Đoản Mệnh Lão Đại Cố Chấp Yêu Tôi
Chương 48
Sơn Hữu Thanh Mộc
2024-11-12 19:45:02
Đáng tiếc là, một người là con gái của chủ tịch hội đồng trường, một người là học sinh xuất sắc đứng đầu, được trường hy vọng sẽ là thủ khoa năm sau. Cô chỉ có thể gọi cả hai người vào văn phòng để giải quyết vấn đề.
Kiều Trăn Trăn đặt xuống điện thoại với vẻ mặt vô tội: "Chúng em không sống chung, em cũng không bao nuôi bạn học Trì Thâm, thưa cô, người này ác ý bịa đặt, cop phải tin chúng em."
"Người ta đã đưa ra bằng chứng, làm sao tôi có thể tin các em?" Giáo viên chủ nhiệm nhíu mày, "Em giải thích cho tôi thử xem, tại sao nửa đêm rồi mà em lại lên lầu với Trì Thâm?"
Khoé môi Kiều Trăn Trăn giật giật, trước khi cô kịp giải thích, đã nghe Trì Thâm nói: "Em đang dạy thêm cho cậu ấy."
Chủ nhiệm lớp sửng sốt một lúc.
Sửng sốt không phải vì lời giải thích dạy thêm này, mà là vì Trì Thâm đã chủ động nói chuyện, phải biết là cô ấy đã dạy Trì Thâm suốt ba năm, dù không hiểu rõ, cô ấy cũng biết tính tình anh thế nào.
Lần này gọi anh đến chỉ là vì anh là một trong hai đương sự, cô ấy cũng không mong đợi anh sẽ nói cái gì, cho nên cô ấy mới liên tục hỏi Kiều Trăn Trăn.
Nhưng bây giờ, Trì Thâm thế mà lại chủ động nói chuyện.
Khi chủ nhiệm lớp vẫn đang sửng sốt, Kiều Trăn Trăn lập tức tiếp lời: "Đúng vậy, khoảng thời gian này, mỗi tối em đều đến nhà cậu ấy, có lúc thì học thêm một tiếng, có lúc thì hai tiếng, cuối tuần cũng sẽ đến. Ba mẹ em cũng biết chuyện này, thưa cô, không phải lần trước cô đã vô tình gặp em rồi sao?"
Chủ nhiệm lớp nhớ lại trước đó đúng là trước đó gặp Kiều Trăn Trăn trên hành lang, cô thực sự nói là đi học thêm: "...... Lúc đó em nói học thêm, là tìm Trì Thâm học thêm à?"
"Đúng vậy, cậu ấy đứng đầu khối hơn nữa còn là bạn cùng bàn của em. Nếu không tìm cậu ấy, em tìm ai được chứ, cô không thấy là gần đây em bắt đầu học tốt hơn rồi sao?" Kiều Trăn Trăn ngước cằm lên.
Chủ nhiệm lớp im lặng một lúc, vẫn còn hơi nghi ngờ lời nói của hai người, sau khi im lặng một lúc, cô ấy mở miệng: "Em nói ba mẹ em cũng biết chuyện này."
"Vâng ạ, gần đây là mẹ đến đón em." Kiều Trăn Trăn nhanh chóng nói, "Nếu cô không tin, cô có thể gọi điện ngay bây giờ."
Chủ nhiệm lớp nhìn vào dáng vẻ nghiêm túc của cô, dần dần tin một nửa, nhưng vì vấn đề khá quan trọng, cô ấy vẫn gọi vào số điện thoại của Tần Tĩnh trước mặt cô.
Kiều Trăn Trăn đặt xuống điện thoại với vẻ mặt vô tội: "Chúng em không sống chung, em cũng không bao nuôi bạn học Trì Thâm, thưa cô, người này ác ý bịa đặt, cop phải tin chúng em."
"Người ta đã đưa ra bằng chứng, làm sao tôi có thể tin các em?" Giáo viên chủ nhiệm nhíu mày, "Em giải thích cho tôi thử xem, tại sao nửa đêm rồi mà em lại lên lầu với Trì Thâm?"
Khoé môi Kiều Trăn Trăn giật giật, trước khi cô kịp giải thích, đã nghe Trì Thâm nói: "Em đang dạy thêm cho cậu ấy."
Chủ nhiệm lớp sửng sốt một lúc.
Sửng sốt không phải vì lời giải thích dạy thêm này, mà là vì Trì Thâm đã chủ động nói chuyện, phải biết là cô ấy đã dạy Trì Thâm suốt ba năm, dù không hiểu rõ, cô ấy cũng biết tính tình anh thế nào.
Lần này gọi anh đến chỉ là vì anh là một trong hai đương sự, cô ấy cũng không mong đợi anh sẽ nói cái gì, cho nên cô ấy mới liên tục hỏi Kiều Trăn Trăn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng bây giờ, Trì Thâm thế mà lại chủ động nói chuyện.
Khi chủ nhiệm lớp vẫn đang sửng sốt, Kiều Trăn Trăn lập tức tiếp lời: "Đúng vậy, khoảng thời gian này, mỗi tối em đều đến nhà cậu ấy, có lúc thì học thêm một tiếng, có lúc thì hai tiếng, cuối tuần cũng sẽ đến. Ba mẹ em cũng biết chuyện này, thưa cô, không phải lần trước cô đã vô tình gặp em rồi sao?"
Chủ nhiệm lớp nhớ lại trước đó đúng là trước đó gặp Kiều Trăn Trăn trên hành lang, cô thực sự nói là đi học thêm: "...... Lúc đó em nói học thêm, là tìm Trì Thâm học thêm à?"
"Đúng vậy, cậu ấy đứng đầu khối hơn nữa còn là bạn cùng bàn của em. Nếu không tìm cậu ấy, em tìm ai được chứ, cô không thấy là gần đây em bắt đầu học tốt hơn rồi sao?" Kiều Trăn Trăn ngước cằm lên.
Chủ nhiệm lớp im lặng một lúc, vẫn còn hơi nghi ngờ lời nói của hai người, sau khi im lặng một lúc, cô ấy mở miệng: "Em nói ba mẹ em cũng biết chuyện này."
"Vâng ạ, gần đây là mẹ đến đón em." Kiều Trăn Trăn nhanh chóng nói, "Nếu cô không tin, cô có thể gọi điện ngay bây giờ."
Chủ nhiệm lớp nhìn vào dáng vẻ nghiêm túc của cô, dần dần tin một nửa, nhưng vì vấn đề khá quan trọng, cô ấy vẫn gọi vào số điện thoại của Tần Tĩnh trước mặt cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro