[Đoàn Sủng]: Bánh Bao Nhỏ Được Hoàng Đế Ấp Nở, Cha Nói Ta Là Một Bé Rồng

Cha… Cứu Mạng

2025-01-04 23:15:04

Những lời lẽ xa vời mông lung khiến cho Kỳ Dương nghe mà chẳng hiểu ra sao.

"Muội nghĩ lại thử xem, cẩn thận hơn chút đi."

Bánh bao nhỏ nghiêng đầu, nhíu mày thật chặt, lục lọi trong trí óc nhỏ bé một hồi lâu.

"Cha, cao cao, hư hư… Long, có Long ở đây!"

Bé vừa nhón chân, hai tay giơ cao qua đỉnh đầu, lại vừa níu lấy y phục ý bảo phụ thân bé cao lớn và nơi đó có rồng.

Kỳ Dương dù có hiểu biết nông cạn cũng không thể nào từ những lời mô tả trừu tượng kia mà tìm ra chút manh mối gì.

Nhưng thấy ánh mắt kỳ vọng của bé lùn, Kỳ Dương đành làm bộ trấn định.

"Muội nhắc tới rất nhiều rồng, nhưng chỉ có hoàng đế Đại Khải mới có nhiều rồng như vậy thôi."

Ánh mắt cậu dò xét bánh bao nhỏ một lượt: "Nhưng mà không thể nào là hắn được, hậu cung phần lớn là nữ tử, ngoài hoàng đế ra, chỉ có tiền triều kia mới có nhiều rồng."

"Trước kia ta mới đến đây, từng thấy cột trụ và hành lang đều khắc rồng."

Kỳ Dương trầm ngâm: "Chẳng lẽ, cha muội giấu mình trong mấy tảng cứng kia à?"

Kỳ Dương một hơi nói nhiều quá, bánh bao nhỏ căn bản không thể nghĩ kịp, nhưng thần sắc cậu nghiêm túc đến thế, giọng điệu cũng rất đỗi chắc chắn, nhất định là như vậy rồi!

"Đúng á!"

"Vậy thì chúng ta thử đến đó xem." Nghĩ rồi cậu lại nói thêm,

"Nhưng đừng để ai phát hiện nhé, nếu không là tiêu đời chúng ta mất."

Chưa kể đến tiểu yêu tinh này, chỉ cần cậu bị phát hiện lén lút chạy đến nơi ấy cũng đủ chịu tội rồi.

"Ừm ừm!" Bánh bao nhỏ gật đầu thật mạnh.

Thế là một tiểu thiếu niên dắt theo một bánh bao nhỏ, phía sau còn có một con mèo trắng, cứ thế hồ đồ tiến lên con đường của mình.

Hoàng cung Đại Khải trải qua bao đời xây dựng, sự hùng vĩ quả thực không cần bàn cãi.

Theo quy tắc, thiên tử ở giữa, trước là triều đường, sau là tẩm cung.

Với vị trí hiện tại của bọn họ, nếu không muốn đi vòng thì nhất định phải băng qua Tử Thần điện, nơi tẩm cung của thiên tử.

Kỳ Dương ngước nhìn đại môn sơn đỏ, trên đó treo tấm biển gỗ lim khắc chữ vàng chói lọi.

Trên biển rồng bay phượng múa đề bốn đại tự: "Tử Thần Điện".

Cậu siết chặt bàn tay nhỏ của bánh bao nhỏ: "Chúng ta không thể đi tiếp được nữa, đó chính là tẩm cung của đế vương Đại Khải."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bánh bao nhỏ ngơ ngác: "Vì sao chứ?"

Cái mũi nhỏ nhắn của bé phập phồng như cún nhỏ đánh hơi, nay đã gần hơn, bé rõ ràng cảm nhận được khí tức của cha ở phía trước.

Kỳ Dương mím môi: "Nghe nói hoàng đế Đại Khải thủ đoạn tàn nhẫn, nếu bị hắn phát hiện, chẳng phải sẽ lột da rút gân rồi nuốt sống muội luôn sao?"

"Thật ư?" Bánh bao nhỏ thoáng sợ hãi, mặt lộ vẻ lo âu, phụ thân nhỏ bé của bé mà bị ăn mất, thật là đáng ghét!

"Đi tìm cha, cha sẽ đánh hắn!"

"Không được đâu, dù sao chúng ta cũng không thể đi lối này."

Bánh bao nhỏ do dự: "Nhưng, cha ở đó, ngay tại đó."

Bé chỉ về phía Tử Thần điện với ánh mắt đầy kiên định.

Kỳ Dương chết lặng: "Cha muội… sao mà lại biết tìm nơi như vậy chứ?"

Nhưng trong lòng cậu vẫn ôm chút hy vọng, nói một cách miễn cưỡng: "Chẳng lẽ muội lầm chỗ à, thực ra không phải ở đó nhỉ?"

Bánh bao nhỏ nhăn mặt: "Không đâu!"

Bé lùn trước mặt nắm lấy tay cậu, ánh mắt mềm mại nhìn cậu, dù là người sắt đá cũng không nỡ từ chối.

Cuối cùng, Kỳ Dương cắn răng: "Được! Vậy thì muội theo ta."

Cậu ở Đại Khải hai năm, không dám nói là thông thạo cung cấm nhưng cũng không đến nỗi mù mờ.

"Chúng ta men theo tiểu môn ở phía tây, chỗ ấy lính gác không đứng yên một chỗ, có thể nhân lúc bọn họ tuần tra mà lẻn vào."

Định xong kế sách, cậu dắt bánh bao nhỏ vòng qua cửa nhỏ bên phía tây.

Hai đứa bé núp trong góc quan sát, qua cánh cửa có thể thấy rõ tình cảnh bên trong.

Tiếng bước chân đều đặn dần áp sát, một đội binh sĩ mặc giáp đi ngang qua.

"Chính là lúc này! Họ đi rồi."

Kỳ Dương căng thẳng vô cùng, nói nhỏ, kéo bánh bao nhỏ cúi thấp người chạy vụt qua.

Bánh bao nhỏ nào cảm thấy bầu không khí căng thẳng, bé cứ thế theo Kỳ Dương lén lút trốn tránh, nay lại chạy thật nhanh.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa lộ rõ vẻ thích thú chẳng thể nào che giấu.

Chạy mau! Chạy mau! Thật vui, chơi với Tiểu Lê tử!

Hai người như chuột con chạy qua tiểu môn, Kỳ Dương một khắc cũng không dám lơ là, ánh mắt cảnh giác dò xét xung quanh.

"Chúng ta đi từ chỗ kia." Kỳ Dương chỉ về phía bồn hoa phía đông tiểu môn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bồn hoa không nhỏ, lại trồng đầy cây cối sum suê.

"Dạ." Phó Cẩm Lê học theo cậu, cũng khẽ khàng đáp lại.

Hai người lặng lẽ chạy qua, mèo trắng cũng bám sát phía sau, thoạt nhìn dường như rất thuận lợi.

Thế nhưng, tẩm cung của đế vương từ xưa đến nay canh phòng nghiêm ngặt, đến nỗi nửa con ruồi cũng không lọt qua nổi.

Dẫu rằng mấy ngày nay việc trông giữ có phần lơi lỏng, nhưng chẳng phải chốn mà hai đứa trẻ có thể dễ dàng lẻn vào.

"Ai ở đó!"

Một tiếng quát lớn khiến hai người một mèo giật bắn mình.

Kỳ Dương ngoảnh đầu lại, lắp bắp: "Bị… bị phát hiện rồi!"

Thấy bóng người càng lúc càng gần, Kỳ Dương vội đẩy bánh bao nhỏ vào sau bụi cỏ.

Bé còn nhỏ, ẩn mình ở đó không nhìn kỹ sẽ chẳng thấy được.

"Muội đừng ra nhé! Ta đi dẫn họ đi chỗ khác!"

Chưa kịp nhìn phản ứng của bé lùn, cậu đã xoay người chạy về phía tiểu môn, còn cố ý gây ra tiếng động.

Đám người kia quả nhiên đuổi theo cậu mà rời đi.

Bánh bao nhỏ bị đẩy vào bụi cỏ mà ngây ngẩn, miệng bị nhét đầy lá cây.

"Phì phì!"

Nhổ ra mấy chiếc lá trong miệng, bé ngơ ngác nhìn về hướng Kỳ Dương chạy đi: "Bị bắt đi rồi..."

Bé chợt nhớ tới câu cậu vừa nói: Bị phát hiện thì sẽ tiêu đời, ý thức được sự việc nghiêm trọng, bé lập tức bò ra khỏi bồn hoa.

"Tìm cha… cứu mạng a!"

Cái mũi nhỏ nhắn ngửi ngửi vài cái, chỉ chốc lát sau, bé như con quay nhỏ chạy vút đi.

Lần theo khí tức, quả nhiên bé tìm đến được đại môn của tẩm điện, cánh cửa vẫn khép hờ như khi bé rời đi.

Bánh bao nhỏ vội đẩy cửa vào: "Cha!"

"Cha ơi…"

Bé đảo mắt nhìn khắp nơi nhưng vẫn chẳng thấy ai.

Đang định quay người chạy ra ngoài thì bất ngờ đụng phải một thứ gì đó cứng rắn, thân mình nho nhỏ không vững, ngã ngồi xuống đất.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Đoàn Sủng]: Bánh Bao Nhỏ Được Hoàng Đế Ấp Nở, Cha Nói Ta Là Một Bé Rồng

Số ký tự: 0