Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Từ hôn!

Ss Tần

2024-12-04 23:24:37

"Anh tự đi xem đi!"

Diệp Quỳnh xoay người, để lại cho Diệp Bắc Minh một bóng lưng!

Nhanh chóng theo sau!

Chủ điện của nhà họ Diệp.

Bàn ghế bên trong đã được dọn đi rồi!

Hàng vạn người đàn ông mặc đồng phục xếp hàng theo thứ tự, trước mặt mỗi người là một xe lễ phẩm.

Có đan dược, công pháp, binh khí, nguyên liệu luyện vũ khí và sách y học!

Thậm chí.

Còn có một trăm thiếu nữ xinh đẹp đã được đào tạo từ lâu, đứng đó như đang tuyển chọn phi tần!

Ở nơi cao nhất của đại điện, phía sau một cô gái tầm hai mươi tuổi là năm ông lão với khí tức cảnh giới Tế Đạo cấp 6!

"Diệp gia chủ, tôi tin ý của tôi đã rất rõ ràng rồi!"

"Diệp Tiêu Dao mất tích 1,8 tỷ năm, chúng tôi đã có hôn ước! Tôi đã muốn hủy hôn từ lâu, nhưng anh ta lại luôn mất tích, tôi nghĩ không thể nào mà anh ta vừa mất tích đã tới từ hôn!”

"Như vậy không tốt cho nhà họ Lạc chúng tôi, cũng không tốt cho nhà họ Diệp!"

"Bây giờ, Diệp Tiêu Dao đã quay về!"

"Hôn ước này vẫn nên hủy bỏ thì tốt hơn!"

Giọng điệu của cô gái rất sắc bén, nói xong yêu cầu!

Từng cử chỉ đều mang theo cảm giác nổi loạn!

Diệp Tinh Khung cau mày: "Lạc cô nương, đây là ý của cha mẹ cô sao?”

Lạc Lâm thờ ơ nói: "Diệp gia chủ yên tâm, cha mẹ tôi đã đồng ý chuyện này rồi!"

"Mấy vị lão tổ trong tộc cũng đã gật đầu rồi."

"Mau bảo Diệp Tiêu Dao ra đây đi, chỉ cần ký tên vào giấy từ hôn này, từ nay chúng ta sẽ là người xa lạ!”

Chỉ vào tờ giấy đính ước trên bàn, giọng điệu rất thiếu kiên nhẫn!

Đúng lúc đó, Diệp Quỳnh dẫn theo Diệp Bắc Minh tiến vào đại điện!

"Bắc Minh tới rồi. Đúng rồi, Lạc cô nương, Bắc Minh cảm thấy hai chữ “Tiêu Dao” có ý nghĩa không tốt, cho nên đã đổi tên rồi!" Diệp Tinh Khung nhắc nhở một câu.

"Không liên quan tới tôi, quan tâm anh ta là Diệp Tiêu Dao hay Diệp Bắc Minh chứ….”

Lạc Lâm thờ ơ lắc đầu.

Ánh mắt đảo qua, rơi vào người thanh niên vừa bước vào đại điện!

'Cảnh giới Đại Năng cấp 5? Ha ha……'

Lạc Lâm suýt chút nữa bật cười.

1,8 tỷ năm trước bị thích sát thành công, thần hồn bỏ chạy khỏi nhà họ Diệp!

1,8 tỷ năm sau trở về nhà họ Diệp, lại chỉ mới là cảnh giới Đại Năng cấp 5?

Trong 1,8 tỷ năm qua, hắn tu luyện bằng chân sao?

Thật vô dụng!

'Người đàn ông của Lạc Lâm ta tuyệt đối không phải là loại vô dụng như vậy! '

Nghĩ tới đây, Lạc Lâm càng nóng lòng muốn hủy bỏ hôn ước!

Không muốn liên quan gì đến người này dù chỉ trong một giây!

"Anh chính là Diệp Tiêu Dao... Diệp Bắc Minh đúng không? Tôi đã nói với Diệp gia chủ rồi, nếu anh có câu hỏi gì thì sau này có thể hỏi ông ấy!" Lạc Lâm cũng không thèm nhìn Diệp Bắc Minh một cái.

Dùng chiếc cằm thanh tú chỉ vào giấy từ hôn trên bàn!

"Bây giờ anh chỉ cần làm một việc thôi!"

"Đi tới đây, ký tên vào giấy từ hôn này, tôi sẽ rời đi ngay!"

Diệp Bắc Minh cau mày.

Trên đường đi, Diệp Quỳnh đã giải thích rõ ràng mọi chuyện cho hắn!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô gái trước mặt chắc chắn là Lạc Lâm đang muốn từ hôn!

2,3 tỷ năm tuổi, cảnh giới Tế Đạo cấp bốn, là một kiều nữ tuyệt đối!

Xếp thứ 13 trong bảng xếp hạng Huyết Đế!

Chỉ là.

Chuyện này không liên quan gì đến hắn. Đối tượng đính hôn của Lạc Lâm chính là chủ nhân của tấm bia mộ thứ ba trong nghĩa địa Hỗn Độn, Diệp Tiêu Dao!

"Chờ một chút!"

"Còn chờ gì nữa? Ký tên đi, tôi sẽ rời đi ngay..."

Không đợi Lạc Lâm nói xong.

Diệp Bắc Minh nhắm mắt lại.

Một tia thần hồn tách ra, đi vào nghĩa địa Hỗn Độn!

"Diệp tiền bối!"

Hắn hét vào tấm bia mộ thứ ba.

"Có chuyện gì thế?"

Ở tấm bia mộ thứ ba, giọng nói của Diệp Tiêu Dao vang lên, có chút yếu ớt!

"Tiền bối, người thấy khỏe hơn chưa? Có một số việc, sợ đả kích đến người!"

Diệp Bắc Minh đề phòng trước.

Diệp Tiêu Dao nói: "Ta chỉ còn lại một tia thồn hồn, sống không nổi ba ngày, còn có cái gì có thể đả kích ta?"

"Cứ nói đi không sao!"

"Được!"

Diệp Bắc Minh không giấu giếm gì, kể lại rõ ràng việc Lạc Lâm muốn từ hôn!

"Lạc Lâm..."

Diệp Tiêu Dao trầm mặc mấy giây, đột nhiên cười nói: "Ha ha, thú vị đấy. Cô gái này chắc là người nhà họ Lạc phải không? Lúc đó cô ấy thường chủ động tìm ta, đi theo sau ta không ngừng gọi anh Tiêu Dao.”

"Không ngờ cô ấy đã đạt đến cảnh giới Tế Đạo cấp bốn rồi."

Một tiếng thở dài yếu ớt!

"Ta là người sắp chết, không cần hại một đời cô ấy! Bỏ đi, để cô ấy từ hôn đi!"

Nói xong.

Diệp Tiêu Dao hoàn toàn im lặng!

Giây tiếp theo.

Diệp Bắc Minh mở mắt ra!

"Diệp Bắc Minh, nếu ngươi nghĩ xong rồi thì ký tên đi!”

Lạc Lâm nhìn thấy Diệp Bắc Minh mở mắt, lập tức mất kiên nhẫn nói.

Vẫy năm ngón tay, tờ giấy từ hôn đó liền bay tới!

Lơ lửng cách 1 mét trước mặt Diệp Bắc Minh!

Giấy trắng mực đen, chính là nội dung từ hôn!

Diệp Bắc Minh nhìn thoáng qua, nói: "Tôi không đồng ý!"

"Anh không đồng ý?"

Khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Lâm sầm xuống.

Năm ông lão cảnh giới Tế Đạo phía sau khẽ cau mày, vẻ bất mãn nhìn Diệp Bắc Minh!

"Diệp công tử là có ý gì? Anh vẫn muốn dây dưa với tiểu thư của nhà chúng tôi à?"

"Anh Diệp, dưa chín ép thì không ngọt. Khoảng cách cảnh giới của anh và tiểu thư nhà chúng tôi rất lớn. Nếu tôi đoán không nhầm thì anh đã 2,5 tỷ tuổi rồi phải không?"

"Trước 3 tỷ năm tuổi, anh căn bản không thể tiến vào cảnh giới Tế Đạo được!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tiểu thư nhà chúng tôi đã là cảnh giới Tế Đạo cấp bốn rồi. Cho dù anh là Hỗn Độn Thể, cũng đã không còn ở cùng một thế giới nữa rồi, hà tất phải vậy?"

Một số ông già lần lượt lên tiếng.

Bọn họ đều cho rằng Diệp Bắc Minh không muốn từ hôn!

"Các người không phải là đang sỉ nhục người khác rồi sao? Chuyện từ hôn không thể nói riêng được sao? Hà tất phải khua chiêng gõ trống như vậy!" Diệp Quỳnh có chút tức giận.

Lạc Lâm liếc cô một cái: "Tôi làm việc còn cần cô dạy sao?"

"Nếu không nói rõ ràng một lần, sau này anh ta hối hận thì làm thế nào?"

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Tinh Khung sầm xuống: "Lạc cô nương, cô nói vậy là có ý gì?"

"Lẽ nào người nhà họ Diệp ta, là loại người nói lời không giữ lời sao?"

Lạc Lâm mỉm cười: "Diệp gia chủ, ông hiểu lầm rồi!"

"Là tôi lo lắng có người không muốn từ hôn! Chỉ có vậy thôi!"

Diệp Tinh Khung hừ lạnh một tiếng.

Sau đó hắn nhìn về phía Diệp Bắc Minh: "Bắc Minh, nếu ngươi không muốn từ hôn thì mau nói đi!"

"Gia chủ ta thay ngươi quyết định!"

Diệp Bắc Minh cười nói: "Cảm ơn ý tốt của gia chủ, ông hiểu lầm rồi!"

"Ồ? Ý ngươi là gì?" Diệp Tinh Khung bối rối.

Diệp Bắc Minh nói: "Năm đó lễ vật và giấy hôn ước là do nhà họ Diệp đưa cho nhà họ Lạc!”

"Vậy thì từ hôn đương nhiên phải là nhà họ Diệp từ hôn rồi!"

"Hả?"

Diệp Tinh Khung ngây ra.

Ánh mắt Diệp Quỳnh sáng lên, nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ không thể tin được!

Chỉ thấy.

Diệp Bắc Minh giơ tay xóa mấy chữ trên giấy từ hôn của Lạc Lâm!

Thay đổi vị trí của nhà họ Diệp và nhà họ Lạc!

Cuối cùng, vị trí của người từ hôn đã được đổi từ Lạc Lâm thành ba chữ 'Diệp Tiêu Dao'!

Người bị từ hôn chính là Lạc Lâm!

"À?"

Diệp Quỳnh ở bênh cạnh vô cùng bất ngờ!

Từ hôn và bị từ hôn!

Chỉ khác một chữ liền tạo nên một thế giới khác biệt!

Diệp Bắc Minh xua tay!

Tờ giấy từ hôn bay ra ngoài, lơ lửng cách cơ thể Lạc Lâm một mét!

Nhìn kỹ hơn!

Lạc Lâm gần như tức chết: "Diệp Bắc Minh, anh!!!"

"Diệp Bắc Minh, ngươi quá đáng quá rồi!"

Năm ông lão nhà họ Lạc đột nhiên trở nên giận dữ!

Đối mặt với sự tức giận của Lạc Lâm và năm ông lão nhà họ Lạc, Diệp Bắc Minh nhàn nhạt nói: "Chẳng qua tôi chỉ dùng cách mà các người đối xử với Diệp Tiêu Dao để đối phó với các người thôi!”

"Sao lại trở thành quá đáng rồi?"

"Đừng lãng phí thời gian nữa, ký tên đi!"

"Không thể nào!"

Đôi mắt đẹp của Lạc Lâm lạnh lùng.

Cô đập bàn tay xuống, tờ giấy từ hôn hóa thành bột: "Diệp Bắc Minh, ngươi dám sỉ nhục ta? Cả đời Lạc Lâm ta tuyệt đối không thể bị người khác từ hôn được!"

"Nếu từ hôn, cũng là ta từ hôn ngươi!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Số ký tự: 0