Chương 30 - Chuyện Cô Bán Con Gái Mình, Có Cần Tôi Báo Cho Cảnh Sát Hay Không?

Cùng Đi Đào, Ng...

Lăng Nhược Tỳ

2024-08-07 18:33:11

"Các anh nói thật hay giả! Các anh nói như vậy, tôi thật sự cũng muốn đi!"

Chu Phóng Đãng nói.

"Thật, tôi thật sự là ở thành phố Vân!"

"Tôi cũng vậy, chúng ta ở trung tâm thành phố, tập hợp thế nào đây?"

Chu Phóng Đãng nhìn những người báo tên, lúc này cũng rất hiếu kỳ.

Phải biết, dân mạng có lúc là thật sự nhàn rỗi, cũng thật sự gây sự.

Nhớ đến trước đó, có một bà lão giết một người đàn ông, miệng cũng toàn nói những thứ tốt đẹp.

Lúc dã ngoại hoang vu, ở một chỗ rất xa.

Thế mà thật sự có dân mạng đi tới đó để quay phim.

Kỳ thật hoàn cảnh lúc ấy cùng hình ảnh, nếu như còn có chút âm nhạc khủng bố.

Quả thực chính là hiện trường quỷ dị.

Vậy mà những người này vẫn đi.

Hiện tại, lòng hiếu kỳ lớn, cũng khiến cho mấy người dân mạng này hành động.

"Vậy được, hẹn ở giao lộ đi, tôi bên này đi đến đó là mười phút đồng hồ, tôi hy vọng mọi người nói lời giữ lời."

"Tôi ba mươi phút liền đến."

"Tôi 25 phút, chúng ta đi trước đợi cậu, Phóng Đãng."

"Mé, các anh mới phóng đãng(*) đấy!"

(*) Vừa là tên của nhân vật vừa có nghĩa là trác táng, truỵ lạc

Chu Phóng Đãng lập tức mắng một câu.

Các dân mạng khác cũng trêu chọc một lúc.

"Ai kêu anh để cái tên này làm gì."

"Cợt nhả vẫn là anh cợt nhả nha!"

"Phóng đãng, tôi gọi anh một tiếng anh dám trả lời không?"

Chu Phóng Đãng cũng dở khóc dở cười.

"Cầu xin các anh em, tôi chỉ cợt nhả một chút, kỳ thật tên của tôi là Chu Phóng."

"Như vậy, tôi đi trước, dù sao đằng sau còn có một người đang đợi để đoán mệnh! Đợi Tần đại sư coi cho hắn xong, chúng ta lại liên lạc, có thể cho mọi người xem livestream, Tần đại sư cảm thấy thế nào."

Tần Dược gật đầu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cũng được!"

Dù sao, chỗ mà Tần Dược nói chính xác, nhưng mà để đối phương tìm ra được cũng không phải là điều dễ dàng.

Rừng sâu núi thẳm, chung quy là có chút nguy hiểm.

Để mình quang sát toàn bộ quá trình sẽ tốt hơn.

"Tốt, vậy tôi không chậm trễ thời gian của đại sư nữa."

Chu Phóng tắt kết nối livestream đi.

Tần Dược chỉ còn lựa chọn cuối cùng, Đại Giang ca tặng hỏa tiễn.

Yêu cầu kết nối video, đối phương rất nhanh đã nhận.

Xuất hiện ở trước ống kính, lại là một người đầu trọc.

Đầu sáng loáng, mặt dữ tợn, nhìn trạng thái của làn da, cũng khoảng chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi.

Tần Dược chỉ cần liếc một cái là có thể biết được cặn kẽ, tuổi tác của đối phương, quá khứ, lập tức kinh ngạc nhíu mày.

Người này, lá gan rất lớn a.

"Xin chào Tần đại sư! Giữa trưa ăn chưa? Có uống chút rượu không?"

Người này vừa mở miệng đã là uống rượu rồi.

Sau đó đối phương cầm bình rượu lên, còn đối mặt nhiều lần giơ lên, tự mình uống một ngụm.

Hiện tại bên trong phòng livestream, vì không dạy hư trẻ vị thành niên, cho nên không cho hút thuốc, Live trái quy tắc liền bị cảnh cáo loại C.

Nhưng mà không có yêu cầu về chuyện uống rượu.

Tần Dược cũng không có che mặt mũi của đối phương.

Mấu chốt nhất là, hắn lúc này, khóe miệng cũng nhếch lên ý cười, tay lại không chậm, trực tiếp chụp màn hình lại mặt của đối phương.

Sau đó, lốp bốp bắt đầu gõ máy tính.

Tần Dược một bên gõ chữ, một bên vừa cười nói: "Vị thủy hữu này, muốn xem cái gì?"

"Đại sư, anh giúp tôi xem một chút, mệnh của tôi thế nào?"

Hắn uống rượu xong, sau đó nói: "Tôi vẫn cảm thấy, mạng của tôi rất cứng, lúc sinh thì đã không giống với người bình thường khác."

"Đại sư, anh nói thật với tôi đi, có phải ba người vừa rồi đều là diễn xuất đúng không?"

"Khá lắm, còn bạn trai lừa tình, đứa nhỏ ông bà phải chết, cái cuối cùng càng kỳ quái hơn, còn buôn bán lừa đảo. Nếu thật sự có, cả nước nhiều trẻ con bị lừa bán như vậy, anh làm sao giúp cảnh sát tìm được hết chứ?"

"Các anh đây có phải là cố ý lừa gạt lễ vật hay không?"

"Tôi nói cho các anh biết, ba người vừa rồi tới khen thưởng lễ vật, có thể là được nhờ."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tôi không phải, tôi thật sự không phải."

Đây cũng là người đầu tiên ở trước mặt Tần Dược chất vấn.

Thậm chí hoài nghi hai người đầu tiên đều là giả.

Kỳ thật, điểm này, Hàn Vũ Hàng cũng đã từng nghi vấn qua, nhưng mà Tần Dược nói được tên, đã trực tiếp thu phục được đứa nhỏ.

Mà cái người nghiện rượu này, căn bản không đợi Tần Dược nói chuyện, đã chất vấn rồi.

Trong đó, có rất nhiều nghi vấn đúng theo suy nghĩ của cư dân mạng.

Họ cũng cảm thấy Tần Dược là diễn.

Căn bản không phải thật.

Mà lúc này, Tần Dược gõ đến một chữ cuối cùng, sau đó gửi tin tức lên.

Chỉ chốc lát, điện thoại của Tần Dược vang lên.

"Thủy hữu, thủy hữu anh cùng với mọi người tương tác với nhau một chút, tôi nhận cú điện thoại, anh đừng cúp, tôi nhất định sẽ làm cho anh tâm phục khẩu phục."

Tần Dược nói.

"Được!"

"Tôi chắc chắn sẽ không cúp."

"Tôi nhìn xem anh có thể biến ra cái họa gì."

"Anh sẽ không vụng trộm đi thăm dò tư liệu của tôi đấy chứ? Ha ha ha."

Người đàn ông này, điển hình là loại người thích phô trương.

Mà lúc này, một bên khác, Tần Dược gọi điện thoại.

"Là tôi tố cáo!"

"Nói ra anh có thể sẽ không tin, là lúc tôi livestream với hắn thì đã nhận ra."

"A, anh tin hay không, không bằng đi xem một chút, khoảng cách từ đó đến đồn công an gần nhất cũng không hơn năm phút đồng hồ, lãng phí lực lượng cảnh sát, tôi có thể gánh chịu."

"Được,...đợi tin tức tốt của anh."

Tần Dược nói xong, cúp điện thoại.

Sau đó, hắn lại ngồi ở trước máy tính.

"Thủy hữu, hiện tại, chúng ta xem mệnh của anh trước nha!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Chuyện Cô Bán Con Gái Mình, Có Cần Tôi Báo Cho Cảnh Sát Hay Không?

Số ký tự: 0