Chương 30 - Chuyện Cô Bán Con Gái Mình, Có Cần Tôi Báo Cho Cảnh Sát Hay Không?

Gặp Phải Tiểu N...

Lăng Nhược Tỳ

2024-08-07 18:33:11

Bởi vì chuyện Hàn Vương bắt gian tại trận.

Nhiệt độ ở phòng live của Noãn Noãn cũng nóng lên.

Thậm chí ngay cả việc quảng cáo cũng tốt hơn trước nhiều.

Thậm chí còn có nhiều quảng cáo hơn so với trước kia.

Noãn Noãn thừa cơ tra xét người livestreams mới của công ty mình, làm dẫn lưu.

Nhưng fan của Noãn Noãn đều là nam.

Cũng không thích nhìn tiểu thịt tươi bây giờ.

Quả thực đều là đàn ông ẻo lả, đồng bóng thật, giả giọng, fan nam đều cảm thấy không thú vị.

Fan nữ cũng rất thất vọng, bởi vì bọn họ phát hiện, những tiểu thịt tươi livestream này đều có vẻ hơi mập.

Một chút cũng không có vẻ khoan khoái nhẹ nhàng, đẹp trai như đại sư Tần Dược.

Đem ra so sánh rất tổn thương.

Tần Dược đương nhiên so với những tiểu thịt tươi này còn mạnh hơn nhiều.

Livestream kéo dài tới năm giờ chiều, Noãn Noãn liền dừng truyền bá.

Rất nhanh, Wechat của Noãn Noãn vang lên.

Triệu Thiến: "Này streamer Noãn Noãn, đi ra ngoài ăn cơm đi! Tôi mời khách."

Là bạn học quen biết từ lúc sơ trung của Noãn Noãn.

Cũng xem như là bạn thân của cô.

Bạn thân mời khách, Noãn Noãn đương nhiên muốn đi.

Thế nhưng cô đột nhiên nhớ đến lời nhắc nhở của Tần Dược ở trong phòng live.

"Trước 12 giờ không được đi ra ngoài, sẽ đụng phải tiểu nhân."

Điều này khiến cô không khỏi suy nghĩ nhiều thêm.

Tiểu nhân này, chẳng lẽ là chỉ Triệu Thiến?

Mặc dù không cần phải tin một người xa lạ, sau đó lại hoài nghi bạn tốt của mình.

Nhưng Noãn Noãn vẫn cự tuyệt.

"Không được, hôm nay mình không được khỏe cho lắm, không muốn ra ngoài."

"Ai nha, thân thể không thoải mái mới phải ăn ngon một chút a! Tôi mời khách, chút mặt mũi này cũng không cho sao?"

"Đây không phải là chuyện không nể mặt mũi, tôi không thoải mái không muốn đi đâu hết."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Đi đi mà."

Đối phương vẫn kiên trì thuyết phục, thậm chí còn ghi âm giọng nói Wechat.

Bất quá, Noãn Noãn vẫn là kiên định cự tuyệt, dù là nhõng nhẽo đòi hỏi cũng không được.

Không chỉ như thế, cô còn gọi thức ăn ngoài, sau khi ăn xong thì tắm rửa đi ngủ sớm.

Không nghĩ tới, sáng ngày hôm sau, cô lại nhận được cuộc gọi video từ một người bạn cũ.

"Bạn học cũ, có chuyện gì mà lại nghĩ tới gọi điện thoại cho tôi đấy? Có phải muốn đột kích nhìn tôi lúc chưa trang điểm hay không, sau đó chụp hình xấu của tôi lại?"

Trần Noãn Noãn thay đổi ống kính điện thoại di động, cũng không lộ mặt mũi của mình ra.

"Tôi cũng không có rảnh rỗi như vậy."

"Tôi một đêm không ngủ, thẩm vấn một vụ án."

"Trần Noãn Noãn, cô có biết hôm nay tôi gặp được ai ở trong cục hay không?"

Người bạn học cũ này tên là Hàn Long, tốt nghiệp trường cảnh sát, bây giờ đang làm việc ở Quất Tử, lúc này trên mặt đều là sự mệt mỏi.

"Ai vậy?"

Trần Noãn Noãn cũng thấy quái lạ, dù sao cô cũng không có thân quen gì với Hàn Long.

"Triệu Thiến, tôi xem điện thoại di động của cô ta thấy có gọi cho cô, hôm qua may mắn cô không có đi ra ngoài cùng với cô ta đấy. Về sau bớt qua lại với cô ta đi, được rồi, về sau đoán chừng cô cũng không nhìn thấy cô ta nữa, cô ta muốn đi ra ngoài cũng phải bảy tám năm nữa."

"Trời ơi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?"

"Không thể nói được, chờ cảnh sát thông báo đi!"

"Hàn Long, anh cũng phiền phức quá, không muốn nói cho tôi biết, vậy tại sao lại còn gọi điện thoại cho tôi chứ?"

"Ai, cũng là nhịn không được, trước kia tôi cũng có ấn tượng tốt với Triệu Thiến, làm sao lại như bây giờ chứ? Tôi mẹ nó ở trong sở nhìn thấy bạn học của mình, lúc kiểm tra điện thoại di động còn biết được cô ta còn muốn hại một bạn học khác nữa, cái tâm trạng này, cô nghĩ như thế nào?"

Trần Noãn Noãn lúc này cũng bối rối, có điều thành thị nhỏ cô ở, tiểu học, sơ trung, cao trung đều học ở đây, có thể nói chung quanh gió thổi cỏ lay, đều có thể tra ra được.

Hàn Long không nói, luôn có người nói.

Cô rất nhanh ở trong group bạn học tìm được đáp án.

Triệu Thiến thế mà lại làm loại buôn bán kiểu mới DP, đơn giản mà nói, cũng là kiểu ngoan ngoãn vâng lời, đồng thời còn dính líu mấy cái tên mê J.

Không chỉ như thế, một bạn học nữ khác trong nhóm lúc này cũng hét lên vì vui mừng.

"Hôm qua cô ta còn hẹn tôi đi ăn cơm nữa chứ, mẹ kiếp, may mắn hôm qua tôi đi công tác, nếu không có thể đã bị trúng chiêu rồi, tới bây giờ mà tôi còn lạnh sống lưng đây này!"

Không chỉ có bạn học nữ đó.

Trần Noãn Noãn lúc này thậm chí có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, chỉ cảm thấy toàn thân đều sụp đổ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đừng tưởng rằng không bị tổn thương, thì sẽ không sợ sệt.

Ngược lại, biết có người muốn hại mình, thì càng đáng sợ hơn.

Sống sót sau tai nạn, trong lòng cũng cảm thấy may mắn.

"Đại sư đã nhìn ra? Cho nên mới nhắc nhở mình phải cẩn thận tiểu nhân?"

"Đại sư quá lợi hại!"

"Lần sau đại sư live, mình nhất định phải cho mười cái hoả tiễn."

"Nếu không có đại sư, mình không chừng biến thành bộ dáng gì cũng không biết!"

Nghĩ đến đây, Trần Noãn Noãn chỉ cảm thấy vô cùng may mắn, có thể nói, đại sư này, coi như đã thay đổi vận mệnh của mình rồi.

Bất quá, Trần Noãn Noãn không biết.

Coi như buổi tối hôm nay cô có đi ra ngoài, cũng sẽ không có chuyện gì, bởi vì đã có cảnh sát để mắt tới Triệu Thiến từ trước.

Cùng lắm là cô chỉ bị Triệu Thiến liên lụy, làm người bị hại lấy khẩu cung mà thôi, nhưng cứ coi như là thế, ai cũng không muốn liên quan vào chuyện này.

Đây cũng là suy nghĩ đã ăn sâu bén rễ ở người bình thường.

Huống chi cô còn là người của công chúng, việc này sẽ ảnh hưởng rất xấu đến cô.

Thậm chí sẽ chậm trễ đến buổi livestream kế tiếp, đối với lượt người xem cũng là tổn thất nhất định.

Cùng lúc đó.

Tần Dược ở trong cửa hàng.

Sáng sớm tia nắng đầu tiên chiếu xuống, Tần Dược liền mở mắt.

"Hô!"

Hắn thở ra một hơi.

Nhất thời, một đạo sương trắng từ trong miệng hắn phun ra.

Tiêu tán trên không trung.

Tu luyện một đêm.

Sức mạnh của hắn đã tốt hơn rất nhiều.

Tuy hôm qua mới đột phá một tầng luyện khí.

Nhưng cũng đã vững chắc và ổn định, khí chất cả người cũng thay đổi rất nhiều.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Chuyện Cô Bán Con Gái Mình, Có Cần Tôi Báo Cho Cảnh Sát Hay Không?

Số ký tự: 0