ mạnh!"
"Nhưng chắc là Diệp Bắc Minh không vừa mắt cô ta đâu, cứ theo dõi rồi về báo cáo tiếp!"
"Vâng!"
Thị nữ vội vàng chạy xuống.
Dao Trì liếc mắt nhìn hướng gió sau bình phong, sau đó lạnh nhạt bật ra một câu: "Cô ra đây đi!"
Một bóng dáng xinh đẹp chậm rãi đi ra, người đó chính là Bất Hủ Nhan.
Cô ta hơi lo lắng: "Tình hình ở Đấu trường võ thuật phức tạp như vậy, Diệp công tử sẽ không có chuyện gì chứ?"
Dao Trì trợn trắng mắt: "Cô theo tôi tới Đế Cung lâu vậy rồi, mà vẫn chưa quên được cậu ta à?"
"Rốt cuộc tên đó có gì tốt mà làm cô nhớ mãi không quên vậy!"
Bất Hủ Nhan không khách khí nói thẳng: "Lần trước lúc cô nhập tọa, cô cũng lẩm bẩm tên anh ấy còn gì?"
"Nói linh tinh!"
Dao Trì dựng mày, mặc dù biểu hiện cực kỳ uy nghiêm!
Nhưng sâu trong đôi mắt xinh đẹp lại xoẹt qua một tia hoảng loạn khó nhận ra: "Đó là vì tên nhóc đó quá ghê tởm, lúc tôi đang diệt tâm ma, thì nhớ đến chuyện xấu mà cậu ta làm thôi!"
"Chuyện xấu?"
Bất Hủ Nhan hơi nghi hoặc: "Anh ấy đã làm chuyện xấu gì với cô vậy?"
Mặt Dao Trì lạnh lùng kiêu ngạo: "Không liên quan đến cô, cô hãy nhớ lấy sứ mệnh của mình!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tôi đưa cô tới vị diện cấp chín, không phải để cô nhớ nhung đàn ông đâu!"
Đột nhiên.
"Báo!"
Một thị nữ khác chạy nhanh vào, rồi quỳ một gối xuống: "Chủ nhân, có tin từ Đấu trường võ thuật truyền về, không ngờ tên Diệp Bắc Minh đó lại là thể chất Hỗn Độn, bây giờ khắp Đấu trường võ thuật đang truyền tin này đi một cách chóng mặt!"
"Người ở các thế lực lớn đang đổ về Đấu trường võ thuật!"
Dao Trì lập tức đứng phắt dậy: "Hỏng rồi! Một khi tin về thể chất Hỗn Độn truyền ra ngoài, toàn bộ vị diện cấp chín sẽ chấn động!"
"Chắc chắn mọi người sẽ không tiếc bất cứ giá nào, để có được thể chất Hỗn Độn! Tên nhóc này gặp nguy rồi!"
"Đi, mau đến Đấu trường võ thuật!"
Dao Trì không thể lạnh nhạt được nữa, vội vàng lao ra ngoài.
...
Bắt đầu từ sáng sớm.
Truyền tống trận tại Đấu trường võ thuật đã lóe sáng liên tục, rất nhiều thế lực ùn ùn kéo đến!
Quảng trường bên ngoài Đấu trường võ thuật, cơ hồ không còn chỗ đứng!
Tất cả các phòng riêng, phòng nghỉ đều kín chỗ!
Bên ngoài phòng nghỉ mà Diệp Bắc Minh ở, hết tu võ giả này đến tu võ giả khác làm như vô tình đi qua, nhưng ánh mắt họ toàn nhìn về phía gian phòng mà Diệp Bắc Minh đang ở, cả đám hận không có năng lực nhìn xuyên thấu để quan sát toàn bộ tình hình bên trong!
Trong phòng khách của phòng nghỉ!
Diệp Quỳnh nhìn ra Tử Đấu Trường ngoài kia qua chiếc cửa sổ sát đất lớn.
Thu hết hình ảnh về khán đài Tử Đấu Trường bên dưới!
"Bắc Minh, anh xem kìa! Hầu như tất cả mọi người đều đang nhìn về phía chúng ta... Anh không nên để lộ tin anh là thể chất Hỗn Độn, quá mạo hiểm!"
Diệp Quỳnh toát mồ hôi lạnh.
Chiếc cửa sổ ở phòng khách là loại chỉ nhìn được từ một phía!
Nhưng đối mặt với hành triệu ánh mắt, Diệp Quỳnh cảm giác da đầu tê dại!
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Yên tâm, những người này sẽ không đe dọa đến sự an toàn của cô được đâu!"
"Tôi không lo lắng cho mình!"
Diệp Quỳnh nắm lấy cổ tay Diệp Bắc Minh: "Bắc Minh, mười mấy nữ nhân kia chắc hẳn rất quan trọng với anh nhỉ?"
"Anh đã giấu mình suốt bao lâu, vậy mà vì hai người trong số họ, anh còn không tiếc để lộ bản thân!"
Diệp Bắc Minh suy nghĩ một lát, gật đầu: "Nếu được, tôi sẽ bảo vệ họ bằng cả tính mạng!"
Nghe được đáp án!
Ánh mắt Diệp Quỳnh thoáng qua nét mất mát.
Cô ta cắn môi!
Đang định cất lời.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên: "Vào đi!"
Cao Bạch Hạc đẩy cửa bước vào, bên ngoài lập tức có vô số ánh mắt nhìn vào, hành lang ngoài cửa phòng đã sớm chật ních các tu võ giả của các bên thế lực!
Vào khoảnh khắc cánh cửa hé mở, những ánh mắt nham hiểm lập tức quét qua người Diệp Bắc Minh!
"Tên nhóc này chính là thể chất Hỗn Độn hả?"
"Trông trẻ thế!"
"Khí linh trong tay tôi có phản ứng rồi, cậu ta đúng là thể chất Hỗn Độn!"
Ngoài cửa bàn tán sôi nổi.
Cao Bạch Hạc vào cửa xong thì đóng rầm một cái!
"Cậu thế mà lại là thể chất Hỗn Độn? Cậu bất cẩn quá rồi đấy, sao cậu có thể để lộ chuyện này cơ chứ!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nếu cậu gia nhập Võ Tông ngay từ đầu, Võ Tông còn bảo vệ cậu được!"
"Giờ xem ra, e là không được rồi!"
Ánh mắt Cao Bạch Hạc hơi phức tạp: "Những thế lực bên ngoài đều tới đây vì cậu!"
"Lần này, bọn họ đã quyết tâm phải có được thể chất Hỗn Độn, các vị cấp cao của Võ Tông áp lực rất lớn!"
Diệp Bắc Minh cười nhẹ: "Cao tiền bối, ngài yên tâm!"
"Không phải tôi muốn gia nhập Võ Tông đâu!"
Cao Bạch Hạc sửng sốt, sau đó gật đầu: "Nói đi, cậu gọi tôi tới có việc gì?"
Diệp Bắc Minh nhìn Diệp Quỳnh một cái: "Cao tiền bối, xin ngài hãy nhận Diệp Quỳnh làm đệ tử!"
"Cô ta?"
Cao Bạch Hạc nhíu mày!
Ông ta nhìn sang Diệp Quỳnh: "Tư chất của cô ta bình thường, làm đệ tử của lão phu thì hơi khó..."
"Tiền bối, đây là thỉnh cầu của tôi!"
Diệp Bắc Minh nghiêm túc nhìn ông ta.
Nét mặt Diệp Quỳnh thay đổi: "Bắc Minh, anh định làm gì vậy?"
Cao Bạch Hạc thản nhiên nói: "Cậu muốn để lão phu bảo vệ cô ta!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Vâng! Xin tiền bối nhất định phải nhận Diệp Quỳnh làm đệ tử, tiếp theo đám người ngoài kia, tôi tự có cách giải quyết!"
Cao Bạch Hạc trầm mặc, một lát sau ông ta nhíu mày nói: "Cậu dựa vào đâu mà nghĩ tôi sẽ đồng ý với cậu?"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Dựa vào việc tôi là thể chất Hỗn Độn!"
"Nếu hôm nay tôi không chết, thì tương đương với việc tiền bối đã kết một thiện duyên cho Võ Tông, không phải sao?"
Im lặng!
Vài giây sau!
"Ha ha ha ha!"
Cao Bạch Hạc cười to: "Nhóc con, cậu cũng có chút khí phách đấy!"
"Cô nhóc này, lão phu sẽ nhận! Lão phu sẽ bảo đảm an toàn cho cô ta!"
Diệp Bắc Minh nhắc nhở một câu: "Diệp Quỳnh, còn không bái sư đi?"
Diệp Quỳnh lắc đầu: "Bắc Minh, anh định làm gì vậy? Anh định một mình đối mặt với nguy hiểm sao?"
"Không được, tôi phải cùng anh đương đầu!"
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Yên tâm, tôi có tính toán của mình!"
"Xem tình hình trước mắt, nếu đám người bên ngoài dùng cô để uy hiếp tôi, cô mới là điểm yếu lớn nhất của tôi!"
"Bái Cao tiền bối làm sư phụ, bọn họ sẽ không thể lợi dụng cô để uy hiếp tôi được nữa!"
Diệp Quỳnh ngẩn ra!
Sau đó.
Hai má đỏ bừng!
'Anh ấy bảo mình mới là điểm yếu lớn nhất của anh ấy?'
Trái tim nhỏ của Diệp Quỳnh đập bang bang: "Nhưng, anh..."
"Nghe lời!"
Diệp Bắc Minh nghiêm giọng.
Diệp Quỳnh gật đầu trong vô thức, sau đó cô ta quay người đi đến trước mặt Cao Bạch Hạc, rồi quỳ xuống: "Sư phụ ở trên, xin nhận của đồ nhi một lạy!"
Một khắc đồng hồ sau.
Nhìn theo bóng lưng Cao Bạch Hạc và Diệp Quỳnh rời đi!
Trong đầu anh vang lên một giọng nói: "Nhóc con! Sở Sở và Sở Vị Ương tới rồi, bản tháp đã cảm nhận được khí tức của họ!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro