Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi
Chương 22
2024-11-01 21:39:55
Lão Lưu đương nhiên cũng chú ý tới hai người một lớn một nhỏ ngồi ở một hàng cuối cùng.
Hôm nay chủ nhiệm lớp 11/7 của trường trung học số 1 là lão Vương cũng riêng tới tìm ông ấy để nói chuyện một hồi, nói hôm nay Giang Tuy sẽ mang theo em gái cậu ấy tới đi học, thầy Lưu nghe được lời này tức giận đến thổi râu trừng mắt.
Ông ấy dạy học hơn ba mươi năm, còn chưa gặp được học sinh nào kỳ quái như Giang Tuy.
Những học sinh khó quản giáo khác đều là: Không làm bài tập, thi cử bỏ giấy trắng, ngủ trong giờ học, tan học đánh nhau, gặp được những học sinh như thế này, giáo viên còn có thể mắng hai câu, chỉ trích bọn họ học tập không nghiêm túc, chỉ biết làm những chuyện xấu, không tôn sư trọng đạo.
Giang Tuy thì sao?
Mỗi lần nhìn thấy giáo viên cậu ấy đều sẽ dừng lại gật đầu với bọn họ, tôn kính chào một tiếng, sách bài tập không nhiễm một hạt bụi, cũng hoàn thành bài tập được giao rất nghiêm túc, muốn cậu ấy viết cái gì cậu ấy đều sẽ viết, cũng không nộp bài tập thiếu lần nào.
Đi học cũng không ngủ, loại tình huống giống hôm nay vẫn là lần đầu tiên.
Dĩ vãng khi thầy Lưu đi vào phòng học, Giang Tuy đều sẽ tự phụ ngồi ở chỗ kia, trên ngón tay thon dài nắm bút, nếu không phải cậu ấy còn ăn mặc một thân đồng phục học sinh, thầy Lưu thật sự cho rằng Giang Tuy muốn đi tham gia hội nghị quốc tế gì đó.
Một người tự phụ ưu nhã như vậy ngồi ở chỗ kia tôn kính nhìn ông ấy, mỗi lần thầy Lưu đều cảm thấy đau đầu.
Điều thái quá nhất chính là, hành vi của Giang Tuy hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn một học sinh tốt, nhưng thành tích của cậu ấy lại kém một cách thái quá.
Trước khi lão Lưu gặp được Giang Tuy, ông ấy không tin những lời như “Trên thế giới sẽ có học tra*”, tất cả học tra đều là do không chăm chỉ nghiêm túc học hành mà ra.
*Học tra: 学渣 / Xué zhā / Học tra: Người điểm thấp, học cho có
Sau khi gặp được Giang Tuy, thế giới quan hơn ba mươi năm của lão Lưu đã sắp sụp đổ.
Giang Tuy là thật sự tra.
Học tra thật sự.
**
Sau khi cục bột nếp Giang Thu Thu nghe được đoạn lời nói vừa rồi kia, ở trong lòng càng thêm khẳng định, anh trai là anh trai tốt.
Giang Tuy bởi vì cô bé mà không được ngủ ngon, trong lòng Thu Thu bốc cháy lên một cổ tín niệm muốn bảo vệ anh trai ngủ cho tốt.
Khi Thu Thu nhìn thấy ông lão tóc có chút bạc mới bước vào lớp vài phút đang đi về phía Giang Tuy, Thu Thu cuống quít dùng tay nhỏ che ở phía trước đầu anh trai đang ngủ. Giống như như vậy là có thể đem anh trai giấu đi, không cho người khác thấy.
Thu Thu chưa từng đi học, nhưng hiện tại các anh trai chị gái khác đều ngồi ngay ngắn đọc sách, chỉ có một mình anh trai cô bé là ghé vào trên bàn ngủ, cô bé ẩn ẩn cảm thấy như vậy hẳn là có chút không tốt.
Giang Thu Thu mê mang.
Cô bé một bên muốn cho anh trai ngủ ngon, một bên lại không muốn anh trai làm chuyện xấu, trong lúc đang do dự rối rắm, lão Lưu tới.
Lão Lưu dùng sách vở gõ gõ cái bàn của Giang Tuy, ngữ khí không tốt lắm:
Hôm nay chủ nhiệm lớp 11/7 của trường trung học số 1 là lão Vương cũng riêng tới tìm ông ấy để nói chuyện một hồi, nói hôm nay Giang Tuy sẽ mang theo em gái cậu ấy tới đi học, thầy Lưu nghe được lời này tức giận đến thổi râu trừng mắt.
Ông ấy dạy học hơn ba mươi năm, còn chưa gặp được học sinh nào kỳ quái như Giang Tuy.
Những học sinh khó quản giáo khác đều là: Không làm bài tập, thi cử bỏ giấy trắng, ngủ trong giờ học, tan học đánh nhau, gặp được những học sinh như thế này, giáo viên còn có thể mắng hai câu, chỉ trích bọn họ học tập không nghiêm túc, chỉ biết làm những chuyện xấu, không tôn sư trọng đạo.
Giang Tuy thì sao?
Mỗi lần nhìn thấy giáo viên cậu ấy đều sẽ dừng lại gật đầu với bọn họ, tôn kính chào một tiếng, sách bài tập không nhiễm một hạt bụi, cũng hoàn thành bài tập được giao rất nghiêm túc, muốn cậu ấy viết cái gì cậu ấy đều sẽ viết, cũng không nộp bài tập thiếu lần nào.
Đi học cũng không ngủ, loại tình huống giống hôm nay vẫn là lần đầu tiên.
Dĩ vãng khi thầy Lưu đi vào phòng học, Giang Tuy đều sẽ tự phụ ngồi ở chỗ kia, trên ngón tay thon dài nắm bút, nếu không phải cậu ấy còn ăn mặc một thân đồng phục học sinh, thầy Lưu thật sự cho rằng Giang Tuy muốn đi tham gia hội nghị quốc tế gì đó.
Một người tự phụ ưu nhã như vậy ngồi ở chỗ kia tôn kính nhìn ông ấy, mỗi lần thầy Lưu đều cảm thấy đau đầu.
Điều thái quá nhất chính là, hành vi của Giang Tuy hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn một học sinh tốt, nhưng thành tích của cậu ấy lại kém một cách thái quá.
Trước khi lão Lưu gặp được Giang Tuy, ông ấy không tin những lời như “Trên thế giới sẽ có học tra*”, tất cả học tra đều là do không chăm chỉ nghiêm túc học hành mà ra.
*Học tra: 学渣 / Xué zhā / Học tra: Người điểm thấp, học cho có
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi gặp được Giang Tuy, thế giới quan hơn ba mươi năm của lão Lưu đã sắp sụp đổ.
Giang Tuy là thật sự tra.
Học tra thật sự.
**
Sau khi cục bột nếp Giang Thu Thu nghe được đoạn lời nói vừa rồi kia, ở trong lòng càng thêm khẳng định, anh trai là anh trai tốt.
Giang Tuy bởi vì cô bé mà không được ngủ ngon, trong lòng Thu Thu bốc cháy lên một cổ tín niệm muốn bảo vệ anh trai ngủ cho tốt.
Khi Thu Thu nhìn thấy ông lão tóc có chút bạc mới bước vào lớp vài phút đang đi về phía Giang Tuy, Thu Thu cuống quít dùng tay nhỏ che ở phía trước đầu anh trai đang ngủ. Giống như như vậy là có thể đem anh trai giấu đi, không cho người khác thấy.
Thu Thu chưa từng đi học, nhưng hiện tại các anh trai chị gái khác đều ngồi ngay ngắn đọc sách, chỉ có một mình anh trai cô bé là ghé vào trên bàn ngủ, cô bé ẩn ẩn cảm thấy như vậy hẳn là có chút không tốt.
Giang Thu Thu mê mang.
Cô bé một bên muốn cho anh trai ngủ ngon, một bên lại không muốn anh trai làm chuyện xấu, trong lúc đang do dự rối rắm, lão Lưu tới.
Lão Lưu dùng sách vở gõ gõ cái bàn của Giang Tuy, ngữ khí không tốt lắm:
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro