Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi

Chương 20

2024-11-01 21:39:55

“Được.”

Lúc này Thu Thu mới yên tâm tiếp nhận sữa bò.

Giang Hàn Thanh sắp phải về công ty, nên mời một dì giúp việc tới quét tước nấu cơm.

Dì giúp việc đã làm xong bữa sáng, đang định dọn dẹp nhà cửa.

Giang Tuy chần chờ mở miệng: “Dì giúp việc, làm phiền dì giặt sạch quần áo ở trong phòng giúp tôi.”

Dì giúp việc đáp lại một tiếng.

**

Chủ nhật Giang Tuy phải học bù.

Học sinh lớp 11 phải chuẩn bị cho lớp 12 sắp tới. Trường học yêu cầu ngày chủ ngày phải học bù.

Mỗi tháng học hai lần.

Chủ nhật này vừa lúc đến phiên tuần học bù của Giang Tuy.

Giang Tuy vội vàng cơm nước xong tính toán rời đi, lúc đứng dậy, bỗng nhiên xuất hiện một cái tay nhỏ giữ chặt ống tay áo của cậu ấy.

Thu Thu nhỏ giọng nói: “Em muốn ở cùng anh trai.”

Đương nhiên Giang Tuy không thể dẫn theo Thu Thu đi học.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng lần này, bất luận Giang Hàn Thanh và Giang Tuy khuyên như thế nào, Thu Thu vẫn luôn ngoan ngoãn lại chấp nhất mà nắm ống tay áo của Giang Tuy không chịu buông.

“Buổi tối anh sẽ trở về chơi với em.”

Thu Thu rầu rĩ không vui mà chọc chọc bánh bao thịt:

“Anh trai gạt người.”

“Hôm nay ba ba ở nhà chơi với Thu Thu được không?”

Thu Thu lắc đầu.

“Muốn anh trai.”

Nói xong, trên bàn cơm vang lên đều là thanh âm tan nát cõi lòng của Giang Hàn Thanh.

Vị trí của ông ấy ở trong lòng Thu Thu thẳng tắp giảm xuống.

Giang Hàn Thanh không nỡ để Thu Thu khó chịu, bốn năm nay Thu Thu vẫn luôn sinh hoạt ở viện phúc lợi, thật vất vả mới có gia đình, lại có anh trai, ông ấy có thể lý giải tâm tình nắm chặt không nỡ buông này.

“Hay là, ba gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm của con. Nhờ chủ nhiệm châm chước hôm nay.”

Là nhà giàu số một ở thành phố S, mỗi năm Giang Hàn Thanh đều sẽ quyên góp một bút phí duy trì giáo dục cho các trường học trong thành thị.

Trường học vì luôn mãi tỏ vẻ cảm ơn ông ấy, hôm nay để Thu Thu đến trường một ngày, chắc là sẽ không có vấn đề gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thu Thu của ông ấy ngoan ngoãn, cũng sẽ không gây chuyện phiền toái.

Giang Hàn Thanh rất tín nhiệm con gái cưng nhà mình.

Vừa đề ra phương pháp này, Giang Hàn Thanh càng nghĩ càng cảm thấy có thể.

Không chờ Giang Tuy đồng ý, Thu Thu lộc cộc chạy về phòng cõng cặp sách nhỏ chuẩn bị đi học cùng anh trai, nhớ tới cái gì, lại lấy đồng hồ thông minh của cô bé từ trong ổ chăn ra.

Trên màn hình, xuất hiện một cái dấu chấm than kỳ quái, mặt trên viết 30+, anh trai, cuộc gọi nhỡ.

Thu Thu không quen biết những chữ này, kỳ quái mà bỏ đồng hồ thông minh vào túi nhỏ, Thu Thu nhảy nhót đi học thôi ~

40 phút sau, Giang Tuy mang theo Thu Thu mềm như bông đi vào chỗ ngồi.

Cậu ấy ngồi một mình, vị trí bên cạnh có thể cho Thu Thu ngồi.

Thu Thu mới vừa ngồi xuống, đặt cặp xách nhỏ xuống, ba người bạn cùng phòng của Giang Tuy vèo một cái xuất hiện trước mặt, sáu ánh mắt dại ra nhìn cô bé.

Vấn đề là hỏi Giang Tuy, nhưng tất cả ánh mắt lại tập chung trên người Thu Thu.

“Đây là em gái của cậu sao?”

“Thật mềm, thật đáng yêu a a a.”

“Có thể xoa xoa được không?” Phương Tỉnh hỏi.

Hai người khác đều vẻ mặt và biểu tình rụt rè “Vấn đề này mà cậu cũng dám hỏi, không sợ chết sao?”.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi

Số ký tự: 0